Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những Ngôi Sao Tàn Nhẫn

Phiên bản Dịch · 1281 chữ

Chương 440: Những Ngôi Sao Tàn Nhẫn

Sau hơn ba tuần rơi xuống Bầu Trời Bên Dưới - ít nhất thì Sunny ước tính như vậy - cậu thở dài và đứng dậy, giữ thăng bằng khá bấp bênh trên cái rương kho báu đung đưa.

Tóc cậu ướt với mồ hôi, và làn da hơi lóe lên ánh sáng trắng của những ngôi sao đang đến gần. Hiện tại, chúng không còn giống những chấm trắng trên nền hắc ám vô tận. Thay vì đó, mỗi ngôi sao có cỡ nắm tay, bao quanh bởi một vầng hào quan phẫn nộ, chói lòa.

Nhiệt độ tỏa ra từ hư vô là ngột ngạt.

Sunny nhìn chăm chú xuống dưới, về phía biển lửa trắng bên dưới bản thân. Nếu đây chỉ là tàn tích của ngọn lửa thần thánh sau nhiều ngàn năm cháy ở khoảng không trống rỗng này...cậu rùng mình khi tưởng tượng nó như thế nào ngay sau khi trừng phạt thần thánh rơi xuống vùng đất cổ đại này.

Ánh mắt cậu khóa vào một không gian trống rỗng nhỏ bé giữa vài ngôi sao sáng.

Đường nứt.

Đó là mục tiêu của cậu.

Trong lúc Sunny u ám nhìn chăm chú cái khoảng trống rỗng bé tí giữa cả biển lửa, hư vô đột ngột nói chuyện:

"Cậu đã...hở? Đó là...ờ...cậu có hình xăm to thật."

Sunny liếc sang bóng tối, rồi nhún vai.

"Nó làm sao?"

Mordret chần chừ vài giây, như thể không chắc phải nói gì, rồi hỏi với chút hứng thú:

"Sunlesss...cậu chắc cậu là một trợ lý nghiên cứu?"

Sunny cười nhếch nép.

"Đương nhiên rồi! Cậu có biết họ đưa tôi bao nhiêu điểm cống hiến mỗi tháng? Tôi chỉ phải viết lại vài ba từ ngữ, và đã mua được căn nhà. Cả một căn nhà! Có lẽ làm nhà nghiên cứu không sang chảnh bằng một hoàng tử, nhưng nó vẫn rất ngọt ngào...đương nhiên là tôi nói với tất cả sự tôn trọng. Thưa Điện Hạ."

Hư vô cười.

"Cậu quả là người thú vị."

Sunny nhìn chăm chú hư vô với biểu hiện khó tin.

"Bản thân cậu chẳng phải cũng là một bí ẩn hay sao?"

Mordret im lặng một chút, rồi hỏi:

"Cậu chuẩn bị cho việc sắp đến chưa?"

Thay vì trả lời, Sunny chỉ về phía biển những ngôi sao tàn nhẫn.

"Nhìn bên kia."

Khi mà hoàng tử lạc đường lên tiếng, giọng nói hắn nghe nuối tiếc kì lạ:

"Tôi không thật sự có thể nhìn quá tốt. Là thứ gì?"

'Ồ...đúng rồi.'

Sunny chần chừ vài giây, rồi nói:

"Tôi nghĩ mình đã tìm thấy cái đường nứt cậu nói đến."

Mordret hỏi với giọng ngạc nhiên:

"...Thật sự? Cậu tìm thấy nó rồi?"

Sunny nhún vai.

"Chúng ta sẽ phải xem thử. Cậu nói là nó chắc ở đâu đó dưới Xé Rách, đúng không? Vì tôi ngã ngay vào Xé Rách, nên có cơ hội tôi đoán đúng."

Hư vô lưỡng lự, rồi nói bằng giọng u buồn:

"Lỡ cậu không đúng?"

Sunny mỉm cười.

"Thì hân hạnh được biết cậu. Dù sao thì...có gì khác muốn nói trước khi rời đi không? Tôi không cho rằng chúng ta sẽ có cơ hội nói chuyện lần nữa trước khi tôi đến những ngôi sao."

Mordret suy nghĩ vài giây, rồi nói:

"Tôi có lẽ sẽ không thể liên lạc với cậu sau đó nữa. Nên...chúc may mắn?"

Sunny nhướng mày.

"Thật ư?"

Giọng nói trả lời sau một lúc lâu:

"Đúng vậy. Sao?"

Cậu lắc đầu.

"Không có gì. Tôi chỉ tưởng là cậu bị kẹt đâu đó ngoài kia, xa hơn cả những ngôi sao."

