Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hợp Tác Với Ác Quỷ

Phiên bản Dịch · 1382 chữ

Chương 116: Hợp Tác Với Ác Quỷ

Sunny cân nhắc lời nói của Kai. Một khả năng cho phép người Thức Tỉnh bay không phải là chưa từng nghe thấy, nhưng mà quả là rất hiếm. Và tại Vùng Đất Lãng Quên ở đây, nơi mà cơn nước lũ nguyền rủa và sự hắc ám nuốt chửng mỗi đêm, nói nó vô giá cũng không phải nói quá.

Sunny còn không thể tưởng tượng chuyến đi trên Mê Cung sẽ dễ dàng hơn bao nhiêu nếu có Kai bên cạnh.

Bỗng dưng, việc một người như hắn có một gia tài nhỏ mảnh hồn trở nên hợp lý. Cũng giải thích được tại sao đám bắt giữ hắn lại nhẹ nhàng trong biện pháp ép buộc chàng trai trẻ giao ra Ký Ức. Hắn ta đúng là có giá trị sống hơn là chết.

Sunny bất động thêm một lúc, suy ngẫm mọi việc. Sau một lúc, Kai lại lên tiếng, giọng nói hắn có chút chần chừ:

"Vậy? Cậu có giúp tôi không?"

Sunny thở dài và quay lại miệng giếng đen tối:

"Được rồi. Tôi sẽ dời cái lưới, rồi cậu sẽ có thể bay ra. Nhưng mà, tôi không thật sự cần mảnh hồn của cậu. Nếu cậu muốn còn mạng rời khỏi đây, thì phải làm một việc cho tôi."

Tên tù nhân trong giếng lưỡng lự, rồi cẩn thận hỏi:

"Cái gì?"

Sunny mỉm cười.

"Tôi sẽ nói khi cậu cần biết. Đừng lo, không gì quá nghiêm trọng. Tôi chỉ cần người giúp làm vài việc vặt bên trong lâu đài. Vậy, đồng ý hay không? Nếu không, tôi lên đường đây. Đã lãng phí đủ thời gian ở đây rồi."

Kai không suy nghĩ lâu. Giọng nói hắn nhanh chóng vang lên từ bóng tối một lần nữa:

"Hợp tác."

Nghe thư giãn đến lạ kì, như thể chàng trai trẻ đã nhận mệnh.

Sunny hơi cau mày và nói:

"Tuyệt vời. Một việt nữa: nếu cậu phá vỡ thỏa thuận mà cứ thế bay đi, tôi sẽ tìm và giết cậu. Đây không phải đe dọa, chỉ là sự thật. Cậu hiểu chứ?"

Kai chần chừ một chút trước khi trả lời.

"Ừ, không vấn đề."

Sunny nhìn vào cái miệng giếng như hang động và lưỡng lự. Cậu đã khá chắc là Kai là con người, nhưng cần phải chuẩn bị hành động ngay lập tức trong trường hợp hắn ta không phải.

Theo mệnh lệnh thầm lặng của cậu, Thánh Đá bước ra khỏi những cái bóng và quỳ gần cái giếng, nắm lấy tấm lưới với hai tay. Cặp găng tay thép kéo trên tấm sắt hoa vắn, và với sự nỗ lực có thể thấy được, cô từ từ di chuyển cái lưới nặng nề sang một bên.

Sunny rùng mình khi nghe thấy tiếng sắt nghiền vào đá chói tai. Mảnh Vỡ Đêm Khuya xuất hiện trong tay, cậu hạ mình vào tư thế chiến đấu với một sự quyết tâm hung tợn.

Cho dù thứ gì ra khỏi cái giếng, cậu cũng sẵn sàng đối mặt.

Vài giây trôi qua, mỗi giây như một thế kỷ. Sunny căng thẳng nhìn chăm chú vào cái vòng tròn đen mực trước mặt, chờ đợi xem thử cậu có đúng khi tin tưởng tên tù nhân dưới giếng hay không.

Rồi, vài giây trôi qua.

...Và vài giây nữa.

Không có gì xảy ra cả.

'Hử...'

Sunny nghiêng đầu, rồi hỏi hơi khó chịu:

"Cậu không định lên à?"

Sau một thoáng yên lặng, giọng nói có duyên lại vang lên từ bóng tối:

"...Cậu biết đó, tôi vừa nghĩ đến một việc."

Sunny thở dài và hơi hạ kiếm xuống.

"Chuyện gì?"

Kai yên lặng một lúc, rồi dè chừng trả lời:

"À thì, cái tấm lưới này nặng đến mức tôi còn không thể khiến nó nhúc nhích khi cố thử. Thật ra thì mất sức của cả sáu kẻ đã bắt tôi để đặt nó ở đó. Và chúng đều là những gã to lớn, lực lưỡng. Nên..."

