Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

em hãy sống vì tôi

Tiểu thuyết gốc · 1770 chữ

- Anh sẽ làm gì nếu có cơ hội để làm việc tốt?

Lin nhìn cậu với đôi mắt buồn. Đã hơn một năm con bé không rời bệnh viện, chỉ nói thôi đã là một kỳ tích với cô bé.

- Ý em là anh có làm hay không ấy à?

Lee cười rồi sửa lời em gái. Cô bé luôn khó chịu mỗi khi cậu làm thế.

- Anh hiểu ý em mà.

Cô nhìn cậu phụm má. Cô luôn lì lợm với những câu hỏi kiểu này. Nó không làm cậu khó chịu, cậu luôn vui khi dành thời gian cho em gái.

- Nếu là siêu anh Hùng thì chắc anh sẽ làm. Siêu năng lực của anh chính là làm mấy kẻ xấu sợ bỏ chạy.

Cậu đùa cợt. Cậu không thích trả lời những câu hỏi kiểu này, nó làm cậu cảm thấy mình vô dụng. Lin nhận ra điều đó, cô luôn là gánh nặng của anh trai, nhưng cô phải hỏi dù có làm anh buồn hay không.

- Anh luôn là người hùng của em…

- Lin…

- Em luôn biết anh được sinh ra để làm một thứ gì đó lớn. Đừng để em ngăn anh làm những điều tuyệt vời.

Lin nhìn cậu với sự cương quyết. Ánh mắt đó ám ảnh cậu, Lee biết cô đổ lỗi cho mình vì là gánh nặng của cậu.

- Làm điều tuyệt vời à..?

… …………

Trên Vùng Đất đêm tối mọi thứ trở nên lộn xộn, đã một giờ từ khi lũ [Wraith] xuất hiện. Sam cố bảo vệ Iriss đang bất tỉnh vì kiệt sức, những vết thương của cậu chất lên nhau trông rất đáng sợ. Những người có kinh nghiệm dựa lưng vào nhau để trống đỡ trong khi những kẻ khác tách đoàn chạy vào bóng tối chỉ để làm mồi cho lũ [ghoul]. Một pháp sư chiến binh, một bậc thầy và là một thằng ngốc. Đó là tất cả những gì cần hình dung khi nhìn Sam chiến đấu. Cậu như nhảy múa tại chỗ với cây gậy phép của mình. Con [Wraith] cố tiếp cận người con gái nằm dưới chân cậu cháy thành tro bụi. Sam không dùng bất cứ câu thần chú nào đặc biệt, cậu không có thời gian. [Burn], rồi [Thunder], rồi lại [Burn], đơn giản nhưng hiệu quả.

Hai con [Wraith] khác tiếp cận vị trí của cậu, chúng dịch chuyển liên tục, trái rồi phải khiến cậu hoa mắt. Sam tung người lộn nhào trên không tránh đường kiếm đầu tiên. Cậu xoay người lấy lực tiếp đất rồi dùng lực đó vung gậy phép vào mặt con [Wraith] mới tấn công. Nó giật lùi tức giận để rồi nhận ra đó là giây phút cuối cùng của đời nó, con [Wraith] tấn công bùng cháy.

“[Burn]”

Sam lẩm bẩm phép bẫy lửa ngay trên người con [Wraith], những pháp sư bình thường sẽ dụ địch vào trận pháp này, ít ai điên đến mức dùng phép bẫy ngay trên quái vật trong lúc chiến đấu. Nhưng dù Sam có giỏi đến đâu thì đây cũng đã là giới hạn của cậu. Một vết cắt dài chạy dài sau lưng cậu.

“Phải rồi, con thứ hai”.

Cậu tự trách bản thân thiếu tập chung. Sam vương tay ra sau lưng niệm phép.

- [Force]

Sam hét lên từ phép, năng lượng phép đẩy con [Wraith] tấn công cậu ra xa. Cậu cố đứng thẳng bằng cây gậy của mình, máu cậu như bị đun sôi bởi lời nguyền trong kiếm của lũ sinh vật.

