Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Đày

Phiên bản Dịch · 1302 chữ

Chương 96: Lưu Đày

"Thức dậy, Sunless! Ác mộng của bạn..."

"Câm mồm!"

Cố níu kéo giấc ngủ say, Sunny rít lên và cứng đầu nhắm mắt chặt hơn nữa. Cậu đang ấm áp và dễ chịu nằm dưới chăn, trên một cái giường, nơi mà mọi vấn đề của thế giới này đều có vẻ không còn nghiêm trọng.

Trong một lúc, mọi thứ yên lặng.

'Vậy mới tốt chứ...'

"Thức dậy, Sunless! Ác..."

'Chết tiệt!'

Vung một tay ra khỏi chăn, Sunny triệu hồi một Ký Ức của mình. Ngay lập tức, một cái dao găm ném hình tam giác hơi giống chiếc lá xuất hiện trong tay cậu, rồi liền tay ném về phía giọng nói khó chịu mà không cần nhìn. Hụt mục tiêu, cây kunai va vào bức tường đá và rơi xuống đất.

Nhưng mà, giọng nói cũng đã yên lặng.

Sunny thở dài. Đã quá trễ. Cậu đã tỉnh mất rồi.

Ở một khoảng cách xa, những làn sóng đã bắt đầu va vào bức tường thành. Đêm đang đến, nên đã đến lúc phải thức dậy.

Mở mắt, Sunny ngồi dậy và nhìn quanh.

Căn phòng của cậu xinh đẹp và rộng rãi. Những bức tường đá được chạm khắc những họa tiết phức tạp, tạo thành một bầu không khí nghiêm trang và thanh nhã. Những món đồ nội thất được làm từ gỗ được đánh bóng, với vài miếng lung tung do chính Sunny gom nhặt từ nhiều nơi khác nhau.

Nhưng căn phòng lại không có cửa sổ, dù vậy vẫn có những giếng ánh sáng được khôn khéo ẩn nấp đây đó. Đáng buồn là hệ thống thiên tài dùng gương để thắp sáng căn phòng bằng ánh sáng mặt trời đã bị hủy diệt từ lâu, để bên trong chỉ còn lại bóng tối.

Sunny không quan tâm. Thật ra, đây là một đặc điểm mà cậu thích nhất về hang ổ bí mật của mình.

Hắc ám là một người bạn thân.

Ngáp ngủ, cậu đứng dậy và xoa mắt, đuổi đi chút giấc ngủ còn sót lại. Làn tóc dài, dơ bẩn của cậu vướng víu trên mặt, nên cậu vuốt nó về sau.

'Làm bữa sáng.'

Nhưng đầu tiên...

Sunny di chuyển tay, kéo một sợi dây vô hình nối từ cổ tay cậu với cái đốc hình nhẫn của cây kunai. Cái phi dao nhảy lên không trúng và rơi vào lòng bàn tay cậu. Chiêu này mất Sunny khá lâu để làm quen: ban đầu, cậu suýt mất vài ngón tay trong lúc cố học cách điều khiển thanh phi dao.

Đi về phía bức tường không có chạm khắc, cậu dùng thanh kunai để rạch một đường nhỏ vào tường đá. Quanh nó, có hàng chục đường tương tự như vậy, gom gọn gàng với nhau thành từng tổ năm cái.

Đã là bốn tháng kể từ khi Sunny đến thành phố ruồng bỏ, đáng ghét này.

Nhiều thứ đã xảy ra trong thời gian đó.

Tiên tri của Cassie hóa ra là đúng. Ở phía tây, họ thật sự đã tìm được một thành phố hoang tàn, rộng lớn, được bao bọc bởi những bức tường cao, với đám quái vật lang thang giữa đường phố. Và ở trung tâm thành thị, có một ngọn đồi và một tòa lâu đài tráng lệ ở trên đỉnh đồi.

Kì diệu là tòa lâu đài đầy người. Nhưng mà, họ không phải người Thức Tỉnh, như cả ba người họ đã hi vọng. Thay vì vậy, họ, từng người một, đều chỉ là những người Ngủ.

Vì ở trong lâu đài không có Cổng Dịch Chuyển.

