Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh Nghiệm

Phiên bản Dịch · 1937 chữ

Chương 46: Kinh Nghiệm

Sau khi tìm một chổ ẩn núp cho Cassie, Sunny và Nephis tiến về phía trước để chạm trán với hai con Cua Ăn Xác. Họ có thể thấy được bóng dáng của chúng ở phía xa.

Môi không tách ra, Nephis thầm thì mà không quay đầu lại:

"Cố theo kịp."

Rồi, giống như một vận động viên điền kinh chuẩn bị cho cuộc đua, cô quỳ xuống một chân, hít sâu... và lao về phía trước.

'Chết tiệt!'

Sunny lao về phía cái bóng của bức tường mê cung và theo sau, chạy nhanh nhất có thể. Nhưng mà, khoảng cách giữa họ vẫn cứ nới rộng ra.

Tự dưng cậu lại nhớ đến lúc đi sau lưng Nephis lúc họ đi qua cầu để vào Học Viện. Định mệnh của cậu là luôn đi sau cô ta sao?

Tốc độ chạy của Ngôi Sao Thay Đổi nhanh khủng khiếp. Cô gần như bay qua không gian, như một mũi tên được bắn đi vậy. Một tay cô hướng ra phía sau, cầm thanh kiếm chỉ xuống đất. Tay còn lại vung lên như cắt gió với mỗi bước chạy.

Hai kẻ ăn xác mất vài giây để nhận ra chuyện gì đang xảy ra khi thấy cô. Đến lúc đó, cô đã gần đến chỗ chúng.

Với ánh mắt điên cuồng và nước miếng đặc sệt chảy ra từ hàm dưới, hai con quái vật réo lên và lao về phía trước. Nephis không giảm tốc độ, như thể có ý định đâm thẳng vào người chúng. Tim Sunny quên đập vài nhịp.

Bốn cái càng khủng khiếp lao đến.

Vào khoảnh khắc cuối cùng, Nephis ngã về phía sau, tiếp đất bằng một bên hông. Quán tính khiến cơ thể cô trượt về phía trước trên mặt bùn, xuyên qua giữa hai con Cua. Rồi, cô vặn mình và ngưng cơ thể bản thân bằng cách đâm lưỡi kiếm vào mặt đất.

Nếu chỉ chậm hơn một chút, thì cô đã bị một trong những cái chân của chúng đâm thủng.

'Điên! Mụ điên!'

Lúc Ngôi Sao Thay Đổi đứng dậy, một trong hai con Cua đã quay người lại. Nhưng mà Sunny lại không thể thấy được chuyện gì đang xảy ra vì cái cơ thể to đùng của con Cua Ăn Xác đang ngăn tầm mắt của cậu. Chỉ có thể nghe được tiếng lớp vỏ chitin va chạm với thép.

Mà cũng không có thời gian để lo lắng, vì cậu cũng có vấn đề của riêng mình cần giải quyết.

Nhờ động tác điên khùng ban đầu của Nephis, con Cua thứ hai hơi chậm lại so với con đầu. Nó chỉ vừa định quay người khi mà Sunny đến đủ gần để có thể tấn công.

Thầm chửi thề, cậu chạy lên một tảng san hô hẹp nhô ra từ bức tường và nhảy, nhắm vào điểm yếu ở sau lưng nó từ phía trên. Cái bóng đã quấn quanh Lưỡi Kiếm Xanh.

Nhưng vào lúc quyết định, con Cua đột ngột di chuyển, hơi vặn người về bên phải. Cây kiếm hụt mất cái vết lõm mà những cái mai liên kết với nhau. Thay vì đâm xuyên qua nó, Sunny đâm chệch ra một chút và lưỡi kiếm trượt khỏi lớp chitin cứng ngắc.

'Chết tiệt!'

Thay vì giải quyết nó trong một đòn duy nhất, Sunny lại không gây được chút sát thương nào. Tệ hơn nữa, cậu đang ở ngay trên con Cua, gần như ôm lấy nó từ phía sau. Tiếp đó, con Cua lắc cái mai, cố vứt tên nhân loại đáng ghét khỏi mình.

Sunny bay về một bên và đâm vào bức tường mê cung, hơi thở bị đập bay thẳng ra khỏi cơ thể cậu. Ngạt thở và mất phương hướng, cậu ngã bệch vào mặt bùn.

'Không ổn.'