“Ngủ. Chỉ cần nhắm mắt thôi. Chỉ cần nhắm mắt mọi thứ sẽ qua rất nhanh”.

Sam nghĩ trong đầu khi mọi thứ dần mờ đi. Bất chợt cậu nghe tiếng thở yếu ớt của Iriss dưới chân. Câu lắc đầu nhìn thẳng vào những [Wraith] lượn dần đến gần hai người, bị thu hút bởi trận chiến của cậu. Cậu đã đọc về chúng trước khi đến vùng đất này, sinh vật bị nguyền rủa bởi hận thù. Chúng là những kẻ đã chết, phần lớn là những người chết không được siêu thoát bị chuyển hóa bởi màng đêm, những chiến binh với thanh kiếm bị nguyền rủa biến máu của nạn nhân thành axit chỉ với một vết cắt nhỏ. Phần lớn chúng có hình dạng nửa thối rữa, lơ lửng trên không với bộ quần áo rách rưới, tả tơi.

- Sam… chạy đi.

Iriss lẩm bẩm. Cô đã tỉnh vì tiếng la hét của đồng đội. Môi cô trắng bệch khi nhìn lưng áo Sam nhuốm máu. Một pháp sư không chiến đấu trước quái vật, họ núp sau lưng các chiến binh, hỗ trợ với phép tấn công tầm xa. Đây không phải cuộc chiến cậu có thể thắng, ít nhất không phải với một mình cậu.

- Tôi không sao.

Sam cục cằn trả lời. Iriss biết cậu nói dối nhưng cô chẳng thể làm gì, cô cố đứng dậy nhưng không thể, cô đã vượt giới hạn của mình sau trận chiến với lũ [Ghoul] ngày trước.

- Sam…

Cô lại cố nói nhưng chàng trai trẻ ngắt lời cô ngay lập tức.

- Tôi sẽ không bỏ cô lại… Không bao giờ.

Cậu từ chối tất cả những gì cô chuẩn bị nói. Nước mắt chạy dài trên má cô, trái tim của cô đập mạnh mẽ.

“Không được tin, không được yếu mềm.”

Cô cố bỏ quên nó, cô cố gạt thứ cảm xúc đó đi.

“Mày sẽ bị phản bội một lần nữa thôi”.

Cô hét lên với chính bản thân trong đầu.

“Phải, chỉ có thể tin vào bản thân mình”.

Cô lau đi nước mắt. Iriss lì lợm bám vào cảm giác đó, giận dữ, hận thù. Cô gồng mình đứng dậy, rút thanh gươm của mình ra. Ánh sáng của các [Thể Hồn] phản chiếu trên thanh kiếm và bộ giáp của cô làm cô nổi bậc như một nữ thần dưới ánh trăng huyền ảo.

“Phải! Ta không cần ai bảo vệ mình, ta không cần người khác sống vì ta”.

Đôi mắt của cô u tối nhuộm đỏ bởi màu của cái chết.

“Phải, ta sẽ chết như một chiến binh”.

Iriss Vayne đưa ra quyết định của mình. Cô nhìn người bạn lâu năm của mình thầm nhủ.

“Ít nhất cũng không để cậu chết trước tôi…”

- Tôi không cần cậu ra lệnh cho tôi phải làm gì. Sam lui lại!

Iriss đứng thẳng người với thanh kiếm trong tay, chân cô run rẩy bởi chính sức nặng của cơ thể cô. Cô cắn môi trút bỏ đi lớp áo giáp dày của chiến binh trên người để lộ cơ thể mảnh mai của mình. Cô nhìn Sam đợi cậu làm theo chỉ thị nhưng không có gì xảy ra.

- Sam, đấy là lệnh!.

Iriss hét lên đầy nghiêm nghị. Cô chưa từng phải làm điều này với cậu trước đây, cậu luôn nghe lời cô bất dù nó có ngu ngốc thế nào. Bất chợt cái cảm giác xấu lại đến với cô như thể đây là lần cuối cùng cô thấy cậu vậy. Iriss tức giận.

