Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trốn Tìm

Phiên bản Dịch · 1901 chữ

Chương 62: Trốn Tìm

Ngay từ khi rời khỏi mê cung quen thuộc để đi đến sa mạc tro tàn này, Sunny cảm thấy khó chịu không ngừng. Giống như cậu đã mắc phải căn bệnh sợ hãi không gian rộng trong lúc đi lại trong mê cung phức tạp, điên loạn kia.

Cậu đã quen với việc bị những bức tường san hô cao bao bọc, với những lối đi rối rắm vô tận, kéo dài ra tất cả mọi hướng mà mắt cậu có thể thấy được. Mặc dù cái mê cung ẩn chứa vô vàn hiểm nguy, nó cũng mang lại một loại an toàn lạ kì.

Ít nhất là trong trường hợp của Sunny, người có lợi thế nhìn trước những lối đi ngoằn nghèo nhờ vào Do Thám Bóng kín đáo của mình.

Bây giờ, với lớp cát dưới chân và không có thứ gì cản trở tầm mắt, cậu đã mất đi lợi thế đó. Cái ý nghĩ không thể nấp khỏi kẻ địch khiến cậu cảm thấy như khỏa thân.

'Bình tĩnh. Không có ai ở đây cả.'

Ý nghĩ đó, vốn mang ý định khiến cậu an tâm, lại có hiệu quả trái ngược. Đúng là ở đây không có một Sinh Vật Ác Mộng nào cả... nhưng mà tại sao chứ?

Điều gì khiến chúng muốn tránh né nơi này?

Nephis đang đi đằng trước, với Sunny theo ngay sau. Tiếng Vang đi ở sau cùng, di chuyển với tốc độ từ từ. Cậu nhìn quanh, sau khi chần chừ một lúc, nói khẽ:

"Tôi không thích tình hình này."

Nephis liếc về phía cậu với gương mặt hờ hững như thường lệ. Rồi quay đi và nói đơn giản:

"Cảnh giác."

Họ tiếp tục tiến lên trong yên lặng, chỉ có tiếng bước chân họ phát ra trên cát. Khoảng một chục phút sau, Ngôi Sao Thay Đổi giơ tay lên, ra hiệu cho họ dừng lại. Quay về phía Sunny, cô hỏi:

"Bóng của cậu có nhận thấy gì không?"

Cậu lắc đầu.

"Không. Có vài điểm bất đồng đây đó, như là đồi cát nhỏ hay là một cái hố cạn, nhưng không có gì di chuyển cả. Đa phần đều là bằng phẳng và không có sự sống."

Cậu quay về phía Cassie và e dè hỏi:

"Cô có nghe thấy gì không?"

Trong vài trường hợp, thính giác nhạy cảm của cô đã hiệu quả hơn cả cái cảm giác bóng của cậu. Khi họ bị cơn bão làm bất ngờ chẳng hạn, Cassie đã có thể cảm thấy gì đó không đúng trước khi những đồng đội sáng mắt của mình phát hiện ra.

Nhưng mà, lần này thì không có. Cô chỉ đơn giản lắc đầu, ra hiệu không có âm thanh khác thường gì ở gần họ.

Nephis thở dài và hạ thấp đầu, suy tư. Rồi cô nhìn về phía Gò Mộ Tro ở phía xa.

"Đi tiếp thôi."

Nhưng mà, cô lại thay đổi hướng đi của nhóm một chút, nhắm về phía cái đồi cát mà Sunny nhắc đến.

Khi họ đến nơi, đã là giữa trưa. Mặt trời ngay trên đỉnh đầu, khiến cái bóng của họ nhỏ bé và không hình dạng. Cái bóng của Sunny đã quay trở lại và đang núp dưới chân cậu, nhìn như một khối bóng không hình dạng bình thường.

Khoảng thời gian này trong ngày là nó ghét nhất.

Nephis triệu hồi thanh kiếm và từ tốn tiếp cận đồi cát, cố xác định bản chất của nó. Không có gì đặc biệt về nó cả ngoài trừ mọi thứ xung quanh bằng phẳng còn nó thì không. Cái đồi cát cao khoảng Sunny, dài hơn là rộng, và được phủ bởi thứ cát xám cũng như toàn bộ vùng đất hoang này.

