Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thử lần cuối

Phiên bản Dịch · 2214 chữ

Khí mùi trên người tam trưởng lão trở nên giá lạnh, bộ áo choàng màu đen trên người tung bay, nhìn thấy vậy, sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên trở nên vô cùng nặng nề.

Ngay sau đó, Hoàng Tiểu Tiên cắn đứt đầu ngón tay mình, một giọt máu tươi rỏ lên trên Chí Tôn Cốt.

Đột nhiên, bên trên Chí Tôn Cốt tản ra một làn kim quang chói mắt, Hoàng Tiểu Tiên cả người đắm chìm trong làn ánh sáng kim sắc.

- Hừ, dù mày có thúc giục bí pháp, tao cũng muốn xem, mày kiên trì được bao lâu!

Tam trưởng lão quát lên một tiếng, cả người biến mất khỏi chỗ cũ, đồng thời, thân hình Hoàng Tiểu Tiên lùi nhanh ra sau, ấn kết trong tay bắt đầu biến hóa rất nhanh.

Hoàng Tiểu Tiên lúc này đã bị tam trưởng lão quấn lấy, mà cửu trưởng lão vừa thoát thân, liền tức khắc đưa ánh mắt u ám xuống đám đệ tử Đạo Minh phía dưới.

- Hay cho đám đệ tử Đạo Minh, hôm nay, để bản tôn giết sạch!

Nhưng, khi người này vừa nói xong, một thân ảnh tràn ngập khí huyết sát đã xuất hiện trước mặt cửu trưởng lão.

- Thật ngại quá, ý tưởng này của ông, e rằng tan vỡ rồi!

Âm thanh thản nhiên của Lý Nửa Cân vang lên, trong đôi con ngươi, lộ ra một màu đỏ vô cùng yêu dị, khiến cho gương mặt anh tuấn lạnh lùng, nhiều thêm vài phần quái lạ.

- Mày? Mày? Giả thần giả quỷ cái gì? Sao đột nhiên lại thay đổi dáng điệu?

Cửu trưởng lão nhìn Lý Nửa Cân, sắc mặt hơi trầm xuống, rõ ràng đã nhận nhầm người, mà khóe miệng Lý Nửa Cân lộ ra nụ cười gian tà, thản nhiên nói:

- Ông yên tâm, tôi không giả thần giả quỷ, cho tới tận bây giờ vẫn chưa từng chơi với cảnh giới Ngộ Đạo, hôm nay để tôi mở mang tầm mắt một chút, cảnh giới Ngộ Đạo, mạnh như thế nào!

Giọng nói không chút cảm tình của Lý Nửa Cân truyền ra, ngữ điệu, lại không hề sợ hãi.

Cửu trưởng lão cau mày, hình như đang muốn nhìn thấu Lý Nửa Cân, ngay sau đó, cửu trưởng lão kinh hô:

- Không đúng, mày không phải là thằng ôn con đáng ghét kia, mà là thi tu? Huyết sát thi vương? Huyết sát thi vương đại thành!

Cửu trưởng lão kinh hãi hô lên, Lý Nửa Cân lúc này lại không muốn phí lời, hắn vừa mới giết vài tên cảnh giới Ngưng Anh điên phong của Kháng Thiên giả, hiện tại, vừa hay đang muốn chơi một chút với lão già này.

- Chỉ sợ cảm giác của ông đã có chút sai sót, không phải đại thành, mới chỉ điên phong thôi!

Tiếng nói nhàn nhạt truyền ra, nhưng đã không còn nhìn thấy thân ảnh của Lý Nửa Cân đâu, giây tiếp theo, đồng tử cửu trưởng lão hơi co lại, đột nhiên lùi nhanh ra sau.

ấn kết trong tay bắt đầu biến hóa, khí đen khủng bố chen chúc lên trước mặt, ánh mắt của cửu trưởng lão vô cùng chấn động.

- Huyết sát thi vương điên phong? Nếu như để cho thân thể huyết sát của mày hoàn hảo, thì chẳng phải có thể sánh ngang với cảnh giới Nhập Đạo rồi sao? Không thể nào, làm gì có thi tu nào nghịch thiên như thế?

Cửu trưởng lão có chút khó tin, lắc đầu nguầy nguậy, nhưng dưới tình huống này, Lý Nửa Cân lại không thèm quan tâm, công kích trong tay càng thêm ác liệt.

………..

Bên trong linh trì, tôi không hề hay biết tất cả những chuyện ở ngoài, lúc này, tôi cắn chặt răng, bắp thịt toàn thân đều đã trở nên vặn vẹo, đến ngay cả quần áo cũng bị rách tơi tả dưới áp lực khủng bố.

Lúc này, bên trên cơ thể tôi, máu me đầm đìa, lục phủ ngũ tạng đã có cảm giác sắp nổ tung.

Cảm giác này, quả thực khiến người khác kích động phát điên, nếu tôi không vì muốn lấy tinh huyết ra ngoài, hiện tại chỉ sợ đã sớm bỏ chạy khỏi linh trì.

