Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biển Tro

Phiên bản Dịch · 1996 chữ

Chương 61: Biển Tro

Vào buổi sáng, Sunny thức dậy cảm thấy âm u và bất an. Kí ức về tấm gương hắc ám đêm qua vẫn còn mới như in trong đầu cậu, khiến mỗi cái bóng có vẻ nặng nề và nguy hiểm hơn. Cậu ủ rũ cau mày.

'Cái quái gì thế. Mình là Con Của Bóng Tối. Sao lại sợ địa bàn của bản thân?'

Nhưng mà bóng và hắc ám không phải là một, mặc dù người ta thường nhầm lẫn chúng. Bóng được sinh ra từ sự thiếu sót ánh sáng. Theo một cách, chúng có thể xem là hiện thân của sự trống không... còn hắc ám thật sự thì lại là tồn tại của riêng nó.

Có thể nói bóng có nhiều điểm chung với ánh sáng hơn là với hắc ám.

'Ừ thì...chắc vậy. Đúng không nhỉ?'

Tranh luận triết lý với bản thân không phải là cách tốt nhất để bắt đầu ngày mới, ít nhất là không phải đối với Sunny. Tâm trạng vốn chua chát lại càng tệ hơn. Thở dài một hơi, cậu ngồi dậy, vươn vai và ngáp một cái.

"Chào buổi sáng."

Giọng nói của cậu gần như bị tiếng nước át đi. Với mặt trời mọc lên, biển đen cũng vội vàng rút lui. Sunny cuối cùng cũng có thể thư giãn một chút.

"Chào."

Nephis là người canh gác phần còn lại trong đêm, nên cô đã thức sẵn. Như thường lệ, cô đang ngồi thiền với đôi mắt nhắm lại - trong buổi tối đen bất tận, canh gác có nghĩa là lắng nghe âm thanh khả nghi, nên có mở mắt hay không cũng không quan trọng.

Đương nhiên là trừ Sunny, người có thể nhìn rõ ràng trong bóng tối nhờ vào Thuộc Tỉnh của bản thân.

Nghe tiếng cậu đứng dậy, Ngôi Sao Thay Đổi chậm rãi mở mắt. Một tia sáng còn sót lại từ ngọn lửa vẫn còn nhảy múa sâu bên trong, nó nhanh chóng biến mất lúc cô thích ứng với ánh sáng ban mai. Cô nhìn về phía Sunny và nở một nụ cười lịch sự.

Trong hai tuần qua, Nephis cũng đã rèn luyện, có lẽ còn cố gắng hơn cậu. Nhưng mà, cô không phải rèn luyện kiếm thuật.

Cô đang cố học cách cư xử như người bình thường. Và kết quả là sự giao tiếp của họ đã đỡ ngượng ngùng hơn...một chút.

Sunny có thể nhận ra cố gắng của Ngôi Sao Thay Đổi vì chúng rất tương tự với giai đoạn mà chính cậu đã trải qua nhiều năm trước. Trong nhiều dịp, cậu đã bắt gặp cô chăm chú quan sát cách Cassie nói chuyện và cư xử quanh họ. Rồi không lâu sau đó, Neph sẽ cố bắt chước những chi tiết nhỏ từ hành vi của cô bạn. Kết quả thì... phức tạp, nếu phải nói nhẹ nhàng nhất.

Lần đầu tiên cô thử chào cậu với một nụ cười vào sáng sớm, Sunny hốt hoảng và suýt chút nữa đã gọi ra Lưỡi Kiếm Xanh. Nhưng mà, Nephis rất thông minh và rất kiên trì. Hôm nay, nụ cười lịch sự của cô trông gần như tự nhiên.

Cậu không biết tại sao Ngôi Sao Thay Đổi quyết định rèn luyện kĩ năng xã hội, tự dưng lại làm chuyện không đâu, ngay giữa hành trình tràn đầy nguy hiểm, trong một vùng đất đầy quái vật. Nhưng cậu cũng không ngại.

Thật ra thì xem cô cố gắng cũng rất có tính giải trí!

...Nhìn cô tự tra tấn bản thân mỗi ngày, chịu đựng đau đớn để cố điều khiển Kĩ Năng Phân Loại, thì hoàn toàn trái ngược, không vui chút nào. Họ chưa từng nói về việc đó, nhưng Sunny biết mỗi khi Nephis giả vờ ngồi thiền, cô thật ra đang bắt mình phải chịu cơn đau đớn khó tưởng tượng từ Khiếm Khuyết của bản thân.

