Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghỉ Ngơi

Phiên bản Dịch · 1234 chữ

Chương 445: Nghỉ Ngơi

Chỉ có Sunny nhìn thấy, những dệt kim cương bên dưới bề mặt cánh cổng thắp lên ánh sáng ma quái. Gần như ngay tức thì, một vết nứt dọc xuất hiện trên đá cổ đại.

Rồi, cánh cổng yên lặng mở ra, và một luồng gió đánh vào lưng Sunny.

Cậu lùi lại vài bước, núp sau lưng Thánh, và cẩn thận nhìn qua vai cô về phía lối vào tăm tối.

Không có gì di chuyển trong bóng tối. Từ những gì cậu có thể nhìn thấy, bên trong Tháp Hắc Diện Thạch có vẻ khá bình thường. Ngay khi cánh cổng mở ra, Giác Quan Bóng của cậu cuối cùng đã có thể xuyên thủng rào cản vô hình mà phủ quanh tháp chùa duyên dáng - nó cũng không phát hiện nguy hiểm gì cả.

Nó thật sự có vẻ an toàn.

Cậu chờ đợi vài giây, rồi ho khan và huơ tay trước mặt, cố đuổi đi những bồ hóng mà đang bị thổi về phía cậu.

"Ài, được thôi. Vậy thì không có gì phải lo lắng. Đi thôi!"

Sunny liếc sang Thánh, hơi chần chừ, rồi nói thêm với giọng lịch thiệp:

"...Ồ, ưu tiên phái đẹp."

Ác ma trầm mặc khẽ nghiêng đầu, nhìn cậu chăm chú với một con mắt rubi, rồi đơn giản đi về phía trước và bước qua ngưỡng cửa của tòa tháp cổ đại. Sunny chờ đợi vài giây, rồi theo sau.

Nắm chặt chuôi Mảnh Vỡ Ánh Trăng, cậu lao vào bóng tối mà ngự trị đằng sau lối vào cao to, bước khoảng chục bước, và thấy mình trong một hành lạng rộng mà có vẻ ôm vòng cả tầng trệt của chùa.

Hành lang vươn về cả trái lẫn phải. Đây đó, Sunny có thể nhìn thấy những cánh cửa to mà dẫn đến những căn phòng kích thước đa dạng mà nằm ở hướng bức tường bên ngoài của tháp, và xa đến tận cùng lối cong của hành lang. Và ngay trước mặt cậu thì là một cánh cửa gỗ được trang trí với những chạm khắc xinh đẹp.

Đằng sau nó là sảnh trung tâm của tháp.

Sunny hơi chần chừ, rồi đẩy cánh cửa gỗ, thứ dễ dàng mở ra và để lộ căn phòng rộng lớn bên kia.

'Cái mùi đó...'

Mắt cậu mở to.

Đằng sau cánh cổng là một đại sảnh với trần nhà rất cao. Ngay khi cánh cửa mở ra, những lồng đèn thủy tinh ở trên tường thắp lên, lấp đầy bên trong Tháp Hắc Diện Thạch với ánh sáng xanh lam nhạt ma quái. Một cái bàn làm việc bị cháy tồi tệ với những viên pha lê xinh đẹp rải rác trên bề mặt đen của nó. Một bức tường đá với những sơ đồ bí ẩn được cắt vào, những vết cắt trơn tru và sâu đến mức cậu thậm chí còn không thể tưởng tượng nổi thứ gì đã tạo ra chúng, chứ đừng nói đến việc những sơ đồ đó miêu tả thứ gì.

Có những thiết bị kì lạ được đúc từ bạc và thép đen, vài món khiến cậu nhớ đến những dụng cụ chiêm tinh, nhưng cũng có những thứ rất tầm thường, như là ghế, bàn, và thậm chí là thứ mà trông giống một cái giường rất dài.

Tất cả đều được gìn giữ và hoàn hảo, không có lấy một hạt bụi, sạch hơn cả nhà cậu ở thế giới thực...bất chấp việc hàng ngàn năm chắc chắn đã phải trôi qua kể từ khi Tháp Hắc Diện Thạch có người đến thăm.