- Sam!!

Cô lại hét lên sau lưng cậu. Lần này cậu không bỏ ngoài tai lời của cô. Sam quay đầu lại nhìn cô với nụ cười buồn. Iriss ngã xuống khi Sam vùng gậy quét qua mắt cá chân cô. Cô nhìn cậu ngạc nhiên với ngàn câu hỏi trong đầu.

- Cậu làm gì vậy? cậu điên rồi sao!!

Cậu phản bội cô? Điều này không thể xảy ra. Sam bước đến gần cô hơn. Cây gậy phép của cậu phát sáng chuẩn bị dùng phép thuật.

“Mày không thể tin ai”

Iriss nhắc lại điều đó trong đầu. Cô nắm chặt thanh kiếm chờ cơ hội phản công.

- Tôi xin rút khỏi đoàn thám hiểm. Từ bây giờ cô không còn đủ điều kiện để ra lệnh, những gì tôi làm từ giờ trở đi không nằm trong quyền hạn của hội hay đoàn thám hiểm.

Nói rồi Sam rút ra tờ giấy chứng nhận thành viên rồi dùng phép thuật đốt cháy nó ngay trên tay mình. Iriss nhìn cậu đầy hận thù. Cậu định phản bội cô, ngay lúc mọi thứ trở nên hỗn độn sao. Hay đây chính là kế hoạch của cậu ngay từ đầu.

- Cậu định lấy tôi làm mồi cho lũ [Wraith] rồi trốn một mình phải không?

Iriss kết tội Sam, nhưng cô bỏ qua nó khi nhìn vào khuôn mặt chàng pháp sư trẻ. Sam vẫn giữ nụ cười buồn bã trên môi. Cái cảm giác xấu ngày càng lớn trong cô. Cậu chống cây gậy phép xuống đất, nó sáng rực lên thứ phép thuật cổ xưa. Bốn viên đá nguyên tố từ trong túi cậu bay ra ngoài rồi dừng lại xung quanh vòng phép.

“Fire to her spirit

Water to her blood

Earth to her body

Air to her breath

Give mine to jump time and space

Leave her somewhere safe”

[Teleportation]

- Không!! Sam KHÔNG!

Iriss với tay ra khỏi vòng phép cậu tạo ra, nhưng đã quá muộn, câu thần chú quá mạnh mẽ.

- Đi với tôi Sam. Làm ơn!

Cô hét lên trong tuyệt vọng. Cậu đã tính đến điều này ngay từ ngày đầu tiên đoàn thám hiểm bước vào Vùng đất đêm tối. Vốn cậu định dịch chuyển cô từ lâu nhưng vì quá bận rộn với lũ [Wraith] khiến cậu không thể tập chung. Trước ngày khởi hành cậu đã mua nguyên liệu phép dịch chuyển bằng tiền túi của mình và cầu mong sẽ không có cơ hội dùng chúng. Với trình độ và tiền túi của cậu ở thời điểm hiện tại Sam chỉ có thể dùng phép này một lần một người. Sam buôn cây gậy phép của mình xuống, Cậu cười với người cậu thầm yêu lần cuối. Mọi thứ đã không còn quan trọng nếu Iriss an toàn.

- Sam… xin đừng bỏ tôi.

Iriss lấy hết sức đấm vào vòng phép. Cô không thể phá vỡ nó, cô không thể cho dù cô có kiệt sức hay không. Trước mặt cô, Sam quay lưng về phía lũ sinh vật bóng đêm đang nhào đến kết thúc cuộc đời cậu. Cậu nhìn thằng vào cô, mệt mỏi, kiệt sức, nhưng đôi mắt thâm tím của cậu đầy sức sống,… đầy tình yêu.

- Em phải sống, sống vì tôi.

Nói rồi, Iriss biến mất trong vòng phép, để lại tiếng thét tên câu và mặt đất quanh cô cháy rụi.

Bạn đang đọc Những người bạn đồng hành cùng kẻ đã chết sáng tác bởi kinto42
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kinto42
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.