Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khoai lang bỏng tay

Tiểu thuyết gốc · 1900 chữ

Chương 573: Khoai lang bỏng tay

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Một tiếng nổ tung truyền khắp toàn bộ băng nguyên, tại thời khắc này tựa như kinh lôi khai thiên tích địa.

Nguyên bản trong mắt của tất cả bọn hắn, mây đen ở trên bầu trời vốn dĩ không có nhiều như vậy, thế nhưng là theo một tiếng hót này vang lên đã hoàn toàn cải biến.

Đại phong cuồn cuộn bốc lên, cùng với tuyết lớn hòa cùng một chỗ hình thành bão băng tản mác ra hàn khí phi thường dày đặc, thổi xuống đại địa bên dưới.

Nhất Minh hắn không biết đây rốt cuộc là cái gì, nhưng đoàn bóng đen khổng lồ ở bên trong tầng mây kia truyền ra thanh âm tựa như là một con chim, hơn nữa con chim này lại phi thường to lớn.

Mỗi nơi mà nó đi qua, đại địa bên dưới đều bị cái bóng của nó che phủ hoàn toàn mà lâm vào bóng tối.

Trong chớp mắt này, Nhất Minh hắn không nói hai lời liền quay người rời khỏi nơi đây, đám người còn lại đồng dạng cũng là như vậy.

Có thể cái thứ khổng lồ kia cũng không cho bọn hắn có cơ hội chạy trốn, chỉ nghe thấy một tiếng oanh minh truyền ra, mây đen lập tức tách ra một cái khe hở.

Ngay khi khe hở mở ra trong nháy mắt, một đạo băng nhận tựa như lưỡi liềm phá không hướng về đám người bay tới, tốc độ cực nhanh.

Nhất Minh không còn cách nào khác là dừng lại thân hình, trường thương hướng về băng nhận nghênh đón tiếp lấy, một thương đâm tới cũng không cách nào mang băng nhận đánh tan, thế là huyết hà cấp tốc ngăn trở ở trước người cùng với băng nhận sinh sinh ngạnh kháng.

Liên tiếp là từng tiếng oanh minh truyền ra, không chỉ riêng gì một mình hắn, mà ngay cả những tu sĩ khác cũng đồng dạng lâm vào công kích.

Nhất Minh hắn có thể cảm nhận ra được lực lượng ẩn chứa ở trong băng nhận quả thật không phải tầm thường, nhưng cũng không mạnh đến loại trình độ không thể ngăn cản.

Loại trình độ này, hẳn là đã đạt tới cực hạn của Bán Thần đi.

Sở dĩ Nhất Minh hắn rời khỏi nơi đây không phải vì hắn sợ cái thứ này, mà là một khi bị thứ này để mắt tới bản thân sẽ gặp phải phiền phức vô cùng to lớn, hắn cũng không muốn cùng với địch nhân mạnh như vậy giao phong quá sớm, cho nên mới lựa chọn tránh né mũi nhọn.

Không thể nghi ngờ, những tên tu sĩ kia cũng có ý nghĩ giống y như hắn, cho nên mới hành động giống nhau như vậy.

Bất quá người tính không bằng trời tính, hắn cứ tưởng đâu một khi tránh đi liền sẽ không bị để mắt tới, nhưng bây giờ con chim này lại hướng về tất cả bọn hắn đồng thời phát khởi thế công, muốn rời đi e rằng không dễ.

Một kích qua đi về sau, Nhất Minh ngẩng đầu nhìn lên phía trên, giờ khắc này mây đen đã bị băng nhận xuyên qua mở ra một cái khe hở, có thể thấy được một cái con mắt từ trong khe hở nhìn xuyên đi qua, phi thường băng lãnh.

Còn không đợi hắn nhìn quá nhiều, lại một tiếng hót vang truyền khắp bốn phương tám hướng, nương theo phong vân dũng động mà lại có thêm từng đợt công kích lao thẳng xuống dưới.

