Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biển Lửa

Phiên bản Dịch · 1408 chữ

Chương 441: Biển Lửa

Sunny gần như đã có thể điều khiển cú ngã bất tận của mình về phía cái khe bé tí giữa những tàn tích của lửa thần thánh, nhưng mà trên quy mô phi thường đó, chỉ một sai lầm bé tí tẹo cũng sẽ khiến cậu cách mục tiêu của mình nhiều cây số.

...Một sai lầm mà cậu đã không thể tránh được mà mắc phải, vì không có lớp học nào chỉ cách điều khiển hướng rơi trong khoảng không vô tận, đặc biệt là không có thiết bị hay dụng cụ gì trừ đôi mắt của bản thân.

'Chết tiệt!'

Ngay bên dưới cậu, nhanh chóng đến gần, là một biển ánh sáng, nhiệt độ và lửa hủy diệt.

Những đám cháy thì khá nhỏ, không lớn hơn khoảng chục mét về đường kính, và được rải rác lộn xộn ở khoảng cách cách nhau đáng kể. Mỗi cái trông như một quả cầu lửa trắng nhảy múa không ngừng.

Nhưng mà không gian giữa chúng cũng không an toàn. Trong đó là thứ nhiệt độ lan tỏa mà không gì có thể chịu đựng...ít nhất thì không thứ gì Sunny có thể dùng đến.

Trong lúc cái rương gỗ cứng cáp dần bắt lửa, cậu chần chừ, rồi liếc về phía hắc ám trống rỗng của đường nứt ở phía xa bên trong biển ánh sáng. Cho dù là do thiết kế hay là tình cờ, có một điểm trên vườn sao giả kia mà không có đám lửa nào cả. Một khe hở hình tương đối tròn xé xuyên qua chúng, hứa hẹn một thông đạo an toàn cho cậu.

Nhưng làm sao đến được nó đây?

Nếu Sunny nhảy khỏi cái rương ngay bây giờ, cậu có lẽ sẽ có thể lướt đến đó...khoảng cách vừa đúng. Nhưng mà, cậu khá chắc là Cánh Hắc Ám sẽ ngay lập tức bị thiêu đốt thành tro bởi nhiệt độ khủng khiếp từ tàn tích của lửa thần thánh.

Không nhắc đến việc bản thân cậu có lẽ cũng sẽ bị nấu chín kể cả khi ở bên trong Áo Choàng Múa Rối nếu hiện thân lâu đến vậy.

Thầm thở dài, Sunny rời khỏi sự ôm áp thoải mái của bóng tối.

Một bóng người đang quỳ với bộ giáp mã não tinh xảo xuất hiện trên cái nắp cháy âm ỉ của rương kho báu.

'Argh...'

Bất chấp pháp thuật bảo vệ của [Kiên Quyết], không khí cậu vào vẫn loảng và nóng cháy. Cảm giác như là hít lửa vậy. Ngoài việc đó, thì Áo Choàng Địa Ngục đang làm rất tốt để chống cự với nhiệt độ...vậy mà, Sunny vẫn bắt đầu thấy ấm hơn. Cậu không có nhiều thời gian.

Đứng dậy, cậu giơ lên cây trường cung, cho một mũi tên lên dây, và nghiến răng. Rồi, cho một ít tinh túy nhỏ giọt vào cơ bắp trong vai và lưng, cậu gồng mình và kéo cây cung hùng mạnh.

...Cảm giác như nâng một ngọn núi.

'...Làm sao Thánh khiến nó trông dễ vậy chứ?'

Cảm thấy cơ bắp run rẩy, Sunny nhắm về phía đường nứt và chần chừ một giây. Sau khi làm vậy, sẽ không còn đường lùi.

'Lùi về đâu chứ hả thằng ngu? Mày chưa ngán chết cái rương chết tiệt kia sao?!'

Thả lỏng tay, cậu thả dây cung.

Mũi tên đen bắn vào bóng tối với tốc độ phi thường, ngay lập tức được thắp sáng bởi ánh sáng chói lòa kia. Rất kì lạ...hư vô bây giờ tràn đầy ánh sáng, nhưng không có gì để phản chiếu nó, Bầu Trời Bên Dưới vẫn có vẻ đen thui và trống rỗng. Chỉ khi có gì đó tiến vào khoảng trống rỗng thì ánh sáng mới trở nên nhìn thấy được.

Sunny cảm nhận cái rương lung lay, và chật vật để giữ thăng bằng.

Vài giây sau đó, đuôi của mũi tên đột nhiên bắt lửa và cháy đi. Nhưng mà, không ảnh hưởng quá nhiều đến quỹ đạo bay của nó. Mũi tên đâm xuyên bóng tối và biến thành tia sáng ở xa, vượt qua gần cả cây số chỉ trong vài giây. Rồi thì nó chậm lại đáng kể, và thân gỗ của nó cũng bắt đầu âm ỉ.