Nó không có vẻ nguy hiểm, nhưng mà kiểm tra thì không hại gì...ừ thì, đa phần là như vậy. Có lẽ nó còn có thể cho họ chút thông tin hữu dụng.

Ngay lúc Ngôi Sao Thay Đổi vươn tay ra và định chạm vào bề mặt của đồi cát, cái bóng của Sunny đột nhiên nhận ra thứ gì đó di chuyển ở phía xa, nơi mép mê cung mà họ vừa rời khỏi.

Hành động theo bản năng, Sunny nhảy về phía Tiếng Vang và hét lên với Neph:

"Núp đi!"

Cùng lúc, cậu hủy đi con cua ăn xác to tướng. Đột ngột mất đi vật cưỡi, Cassie quơ quàng tay trong không trung và ngã xuống. Chụp lấy cô theo tư thế ôm công chúa, Sunny lao về phía ngọn đồi và hạ thấp mình xuống mặt đất, đặt cô gái mù giữa bản thân và Nephis đang cúi người.

Ngôi Sao Thay Đổi đặt một tay lên vai Cassie và nhìn về phía cậu với một câu hỏi thầm lặng.

"Nguy hiểm?"

Sunny giơ một tay lên với lòng bàn tay mở ra, ra hiệu cô chờ đợi. Cái bóng của cậu đã ló ra từ bên sau ngọn đồi, cẩn thận quan sát nguồn gốc của chuyển động vừa rồi.

Nó nhìn về nơi đã cách họ một khoảng xa, những bức tường chết của mê cung mọc lên trên cát xám. Bỗng dưng, một bức tường sụp xuống, bị một bóng dáng to lớn đánh ngã. Bị đám mây cát tro bao phủ, bóng dáng to đó di chuyển về phía trước, bước lên bề mặt phẳng băng của sa mạc.

Tám cái chân, hai cái lưỡi hái xương đáng sợ, mai đen và đỏ, giống một bộ giáp cổ đại rướm máu... lại là một con bách trưởng.

Sunny thầm chửi thề.

Họ đã chiến đấu với con quái vật loại này hai lần, và thắng cả hai. Nhưng mà, đó là vì mỗi trận chiến đều được cẩn thận lên kế hoạch và chuẩn bị sẵn một đống lợi thế cho bên mình, những kế hoạch và mưu toan đó là không thể thiếu được trong những chiến thắng đó.

Cậu không chắc là họ sẽ có thể giết được một con nếu họ đối đầu trực tiếp, ít nhất là không thể chiến thắng mà không phải chịu vết thương nghiêm trọng.

Quay về phía Nephis, cậu thầm thì:

"Một con cua bách trưởng vừa bước ra khỏi mê cung."

Cô nhíu mày. Cassie thì khẽ chạm tay cậu và hỏi:

"Nó đi về hướng nào?"

Sunny chớp mắt, rồi tập trung vào thị giác của cái bóng. Nhanh chóng, cậu thở phào nhẹ nhõm.

"Có vẻ như nó đi về hướng Gò Mộ Tro. Nếu như chúng ta núp ở đây và nó không thay đổi phương hướng thì khả năng cao là nó sẽ không nhìn thấy chúng ta."

Ngôi Sao Thay Đổi suy nghĩ trong một giây rồi gật đầu.

"Quan sát nó và cho tôi biết ngay khi có gì thay đổi."

Cố trở nên nhỏ bé và im lặng hết cỡ, cả ba người áp người vào đồi cát. Không có quá nhiều không gian để ẩn núp, nên họ phải chịu đựng cảnh đè sát vào nhau.

Ừ thì... có lẽ "chịu đựng" không phải là từ chính xác. Nếu như ở tình huống khác có khi Sunny còn cảm thấy hưởng thụ...

"Nghĩ gì vậy thằng ngu?! Tập trung vào con quái vật chết người!' Cậu giận dữ trách móc bản thân.

Nhưng mà thật sự rất khó để tập trung khi cơ thể mềm mại của Cassie đè lên người cậu...

'QUÁI VẬT! CHẾT CHÓC!"

Cuối cùng cũng khiến đầu óc bớt đen tối, Sunny thở dài và tập trung quan sát con bách trưởng.