Bằng một bản năng nào đó, Sunny lăn qua một bên. Thứ gì đó sượt qua cậu và đánh vào bức tường, khiến những mảnh san hô đỏ bay tung tóe. Rồi cậu bị nâng lên và ném về phía sau.

Nhưng đến lúc đó, cậu đã lấy lại tỉnh táo.

Vặn vẹo cơ thể, Sunny tiếp đất bằng chân và lùi lại vài bước mà không ngã xuống. Trong giây kế tiếp, thanh kiếm đã ở trước người, cậu cầm nó bằng cả hai tay như Nephis đã dạy.

Con Cua đã trên đà lao về phía cậu với ánh mắt tràn đầy ngọn lửa hung ác.

'Lặp lại. Kinh nghiệm...'

Cái bóng trôi từ Lưỡi Kiếm Xanh đến tay cậu, rồi tỏa ra cẳng tay, vai, và cuối cùng nó bao phủ cả cơ thể cậu. Sunny ngay lập tức cảm thấy mạnh hơn, nhanh hơn, và bền bỉ hơn.

Nhưng liệu có đủ? Không. Để sống sót, cậu chắc chắn vẫn cần chút may mắn.

Một cái càng bay về phía cậu từ bên phải, cái còn lại từ bên trái. Không đủ thời gian để lùi lại hay là né sang hai bên. Nên, thay vì vậy, Sunny làm một động tác mà tất cả những bản năng của cậu đang la hét phản đối.

Cậu nhảy về phía trước, rút ngắn khoảng cách với con quái vật đang lao đến. Hai cái càng va vào nhau phát ra một tiếng rắc ầm ĩ sau lưng cậu.

Bất chấp bản năng, đó là bước duy nhất hợp lý. Dù sao thì, tầm tấn công của thanh kiếm của cậu ngắn hơn nhiều so với con cua. Cậu chỉ có thể chiến đấu bằng cách tiếp cận nó.

Trước khi con quái thú có thời gian phản ứng, Sunny tung ra động tác mà cậu đã làm vài ngàn lần. Cơ bắp cậu di chuyển trước cả lúc não cậu ra lệnh.

Một động tác trôi chảy, cậu giơ kiếm qua đầu và chém xuống, một tay đẩy, một tay kéo. Cả cơ thể cậu chuyển động cùng nhau để tung ra một đòn tấn công mạnh mẽ.

Lưỡi Kiếm Xanh cắt gió. Rồi nó đánh vào cái khớp của một trong những cái chân trước của con cua và cắt xuyên qua, một chân bị đứt rời. Máu xanh phun ra khắp nơi.

Sunny còn không có đến một giây để kinh ngạc.

'Thật sự được rồi?'

Nhưng không có thời gian để phân tâm. Vì cái chân trước bị mất, con cua mất thăng bằng, nghiêng về phía trước và suýt ngã. Nhưng mà nó vẫn còn bảy cái chân khác. Trạng thái này sẽ không tiếp diễn quá lâu.

Nhưng trùng hợp là vào đúng lúc này, cái chân trước còn lại của nó đang trượt trong bùn, khiến con quái vật càng gần mặt đất.

Sunny không lãng phí cơ hội này.

Tiến thêm một bước, cậu đâm Lưỡi Kiếm Xanh lên cao, đẩy nó vào cái miệng của nó. Cái hàm bị cắt đứt rơi xuống đất, con quái vật đâm vào thanh kiếm bằng cả trọng lượng của bản thân.

Cơ thể to đùng của Sinh Vật Ác Mộng co giật trước khi ngã xuống cứng nhắc.

Nó đã chết.

Sunny chậm rãi thở ra, bây giờ cậu mới cảm giác được sự đau đớn trong lồng ngực và sau gáy. Cậu cẩn thận chạm gáy và nhăn mặt. Tay cậu đẫm máu.

'Ít nhất vẫn còn sống.'

[Bạn đã giết một quái thú thức tỉnh, Cua Ăn Xác.]

[Bóng của bạn trở nên mạnh hơn.]

[Bạn đã...]

Không có thời gian để nghe Ma Pháp nói, Sunny rút thanh kiếm khỏi cái đầu con quái vật và vội vã đi về phía Nephis để giúp đỡ.

Nhưng mà đã trễ.

