Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 17

Phiên bản Dịch · 848 chữ

Khương Niệm đi đến trong viện liền nói thẳng vấn đề hôm nay đến đây: “Hứa đại nương không cần khách khí, ta đến đây muốn thỉnh Hứa đại gia hỗ trợ chặt trúc.”

Hứa đại nương hỏi: “Chỉ chặt trúc thôi à? Muốn số lượng nhiều hay ít?”

“Đại khái khoảng một trăm câu, chỉ cần xử lý thêm một chút là được” Khương Niệm hỏi tiếp: “Hứa đại gia hiện tại không có nhà?”

“Đang ở phòng sau đào đất, ta đây liền đi kêu lão nhân nhà ta”. Hứa đại nương nói xong lập tức hướng phòng sau đi tới.

Chờ Hứa đại nương đi rồi, Khương Niệm cúi đầu phát hiện Đậu Nha cùng Tiểu Ngư đang ghé đầu vào nhau nói chuyện phiếm.

Tiểu Ngư hâm mộ nhìn Đậu Nha trên người mặc quần áo sạch sẽ, “Muội muội, quần áo của ngươi thật đẹp mắt, một cái mụn vá đều không có, còn thêu hoa nữa”.

Đậu Nha ngẩng đầu nhỏ nói: “Đây là Nương ta làm cho đấy”.

Tiểu Ngư lại nhìn đôi giày thêu hoa của Đậu Nha “Giày của muội cũng có hoa thêu a.”

Đậu Nha ừ một tiếng “Nương cũng mua cho ta”

Tiểu Ngư hâm mộ nói: “Nương ngươi đối với ngươi thật tốt”.

Đậu Nha tán đồng gật đầu: “Đúng vậy, nương rất tốt với ta”.

“Nương còn mua cho ta bánh bao thịt, còn mua đường cho ta ăn, tỷ có ăn qua đường chưa?” Đậu Nha nói từ trong túi lấy ra một khối đường, “Ngươi xem, đây là đường nương mua cho ta”.

Tiểu Ngư oa một tiếng, đôi mắt sáng lên, liếm môi: “Ăn ngon không?”

Đậu Nha nói: “Ăn rất ngon”.

Tiểu Ngư nhìn khối đường nuốt nước miếng: “Muội có thể hay không cho ta liếm thử một miếng?”

“Không được a.” Đậu Nha đem đường bỏ vào miệng, “Đây là nương mua cho ta, ngươi nói với nương ngươi mua cho ngươi ăn đi”.

Đáy lòng Tiểu Ngư có chút khó chịu. “Nãi nãi của ta cũng mua đường, nhưng chỉ cho ca ca cùng bọn đệ đệ ăn, ta không có.”

Đậu Nha tuổi nhỏ, còn không hiểu nguyên nhân trong đó, chỉ nghĩ nãi nãi không cho ăn thì kêu nương mua cho ăn là được nha: “Vậy ngươi nói nương mua là được”.

Tiểu Ngư liếm miệng, “Nương ta không có tiền”.

“Nương ta cũng không có tiền.” Đậu Nha nghĩ nghĩ rồi kết một câu: “Nương chúng ta thật đáng thương.”

“……” Khương Niệm cũng cạn lời: Khuê nữ a, ngươi nơi nào thấy nương đáng thương như vậy?

Lý Tú Nga dỗ hài tử xong ra tới liền nghe được lời hai đứa nhỏ, vẻ mặt có chút xấu hổ, “Tiểu Ngư mau vào phòng nhìn đệ đệ”

Tiểu Ngư không muốn đi vào, nhưng lại sợ nãi nãi mắng, chỉ có thể lưu luyến bước chân vào phòng. “Muội muội có muốn cùng đi xem đệ đệ của ta?”

Đậu Nha lắc đầu, bé một chút không thích tiểu hài thích khóc nước mũi tùm lum.

Lý Tú Nga hướng Khương Niệm cười trừ: “Khương nương tử làm ngươi chê cười rồi.”

Khương Niệm lắc đầu nói không có gì.

Lý Tú Nga người này làm nương thật ra cũng không tồi, chỉ là Hứa lão thái có chút trọng nam khinh nữ, bất quá thời đại này chính là như thế, Khương Niệm sớm đã biết vậy rồi.

Hứa lão thái thật nhanh đem Hứa đại gia gọi trở về, Khương Niệm thương lượng chặt cây trúc lớn nhỏ cùng kích cỡ bao nhiêu, giá cả một ngày là năm văn tiền công. Sau đó Hứa đại giao bảo Khương Niệm trước về nhà chờ, xong xuôi sẽ đưa lại.

Trên đường trở về, Khương Niệm hỏi Đậu Nha “Như thế nào lúc nảy không đi xem tiểu đệ đệ?”

Đậu Nha nói: “Đệ ấy sẽ khóc mặt đầy nước mắt mũi, đệ ấy là tiểu hài dơ a”

Khương Niệm: “…..” Chính bé thời điểm ngồi dưới đất chơi bùn như thế nào không nói dơ? Tuổi còn nhỏ như vậy đã chú trọng bề ngoài rồi.

Khương Niệm lại hỏi: “Nhưng Tiểu Ngư tỷ tỷ không khóc, như thế nào không cùng nàng chơi?”

Đậu Nha liếm liếm răng sửa nhỏ: “Tỷ ấy muốn ăn đường của con”.

Đậu Nha trên người khỉ có một khối đường, nếu là nhiều thì Khương sẽ kêu bé phân cho nàng một khối, “Con có thể cho tỷ ấy liếm một chút cũng được.”

Đậu Nha nói: “Tỷ ấy liếm con liền không có ăn.”

Khương Niệm khó hiểu: “Vì cái gì không có?”

Đậu Nha thấy vẻ mặt nương có phải hay không biểu tình ngốc: “Tỷ sẽ gạt người, đem đường bỏ vào trong miệng liền sẽ không trả lại cho con.”

Khương Niệm: “…..”

Tuổi còn nhỏ mà biết phòng bị người khác?

Đậu Nha mỉm cười nói: “Nương, con có phải hay không thông minh?”

Khương Niệm: “….”

Bạn đang đọc Nông Gia Quả Phụ Dưỡng Oa Nhi Hằng Ngày của Giáp Ất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.