Mỗi khi nghĩ về việc đó, tim cậu thắt lại. Sunny vốn không quen với lại cảm xúc như vậy, nhưng mà cậu nghi ngờ đây là thứ mà người ta gọi là "lòng trắc ẩn". Ít ra thì cảm xúc của cậu có vẻ tương tự với cách họ diễn tả trong sách và phim truyền hình.

Cậu cũng không rành lắm.

Sau khi ăn sáng, Nephis đứng dậy và nhìn về một tia sáng len qua khe hỡ giữa hai cột sống gần đó nhất. Quay về phía Sunny, cô lên tiếng:

"Đi dò xét xung quanh."

Họ cần phải hiểu rõ nơi này trước khi quyết định bước tiếp theo. Thường thì, việc đó có nghĩa là tìm những địa thế gần nhất mà đủ cao để có thể ở trên mặt nước và quyết định sẽ cố đi đến cái nào.

Rồi sau đó là bỏ ra một hoặc hai ngày để do thám và đi săn, khi sẵn sàng họ mới di chuyển đến nơi cắm trại mới.

Sunny gật đầu.

"Được."

Cậu triệu hồi Tiếng Vang để bảo vệ Cassie trong lúc họ đi và cũng để cái bóng lại để trông chừng, phòng hờ có chuyện gì xảy ra. Sunny theo sau Nephis đến khe hỡ.

Nâng cô lên, cậu nhìn Ngôi Sao Thay Đổi bay lên không trung rồi giống như chạy lên bức tường, đạp chân vào khoảnh khắc cuối cùng để đẩy cơ thể cao hơn nữa trước khi bám vào một khúc xương nhô ra. Dựa vào sức mạnh thân trên, cô leo lên và biến mất trong ánh sáng. Không lâu sau đó, sợi dây vàng rơi xuống, cho cậu leo lên.

Nephis giúp cậu leo lên trên cái cột sống khổng lồ rồi đứng thẳng người, nhìn về phía tây. Sunny lắc lắc đôi tay rồi cùng làm vậy, đoán trước sẽ thấy cảnh tượng quen thuộc - một mảnh mê cung đỏ vô tận, với vài điểm cao chấm ở đây đó.

Nhưng mà, thứ cậu nhìn thấy khiến cậu nói không nên lời.

Ở phía xa, cái mê cung có vẻ mất đi màu sắc. Những lưỡi kiếm san hô dựng đứng, vốn mang màu đỏ bây giờ lại xám xịt và biến dạng, giống như mắc phải một căn bệnh không rõ và bị hút hết sức sống. Vật liệu giống đá trông giòn và dễ vỡ, có thể tan nát thành bụi bất cứ lúc nào.

Mảng san hô chết lan tỏa xa đến gần cuối tầm mắt. Cách xa hơn, những bức tường mê cung có vẻ như đã sụp đổ thành một bãi biển cát tro xám. Vùng đất trống tro này nhìn thật sự quá khác biệt sau vài tuần không thấy gì khác ngoài những lối đi đỏ rực trong mê cung, đủ để khiến một cơn lạnh lẽo chạy dọc xuống lưng Sunny.

Và khi nhận thấy không có lấy một con quái vật di chuyển dưới lớp bùn khiến cậu lại càng bất an.

Chỉ có một điểm cao duy nhất ở phía tây. Cách rất xa, mặt đất nhô lên, tạo thành một ngọn đồi cao. Ngọn đồi này có lẽ là cái cao nhất mà cậu từng thấy, dễ dàng có khả năng trở thành một hòn đảo khi nước dâng lên. Hình dạng của nó khiến Sunny liên tưởng đến một gò mộ khổng lồ.

Phủ bỏi lớp cát xám từ san hô chết, ngọn đồi giống một ngọn núi tro tàn. Và ở trên đỉnh núi là một cái cây khổng lồ.

Cái cây vươn lên bầu trời như một tòa tháp, những cành nhánh của nó đủ rộng để phủ bóng cả hòn đảo. Vỏ ngoài của thân cây khổng lồ cũng đen không kém gì nước biển, còn lá thì lại đỏ như máu.

Đứng đối diện bầu trời xám xịt, cái vương miện của cái cây hoành tráng trông vô cùng sống động và tuyệt vời.

