Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hộ Vệ Cổng

Phiên bản Dịch · 1668 chữ

Chương 492: Hộ Vệ Cổng

Sunny nhìn chăm chú Cổng, trong một khoảnh khắc bị tê liệt bởi nỗi sợ hãi. Rồi, cậu tỉnh táo lại và chiến đấu với sự kiệt sức, lao lên giết càng nhiều quái vật càng tốt trước khi tên Hộ Vệ ra khỏi Cổng.

Cậu có cảm giác là sau đó, cậu sẽ không còn cơ hội để ý đến chúng nữa.

'Đó...đó là Hộ Vệ? Đã bao nhiêu phút rồi?'

Cậu không hề biết. Đâu đó trong cả lúc chiến đấu cậu đã quên mất thời gian. Cậu chỉ biết là vẫn chưa đủ lâu...

Cùng lúc, một dáng người to tướng hiện ra từ hắc ám của Cổng, và khi nó làm vậy, những ngọn lửa đỏ cháy trong những hốc mắt trống rỗng của đám âm hồn cổ đại cháy lên sáng hơn, những cái miệng chết kia tạo ra vô vàn những tiếng gầm rú hăm dọa.

'C-cứt...'

Tên Hộ Vệ cao hơn bốn mét, cơ thể khô queo của hắn trông tương tự đám thợ săn và ác ma nguyên thủy mà Sunny đã chiến đấu, nhưng lại đáng sợ hơn rất nhiều. Hắn cầm một cây giáo dài, mũi giáo được cắt ra từ một tảng hắc diện thạch duy nhất và được bao phủ bởi thật nhiều lớp máu khô từ cổ đại mà có vẻ như là đã bị bản thân vật liệu đá kia hấp thụ và biến thành màu đỏ đậm.

Tên khổng lồ mặc một bộ giáp da tinh xảo, hoành tráng và hăm he hơn nhiều thứ mà những âm hồn kém hơn mặc, với những dải sắt hơi xanh lam kì lạ dệt vào nó. Cổ tay hắn có hàng tá những vòng tay được làm từ sắt và xương, và trên vai là một thứ áo choàng được làm từ da của loại quái vật đáng sợ nào đó.

Cái đầu lâu của sinh vật thì được dùng làm mũ, và gương mặt hắn thì bị một thứ mặt nạ xương sọ vặn vẹo, dã thú che phủ.

Cái mặt nạ - và cái đầu lâu trên đầu hắn - đều có ba mắt, cả sáu con mắt tỏa ra ánh sáng đỏ tà ác, mãnh liệt.

Sunny cảm thấy cơn lạnh chạy xuống sống lưng.

'Cái..cái gì vậy...'

Cậu không biết vị tộc trưởng cổ đại kia là sinh vật kiểu gì, nhưng không phải nghi ngờ hắn là một Bạo Chúa Ngã...và còn là một kẻ rất mạnh mẽ trong cấp bậc đó nữa. Có lẽ đám âm hồn gò mộ kia đều đến từ một khu mộ của tên cổ đại khủng khiếp này.

Và cái mặt nạ của hắn có ba mắt.

...Bất cứ thứ gì với ba mắt đều khiến Sunny rùng mình, vì những lý do bản thân cậu còn chưa hiểu rõ. Sau Vùng Đất Lãng Quên, cậu biết đó là dấu hiệu của thứ gì đó quá khủng khiếp để cậu có thể biết đến.

Cậu có thể giết một con Bạo Chúa Ngã?

Có lẽ nếu như có thật nhiều thời gian để chuẩn bị và nghiên cứu kẻ địch, và tấn công từ bóng tối.

Nhưng bây giờ, Sunny kiệt sức và tàn tạ, bóng tinh cạn kiệt, và hàng trăm Sinh Vật Ác Mộng vây quanh chủ nhân chúng với cơn khát máu mãnh liệt, cậu không có cơ hội chiến thắng. Không hề có.

Ừ thì...có lẽ là có một cơ hội bé tí tẹo.

Mà cậu còn làm gì khác được ngoài cố chiến đấu, cụp đuôi và bỏ chạy?

Ừ thì...chắc rồi! Tại sao không chứ? Sunny đâu phải anh hùng gì đó, mà cậu vốn chưa từng muốn như vậy.

...Nhưng mà cậu vẫn chưa định bỏ chạy.

Trong lúc đám Sinh Vật Ác Mộng tấn công với cơn điên cuồng mới toanh, cậu nghiến răng và vung lên ngọn giáo hắc diện thạch của mình, cảm giác phong cách chiến đấu nguyên thủy của đám âm hồn cổ đại ngấm vào tận xương cốt mình.

Sunny vẫn chưa xong khiến chúng đổ máu...

Cậu vẫn còn một chút chiến đấu trong người.

Trong phòng thể dục, sự im lặng và nỗi sợ hãi nhường chỗ cho hoảng hốt và hỗn loạn.

Những bức tường của trường đã bị xuyên qua, và đám Sinh Vật Ác Mộng đã bò vào trong, sự điên cuồng cháy lên trong đôi mắt trống rỗng đáng sợ của chúng.

''Ra sau! Lùi ra sau!"

Đám trẻ dồn vào một bức tường, những người thầy cô đứng giữa họ và đám quái vật tồi tệ với những vũ khí tầm thường trong đôi tay run rẩy.

Những người Thức Tỉnh đã bắt đầu trận chiến hung tợn, nhưng mà chỉ năm người thì còn lâu mới đủ ngăn lại cả đám quái vật. Không sớm thì muộn, một vài con quái vật kia sẽ thoát khỏi họ.