Hàng trăm người - những người đã sống sót trên Vùng Đất Lãng Quên địa ngục này nhờ vào sức mạnh hoặc là may mắn - đều bị kẹt ở đây mà không có hi vọng quay trở về thế giới thực. Không gì khác ngoài một nghĩa địa cho sự hi vọng.

Nhớ lại những ngày đầu tiên mới đến lâu đài, Sunny không kiềm được bật cười. Ôi, cậu lúc đó ngu thật sự. Đầy hi vọng và niềm tin vào nhân loại... giờ thì cái lòng tin đó ở đâu hả?

Cười như điên, cậu cong người và vỗ đầu gối.

"Ôi, vui thật! Hay lắm, Sunny. Mày nghĩ sao hả, thằng bạn?"

Cái bóng không trả lời, trách móc nhìn cậu chằm chằm. Sự im lặng của nó chỉ khiến Sunny cười to hơn. Cậu không thể ngừng lại.

Nói thật, cậu đã bị tưng tửng từ một lúc trước. Có lẽ là từ tuần thứ ba sống một mình trong thành phố. Cậu vốn khá ổn sau lúc rời khỏi tòa lâu đài vì tình cảnh chia tay không may với...ừ thì, không quan trọng.

Quan trọng là vào tuần thứ ba, tên hiệp sĩ khốn nạn kia suýt chút nữa mổ bụng cậu, khiến Sunny không có lựa chọi nào khác mà phải bò lết trong lúc dùng hai tay để ngăn ruột của mình rơi ra ngoài. Sau khi tìm đến một cái mương khuất mắt và nằm đó vài ngày, quá yếu để có thể di chuyển và chỉ đơn giản là chờ chết, không có một linh hồn nào bên cạnh để cứu cậu, Sunny không còn như trước nữa.

'Kỉ niệm đẹp...'

Dù sao thì cậu đã sống.

Hủy đi thanh kunai, Sunny đi về phía cái bàn mà cậu đã nhặt được từ tàn tích của một cái thư viện và liếc về phía đá xám đang nằm ngay chính giữa nó.

Cho dù nhìn như thế nào, thì có cũng chỉ là một viên đá bình thường. Nhưng mà, ngay khi ánh mắt Sunny chạm đến nó, viên đá lại lên tiếng:

"Thức dậy, Sunless! Ác mộng của bạn đã kết thúc!"

Viên đá thật ra là một trong những Ký Ức quý giá của cậu. Về mọi mặt trừ một, nó đúng chỉ là một viên đá...mà chỉ vậy cũng đủ hữu ích. Có rất nhiều thứ mà một người ma ranh như Sunny có thể làm được với sự giúp đỡ của một viên đá. Nhưng mà, viên đá này lại có thể lặp lại những âm thanh khác, khiến nó vô giá.

Lúc này, nó đang bắt chước giọng nói của chính Sunny.

"Thức dậy..."

'Cái thứ độc ác!'

Chật vật chống lại mong muốn tào lao là biến Đá Vẹt thành bụi, Sunny hủy nó đi và tháo đi một miếng vải từ trên bàn. Bên dưới nó, vài miếng thịt quái vật nằm trên một cái đĩa bạc

Cậu đã tự săn chúng, nhiệm vụ không hề dễ ở nơi này. Nói đúng ra thì theo Sunny biết đến, cậu là một trong những người rất ít ỏi có khả năng đi săn ở thành phố một mình. Nguyên nhân là do đa phần những Sinh Vật Ác Mộng ở nơi này đều có cấp bậc Ngã Xuống, chỉ có vài con yếu hơn núp ở đây đó.

Không ai đủ điên để săn quái vật Ngã Xuống. Thay vì đó, những tổ đội đi săn lớn dùng những người dẫn đường kinh nghiệm để tránh né những sinh vật hùng mạnh đó trong lúc tìm kiếm những con mồi dễ hơn.

Nhưng với Sunny, việc tìm kiếm những con quái vật Thức Tỉnh đi lạc lõng khá dễ. Cậu đi săn vào ban đêm, dùng những cái bóng sâu đậm khiến bản thân không khác gì tàng hình. Nếu cậu không muốn chiến đấu với đám Ngã Xuống kinh khủng, thì cậu không cần phải.

Đa số thời gian...

Sao cũng được, cậu chưa từng phải đói.

Sunny mỉm cười và nói bằng giọng hết sức thỏa mãn:

"A, đời thật đẹp..."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.