Nó cũng có cảm giác hơi...sai. Kích thước của mọi thứ gần vừa vặn để có thể dùng bởi nhân loại, nhưng hơi khác. Kích thước của những tay cầm của mọi thứ dụng cụ đều hơi kì lạ. Cách mà những món nội thất và thiết bị được sắp đặt trong phòng cũng khiến cậu đầy cảm giác bất an kì lạ, mặc dù bản thân cậu còn không biết tại sao.

...Nhưng Sunny không quá tập trung vào việc đó. Và ánh mắt cậu cũng không dừng lại quá lâu trên những món đồ kia. Sự chú ý của cậu bị kéo về một nơi cụ thể.

Không quá xa từ chỗ cậu đứng là một cái bàn gỗ đơn giản. Và trên đó...là đủ loại thức ăn ngon lành.

Thịt mọng nước, bánh mì mới nướng, nho tươi, những bình thủy tinh chứa thứ rượu thượng hàng, những ấm trà xinh đẹp nóng hổi, tất cả chờ đợi cậu, như thể chỉ mới được đưa lên vài giây trước.

Sunny thèm thuồng.

'Làm sao có thể? Chắc chắn là ảo ảnh...đúng không?'

Phủ nhiều lớp bồ hóng, mồ hôi, và máu, cậu đi về phía cái bàn. Đôi giầy cậu để lại những vết đen trên sàn nhà hoàn mĩ của sảnh. Đi đến đích, Sunny vươn tay ra và nắm lấy một miếng bánh mì với bàn tay dơ bẩn và tham lam ăn nó, rồi cậu lấy một cái cốc bạc tinh xảo và đổ rượu vào.

Những cái cốc còn lại rơi loảng xoảng xuống sàn, bị ném khỏi bàn bởi động tác bất cẩn của cậu.

Không hề để ý, Sunny uống thứ rượu ngọt ngào và bật cười, khiến vụn bánh mì bay tung tóe trong không trung.

''A...thật sự không tệ..."

Cậu sẽ thích hơn nếu là thứ gì đó không có cồn, nhưng mà nói lại, thứ rượu này quá ngon...

Có một nụ cười rộng trên mặt Sunny, nhưng cũng có những vết dơ để lại bởi nước mắt. Vai cậu run rẩy.

"Thật sự là đưa than sưởi vào mùa đông mà..."

Cậu hoàn toàn hiểu được việc thức ăn này có thể đầy độc, nhưng không quá quan tâm. Cậu chỉ là quá đói, mệt, và thật sự là kiệt sức. Cơ thể và linh hồn đều quá đau đớn. Cậu chỉ đang chèo chống để tiếp tục.

Lại rót đầy cái cốc và nắm lấy một miếng thịt nướng hoàn hảo, cậu lang thang khỏi cái bàn và lại quan sát cái đại sảnh

"Ở đây không có ai cả phải không, Thánh?"

Cái Bóng lặng lẽ đi sau cậu, cảnh giác quan sát xung quanh và giữ Mảnh Vỡ Đêm Khuya sẵn sàng.

Nhưng không có gì để nó chém cả.

Sunny lang thang khoảng một phút, rồi dừng lại gần cái giường to phủ những bộ lông xa hoa màu đen. Thả cái cốc trống rỗng xuống sàn, cậu hơi chần chừ...rồi leo lên tấm lông.

'...Ai đã ngủ trên giường của mình vậy?'

Sunny hủy Áo Choàng Múa Rối và hạ cái đầu nặng nề của mình xuống cái gối mềm mại.

Cậu muốn ra lệnh cho Thánh đứng canh gác, nhưng không cần. Ác ma trầm mặc đang làm đúng vậy...

Trước khi Sunny có thể suy nghĩ về gì đó khác, sự kiệt sức từ vài tuần qua áp đảo tâm trí cậu, và, gần như không chút kháng cự, nó dễ dàng chìm vào vòng tay ôm ấp của bóng tối.

Thứ đầu tiên Sunny làm sau khi tìm đến Tháp Hắc Diện Thạch và vào được bên trong...là ngã lên một cái giường và đi ngủ.

Cậu ngủ ngon lành.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.