Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồng hành cùng kẻ đã chết

Tiểu thuyết gốc · 2900 chữ

Lee nhìn xuống cuộc tàn sát, với nhiều suy nghĩ. Họ không thể thắng được với đội hình đó, tất cả những gì họ có thể làm là chết. Một vài thể hồn xung quanh cậu bị lũ [Wraith] bắt vào những lồng đèn bằng sắt đen chúng mang trên hông. Bằng ánh sáng của chiếc đèn, lũ [Wraith] dụ con mồi của mình trong màng đêm bất tận của vùng đất này. Cậu bay lẫn vào cùng các [Thể Hồn] khác, đôi khi thay đổi quỹ đạo để tránh những bàn tay lạnh lẽo vô hồn vồ lấy cậu.

“Nếu anh có cơ hội làm điều tốt anh sẽ làm chứ?”

Câu nói từ quá khứ vang vọng trong cậu khi cậu nhìn những thi thể ngổn ngang của đoàn thám hiểm.

“Thể hồn thì có thể làm gì?.”

Cậu buồn rầu cảm thán. Ngoài thắp sáng cho vùng đất này thì cậu hoàn toàn vô dụng… Phải không? Xa xa ánh sáng chói lóa từ vòng phép của một pháp sư làm cậu chú ý. Chàng trai trẻ giam cô gái cậu đoán là trưởng đoàn thám hiểm trong vòng phép thuật cổ xưa.

“Anh ta định làm gì cô gái đó”.

Lee Trần nghĩ rồi bay lại gần hai người họ.

- Sam… đừng bỏ tôi lại!

Cô gái hét tên chàng pháp sư trẻ bên trong vòng phép thuật. Cậu nhận ra điều gì đang diễn ra khi chàng pháp sư buôn cây gậy của mình xuống đất. Khuôn mặt của cậu đầy thanh thản và hy vọng, hi vọng cho người mình yêu sống sót. Cánh tay phải của cô gái nằm ngoài vòng phép cố với đến chàng pháp sư, trong khi tay trái của cô nện vào nó trong vô vọng. Cậu không nghe rõ lời cuối cùng chàng trai nói với cô gái, tên của chàng pháp sư cứ lớn dần như ánh sáng của vòng phép để rồi mang cô gái biến mất khỏi Vùng đất đêm tối. Những gì còn lại của cô là cánh tay phải và một bãi đất cháy.

………………

Sam với đến cây gậy phép rồi dùng nó để đứng dậy. Cậu mở túi của mình, vớ lấy những lọ thuốc tăng phép lực tạm thời.

“Móc cạn rồi chiến đấu”.

Sam thầm nghĩ. Cậu sẽ không ngồi chờ chết, ít nhất cậu sẽ mang một vài con [Wraith] theo cậu. Một tá sinh vật bao vậy cậu, ánh sáng của vòng dịch chuyển thu hút chúng.

‘’Ta là lửa, lửa của phẫn nộ, lửa của địa ngục.

Bảo vệ, thiêu đốt, là da, là thịt ta’’

[Inferno]”

Lửa cuộn dọc cơ thể Sam tạo thành bộ giáp mỏng nhưng đầy hùng dũng. Cậu chưa bao giờ dùng nó trước đây. [Inferno], phép thuật bậc hai của các pháp sư hỗ trợ, thường được niệm trên cơ thể của các chiến binh đồng hành nhằm bảo vệ họ khỏi công kích đồng thời đốt cháy mọi thứ xung quanh. Lee nhìn Sam niệm phép với lòng cảm phục. Chàng pháp sư không bỏ cuộc trước hoàn cảnh, nếu cậu ra đi, cậu sẽ đi trong anh dũng. Sam niệm [Fire] từ tay rồi xử lý con [Wraith] đầu tiên đến đủ gần cậu. Con [Wraith] vung kiếm chém đứt đôi quả cầu lửa đang lao về phía nó. Nó nhìn chàng pháp sư đầy hận thù, ba con [Wraith] khác đuổi kịp nó rồi nhập cuộc vào cuộc chiến với Sam.

