Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bậc Thầy Chiến Đấu

Phiên bản Dịch · 1577 chữ

Chương 185: Bậc Thầy Chiến Đấu

Cái Bóng tấn công với sức mạnh tàn nhẫn của một con quái vật đích thực. Biết rõ là sức mạnh của bản thân sẽ không đủ để ngăn lưỡi kiếm của cô ta, Sunny cố gắng di chuyển Mảnh Vỡ Đêm Khuya để làm chệch hướng đòn tấn công đó sang một bên.

Vô số giờ rèn luyện và hàng trăm nghìn lần làm những động tác kata đã không uổng phí: cơ thể cậu di chuyển với tốc độ chớp nhoáng, đặt lưỡi kiếm vào quỹ đạo của vũ khí của Thánh Đá ở vừa đúng góc độ. Cảm giác được sự va chạm vang vọng vào tận xương cốt, Sunny hít thở vì đau đớn và cố đứng vững.

Bị dẫn dắt bởi Mảnh Vỡ Đêm Khuya, thanh kiếm của Bóng trượt ra một bên và hụt cơ thể cậu một khoảng xa. Nhưng mà, trước khi Sunny có thời gian tự chúc mừng bản thân, Thánh chỉ đơn giản tiếp tục tiến lên và đâm sầm vào cậu.

Bị đánh bởi cái khiên của cô cảm giác như tông vào một bức tường đá ở tốc độ cao.

Bay ra sau, Sunny va vào một bức tường thật và lăn trên sàn. Một tiếng kêu nhỏ thoát khỏi môi cậu.

Bị phân tán khỏi thức ăn trong giây lát, Effie liếc sang cậu và gọi lên

"Sunny? Cậu còn sống chứ?"

Cậu yếu ớt giơ tay lên và đưa ngón cái và ngón trỏ thành một vòng tròng.

"...Ừ."

Nữ thợ săn mỉm cười.

"Tốt! Đừng chết sớm quá, được chứ? Sẽ rất phiền nếu tôi phải ra khỏi đây mà không có sự giúp đỡ của cậu."

Sunny nghiến răng.

'...Cô chỉ quan tâm đến vậy thôi sao?'

"Tôi sẽ cố."

Chậm rãi đứng dậy, cậu khập khiễng và phải tựa vào tường để giữ thăng bằng.

Thánh Đá đã quay lại chỗ ban đầu và hờ hững đứng đó, không hề để ý đến cú lườm phẫn nộ của cậu.

Thở dài nặng nề, Sunny đi lại để đứng trước cô, giơ lên Mảnh Vỡ Đêm Khuya, và phun ra:

"Làm lại."

Trong vài ngày kế tiếp, Sunny thường tự hỏi mình có phải thật sự bị điên rồi hay không. Nếu không thì, tại sao cậu lại tự nguyện chịu hành hạ như này?

Cuộc sống của cậu bây giờ chỉ bao gồm ba việc: ở cùng Effie, tập luyện cùng Thánh Đá, và thám hiểm trong di tích nguyền rủa.

Trong cả ba, thời gian ở trong mê cung chết người của Thành Phố Hắc Ám là ít nguy hiểm nhất, không thể so sánh! Cậu thậm chí còn thấy mình thích việc đó rất nhiều.

Một khi bắt đầu nghĩ về di tích nguyền rủa, cổ đại đầy những sinh vật kinh khủng là một nơi an ủi, thì người ta nên thật sự bắt đầu suy nghĩ về lựa chọn trong cuộc sống đến thời điểm hiện tại...

Vậy mà, Sunny biết rằng mình đang đi đúng đường.

Mặc dù rất đau đớn, những đợt tập luyện với cái Bóng đáng sợ đã hóa ra còn hữu ích hơn cậu tưởng tượng. Mỗi vết bầm, vết cắt, mỗi giọt máu mà cậu đổ đều khiến cậu mạnh mẽ hơn.

Sau một thời gian dài ứ đọng, kĩ thuật của cậu lại có thể tiến bộ lần nữa. Và nó đang làm vậy với tốc độ thấy rõ.

Điểm tốt nhất về việc này là cậu còn chưa qua được bề mặt nổi của tiềm năng của thuộc tính [Bậc Thầy Chiến Đấu]. Với một người như cậu, một người chưa từng nhận được giáo dục bài bản trong việc chiến đấu, đây đơn giản là quá sung sướng.

Một kho báu ẩn tàng.

Lúc trước, khi quan sát Bóng chiến đấu với con cua bách trưởng, cậu đã để ý thấy phong cách chiến đấu độc đáo của cô ta.

Sinh vật trầm mặc chiến đấu với sự vững chãi của một tảng đá, kết hợp phòng ngự không tì vết với tấn công hủy diệt. Mỗi hành động đều hiệu quả và được tính toán hoàn hảo, với những cú chặn, né và làm chệch hướng đều dẫn đến những sơ hở chết người. Nó rắn chắc, không thể đánh bại, và không thể thoát khỏi.