Nhưng, tôi vẫn chưa nhìn thấy nơi có màu tím trong linh trì, tôi thầm tính toán thời gian, đã vào trong linh trì được vài phút, tuy rằng chỉ trôi qua vài phút, nhưng tôi lại có cảm giác, đã bị giày vò vài thập kỉ.

Chân nguyên trong người động đậy, đẩy luồng áp lực quanh thân đi, nhưng dù đã cố hết sức, tôi vẫn phát hiện, rất khó đẩy lùi, muốn đẩy trọng lực kỳ quái này đi, không hề dễ dàng.

Cho dù là vậy, tôi không thể buông tay, lúc này, tôi nhìn thấy màu vàng trong linh trì hình như đậm màu hơn, nhận thấy tình hình này, lòng tôi hơi vui vẻ, có thành tích rồi?

Có thành tích cũng hơn là không đạt được gì, nhìn thấy vậy lòng tôi ít nhất cũng có hy vọng, phải tiếp tục chìm xuống vài phút nữa, xem ra vẫn hữu hiệu, mà hiện tại, màu vàng càng lúc càng đậm hơn.

Nói cách khác, phía dưới màu vàng, rất có thể chính là màu tím.

Nghĩ đến đây ý chí trong lòng tôi càng thêm kiên quyết, sau đó, lực thiên uy trong cở thể kích phát, truyền ra khắp người, có thêm lực thiên uy chống cự, trong lực của đỡ hơn một ít.

Nhận thấy vậy, tôi lập tức chìm xuống dưới linh trì, có điều tốc độ cũng không dám quá nhanh, bởi vì tôi không biết trọng lực bên dưới sẽ lên tới mức độ nào, mà trong tình huống thế này, tôi phải thật cẩn thận.

Bằng không tới lúc đó, chỉ có thể mất cả chì lẫn chài!

Lại chìm xuống vài phút nữa, cảm nhận thấy màu vàng dù đã đậm hơn, nhưng vẫn chưa xuất hiện tầng màu tím, thế này, tôi vẫn chưa thể luyện hóa ra giọt tinh huyết nào.

……….

Cuộc chiến bên ngoài, hiện tại đã cực kì gay cấn, vốn dĩ đệ tử Đạo Minh đang chiếm thế thượng phong, nhưng rất nhanh, bên Kháng Thiên giả đều đột nhiên xuất hiện hiện tượng kỳ lạ, trước ngực rất nhiều tên Kháng Thiên giả, đều chui ra một đầu mãnh thú kỳ quái, mà thứ này, lại vô cùng khó giải quyết.

Cho nên thế cục đã được san bằng, thậm chí, vài đệ tử Đạo Minh đã phải cùng nhau đối phó một gã Kháng Thiên giả.

Trận chiến trình độ cao trên không trung, Đoàn Lang đang chiến đấu với bát trưởng lão cũng không có tình hình gì đặc biệt, hai bên đều ngang nhau, công kích vô cùng ác liệt, trên không trung liên tục xuất hiện những hố đen không gian, mà đúng là được tạo ra bởi trận chiến của hai người.

Sau đó, chính là Lý Nửa Cân và cửu trưởng lão, công kích của Lý Nửa Cân hết sức xảo quyệt, mà huyết sát nồng đậm quanh người hắn, lại giống như một vũ khí sắc bén, cửu trưởng lão vốn đã mất sức vì chịu công kích của Chí Tôn Cốt, hiện tại đã có dấu hiệu hạ phong.

Cuối cùng là Hoàng Tiểu Tiên mượn uy lực của Chí Tôn Cốt, chiến đấu cùng cảnh giới Ngộ Đạo điên phong.

Lúc này trên khóe miệng Hoàng Tiểu Tiên, đã xuất hiện chút máu tươi, nhưng công kích trong tay cô ấy lại chưa từng dừng lại.

- Con ranh, không phải cố gắng nhắm vào chỗ hiểm, cho dù đã mượn uy lực của Chí Tôn Cốt, mày vẫn không phải là đối thủ của bản tôn, mà có phải mày đang tìm cách hóa giải Long Tiên Hương cho lão tổ Hồ tộc phải không? Đáng tiếc, thứ đó, đến ngay cả người của Kháng Thiên giả ta còn không có giải dược, cho nên, tốt nhất mày hãy hàng phục Kháng Thiên giả, cống hiến tinh huyết chí tôn yêu hồ của Hồ tộc ra đây đi!

Tam trưởng lão sắc mặt u ám, lên tiếng nói, đôi con ngươi dính chặt lên người Hoàng Tiểu Tiên, nghe vậy thân người Hoàng Tiểu Tiên khẽ run lên, lập tức hiểu ra.

Mấy tên Kháng Thiên giả, tấn công Hồ tộc, thu phục chỉ là giả, mục đích thực sự, chính là tinh huyết của chí tôn thiên hồ?

Hoàng Tiểu Tiên giờ phút này coi như đã hiểu ra, mục đích thật sự tiến vào Hồ tộc của Kháng Thiên giả, hơn nữa kế hoạch này, hẳn là đã mưu tính từ lâu, tất cả, chỉ là vì muốn đạt được tinh huyết chí tôn thiên hồ của Hồ tộc.