Sinh vật to lớn di chuyển qua sa mạc, chậm rãi đến gần hơn. Không lâu sau đó, cậu đã có thể thấy từng họa tiết màu đỏ và từng cái gai trên bộ mai cũ kĩ của nó. Nhưng mà, mắt cậu lại dán như keo vào thứ khác.

Cẩn thận nâng niu giữa hai cái lưỡi hái, một viên pha lê xinh đẹp lấp lánh ánh sáng thôi miên. Nó tỏa sáng và hấp dẫn lạ thường.

Một mảnh hồn vượt giới hạn.

Họ đã nhìn thấy cảnh tượng tương tự, khi mà cặp cua bách trưởng đi thu thập hai mảnh hồn như thế này từ cái xác con quái vật giống cá mập.

'Vậy ra đây là đích đến của chúng.'

Sunny nhìn về phía cái cây hùng vĩ đứng trên đỉnh Gò Mộ Tro. Với những nhánh cây màu mã não và những chiếc là đỏ rực, một cảnh tượng ấn tượng và hoành tráng.

Giống như thứ gì đó thần thánh ẩn giấu ngay trong lòng địa ngục.

Cậu chia sẻ những thông tin này với nhóm, cẩn thận giữ giọng nói mình khẽ nhất có thể.

Con bách trưởng chuẩn bị đi ngang qua nơi họ ẩn nấp. Mặc dù có khoảng cách giữa đường đi của nó và đồi cát, nhưng Sunny vẫn căng thẳng. Đây là giây phút nguy hiểm nhất.

Con quái vật đi đến ngang tầm đồi cát, rồi tiếp tục đi thẳng mà không chớp mắt.

Cậu thở ra.

"Nó đang đi về phía Gò Mộ."

Nephis không thả lõng, vẫn sẵn sàng cho trường hợp mọi việc xấu đi ngay tức khắc.

"Đi theo nó."

Sunny gật đầu. Một giây sau, bóng của cậu trượt ra khỏi đồi cát. Với phạm vi của Điều Khiển Bóng được mở rộng, cậu khá chắc về khả năng theo đuôi nó đến tận nơi.

Con bách trưởng vượt qua sa mạc với mảnh hồn vượt giới hạn giữ chặt giữa hai cái lưỡi hái. Dáng đi của nó hơi kì lạ, có vẻ...sùng đạo. Giống như một người hành hương đang đi về một nơi tôn nghiêm, bí ẩn.

Không lâu sau đó, nó đến gần Gò Mộ Tro và đột ngột dừng lại, giống như sợ vượt qua một đường ranh vô hình nào đó. Rồi con bách trưởng cẩn thận đặt mảnh hồn xuống cát và lùi lại, đôi mắt nó hướng về mặt đất.

Sau khi tạo khoảng cách với viên pha lê tỏa sáng, con sinh vật to lớn... quỳ xuống.

Sunny đã phải dụi mắt để đảm bảo cậu không đang hoang tưởng.

Và đúng là không. Con cua bách trưởng gập tám cái chân của nó và hạ mình xuống mặt đất, ngoan ngoãn đặt cặp lưỡi hái đáng sợ phía trước thân thể đang cúi xuống.

Nhận thấy sự kì lạ trên mặt Sunny, Nephis nhíu mày.

"Có chuyện gì?"

Cậu chần chừ.

"Đợi một chút."

Vào lúc này, cái bóng của cậu, vốn đang ẩn núp an toàn cách con quái vật một đoạn, nhận thấy một sự thay đổi nhỏ bé trên bề mặt của Gò Mộ Tro.

Rồi ánh sáng chói lòa mà họ đã nhìn thấy lúc ở trên xác con thủy quái khổng lồ đã quay lại. Lần này thậm chí còn chói mắt hơn nữa.

Ánh sáng chiếu lên không trung từ cái bóng được những nhánh cây phủ xuống, rồi nó di chuyển, chậm rãi đi đến bậc thềm của ngọn đồi.

Khi Sunny nhận ra được thứ gì đang tỏa sáng, mắt cậu trợn to.

Một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống cột sống cậu, cậu quên cả hô hấp.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.