Mordret bật cười.

"...Không. Tôi kẹt ở nơi khác."

Giọng nói hắn trở nên xa xăm kì lạ. Rồi, một tiếng thì thầm gần như không nghe được đến tai Sunny:

"Tôi hi vọng...sống sót...Sunless..."

Rồi, hoàng tử lạc biến mất, để Sunny lại lần nữa một mình ở trong hắc ám.

Cậu thở dài.

"Tôi cũng vậy. Tôi cũng hi vọng tôi sẽ sống sót."

Sau khi Mordret biến mất, Sunny chờ đợi một chút, rồi phá cái luật mà cậu đã đặt ra cho bản thân lần thứ hai kể từ khi bắt đầu chuyến thám hiểm này - cậu triệu hồi một món Ký Ức khác mà đáng lẽ chỉ dùng cho với Tạp Chủng.

Áo Choàng Địa Ngục.

Bộ giáp mã não tinh xảo tự dệt từ những tia hắc ám và phủ lấy thân thể cậu từ đỉnh đầu đến ngón chân. Sunny không quen với việc mang mũ kín như này, vì cậu thường dùng Mặt Nạ Weaver thay vì nó, nhưng nó không khó chịu. Tuy nhiên tầm nhìn của cậu thì hơi bị hạn chế.

'Hi vọng là sẽ không ai có thể nhìn thấy mình khi đã ở sâu trong vực thẳm như này.'

Ở Bầu Trời Bên Dưới, cậu cảm giác như là không có ai, kể cả những người thân thuộc với khả năng tiên tri, có thể nhìn đến những bí mật của cậu và biết được gì từ chúng.

...Ngoại lệ duy nhất của quy luật đó là bản thân Hoàng Tử Không Gì Cả kia. Nhưng hắn cũng đã biến mất.

Áo Choàng sở hữu hai pháp thuật mà khả năng cao là sẽ cho thấy chúng vô cùng hữu dụng. [Kiên Quyết] khiến nó có khả năng kháng cự cao với đủ loại tổn thương nguyên tố, kể cả lửa. Chỉ vài giây sau khi mặc nó vào, Sunny cảm thấy nhiệt độ ngột ngạt kia rút lui, bị thay thế bởi sự mát lạnh dễ chịu.

Sự mát lạnh đó sẽ kéo dài bao lâu, cậu không biết.

[Đá Sống] thì cho phép Áo Choàng Địa Ngục tự chữa trị trong lúc được mặc. Đặc tính này sẽ hữu dụng lúc sau, giúp Sunny bảo vệ bản thân kể cả sau khi ngọn lửa thần thánh trở nên đủ mãnh liệt để tổn thương bộ giáp mã não.

Sau đó, Sunny triệu hồi cây trường cung hắc ám và bao mũi tên đen. Đến hiện tại, tay cậu đã khôi phục đủ để kéo dây cung mạnh mẽ kia...cậu chỉ hi vọng là bản thân sẽ không cần phải làm vậy.

Cuối cùng, cậu triệu hồi Cảnh Tượng Tàn Nhẫn và gắn nó lên đai lưng.

...Mọi chuẩn bị đã hoàn tất.

Nhìn xuống khe hở hẹp trên mặt, Sunny thở dài...

Bây giờ, mọi thứ phụ thuộc vào sự bền bỏ, may mắn...và lượng tinh túy của cậu là bao sâu.

Trong hắc ám của khoảng không trống rỗng, sâu hơn cả những kí ức về một bầu trời xanh có thể chạm đến, một cái rương kho báu rạn nứt đang rơi về phía một biển lửa trắng cháy hừng hực.

Bên dưới của nó tắm trong ánh sáng phẫn nộ, còn nắp thì nhấn chìm bởi những cái bóng sâu đậm nhất. Từng làn khói chậm rãi bốc lên từ gỗ âm ỉ, còn những dải kim loại củng cố nó thì cũng đã bắt đầu chậm rãi chuyển thành ánh sáng màu cam.

Sunny, người mà đã trở thành một cái bóng đã lần nữa trốn trên cái nắp con ác quỷ, cảm thấy ổn...hiện tại. Đến khi cái rương bị hủy diệt, cậu sẽ được bảo vệ khỏi việc trực tiếp chạm vào ánh sáng của ngọn lửa thần thánh.

Nhưng cái xác con mimic sẽ cầm cự được bao lâu?

Cậu cũng đang suy nghĩ một thứ khác...đáng sợ hơn nhiều.

'Đường nứt...cái đường nứt chết tiệt! Mình sẽ hụt nó!'

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.