Nhất Minh hắn không còn cách nào là xuất thủ đối kháng, với trình độ của huyết hà bây giờ kết hợp với đao hồn gia thân hoàn toàn có thể mang từng đợt băng nhận này sinh sinh đánh nát.

Bất quá hắn cũng không có khả năng ở nơi này dây dưa chơi đùa, một bên vừa xuất thủ ngăn cản công kích của đại điểu, một bên vừa phải đề phòng có người xuất thủ đánh lén.

Bởi vì ngay lúc băng nhận tiếp cận về phía hắn thời điểm, hắn liền cảm nhận được có một đạo khí tức khóa chặt chính mình.

Cỗ khí tức này hư vô phiêu miểu rất không rõ ràng, nhưng lại mang đến cho hắn một loại cảm giác rất không thoải mái, ngay cả Tiểu Dạ nó cũng vô pháp mang người này tìm ra, điều này khiến thần sắc của hắn trở nên âm trầm đến cực điểm.

Cảm giác của hắn từ trước tới giờ chưa bao giờ bị sai, loại nguy cơ này hẳn là không phải đến từ đại điểu ở trên kia, xác suất lớn là đối phương có một loại thủ đoạn ẩn thân cùng ám sát, mà loại thủ đoạn này rất không tầm thường.

Nhất Minh dường như ý thức được cái gì, thế là đưa mắt hướng về các tu sĩ khác nhìn qua một vòng, quả nhiên là không nhìn thấy thân ảnh của nữ tử kia ở đâu.

Nữ tử này đối với hắn rất là nhiệt tình, hắn cũng không cảm thấy lời nói của nàng có cái gì bất thường, sở dĩ ban đầu hắn không trực tiếp cùng nàng động thủ là vì hắn không cảm nhận ra sát cơ từ trên người của nàng phát ra.

Nhưng bây giờ không giống, mặc dù vẫn như cũ không có sát cơ, nhưng hắn lại có một loại cảm giác bất an cùng khó chịu.

Hiển nhiên là nữ tử kia đang tại một nơi nào đó nhìn chằm chằm lấy hắn, thậm chí ngay cả Tiểu Dạ cũng vô pháp dò xét ra tới.

Loại địch nhân núp trong bóng tối như thế này, so với đại điểu ở trên kia còn muốn nguy hiểm nhiều lắm, nàng không có trước tiên động thủ hẳn là đang chờ một loại thời cơ.

Không chỉ riêng gì Nhất Minh, đám tu sĩ còn lại cũng đồng dạng cảm giác được nguy cơ đang không ngừng ẩn hiện, khiến bọn hắn không dám mang toàn bộ thực lực phát huy đi ra.

Bất quá cứ kéo dài thời gian như thế này cũng không phải là thượng sách, đại điểu này có tốc độ không hề tầm thường, dù cho bọn hắn có phân ra bỏ chạy cũng vô pháp chạy thoát khỏi phạm vi công kích của nó, điều này khiến đám người biệt khuất không thôi.

Thế là hồi lâu qua đi, thẳng tới khi một cái động tĩnh từ phía Linh tộc bên kia truyền ra đám người mới đưa mắt nhìn lại, liền thấy được tên Hỏa Linh tộc bị băng nhận xuyên qua thân thể chỉ có thể không cam lòng gào thét rồi tan biến.

Nương theo tên Hỏa Linh tộc chết đi trong nháy mắt, một cái linh cơ mảnh vỡ liền hướng vào tầng mây bên trong bay đi đồng thời, đại điểu cũng từ bên trong mây đen giương ra móng vuốt hướng về một tên Linh tộc gần đó vồ tới, uy thế hạo hãn kinh người.

Tên Linh tộc nhìn thấy cảnh này lập tức quát to một tiếng, chân nguyên quanh thân thoải mái phun trào, kết thành một cái bàn tay bằng băng to lớn hướng về một trảo kia chộp tới.

