Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ánh Sao

Phiên bản Dịch · 2171 chữ

Chương 95: Ánh Sao

Sunny cảm giác mình đang sắp chết. Vài ngày qua cậu đã phải chịu đủ loại tra tấn. Bây giờ nhìn lại, cậu còn không nhớ nổi lần cuối mình ngủ là lúc nào.

Có lẽ là ngày trước khi cậu leo lên Cây Nuốt Hồn để kiếm trái cây.

Kể từ đó, cậu đã trải qua quá trình biến đổi tra tấn của Dệt Máu, chịu đựng nhiều tiếng đồng hồ liên tục ở trạng thái tâm trí trên bờ vực sụp đổ bởi sự tấn công của hiệu ứng say mê, cắn tay mình bừa bãi để giữ tỉnh táo, dẫn thuyền qua những sự khủng bố trong bóng đêm tối mù, thấy nó bị hủy diệt bởi một thủy quái kinh dị từ biển sâu, và chiến đấu với con quái vật đó ở dưới nước biển sâu, lạnh giá, và suýt nữa chết chìm vì việc đó.

Cơ thể và tâm trí cậu đều muốn tắt đi.

Mặc dù vậy, Sunny vẫn cố chấp tiếp tục bơi, mang mình và Cassie đến gần hơn bàn tay đá khổng lồ đang nhô ra trên mặt biển, giống như đang ôm lấy bầu trời.

Biển đen dâng trào quanh người cậu, vẫn đang bị ảnh hưởng bởi vụ nổ ánh sáng ban nãy. Những cơn sóng cao hăm dọa nhấn chìm hai người Ngủ, ném cơ thể họ đi như những món đồ chơi. Chống lại chúng không hề dễ dàng.

Dù vậy, cậu vẫn kiên trì.

Bình minh đang đến gần, nhưng hiện tại, không có gì ngoài sự lạnh lẽo, hắc ám và nguy hiểm vây quanh họ. Bất cứ giây nào, cũng có thể có thứ gì đó vươn ra từ sâu bên dưới vực thẳm để kết thúc nỗ lực vô vọng của họ.

Ít nhất thì những cái xúc tua đã biến mất, có lẽ là bị cơn đau do ánh sáng thiêu cháy dọa sợ.

Bằng một phép mầu nào đó, Sunny từ từ cũng đến được bàn tay đá.

Nâng Cassie lên, cậu leo lên mặt đá đen và theo sát sau cô. Không lâu sau đó họ đến được lòng bàn tay và bò đến trung tâm của nó, rồi cả hai ngã xuống, hoàn toàn kiệt sức.

Trong một lúc lâu, cả hai đều không thể nói gì. Tất cả những gì Sunny có thể làm là nằm bất động, thở dốc không thôi, và cố giữ bản thân tỉnh táo.

Tâm trí cậu trống rỗng. Cũng tốt, cậu không muốn nghĩ gì. Nếu nghĩ, thì cậu sẽ bị buộc phải nhớ đến...nhớ đến việc xảy ra với...

'Câm mồm!'

Nhớ lại thì được cái gì? Cậu không thể thay đổi gì cả.

Âm thanh dòng nước đen đánh vào trụ của bàn tay khổng lồ gợi cậu nhớ màn đêm vẫn chưa chấm dứt.

Mở mắt, Sunny cố đánh giá tình hình hiện tại.

Nơi ở của họ hơi nhô lên khỏi làn sóng, gốc của ngón cái khổng lồ gần như chạm vào bề mặt nước biển đen. Cái lòng bàn tay thì cũng không quá rộng rãi, chỉ khoảng nửa cái mỏm đá hình tròn mà đã cứu cậu vào ngày đầu tiên ở Vùng Đất Lãng Quên. Nó hơi nghiêng lên, tạo thành một dốc không cao lắm.

Những ngón tay cao hơn mặt nước và đủ rộng cho một người, nhưng chúng cong lên phía bầu trời, khiến chúng không thích hợp làm nơi ẩn núp.

'Chúng ta cần cách xa mặt nước hơn.'

Dứt ý nghĩ đó, Sunny mệt mỏi đứng dậy và cúi người xuống chạm vào vai Cassie.

"Cassie. Đứng lên. Chúng ta phải lên cao hơn."

Giọng nói của cậu nghe trống rỗng và như có thể vỡ tan bất cứ lúc nào.

Cô gái mù giật mình và ngẩng đầu, làn da cô tái như xác chết.

"...Sunny?"

Cậu gật đầu.

"Ừm. Là tôi."

Cô vẫn đang bị sốc. Sunny có thể nhìn ra đầu óc Cassie vẫn chưa hoàn toàn quay trở lại, nên cậu nhẹ nhàng nâng cô đứng dậy.

"Đứng lên nào, đi thôi. Chỉ vài mét thôi."

Cô ngập ngừng.