…………………

Lee đau đớn, nhìn Sam chật vật với lũ sinh vật. Cậu ta né rồi phản công, rồi lại né, nhưng lũ sinh vật di chuyển quá nhanh không cho cậu nhiều lỗ hỏng để hạ chúng. Số lượng [Wraith] công kích Sam đông dần, chúng gần như phá hủy [Inferno] của cậu, chẳng mấy chốc bộ giáp lửa sẽ biến mất để các đường kiếm của lũ sinh vật tự do đi trên da thịt chàng pháp sư.

‘’ …anh sẽ làm chứ?’’

Lin nhăn mặt hỏi cậu, Lee trôi dần đi trong tâm trí. Hình ảnh Lin hiện lên hét vào mặt cậu, cào cấu rồi đấm đá cậu. Cô bé bắt cậu trả lời câu hỏi của cô. Lee nhìn thẳng vào mắt em gái rồi mỉm cười.

‘’Phải rồi, đến lúc ngừng chạy trốn rồi nhỉ.’’

- Anh sẽ làm. Anh sẽ cứu cậu pháp sư đó.

Lee trả lời rồi nhận ra hình ảnh của Lin mờ dần, tâm trí cậu bị lôi lại hiện tại nơi mọi thứ đang xảy ra. Chưa bao giờ cậu cảm thấy tỉnh táo như bây giờ. Nhà tù của [thể hồn] không chỉ có Vùng đất đêm tối mà còn là chính chúng. Chúng chỉ hoài niệm, hối hận, giận dữ hay đơn giản vô định cho đến khi chúng chấp nhận mà siêu thoát, hoặc để oán niệm ăn mòn rồi trở thành [wraith]. Điểm chung của các [thể hồn] đó là chúng luôn tìm kiếm một mục đích, một mục đích để tồn tại, để hiện hữu trên mảnh đất này và Lee Trần đã tìm được nó.

[Thể Hồn] Lee Trần sáng rực trên không. Các thể hồn khác bị cuốn theo ánh sáng của cậu, chúng bay quanh cậu như một cơn lốc lớn. Bị thu hút bởi sự thay đổi của cậu, Tốc độ của chúng nhanh dần, ánh sáng của chúng hòa cùng cậu. Ánh sáng của chúng cũng ngày càng yếu đi trong khi ánh sáng của cậu càng rạng rỡ.

Cứ thế các thể hồn xung quanh Lee dần mất đi ánh sáng, biến mất để gửi gắm sức mạnh cho linh hồn mới này. Ánh sáng của cậu ngày một chói hơn, cậu giờ như mặt trời con mọc lên sau một đêm dài lạnh lẽo. Cho đến khi cậu không thể nhận thêm được nữa, các thể hồn còn lại tỏa đi tứ phía, để lại độc nhất Lee trần sáng rực rỡ trên bầu trời. Xa xa cuộc chiến của Sam đã dừng lại từ bao giờ. Mọi con [Wraith] ngẩng mặt lên chiêm ngưỡng một trong những kì quan tuyệt diệu của Vùng đất đêm tối, một linh hồn vĩ đại được sinh ra, đủ mạnh mẽ để chuyển kiếp, đủ mạnh mẽ để đầu thai ngay khi nó tìm được một sinh linh mới ra đời. Sinh linh này sẽ có nhân cách của [thể hồn] gốc, đồng thời mang tài năng và tri thức của cả đời chúng. Nhưng có gì đó kì lạ với Linh hồn này, nó không bay đi, nó đứng sựng ở đó một lúc lâu rồi chui tọt xuống đất. ……………….