Đến lúc di chuyển.

Trong lúc Sunny cảm thấy ngọn lửa liếm lấy giáp đùi, cậu nín thở...và dùng Bước Bóng Tối.

Mũi tên cậu bắn về phía khe nứt được quấn một cái bóng của bản thân. Trong lúc cái bóng thoát ra khỏi thân đang cháy lên, Sunny bắn ra khỏi nó như thể được bắn ra từ một cây ná khổng lồ. Ngay khi rời khỏi bóng tối, nó ngay lập tức quấn vào cơ thể cậu, rồi trượt về phía bao tên.

'Cứt!'

Sunny thấy bản thân bay trong bóng tối với không có gì hỗ trợ hay bảo vệ cậu khỏi trực tiếp bị ánh sáng kia chạm phải. Áo Choàng Địa Ngục đột nhiên bị một dòng ánh sáng thắp lên, ngay lập tức ấm lên thấy rõ. Nó vẫn chưa đốt da cậu, nhưng cậu cho rằng không còn quá nhiều thời gian trước khi chuyện đó xảy ra.

Đặc biệt là vì đà của cậu không chỉ ngang, mà còn dọc, và nó đang trở nên lớn hơn theo từng giây. Cậu vẫn đang rơi vào biển lửa, đến gần nó với tốc độ khủng khiếp.

Càng đến gần, nhiệt độ kia càng trở nên hủy diệt.

Vặn người trong lúc ngã để điều chỉnh phương hướng trong khoảng không, Sunny đặt một mũi tên khác và kéo cung. Lần này, khó hơn đáng kể, vì cậu không có gì để đứng trên và phải hoàn toàn dựa vào sức mạnh của tay và vai.

Chỉ trong vài giây mất cậu kéo cung, nhiệt độ đã trở nên hủy diệt hơn.

Lại một mũi tên khác bay trong bóng tối, và vài giây sau đó, cậu lại dùng Bước Bóng Tối, xuất hiện khoảng hai cây số gần hơn khe nứt.

...Nhưng mà vẫn còn cách khá xa.

'Nguyền rủa!'

Sunny bay trong bóng tối xóa sạch và chật vật cho một mũi tên khác lên dây cung. Bề mặt đen bóng của Áo Choàng Địa Ngục đã bắt đầu tỏa sáng, chậm rãi cháy lên. Nhưng mà cậu vẫn ổn ở bên trong nó. Hiện tại. Mặc dù có hơi nóng...

Lại một mũi tên biến mất vào bóng tối, và Sunny nhảy vào cái bóng lần nữa.

Lần này, cú nhảy đó gần như nuốt mất toàn bộ lượng tinh túy còn lại của cậu. Chút ít ỏi còn sót lại sẽ không đủ để lặp lại quá trình lần thứ tư.

Nhưng mà, có lẽ...chỉ có lẽ...cậu sẽ không phải làm vậy.

Sau khi dùng Bước Bóng Tối ba lần liên tục, và biến một ít đà thẳng xuống thành ngang với mỗi cú nhảy, Sunny bây giờ đang rơi chéo trong hư vô, có vẻ như về phía mép của khe nứt.

'Mình sẽ đến được...liệu mình có đến được?'

Kể cả nếu có, thì sẽ vô cùng suýt soát.

Sợi dây cung đột nhiên bắt lửa và đứt với một tiếng vang lớn. Hủy đi cung và bao tên, Sunny cử cả hai cái bóng đi cường hóa Áo Choàng Địa Ngục và ném tay và chân sang một bên. Cậu cố tạo ra càng nhiều bề mặt càng tốt để tận dụng sức cản của không khí.

Cậu đã rất kinh nghiệm trong mọi việc ngã và lướt nhờ vào thường xuyên dùng Cánh Hắc Ám, nên đây không phải là mới với cậu. Mặc dù phải công nhận, cậu chưa từng làm vậy với một bộ giáp nặng nề như này.

Nhắc đến thì...

Sunny chần chừ, rồi điều chút tinh túy còn lại của mình vào Áo Choàng Địa Ngục để kích hoạt [Lông Vũ Sự Thật] và khiến bộ giáp nhẹ nhất có thể.

Rồi, tất cả cậu có thể làm là chịu đựng nhiệt độ lớn dần và chờ đợi quan sát cả biển lửa hủy diệt lẫn vòng tròn bóng tối cứu rỗi đến gần bản thân với tộc độ kinh khủng.

Cuộc đời cậu bây giờ hoàn toàn phụ thuộc vào thứ nào trong hai thứ kia sẽ nuốt chửng cậu trước.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.