Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ngàn cân treo sợi tóc

Phiên bản Dịch · 1585 chữ

Nhìn thấy màu tím, lòng tôi mừng rỡ, nhìn lại lần nữa, đây chính là màu sắc của hy vọng, thấy được màu tím, là tôi thấy được hy vọng.

Nhưng ngay say đó, máu tươi không ngừng trào ra khỏi miệng tôi, lục phủ ngũ tạng đều đã giống như bị đè biến dạng, lúc này, tôi cũng đã hoàn toàn kích phát Thiên Uy Pháp Thân, và cả chân nguyên trong người đến cực hạn.

Nhưng, cho dù đã vậy, thì luồng áp lực kinh khủng này vẫn đè nén lên cơ thể tôi, cũng may, hiện tại không còn cần tiếp tục chìm xuống, cho nên tạm thời, tôi vẫn cầm cự được.

Hít sâu hai hơi, tôi điều chỉnh lại trạng thái cơ thể, sau đó kêu lên một tiếng, lực Minh Hỏa trong người mau chóng toát ra, Minh Hỏa khủng bố ngưng tụ, hóa thành một ngọn lửa hình hoa sen.

Ngọn lửa hoa sen chui vào biển tím, trong biển tím gợn lên những cuộn sóng nhỏ, phát ra âm thanh két két.

Tôi thôi thúc lực Minh Hỏa đến cực hạn, bắt đầu hóa luyện dịch thể màu tím, ước chừng khoảng vài phút, tôi nhìn thấy ở giữa Minh Hỏa, đã xuất hiện một giọt chất lỏng màu tím.

Có thể nói, sắc tím cực kì đậm màu, đậm hơn biển tím trước mắt không biết bao nhiêu lần, nhìn thấy vậy, cuối cùng trong lòng tôi cũng yên tâm hơn nhiều.

- Phù, cuối cùng cũng xong xuôi!

Tôi bao trùm giọt tinh huyết trong hoa sen Minh Hỏa, lập tức nắm chặt trong tay, dưới chân khẽ dùng sức, thân người không ngừng nổi lên trên, hơn nữa, càng lên cao, thì áp lực lại càng yếu đi.

Khi cả người tôi nổi lên khỏi linh trì màu vàng, trực tiếp nằm bò ra đất, thở hổn hển, mà toàn thân tôi, trông vô cùng thảm hại, một vài chỗ đã bị đè biến dạng, nhưng, hiện tại không phải thời điểm lãng phí thì giờ, tôi không chần chừ, cầm chặt giọt tinh huyết, chạy như điên ra bên ngoài động phủ.

Chạy một mạch đến trước mặt lão tổ Hồ tộc, người tôi lảo đảo ngã lăn quay ra đất, còn đóa hoa sen Minh HOả, lại bay tới chỗ lão tổ Hồ tộc.

- Tiền bối, may quá không phụ lòng trông chờ của ngài!

Tôi cười khổ, sau khi tôi nói xong, hoa sen Minh Hỏa mở ra, một giọt tinh huyết bay lơ lửng bên trong hoa sen.

- Tiểu tử, làm tốt lắm!

Lão tổ Hồ tộc có chút kích động lên tiếng, lập tức dẫn dắt giọt tinh huyết, bay về phía lão ta.

Rất nhanh, giọt tinh huyết đã dung nhập vào cơ thể lão tổ, một tia sáng màu tím lóe qua, không đến nửa phút sau, thân hình lão tổ Hồ tộc đã đứng dậy khỏi đệm cói, chỉ trong nháy mắt, thân ảnh già nua đã đứng trước mặt tôi.

Kế đó, một tay của thân ảnh đặt lên bả vai tôi, mà cảm giác suy nhược toàn thân bỗng dưng hoàn toàn biến mất sạch bóng.

Khi tôi đứng dậy, lại nhìn thấy trên gương mặt lão tổ Hồ tộc, xuất hiện vẻ phẫn nộ, trong mơ hồ, tôi dường như cảm giác được có một luồng sát khí khó dùng lời để tả, bởi, đã bị mạnh mẽ nén xuống.

Kế đó, không gian trước mặt tôi bỗng dưng xao động, thân hình lão tổ Hồ tộc lập tức lao vào trong.

………….

Thình!!!

Thế giới bên ngoài, một âm thanh trầm đục vang lên, khí lưu khủng bố lan ra khắp bầu trời, một bóng hình áo trắng xinh đẹp đột nhiên bay ngược ra sau, miệng phun ra một ngụm máu, nhuộm đỏ bộ quần áo đang mặc, mà khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn của Hoàng Tiểu Tiên, đã trắng ngắt như tờ.

Ngay cả hơi thở, đã trở nên cực kì yếu ớt.

- Con ranh, tao nói rồi, tất cả những gì mày đang làm, đều là phí công vô ích!

Tiếng nói kiêu ngạo vang lên không trung, chớp mắt, một thân ảnh mặc áo choàng đen đã đứng trước mặt Hoàng Tiểu Tiên, một luồng khí khủng bố đè xuống người cô ấy.

- Có điều chỉ dựa vào Chí Tôn Cốt, mà có thể chiến đấu với tao lâu như vậy, coi như đủ để cho mày kiêu ngạo rồi!

Tam trưởng lão nhìn Hoàng Tiểu Tiên, tiếng nói nhàn nhạt cất lên, lần này, tam trưởng lão hình như không suy nghĩ quá nhiều, một bàn tay trực tiếp đè xuống người Hoàng Tiểu Tiên.