Sam không bỏ lỡ cơ hội của mình. Cậu không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng như vậy là quá đủ với cậu. Cậu lôi từ túi ra một lọ thủy tinh chứa một đám mây nhảy nhót bên trong ra rồi ném nó lên trời

- [Call Lightning]

Cậu hét lên câu thần chú khi bọn [Wraith] mất tập chung. Đám mây điện từ chiếc lọ như hiểu ý cậu bung ra khỏi chai thủy tinh che phủ một phần của bầu trời. Khi luôn sáng biến mất vào mặt đất, một tia sét lớn đánh xuống lũ sinh vật. Những con bay cao là nạn nhân đầu tiên, tia sét nướng chín 6 con [wraith], một tá khác bị mất thăng bằng ngã xuống đất. Sam vung gậy kết liễu một con gần cậu nhất. Lũ sinh vật giận dữ, chúng bao vây cậu, khiến cậu bận rộn để các con [Wraith] bị hất ngã hồi phục. Một đường kiếm, hai đường, ba đường,… Sam không nhớ mình dính bao nhiêu đòn tấn công, bộ giáp lửa của cậu kêu rì rì rồi vỡ vụn.

- Vậy ra đây là kết thúc của ta.

Sam cười khinh bỉ rồi nhắm mắt lại chờ cái kết của mình khi một con [Wraith] đi những đường kiếm kết liễu.

- Pháp sư! Cậu chưa thể CHẾT.

Một giọng nói khàn đục vang lên bên tai cậu. Trong ánh sáng mờ nhạt của các thể hồn, NÓ đứng chắn giữa cậu và lũ sinh vật, nhận nhát đâm đáng ra cậu phải nhận.Lee Trần gào thét trong cơ thể mới của mình, tiếng thét từ cổ họng của một kẻ đã chết có một mục đích mới để tồn tại.

...................................................................

Trước đó, sâu bên trong bóng tối, một ông lão già với bộ râu trắng dài bước chậm đến Ánh sáng vĩ đại của linh hồn mới đến. Với Lee Trần ông thật già, già hơn những gì cậu biết. Khi ông lão bước đi, cậu có thể cảm thấy mỗi bước ông bước làm màng đêm chuyển động nhưng những cơn sóng nhỏ. Ông lão cất tiếng nói hiền từ.

- Đã lâu lắm rồi ta không thấy một Linh hồn vĩ đại trên vùng đất này. Linh hồn trẻ, cậu đã sẵn sàng cho hành trình của mình chưa ?

Lee im lặng. Ở ông lão có cái gì đó như một tiếng thì thầm, mời cậu bay về phía ông.

- Câu không muốn rời khỏi đây sao?

Ông lão khẽ nói với nụ cười nhẹ trên môi. Lee Trần cảm thấy ngày càng khó chịu. Có cái gì đó không đúng, có cái gì đó không thật ở con người này. Đứng trước mặt ông lão, cậu có cảm giác bị bắt phải muốn được sống, muốn được bước đi như một con người.

- Không !

Lee Trần khiên định trả lời. Ông lão nhìn cậu đầy tiếc nuối rồi lại hỏi.

- Câu chắc chứ Linh hồn vĩ đại ?

- Tôi chắc chắn !

- Vậy ta chỉ có thể chúc nữ thần may mắn mỉm cười với cậu, dù sao bà ta cũng thường thích những kẻ kì lạ như cậu.

Nói rồi ông quay mặt bước đi bỏ lại Lee Trần trong bóng tối của vùng đất bị nguyền rủa. Cậu đã từ bỏ cơ hội để được sống thật sự ở thế giới này. Một phần trong cậu ích kỉ níu giữ lại sự hối tiếc nhưng cậu biết cậu phải làm gì. Cậu phải tìm gì.