"Chuyện gì xảy ra? Mình nghe thấy... thấy một...âm thanh...và rồi thứ gì đó kéo mình xuống..."

Cậu nghiến răng và cố giữ giọng nói của mình bình tĩnh.

"Chúng ta bị một con quái vật dưới biển tấn công. Con thuyền bị phá hủy. Tôi lặn xuống và tìm được cô, rồi bơi đến đống đá này. Nó không cao hơn mặt biển lắm, cho nên..."

Cassie lo lắng.

"Vậy...còn..."

Sunny vội vàng cắt lời cô, không muốn trả lời thứ cô muốn hỏi.

"Đi, theo tôi. Chúng ta có thể nghỉ ngơi khi đã đến nơi cao hơn."

Từ tốn dẫn theo cô gái mù, Sunny leo lên trụ của ngón trỏ, đây là nơi cao nhất họ có thể đến mà không cần phải leo lên chính những ngón tay. Ngồi xuống mặt đá lạnh ngắt, cậu tựa lưng vào tường ngón tay và nhìn chằm chằm về phía mặt biển.

Đôi mắt cậu lạnh lẽo và trống rỗng.

Cassie yên lặng ngồi cạnh cậu. Gương mặt tái nhợt của cô vặn vẹo, giống như muốn hỏi mà lại sợ nghe được câu trả lời.

Cuối cùng, cô lấy hết can đảm, và thì thầm, giọng nói run rẩy của cô khẽ đến khó nghe thấy được:

"Sunny. Neph đâu rồi?"

Cậu im lặng, không muốn nói những từ đó ra khỏi miệng.

Ngu ngốc là cậu cảm thấy nếu như cậu nói chúng ra, thì chúng sẽ thành sự thật. Nhưng nếu không nói, thì vẫn còn cơ hội rằng đó là lời nói dối.

'Mình không trả lời.'

Vài giây sau, áp lực quen thuộc xuất hiện trong đầu cậu. Áp lực trở nên mạnh mẽ hơn, khiến đầu óc cậu quay vòng.

'Không!'

Rồi, cơn đau điếng cũng đến. Sunny cố chấp chịu đựng nó. Cậu duy trì lâu hơn tất cả những lần trước đây, giữ miệng mình ngậm chặt đến khi những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống, cả cơ thể cậu run lên bần bật vì cơn đau kinh khủng.

Nhưng rồi, cậu vẫn bị buộc phải nói ra những từ đắng nghét đó.

"Cô...cố ấy m..."

Trước khi cậu kịp dứt lời, một âm thanh nhỏ xíu hấp dẫn sự chú ý của cậu. Nó đến từ bên dưới, từ nơi mép đá tiếp xúc với làn sóng vỗ.

Tim Sunny quên đập vài nhịp.

Ở ngoài trụ của ngón cái, nơi mà nước biển chạm vào bề mặt đá của nó, một bàn tay trắng nhợt xuất hiện từ nước đen và bám vào những tảng đá.

Rồi, một dáng người cao chậm rãi kéo bản thân lên lòng bàn tay của bức tượng khổng lồ.

Mắt cậu mở to.

Cảm thấy có gì đó không đúng, Cassie quay đầu và hỏi:

"Sunny? Chuyện gì?"

Cậu run rẩy và thì thầm, đầy sự đau đớn.

"Là Nephis."

Một nụ cười do dự hiện lên mặt cô gái mù.

"Neph?! Cô ấy ổn không?!"

Sunny không thể trả lời.

Không, Nephis không hề ổn.

Thật ra thì cậu còn không biết cô ấy còn sống hay không.

Bộ Giáp Quân Đoàn Ánh Sao vỡ tan và xé rách, lộ ra làn da thịt bị rách nát bên dưới. Có một vết thương mở to khủng khiếp trên mình Ngôi Sao Thay Đổi, nhìn như nửa bên phải của cô đã biến mất. Sunny có thể nhìn thấy những mảnh xương sườn bị vỡ sắc bén, một dòng máu chảy như sông xuống hai chân cô, và đống máu thịt đổ ra từ miệng vết thương.

Cậu muốn nhắm mắt lại.

Một tảng thịt lớn khác bị thiếu ở đùi cô, lộ ra thớ cơ bắp và cả cái xương đùi trắng bên dưới, nó cũng bị nứt và chỉ vừa đủ nguyên vẹn. Tay phải cô cũng bị thương nghiêm trọng. Nói thật thì nó cũng gần như bị xé đứt, chỉ còn một chút da và vài sợi gân còn giữ nó lại, như một con rối bị tàn phá.

Kể cả gương mặt của cô cũng không được bỏ qua. Một con mắt của Neph đã mất, hốc mắt bị nghiền nát và vỡ tan, lớp da trên má cô giống như bị giấy nhám cạo mất, để lại một mớ thịt, máu và răng vỡ.

Hình ảnh của cô lúc này bi thảm và quặn tim.