Đại điểu thoạt nhìn như mang theo bóng hình to lớn, nhưng móng vuốt của nó nhô ra có thể đại khái ước lượng ra được kích thước của nó cũng không có lớn như vậy, đại khái nó to chỉ khoảng ba mươi trượng mà thôi.

Bàn tay to lớn gần năm trăm trượng dễ dàng liền nắm vào chân của đại điểu mang nó sinh sinh lôi xuống phía dưới.

Oanh minh truyền ra, đại điểu bị bàn tay kéo xuống đại địa lập tức phẫn nộ truyền ra tiếng thét vô cùng chói tai, hai cánh của nó lập tức vỗ mạnh liền mang bàn tay bằng băng kia chia năm xẻ bảy, sụp đổ ra, hóa thành mấy chục khối băng khổng lồ rơi xuống.

Tới giờ phút này, ai lại còn không biết cần phải hội đồng mang đại điểu này chém giết mới được, nếu cứ để nó chủ động tấn công thì không ai có thể rời khỏi nơi đây.

Xét về thực lực của nó, đại điểu này đích thực là có tu vi ở cấp độ Bán Thần, nếu chỉ là như vậy thì nó hoàn toàn không hề có một chút uy hiếp nào.

Nhưng khổ nỗi là bản thân nó lại có tốc độ vô cùng biến thái, hơn nữa lại còn có khả năng tấn công diện rộng rất là phiền phức.

Nếu như một mình cùng với nó giao phong e rằng sẽ không có quả tốt để ăn, nhưng bây giờ không giống, nơi này tổng cộng có tất cả sáu người tu sĩ, năm người hiện ra, còn bạch y nữ tử kia không biết đã trốn đi đâu rồi, nhưng không thể nghi ngờ là nàng vẫn còn ở đâu đó gần đây quan chiến.

Đối với bạch y nữ tử, ai ai cũng đều để lại dư lực để đề phòng cảnh giác, bởi vì không biết cô nàng này đang có ý nghĩ như thế nào.

Hơn nữa, còn chưa tính tới động tĩnh gây ra lớn như thế này, chắc hẳn là sẽ có những tu sĩ khác mò theo mà đến.

Thêm một lý do để đám người quyết định động thủ chính là, bọn hắn có thể nhìn thấy được hai cái linh cơ mảnh vỡ đang tại quanh thân của đại điểu không ngừng xoay quanh, điều này có nghĩa là chỉ cần mang con chim này chém giết bản thân liền sẽ thu hoạch được hai cái linh cơ mảnh vỡ, xem như không tệ a!

Chạy, đã chạy không được, vậy thì chỉ còn cách chiến một trận.

Mặc dù nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng ai lại không biết người khác cũng có tâm tư riêng đâu?

Nhìn thấy đại điểu lần nữa muốn phi lên cao, lập tức có người xông lên cùng nó chiến thành một đoàn, lực lượng tản mác đi ra khiến cho băng nguyên vô pháp chịu nổi tự hành phá toái.

Có người thứ nhất đương nhiên sẽ có người thứ hai, cho dù là Nhân tộc hay là Linh tộc ai ai cũng đều hiểu ý mà giữ lại hai ba thành lực lượng nhằm đề phòng những người xung quanh.

Nhất Minh từ đầu tới giờ vẫn không có chủ động xuất thủ, hắn cũng không có ý định lao vào vũng nước đục này để làm gì.

Hắn biết đây chỉ là trận chiến mở màn mà thôi, với thực lực của bốn người hoàn toàn có thể mang đại điểu này vây giết, chỉ có điều hơi tốn một chút thời gian.

Đại điểu này thoạt nhìn như một cái cơ hội để thu thập linh cơ mảnh vỡ, nhưng kỳ thực lại là một củ khoai lang bỏng tay, ai cầm ai chết.

Bạn đang đọc Nhục Thân Thành Thánh sáng tác bởi phanthehuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phanthehuy
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.