Sunny nuốt nước miếng.

"Cái...quái...gì thế?"

Nephis có thể đang suy nghĩ hoặc là không có gì để nói. Cô chỉ nhìn chằm chằm về phía xa, lông mày cô hơi nhíu lại.

Vào lúc đó, một thứ gì đó sáng bừng lên từ bên dưới cái cây. Ánh sáng đó rõ ràng và dễ dàng nhìn thấy được ngay từ nơi họ đứng, như một tia sáng mặt trời được phản chiếu bởi một cái gương to đùng. Một lúc sau, nó đã biến mất, chỉ để lại xuất hiện sau vài giây.

'Một cái gương...'

Sunny rùng mình, nhớ lại đêm qua. Vì lý do gì đó, ánh sáng đó đột nhiên có vẻ nguy hiểm.

Sau một lúc nữa, cậu lại hỏi Nephis:

"Cô nghĩ sao?"

Cô nhìn thêm một lúc nữa rồi mới quay về phía cậu. Trong lúc Ngôi Sao Thay Đổi đắn đo những điều muốn nói, cậu liếc về phía vùng đất hoang tro tàn lần nữa. Cuối cùng, cô lên tiếng:

"Đó là đường duy nhất về phía tây."

Sunny nhăn mặt và quay đi.

Cậu không thích diễn biến này chút nào.

"Vậy thì, chúng ta sẽ đi?"

Nephis quay lại cái cây khổng lồ, như thể bị sự to lớn của nó làm ảnh hưởng, rụt rè nhún vai.

"Chúng ta có lựa chọn sao?"

Sau đó, họ rời khỏi bộ xác của con thủy quái khổng lồ và đi về hướng tây, với ý định xem xét tình hình bên trong vùng đất hoang nằm giữa họ và Gò Mộ Tro Tàn.

Ban đầu , họ không có ý định tiếp cận hòn đảo kì lạ. Nhưng mà mọi thứ lại diễn ra khá kì lạ khi họ tiến vào vùng đất hoang.

Với cát xám dưới chân và những bức tường san hô chết quanh họ, tổ đội đã chuẩn bị tinh thần để đối mặt với bất cứ nguy hiểm gì. Mặc dù họ đã không nhìn thấy con quái vật nào di chuyển bên trong khu vực này lúc đứng quan sát từ trên cao, nhưng cả Sunny lẫn Nephis đều không thật sự tin tưởng sẽ không có thứ gì tấn công họ ở vùng kì lạ này bên trong mê cung.

Có nhiều cách để Sinh Vật Ác Mộng tự ẩn núp, và nếu như những người Ngủ đã họ được gì từ thời gian ở trong Vùng Đất Lãng Quên, thì đó là mọi thứ ở đây đều chết chóc hoặc là ẩn giấu thứ gì đó có thể giết họ. Nhớ lại, lần đầu tiên họ chạm trán đám sâu ăn thịt quả thật khiến người ta bị chấn thương tâm lý.

Nhưng mà, sự tỉnh táo của họ lần này hóa ra là sai. Vùng đất hoang yên lặng và trống không, hoàn toàn không có dấu hiệu của sự sống. Sự vắng bóng quái vật này, trên lý thuyết nên khiến Sunny cảm thấy tốt hơn, nhưng mà cậu còn lo lắng hơn bình thường.

Cái tình huống này đặc mùi nguy hiểm. Quá kì lạ và không tư nhiên.

Nếu ngay cả đám quái vật cũng sợ hãi tiếp cận nơi này, thì sao họ lại chủ động đi sâu và sâu hơn vào vùng đất hoang này?

Không quay đầu bỏ chạy ngay lập tức có khiến họ là những kẻ ngu ngốc hay không?

Họ nhanh chóng đến được nơi mà bức tường mê cung đã nát thành bụi. Bây giờ, giữa họ và ngọn đồi với cái cây khổng lồ không có gì khác ngoài một mảng cát xám bao la.

Không gì có thể ẩn núp bên trên đống tro bằng phẳng đó.

Nhưng mà, chính họ cũng sẽ không thể tránh khỏi ánh mắt của kẻ khác.

Sunny liếc về phía Nephis.

"Cô chắc về việc này không?"

Ngôi Sao Thay Đổi cau mày rồi hạ thấp cằm. Rồi cô nhìn thẳng, nhăn mặt và nói:

"Đi thôi."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.