Tuy nhiên, đây không phải là cách chiến đấu duy nhất mà Thánh Đá có thể tận dụng một cách hoàn hảo. Nói chính xác thì đó chỉ là thứ mà cô ta dùng dựa trên vũ khí mình có và đối thủ hiện tại. Lúc ban đầu, khi cô chiến đấu với hai Quái Thú Ngã, phong cách của cô là liều lĩnh và tàn bạo, bất chấp mọi dạng phòng ngự, thay vì đó là tấn công không ngừng nghỉ, từng đòn đều tàn nhẫn và không chết không thôi.

Mặc dù có những điểm tương đồng về cơ bản giữa chúng, hai kĩ thuật đó quá khác nhau. Có vẻ như cô có thể thay đổi giữa vô số những phong cách tùy vào tình huống.

Sunny không thể cầu mong có được một người đánh tập tốt hơn.

Phong cách của bản thân cậu - hay nói đúng hơn, hạt giống của một phong cách mà được Nephis đưa cho - là trôi chảy và khó đoán. Nó tập trung vào khả năng thích nghi và khiến cho kẻ địch không thể phán đoán động tác tiếp theo. Sunny càng chiến đấu với Thánh Đá, cậu càng nhận ra phong cách đó thật ra phi thường đến mức nào.

Nhưng mà, điều đó không có nghĩa là phong cách đó không thể được cải tiến. Thật ra thì Sunny đã cho rằng nó được tạo ra với mục đích có thể thêm vào đủ loại yếu tố từ những nguồn gốc khác. Nếu vậy, nó là một phong cách cơ sở hoàn hảo để bắt đầu học.

Tất cả những thứ đó khiến cậu thắc mắc phong cách kì lạ đó đến từ đâu, và liệu Ngôi Sao Thay Đổi đã dạy cậu đã dạy cậu căn bản của nó là có một mục đích.

Dù sao đi nữa, cậu quyết tâm hiểu rõ nó, phát triển những thứ mà cậu đã học được, và bắt đầu thêm vào những yếu tố từ kĩ thuật tương phản của Thánh Đá.

Nhưng mà, nói dễ hơn làm.

Ban đầu, chiến đấu chống lại cái Bóng đáng sợ gần như có vẻ bất khả thi. Mỗi lần cậu ra lệnh cho cô tấn công, là cậu sẽ không thể tránh khỏi cảnh nằm trên sàn sau đó vài giây, rên rỉ và đau đớn toàn thân. Cả cơ thể cậu bầm dập và đau đớn tồi tệ. Nếu không nhờ sự tăng cường mãnh liệt của Dệt Máu, Sunny không biết liệu cậu có thể tiếp tục hay không.

Hoặc ít nhất là tiếp tục với tốc độ chấp nhận được. Nhưng với sự giúp đỡ của nó thì sự hồi phục của cậu đã nhanh hơn đáng kể. Nó gần như phi nhân loại. Vì vậy, cậu có thể rèn luyện quyết liệt hơn và trong thời gian lâu hơn.

Đúng như cậu trông đợi, mỗi lần bị đánh bại đều chỉ ra cho cậu thứ gì đó mới. Thất bại trước một đối thủ siêu việt là cách tốt nhất để tiến bộ, không sai. Ở thế giới thực, nhiều người ngu ngốc chú trọng lòng kiêu hãnh và sống chỉ để chiến thắng những kẻ khác.

Nhưng không phải Sunny. Cậu hoàn toàn thoải mái với việc liên tiếp thua cuộc, miễn sao cậu có thể tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn với mỗi lần thất bại. Người duy nhất mà cậu muốn đánh bại là phiên bản của cậu ở trận đấu trước đó, lặp đi lặp lại.

Cứ như vậy, cậu dần dần có thể chống cự tốt hơn chống lại Thánh Đá. Ban đầu, cậu đã vui vẻ với việc làm lệch một đòn tấn công. Rồi, hai. Rồi, vài cái.

Không quá lâu sau đó, cậu ngừng việc đếm những đòn tấn công và bắt đầu đếm số giây mà cậu đứng vững. Ban đầu là một hai giây, rồi bốn hay năm, rồi cả chục giây. Cuối cùng, cậu có thể chiến đấu vị hiệp sĩ đá đáng sợ kia một thời gian dài, đôi lúc thậm chí đếm bằng phút.

Ngay cả Effie cũng có vẻ ấn tượng. Cô thường không để ý lắm với việc tập luyện của cậu, nhưng sau một lúc, Sunny để ý thấy cô ta bắt đầu liếc sang hướng này nhiều hơn. Ban đầu, cậu cho rằng nữ thợ săn khó bảo kia chỉ đơn giản là thich xem cậu ăn đau khổ, nhưng rồi cậu nhận ra cô ta thật ra cũng đang cố học từ những sai lầm của cậu.

Sunny không ngại.

Những động tác của cậu chậm rãi trở nên tự tin hơn, có mục đích và chính xác hơn. Cơ thể cậu, mặc dù bị thưởng tổn và bầm dập, lại tràn đầy sức lực và dẻo dai.

Cậu đang trưởng thành.

Vào lúc đó, khi những trận đánh tập với Bóng trở nên bớt một chiều, Sunny nhận ra gì đó kì lạ.

Và khi cậu nhận ra, mọi thứ thay đổi.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.