Hắn chần chừ.

"Tôi biết rằng chúng ta đã nói rõ cả hai đều là nhân loại, và không phải tôi nghi ngờ ông, nhưng ông có ngại giải thích tôi biết làm sao ông có thể tự mình dời nó không?"

Kính ngữ đã quay lại.

Sunny thầm chửi thề. Tên này còn đa nghi hơn cả cậu!

Cậu không muốn tiết lộ lá bài tẩy của mình cho Kai, nhưng tên tù nhân cẩn trọng không cho cậu lựa chọn khác. Liếc qua Thánh Bóng với biểu hiện âm u, Sunny nói:

"Thứ đó cũng quá nặng đối với tôi. Nhưng tôi may mắn có một Tiếng Vang rất mạnh."

Kai có vẻ đột nhiên trở nên rất tò mò.

"Ồ? Đúng là may mắn thật! Rất ít người trong lâu đài có Tiếng Vang. Tôi nghĩ tôi biết tên từng người một."

Sau khi ngưng một lúc, hắn nói thêm:

"...Mà này, tên cậu là gì?"

Sunny trợn mắt và nghiến răng mà nói:

"Tên tôi là Sunless."

Cuộc nói chuyện này đang tiến vào vùng nước nguy hiểm. Tùy thuộc vào Kai chuẩn bị nói gì kế tiếp, Sunny có thể cũng phải bắt buộc leo xuống giếng.

Không phải để cứu gã với giọng nói trong trẻo, mà để giữ hắn mãi mãi im lặng.

Trong lúc đó, Kai đột nhiên bật cười.

"Sunless? Cái tên đó nghe không hề giống tên mà chỉ một con ác ma nuốt hồn mới được gọi chút nào! Không phần trăm cơ hội, đúng không?"

Sau khi nói vậy, hắn lại cười, lần này giọng nói hắn đã có vị tuyệt vọng.

Nhưng mà, ngay cả vậy thì giọng cười của Kai nghe cũng rất êm tai. Còn êm tai hơn giọng nói có duyên của hắn nữa, nhưng Sunny không có tâm trạng để thưởng thức âm thanh du dương đó.

'Chết tiệt!'

Sunny xoa trán. Sao không ai tin cậu bao giờ? Cậu là một thanh niên thật thà vậy mà! Thanh niên thật thà nhất thế giới luôn ấy chứ.

Khó chịu, cậu nói bằng giọng ngang ơ:

"Rất vui. Giờ thì ra khỏi cái giếng trước khi tôi đổi ý."

Cuối cùng, Kai ngưng cười và nói:

"Không có ai ở trong lâu đài có cái tên đó cả. Ít nhất là không có ai mà có một Tiếng Vang. Hay là cậu sống ở khu dân cư bên ngoài?"

'Ôi, thôi nào!'

Cảm thấy áp lực từ Khiếm Khuyết dần lớn hơn trong đầu, Sunny nhắm mắt và trả lời thật lòng:

"Không."

Kai hắng giọng.

"Vậy...ông là một người đi lại trong di tích nguyền rủa một mình vào ban đêm, có sức mạnh của ít nhất sáu người, sống trong bóng tối bên ngoài thành lâu đài, và gọi bản thân là Sunless. Tôi có bỏ sót gì không?"

Sunny nhăn mặt.

"Không hẳn."

Trong một lúc, chỉ có sự yên lặng. Rồi tên tù nhân dưới giếng nói với giọng đầy sự hài hước đen tối:

"Là ông thì có leo ra khỏi giếng để gặp một sinh vật như vậy không?"

Ẩn nấp trong bóng tối của màn đêm nguyền rủa, Sunny mỉm cười hơi đáng sợ và nói:

"Nếu tôi là cậu, tôi sẽ. Và tôi nghĩ là cậu cũng nên làm vậy. Biết tại sao không?"

Sau khi dừng một lúc, Kai chân thành hỏi:

"Tại sao?"

Sunny ngưng mỉm cười và cho phép một sự hờ hững lạnh lùng thấm vào giọng nói bản thân:

"Vì tôi có thể đặt tấm lưới lại bất cứ lúc nào."

Không đợi Kai trả lời, cậu ra lệnh cho Thánh Đá di chuyển tấm lưới một chút. Sau đó, âm thanh chói tai của sắt kéo trên đá xâm lấn không gian.

Gần như ngay tức thì, tù nhân dưới giếng thay đổi giọng điệu:

"Ư...được rồi! Đợi chút! Dừng lại!"

Thánh Bóng buông tấm lưới sắt, cho phép sự yên lặng ngự trì mảnh sân lẻ loi lần nữa.

Kai yên lặng một lúc, rồi nói với sự miễn cưỡng bị đánh bại:

"...Ông tốt nhất đừng là ác ma, được chứ? Né ra chút, tôi ra đây."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.