…………………

Từ bên dưới lòng đất này, Lee Trần có thể nghe được âm thanh của cuộc chiến. Tiếng sấm nổ rung chuyển lòng đất, tiếng kim loại chạm nhau hối thúc cậu nhanh hơn. Cậu đang tìm một thứ gì đó để sử dụng, một cơ thể. Khi còn sống cậu là một kẻ lừa đảo và là một tên buôn thuốc cấm, là mọi thứ để kiếm được tiền cho em gái, nhưng cậu chưa bao giờ ăn cắp vặt vãnh, cướp một món đồ nào đó từ tay một kẻ xấu số trên đường. Cậu cho rằng đó là một phần tự trọng còn sót lại trong cậu. Nhưng nếu là một cái xác nằm sâu trong lòng đất, một món đồ ai đó bỏ lại vì họ không cần nó nữa thì cậu sẽ nhận nó nữa thì cậu sẵn sàng cầm nó.

Cái xác của một kiếm sĩ với bộ giáp mỏng nằm trơ chọi dưới lòng đất. Trên tay ông, cây kiếm lưỡi mỏng, cong dài vẫn được nắm chắc ngay cả khi ông đã chết. Cơ thể ông được bảo quản tốt, sự phân hủy của xác không nhiều do độ mặn trong đất cao. Cái xác của kiếm sĩ lạnh lẽo, cô độc, bản thân nó không thể nhận thức được, như một đồ vật bị vứt đi khi hết hạn sử dụng. Bất chợt, ngón tay của kiếm sĩ cử động rồi siết chặt, Kiếm sĩ gồng mình cố trồi lên khỏi sức nặng của mặt đất.

‘’Nhanh hơn ! Phải nhanh hơn nữa’’

Kiếm sĩ nghĩ thầm rồi dùng hết sức để trồi lên. Mặt đất như hiểu được điều kiếm sĩ muốn, chúng mềm mại đi dần, chào đón kẻ đã chết đến với bầu trời.

…………………………

Lee Trần biết đó là khả năng của một Undead, cái xác nằm trong lòng đất đủ lâu để có phước lành của nó. Câu không mất nhiều thời gian để thấy được bầu trời đen đặc của Vùng đất đêm tối. Với thanh kiếm trên tay câu xông thẳng vào đàn [Wraith] bao vây chàng pháp sư trẻ.

- Pháp sư ! cậu chưa thể CHẾT.

Lee Trần hét lên khi tiếp cận Sam. Cậu đỡ hết những đường kiếm nhắm vào chàng pháp sư trẻ bằng chính cơ thể mới của cậu. Một undead không biết đau đớn hay mệt mỏi, về cơ bản, bản thân undead đã chết nên những lời nguyền từ kiếm của lũ [Wraith] không ảnh hưởng đến cậu. Sau lưng câu, Sam thở dốc vì mệt mỏi, nhưng cậu không để một undead chiếm hết hào quang của mình.

[Eldritch Blast]

Sam hét lớn từ phép, hai tia lửa đốt cháy hai con [Wraith] sau lưng hai người. Những con cố tiếp cận từ phía đó cũng bị dư trấn đẩy ra xa. Trong lúc đó, Lee Trần đạp một con Wraith đang đâm cậu ra xa rồi quay người vung kiếm cắt đầu con khác. Một pháp sư và một kẻ đã chết chiến đấu cạnh nhau, ngay cả trên vùng đất bị nguyền rủa và thế giới đầy những điều nhiệm màu thì điều này cũng quá lạ lùng.

Chàng pháp sư trẻ bắn ra một quả cầu lửa lớn về phía những con Wraith kết thành hình vòng cung cố bao vây cả hai. Quả cầu lửa nổ trên không trung tạo ra dư trấn phá vỡ đội hình [wraith]. Lee Trần như hiểu được ý của Sam, cậu lao thẳng vào trung tâm vụ nổ kết liễu những con [wraith] chưa chết khiến chúng không tập chung lại với nhau được nữa. Một con Wraith dịch chuyển sau lưng Sam khiến cậu bất ngờ. Ngay khi cậu có thể phản ứng, một thanh kiếm lưỡi cong vụt qua đầu câu, cắm thẳng vào ngực con Wraith. Sam quay đầu nhìn thấy Lee Trần rút một thanh kiếm đang căm thẳng vào ngực mình mà lũ Wraith để lại thay thế cho thanh cậu vừa ném.