Hoàng Tiểu Tiên muốn giãy dụa, lại phát hiện lúc này cô ấy đã không còn sức phản kháng.

Nhưng ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, một giọng nói già nua lập tức vang vọng khắp không gian.

- Ai cho các ngươi lá gan chó, dám làm càn ở Hồ tộc ta?

Tiếng nói không lớn, nhưng lại vang vọng cả đất trời, âm thanh vừa vang lên, thân hình Hoàng Tiểu Tiên đã xuất hiện ở một chỗ khác một cách thần kì.

Mà vị trí khi nãy Hoàng Tiểu Tiên đứng, đã thay bằng một thân ảnh già cỗi, chỉ là khi thân ảnh này xuất hiện, lại đủ để đánh tan nát luồng áp lực của tam trưởng lão.

Sắc mặt tam trưởng lão trầm xuống, ánh mắt nhụt chí, nhìn chằm chằm thân ảnh già nua.

- Ông thế mà lại giải được dược hiệu của Long Tiên Hương?

Ngữ điệu có chút khiếp sợ, hình như kinh ngạc lão tổ hồ tộc lại đột nhiên xuất hiện ở đây, Long Tiên Hương, phải biết rằng, đó là mê dược đứng hàng đầu.

Thân người Hoàng Tiểu Tiên bay ra, lại có một bàn tay đưa lên vòng nhẹ qua eo cô ấy, thân người Hoàng Tiểu Tiên run lên, có điều sau khi cảm nhận được khí mùi quen thuộc, mới thả lòng thân người, trên đôi gò má, lờ mờ hiện lên vệt đỏ hồng.

- Vất vả rồi!

Tiếng nói nhàn nhạt rơi vào trong tai Hoàng Tiểu Tiên, lúc này, Hoàng Tiểu Tiên cảm thấy không được tự nhiên, thân mình có chút tê dại, muốn vùng ra, nhưng lại phát hiện khí lực toàn thân đã không còn tí nào, bởi vì đã vận dụng bí pháp Chí Tôn Cốt, dù sao cũng để lại di chứng, hiện tại, đã tới lúc toàn thân suy yếu.

Lúc này, tôi hơi hậm hực, nói:

- Không động đậy được thì đừng động đậy, đã là lúc nào rồi, còn cậy mình mạnh hơn người!

Nói xong, tay tôi đặt ra sau lưng Hoàng Tiểu Tiên, lực Tiên Thiên Lôi Mộc trong người không ngừng truyền sang cơ thể Hoàng Tiểu Tiên, thân người chị ta khẽ run rẩy, phát ra tiếng rên khe khẽ.

- Ưm ưm….

Nghe thấy âm thanh này, trong đầu tôi bỗng nhiên nghĩ vớ vẩn, người con gái này, đúng là yêu tinh gây họa, có điều lúc này tôi vội vàng áp chế ngọn lửa nóng rực trong người mình xuống, dù sao tình huống hiện tại, cũng không phải lúc để đùa.

( thua !! :V)

Mà khoảng vài phút sau, Hoàng Tiểu Tiên mới dịu đi rất nhiều.

Tỉnh táo lại, Hoàng Tiểu Tiên lập tức xoay người, giận yêu lườm tôi nói:

- Cái thằng này, không phải đã bảo em không được tiến vào linh trì trong tổ địa sao?

Đối với dáng vẻ của Hoàng Tiểu Tiên, tôi cười ảm đạm, bất đắc dĩ xua tay:

- Không có cách nào khác, ai kêu chị không có bản lĩnh như vậy chứ, nếu một mình chị có thể đối đầu với lão già kia, em cần gì phải khổ cực như này!

- Có điều cũng may, diêm vương hình như không mong gặp em cho lắm, ngài ấy nói anh hùng cứu mỹ nhân rồi, mà mỹ nhân còn chưa có dấu hiệu cảm kích gì là sao!

Tôi đương nhiên nhìn thấy vẻ lo lắng trong ánh mắt của Hoàng Tiểu Tiên, nhưng dù thế nào, thì lúc này tôi cũng không thể lùi bước, thậm chí tình huống vừa rồi, nếu lão tổ Hồ tộc đến chậm một bước, thì nhất định sẽ xảy ra hậu quả không thể cứu vãn.

Nghe tôi nói vậy, Hoàng Tiểu Tiên hình như không biết nói gì, cứ ngây ra nhìn tôi trân trân, lần này, Hoàng Tiểu Tiên không lập tức lên tiếng, mà lẳng lặng nhìn tôi, khiến tôi có chút không được tự nhiên,

- Nhìn cái gì? Chẳng lẽ vào linh trì trong tổ địa tộc chị, liền trở nên đẹp trai rồi?

Tôi vuốt vuốt mặt mình, lên tiếng hỏi Hoàng Tiểu Tiên, Hoàng Tiểu Tiên lườm tôi một cái, sau đó quay đầu đi, nhìn lên trận chiến trên không trung.

ở nơi đó, có hai thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện, mà tu vi của tôi đương nhiên không nhìn được rõ hai thân ảnh kia.

Người đang chiến đấu đúng là lão tổ Hồ tộc và gã áo choàng đen, người này, đương nhiên là Kháng Thiên giả.

- Người này là ai?

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, hỏi.

- Trưởng lão Kháng Thiên giả, xếp thứ ba!

Hoàng Tiểu Tiên trầm giọng nói.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.