Con cua còn lại đã nằm trong bùn, chết đến không thể chết hơn. Chi của nó vẫn còn co giật, đòn kết liễu mới chỉ vừa diễn ra. Có vẻ như Nephis đã cắt đứt cột sóng của nó bằng điểm yếu ở ngay dưới bụng.

Cậu không thể thấy cô gái tóc bạc sau cái xác to tướng. Khi Sunny đến gần, cậu nghe tiếng thở dốc, gấp rút. Rồi một giọng nói run rẩy vang lên sau cái xác:

"Đ-đừng...đừng đến gần hơn nữa."

Trong sự tĩnh lặng sau trận chiến, giọng nói của Ngôi Sao Thay Đổi nghe kì lạ và yếu ớt. Sunny cảm giác giống như có ai bóp chặt tim mình. Cố khiến bản thân cứng cáp, cậu đi thêm bước nữa.

Nephis đứng trước cái xác, cố hồi sức sau trận chiến căng thẳng. Có một vết thương đẫm máu trên vai cô. Nhưng mà không có vẻ nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng sự chú ý của Sunny ngay lập tức bị hút đến nơi khác.

Có vẻ như trong lúc chiến đấu, bộ áo rong biển của cô đã bị rách, khiến cô khỏa thân từ eo trở lên. Cô đang dùng một tay che ngực. Nhưng không hoàn toàn che hết da thịt mềm mại, đầy đặn...

Sunny giật mình giống như bị ong chích và vội vàng quay lưng lại. Mặt cậu nóng như đốt. Không suy nghĩ, cậu bắt cái bóng nhìn nơi khác.

Một sự yên lặng ngại ngùng. Sau một lúc, Sunny bắt mình lên tiếng:

"Cô...cô không sao chứ?"

Nephis mất một lúc mới trả lời.

"Ừ."

"Tốt. Ừm...tốt. Tôi...ờ...tôi sẽ đi mang Cassie đến vậy."

"...Được."

Giống như có một đàn quái vật đang đuổi theo mình, chân cậu cứng ngắc đi về phía trước và mỗi bước nhanh hơn một chút, suýt không kiềm nỗi mà bỏ chạy.

'Lỗi cô ta! Là lỗi cô ta! Nói năng không rõ ràng!'

Cố phũ bỏ hình ảnh rõ nét trong đầu, Sunny vội vã quay lại nơi Cassie đợi họ.

Khi họ quay trở lại, Nephis đã sửa lại cái áo và mặc nó như không gì xảy ra. Nhưng mà Sunny vẫn cảm thấy cách cô ta nhìn cậu có gì là lạ.

'Quên đi!'

Sau khi kiểm tra vết thương trên đầu cậu, Ngôi Sao Thay Đổi nói.

"Chỉ chảy máu thôi, không nghiêm trọng. Nhưng nói tôi biết nếu cậu cảm thấy chóng mặt và buồn nôn hoặc là cảm thấy đặc biệt đau đầu."

Vì Sunny không có triệu chứng nào cả nên cậu giữ im lặng.

Nephis nhìn xuống bộ đồ cậu đang mặc và thở dài.

"Ký Ức?"

Cậu định mở miệng nói "không", nhưng không nói gì.

Nghĩ lại thì khi cậu giết con cua, Ma Pháp có nói gì đó sau khi thông báo cậu nhận được mảnh bóng. Nhưng lúc đó cậu không có thời gian để ý đến nó.

"Để tôi kiểm tra."

Cậu triệu hồi những kí tự và nhanh chóng tìm tới nơi nói về Ký Ức.

Ký Ức: [Chuông Bạc], [Áo Choàng Múa Rối], [Lưỡi Kiếm Xanh].

'Hừm. Không có gì mới.'

Vậy thì Ma Pháp nói gì chứ?

Bỗng dưng, cậu nhìn thấy một hàng kí tự cổ mới gần nơi cậu đang đọc. Mắt cậu trợn to.

Tiếng Vang: [Cua Ăn Xác].

(T/N: tác giả dùng từ quái vật để chỉ cấp bậc của Sinh Vật Ác Mộng, nhưng cũng dùng nó để gọi chung chung. Nên mặc dù Cua Ăn Xác bình thường chỉ có cấp bậc quái thú, vẫn được gọi là quái vật ở vài chỗ, chỉ có hai con to hơn trong mấy chương trước là cấp bậc quái vật. Tác giả không viết hoa hay gì để phân biệt cả nên mình giữ nguyên. Dùng hoàn cảnh để phân biệt.)

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.