Và rất nhanh chóng, chúng đã làm đúng như vậy.

Một con thú to đùng, đáng sợ và trông như chó sói địa ngục, những thứ gai xương lởm chởm mọc xuyên da thịt đen và những giọt nước dãi nhễu nhại từ mồm, thoát khỏi trận chiến và lao về phía đám trẻ.

Rain chưa từng nhìn thấy gì không thể ngăn cản đến vậy.

Làm sao có ai có thể chiến đấu với thứ như vậy? Không nhân loại nào có khả năng làm vậy...

Nhưng mà những người giáo viên vẫn cố thử.

Vài người kéo dây cung, nhưng những mũi tên chỉ trượt khỏi bộ lông lốm đốm của thứ chó săn kia. Hiệu trưởng cố ngăn lại con vật với một mũi giáo mác nặng nề, nhưng cũng đơn giản bị quăng đi, vũ khí bay ra khỏi tay.

Và rồi, không còn ai đứng giữa con quái vật và đám trẻ bất lực.

'Chết...chết tiệt thât...'

Sunny đã ở cuối sợi dây của mình. Theo một cách, thì đó chính xác là thứ cậu muốn.

Cậu không định ngăn cơn lũ Sinh Vật Ác Mộng này bằng cách giết tất cả bọng chúng nữa. Đơn giản là bất khả thi, chúng có quá nhiều, vầ mỗi giây lại có thêm nữa tiến ra từ Cổng.

Nhưng mà, cậu đang cố kéo nhiều sự chú ý nhất có thể.

Thật ra là toàn bộ sự chú ý.

Và để làm được vậy, cậu phải làm một việc đơn giản.

Cậu phải tấn công con Bạo Chúa.

Khó đến đâu được chứ?

'Tìm đáp án thôi...'

Sunny không có ý định tiến vào một trận đấu lâu dài với tên Tộc Trường Gò Mộ chết tiệt kia, hoặc là bất cứ cái tên gì khác của nó. Cậu chỉ định giao đấu một...có lẽ là hai cú đánh với tên khốn đáng sợ, hi vọng có thể gây ra vết thương bé tí, và dùng Bước Bóng Tối trở lại an toàn.

Đã đủ rồi...

Cậu biết giới hạn của mình.

Tàn sát bầy quái vật, Sunny cắt ra một đường máu đến phía tên bạo chúa to xác, và cuối cùng xuất hiện trước hắn.

Ngay khi cái mặt nạ chôn cùng với ba con mắt rực cháy quay về phía cậu, Sunny đột nhiên cảm thấy nhỏ bé và yếu ớt. Cơn đau cậu cảm thấy trong cơ thể tàn tạ dâng lên, và một tiếng rên rỉ không tự chủ thoát khỏi môi cậu.

Cậu chỉ muốn ngừng lại và ngã xuống đất.

Quỳ xuống...

'Argh...một đòn tân công tinh thần?! Gì, chỉ vậy thôi?! Thằng khốn, mày đáng lẽ nên gặp Gunlaug...học cách thật sự khiến người ta cúi đầu...'

Và còn có, cái mặt nạ của Gunlaug cũng đáng sợ hơn nhiều cái thứ thô sơ trên mặt con bạo chúa.

Chống lại cái đòn tấn công tinh thần đè ép kia, Sunny lao về phía trước và nâng lên mũi giáo đẫm máu.

Nhưng cậu không có cơ hội để tấn công.

Mặc dù nó không có vẻ tên Bạo Chúa của Gò Mộ đã quá vội vàng di chuyển, tay hắn bắn về phía Sunny với tốc độ khủng khiếp đến mức cậu chỉ có vừa đủ thời gian để phản ứng. Tên khổng lồ kia còn không nghĩ là cần thiết dùng vũ khí, định nghiền nát cậu chỉ với nắm đấm.

Khiến Áo Choàng Địa Ngục nặng nhất có thể, Sunny quay thân giáo ngược lại và nắm bằng cả hai tay, cố làm chệch cú đánh thay vì chặn nó lại.

Cậu chắc sẽ có thể...

Nắm đấm của tên khổng lồ khô queo đụng vào cây giáo cổ đại...

Và dễ dàng phá tan nó, như thể đó chỉ là một khúc gậy bình thường chứ không phải Ký Ức Cấp Bậc Vượt Bậc.

Trước khi Sunny có thể cảm nhận va chạm tồi tệ kia lan tỏa tận xương, năm ngón tay to đùng quấn quanh thân mình cậu như một cái bẫy gấu thép.

Và bóp lại.

'C-cứt!'

[Ký Ức của bạn bị phá hủy.]

Đáng tiếc...cậu còn không có cơ hội biết được tên của nó...

Thứ kim loại giống đá của Áo Choàng Địa Ngục rên rỉ, nhũng thủ vững.

Xương của cậu, được cường hóa bởi Dệt Xương, cũng cầm cự.

Đương nhiên là Sunny không sung sướng gì. Có cảm giác như là cậu đang dần bị bóp chết, không thể hít vào chỉ một hơi. Nó cũng đau như chó nữa chứ...thật ra là còn đau hơn vậy nữa...

Nhưng tệ hơn cả, trong lúc tên bạo chúa nắm cậu trong tay, cậu không thể dùng Bước Bóng Tối.

Cậu không thể thoát khỏi.

'Hì...hình như...mình chơi bậy rồi...'

Trong lúc Sunny chật vật trong nắm tay như kiềm sắt của tên bạo chúa, gã khổng lồ hơi nghiêng đầu, và dễ dàng nâng cậu khỏi mặt đất, mang con mồi đến gần hơn ba con mắt đỏ rực của nó.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.