- Chúng ta không thể tiếp tục thế này.

Undead hét lớn khi đang đỡ kiếm của một con Wraith. Sam đồng ý, nhưng cậu không có ý tưởng nào khác để thoát ra khỏi đây.

- Ta chịu, pháp thuật của ta cũng sắp cạn rồi.

Chàng pháp sư nói khi bị đẩy lui bởi một con [wraith] khác. Hai người dựa lưng vào nhau, lũ Wraith đông dần đẩy họ vào thế phải phòng thủ.

- Có một nơi gần đây chúng ta có thể trốn, nhưng cậu phải tin tôi Pháp sư trẻ.

Sam căng thẳng. Một Undead bảo cậu phải tin nó. Việc nó xuất hiện ở đây chiến đấu cùng cậu đã có gì đó không đúng, ngoài ra nó còn là một Undead cao cấp với khả năng chiến đấu siêu phàm không khác gì khi còn sống.

“Có một kẻ nào đó đang điều khiển nó. Một Necromancer mạnh mẽ, lũ pháp sư đó không bao giờ làm gì miễn phí cả. Nhưng cậu sẵn sàng trả cái giá đó để được thấy Iriss một lần nữa”.

Sam kết luận trong suy nghĩ của mình. Cậu sẽ đánh cược vào tên pháp sư triệu hồi undead đó.

- Được! Nói ta nghe ta phải làm gì.

Lee Trần cười thầm, cậu không nghĩ Sam có thể chấp nhận lời đề nghị của cậu dễ dàng như vậy.

- Ta đang đợi ngươi đây Undead!

Sam cục cằn nói. Lee Trần vung vài một đường kiếm rộng đẩy những con Wraith bao vây ra xa, tạo khoảng trống cho hai người.

- Cậu sẽ không thích điều này đâu nhưng cố mà bám chặt nhé.

Chàng pháp sư trẻ thề thằng cậu thấy nụ cười xảo quyệt trên khuôn mặt cứng lạnh của undead. Trước khi Sam có thể làm gì Lee nhấc bổng cậu rồi vác lên một vai như một đứa trẻ và bất đầu,…. Chạy.

Sam cho rằng đây là một kế hoạch ngu xuẩn và hiệu quả nhất cậu từng thấy. Undead chạy với một tốc độ không tưởng, nó băng qua chiến trường ngổn ngang các thi thể bị thối rữa từ chất độc nguyền rủa trong kiếm của lũ [wraith] rồi hướng đến rìa của chiến địa. Ánh sáng của các [thể hồn] ở trung tâm trận chiến bắt đầu ảm đạm dần, Sam ngạc nhiên chúng vẫn sáng đủ để cậu thấy rõ những mạo hiểm giả cùng cậu vượt qua bao gian khổ suốt hơn 3 tháng trên mảnh đất nguyền rủa này chết lụ. Phía sau 2 người, Lũ [wraith] gào thét đuổi theo nhưng dần bị bỏ lại với tốc độ của Undead.

“Phần lớn thể hồn biến mất gần như cùng lúc Undead bí ẩn này xuất hiện.”

Sam tự nhủ. Bất chợt xa xa câu nghe tiếng kêu cứu. Trên lưng undead cậu nhìn thấy bóng hình của cô pháp sư trắng Hynta, cây trường phép của cô giờ đã gãy làm đôi, vòng phép bảo vệ dưới chân cô toả sáng xung quanh, bảo vệ cô khỏi 3 con [wraith] đang bao vây chờ ma lực của cô cạn kiệt.

Bạn đang đọc Những người bạn đồng hành cùng kẻ đã chết sáng tác bởi kinto42

Truyện Những người bạn đồng hành cùng kẻ đã chết tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kinto42
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.