Nhưng, Hoàng Tiểu Tiên làm sao có thể để cho bọn chúng đạt được mục đích!

- Hãy bớt sàm ngôn đi! Tôi còn chưa ngã xuống, ông đừng có mơ giở thói ngang ngược ở Hồ tộc.

Nói xong, cả người Hoàng Tiểu Tiên tản ra ánh kim quang, Chí Tôn Cốt lúc này đã chui vào trong mi tâm Hoàng Tiểu Tiên, khí mùi trên người Hoàng Tiểu Tiên lại tăng vọt.

Mà tam trưởng lão của KHáng Thiên giả lại cười lạnh lắc đầu.

- Hừ, cho dù có hao tổn máu thịt của chính mình nhiều hơn nữa, cũng không thể xoay chuyển kết cục trận chiến ngày hôm nay!

Nói xong, tam trưởng lão phi lên, tiếng xé gió truyền đến, phía sau lưng Hoàng Tiểu Tiên, bảy cái đuôi hồ ly tung bay trên không trung, khắp đất trời, dường như xuất hiện một luồng áp lực đáng sợ, mà luồng áp lực này, chỉ có tu sĩ của Hồ tộc mới cảm nhận được rõ.

Nhưng, thời khắc này, cái đuôi thứ tám có chút nhạt màu đột nhiên hiện lên sau lưng Hoàng Tiểu Tiên, thấy vậy đồng tử tam trưởng lão hơi co lại.

- Bát vĩ thiên hồ? chẳng qua chỉ dựa vào bí thuật thiêu đốt tinh huyết mà thôi!

Tiếng nói trầm trầm truyền ra từ trong miệng tam trưởng lão, kế đó, một tay lão lật một cái, trong tay, xuất hiện một lá cờ nhỏ màu đen, bên trên cờ đen, không ngừng hiện ra những cái đầu lâu.

Cái cờ đen vừa xuất hiện trong tay tam trưởng lão, đã quét về phía Hoàng Tiểu Tiên, tức khắc, một luồng khí đen trực tiếp bắn ra.

Mà nhìn kỹ, sẽ phát hiện bên trong khí đen, là được ngưng tự bởi những đầu lâu đen sì, thoạt nhìn, khiến người ta thấy sợ run người.

Nhìn thấy vậy, sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên u ám, một hư ảnh hồ ly khổng lồ xuất hiện trên không trung, sau đó, móng vuốt sắc ngọn cào vào làn khí đen.

Không gian chấn động, giống như cả đất trời đều đang run rẩy.

……….

Giờ phút này, lực thiên uy trong người tôi được thôi thúc đến cực hạn, mà luồng năng lượng xung quanh vẫn rất đáng sợ, lúc này tôi cảm thấy, áp lực kia đang không ngừng ngấm vào từng tấc da tấc thịt của mình.

Trên miệng tôi, đã dính đầy máu tươi, nhưng tôi chưa từng từ bỏ.

Tôi biết, tôi không thể từ bỏ, nếu tôi bỏ cuộc, Hồ tộc sẽ không còn tia hy vọng nào nữa, bao gồm cả đệ tử Đạo Minh, tôi đưa bọn họ tới đây, không muốn bọn họ cứ như vậy mà nằm xuống ở trong này, mà tôi, nhất định phải cống hiến hết sức lực của mình.

a…………

Tôi thét lớn một tiếng, đồng tử tôi đã giăng kín tơ máu, hiện tại, màu vàng đã đậm màu tới cực hạn, tôi gắng nhịn đau đớn trên người, lại chìm xuống dưới.

Răng rắc!

Tôi lập tức cảm giác được trong xương cốt mình, truyền ra những tiếng ‘răng rắc’, cảm giác này khiến cả thân thể tôi không thể nhúc nhích.

Không hay, xương một bên bả vai đã vỡ vụn!

Lòng tôi lộp bộp một tiếng, cảm nhận thấy biến hóa trên người, lòng tôi lạnh buốt, nếu tiếp tục chìm xuống, nhất định sẽ nghiêm trọng hơn.

Nếu tôi bước thêm một bước nữa, thương thế trên người sẽ càng nặng thêm, đến lúc đó, cho dù tôi có tới được nơi có màu tím, cũng chưa chắc hữu dụng?

Tiên Thiên Lôi Mộc trong người nhanh chóng trị liệu vết thương trên bả vai tôi, ngay lúc này, hai mắt tôi sáng ngời, bởi vì tôi lờ mờ nhìn thấy, phía dưới màu vàng, đã hiện lên chút màu tím.

- Thử lần cuối! không thể không thử!

Lòng tôi trầm xuống, cho dù thế nào, không đến giây phút cuối cùng, không thể từ bỏ, ngay khi xương bả vai vừa được trị khỏi, thân người tôi lại chìm xuống!

Lập tức, màu tím trước mắt đã đậm đặc hơn!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.