Khá rõ ràng là Ngôi Sao Thay Đổi đã sắp chết.

"Sunny? Sao cậu không trả lời?"

Cậu liếc sang Cassie và cắn môi, một lần nữa cố kiềm nén câu trả lời không cho nó nói ra. Thứ gì đó sắc bén và nóng hổi đâm vào tim cậu, khiến mắt cậu mù mờ.

Cùng lúc đó, Nephis khập khiểng và mù lòa đi về phía trước. Chân cô gục ngã, và cô nặng nề ngã xuống đầu gối, máu vơi vãi ra khắp bề mặt đá. Một tiếng rên khủng khiếp thoát khỏi môi cô lúc cái xương đùi bị nứt cũng vỡ tan, xương đâm xuyên qua cơ bắp và làn da.

Sunny có cảm giác mình đã bị ném vào ác mộng tồi tệ nhất. Cậu muốn hét lên, nhưng giọng cậu đã biến mất. Một sự đau đớn sâu thẳm gần như là thể chất xé cậu từ bên trong.

Cậu không muốn ở đây. Cậu không muốn thấy việc này.

Vậy mà, cậu không thể nhìn về nơi nào khác.

...Đó là tại sao cậu ngay lập tức nhận ra khi mà hai ngọn lửa trắng cháy lên trong mắt Neph. Ánh sáng tỏa ra sáng và sáng hơn, tràn ra từ mắt, miệng và vết thương trên người cô. Giống như một ngôi sao đang cháy hừng hực nơi mà đáng lẽ phải là trái tim cô, như thể cô không có gì khác ngoài ánh lửa trắng bên dưới làn da nhân loại.

Ánh sáng tỏa ra lấp đầy máu Ngôi Sao Thay Đổi, biến thành những dòng chất lỏng lửa trắng.

Lúc Sunny quan sát, bất động với ánh mắt trợn to, ngọn lửa đó bắt đầu nung chảy và tái lập hình dạng của da thịt cô. Từ từ, cơ bắp cô tự chữa lành, nội tạng cô quay lại đúng nơi, và những khúc xương tự nối lại từ những mảnh vỡ.

Khi mà không có gì để thay thế phần bị thiếu sót, ngọn lửa biến thành hình dạng đó và hóa thành dạng rắn.

Với một tiếng thét kinh khủng, Nephis nắm lấy cái tay gần đứt của mình và xé nó đi, rồi nhấn nó vào nơi vết thương đổ máu với lửa trắng. Không lâu sau đó, hai nửa bị hủy hoại nối lại với nhau, lại trở thành một thể.

Choáng váng, cậu nhìn mọi vết thương tồi tệ trên người cô lành lại, được tắm trong ngọn lửa thuần khiết.

Không lâu sau đó, chỉ có làn da trắng tuyết của cô còn thấy được ở dưới những khe của bộ giáp hư hỏng.

Nephis ngẩng đầu, nhìn về phía họ nhưng không thấy gì. Trong ánh mắt cô không có sự nhận ra, mọi hiểu biết của cô đã bị ngọn lửa thần thánh tàn ác hủy diệt.

Rồi người con gái cuối cùng của gia tộc Bất Diệt Hỏa nhắm mắt và ngã xuống đất, mất ý thức.

...Cuối cùng, những tia sáng mặt trời đầu tiên xuất hiện từ đường chân trời phía đông.

Bình minh đã đến.

Rốt cuộc, Nephis đã bất tỉnh đến tận hai ngày.

Vào ngày thứ ba, cô cuối cùng cũng mở mắt và chậm rãi ngồi dậy, nhìn quanh với ánh mắt mơ hồ.

Gương mặt của cô vẫn bình tĩnh và hờ hững như bao giờ.

Nhưng mà, cô có hơi giật mình khi ánh mắt chạm đến Sunny, người đang ngồi trên đỉnh ngón trỏ khổng lồ và mỉm cười rộng từ hai tai nhìn cô.

Cau mày, Ngôi Sao Thay Đổi quan sát bản thân, nhận thấy những khe hở đáng xấu hổ trên bộ giáp của mình, và nói:

"Sao cậu lại cười?"

Sunny đùa cợt nháy mắt với cô và nhún vai.

"Nhìn sau cô đi."

Chần chừ vài giây, Neph thở dài và quay lại, thắc mắc cậu muốn cô nhìn thứ gì.

Đằng sau cô, một mảnh đất đen nhô lên trên bờ dốc của cái hố khổng lồ.

Và trên đó, một bức tường thành cao lớn được xây từ đá xám bóng đứng cao nhìn xuống cái vực thẳm khổng lồ. Trông nó cổ đại nhưng vẫn bất khả xâm phạm, có thể chịu đựng áp lực nghiền ép của biển đen thêm một nghìn năm nữa.

Họ đã thành công.

Họ đã tìm được tòa thành thị của nhân loại.

[Hết quyển một: Con Bóng Tối.]

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.