Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảnh tượng hoành tráng

Tiểu thuyết gốc · 2034 chữ

Chương 569: Cảnh tượng hoành tráng

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Tại dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, bảy mươi đạo thân ảnh ngồi xếp bằng tại giữa hư không chậm rãi mang kim liên luyện hóa.

Nếu nói bọn hắn không ghen tỵ đúng thật là không có khả năng.

Cho dù từng đóa kim liên này không thể nào so sánh với thiên địa linh cơ, nhưng chỗ tốt ẩn chứa ở bên trong cũng không phải bình thường thiên tài địa bảo có thể so sánh.

Ngay khi kim liên rơi vào trên thân Nhất Minh một sát na này, hắn lại cảm nhận được cái loại cảm giác toàn thân thư thái cùng sảng khoái, ngay cả Tiểu Dạ đồng dạng cũng là như vậy, nó không ngừng truyền ra tâm tình kích động cùng vui sướng.

Giọt tí tách tại bên trong cơ thể không ngừng rơi xuống trợ giúp hắn mang cỗ năng lượng này dẫn động toàn thân, theo kim liên nhanh chóng bị giọt tí tách hòa tan, Nhất Minh có thể cảm giác được từng mảnh kinh mạch toái phiến lại lần nữa bắt đầu rung động.

Thời gian chậm rãi trôi qua, thương thế và tiêu hao trên người của hắn cũng đã hoàn toàn khôi phục trở lại.

Nhất Minh chậm rãi mở ra hai mắt, bàn tay cẩn thận nắm chặt cảm thụ toàn thân biến hóa, khóe miệng cũng nhịn không được mà cong lên một chút, thì thào đê ngữ: “Thập tam mạch!”

Không dễ dàng a!

Từ lúc kinh mạch của hắn khôi phục lại cho tới tận bây giờ, hắn dường như không có để ý tới tác dụng của những khỏa kinh mạch này.

Đối với những tu sĩ khác mà nói, bản thân khai mở bát mạch đã là cực hạn, còn hắn thì hoàn toàn không giống, bản thân thậm chí đã khai mở tới thập ngũ mạch mà vẫn chưa có dấu hiệu đạt tới cực hạn.

Mà tác dụng của những khỏa kinh mạch này không chỉ giúp hắn tăng lên trữ lượng linh khí, mà đến giờ khắc này hắn mới rõ ràng cảm ứng được diệu dụng không ngờ của những khỏa kinh mạch này.

Chính là tăng lên nội tình của bản thân.

Lúc mới bắt đầu tu luyện hắn chỉ là một võ giả, cho nên rất khó để cảm ứng ra được sự biến hóa của thân thể mà kinh mạch mang đến, một tu sĩ chỉ khai mở bát mạch so với một người khai mở thập tam mạch rõ ràng là không giống.

Bây giờ hắn đã bước vào Dung Huyết cảnh, một thân thực lực cũng vì đó mà tăng lên rất nhiều, chính vì điều này mà thập tam mạch khôi phục một khắc kia, hắn rõ ràng có thể cảm nhận ra được nhục thân xảy ra biến hóa phi thường rõ ràng.

Mà loại biến hóa này, khiến cho nhục thân của hắn tựa hồ như trở nên cường đại hơn không ít, ngay cả chính hắn cũng cảm giác ra được nội tình của bản thân tăng lên một mảng lớn.

Nhất Minh âm thầm cảm thụ trong chốc lát về sau, bỗng dưng nhớ tới bản thân tại Dung Huyết cảnh này có một chút không đúng.

Nếu như tính toán một chút mà nói, tu sĩ khai mở bát mạch có thể ngưng tụ ra một dòng huyết hà liền đạt tới cực hạn của thân thể, chính vì vậy mà tại trong công pháp cũng có nói rõ, một khi đạt tới cực hạn này liền có thể bước vào giai đoạn Hợp Huyết.

Nhưng hắn thì hoàn toàn không giống.

Nếu như nói bát mạch tương đương với khả năng dung huyết thành một dòng huyết hà, vậy cửu mạch một khi được mở ra, cực hạn của thân thể có thể gánh vác được hai dòng huyết hà, thập mạch chính là ba dòng,...

Cứ thế mà tính tới, thập lục mạch đúng thật là tương đương với cửu dòng huyết hà, mỗi dòng có thể lượng tối đa năm trăm trượng, đây là bực nào nội tình a!

Nhất Minh suy nghĩ tới điểm này về sau, hô hấp đột nhiên trở nên gấp rút hơn mấy phần, hai mắt đều đỏ, hiển nhiên là phi thường kích động!

Tới giờ khắc này hắn mới nhận thấy việc khôi phục kinh mạch chính là một loại cơ duyên phi thường to lớn, mỗi một đóa kim liên rơi xuống đều có thể giúp cho bản thân khôi phục lại một khỏa kinh mạch, nếu như chính mình đạt được thiên địa linh cơ mà nói, có khi nào đạt tới cực hạn mở ra thập lục mạch luôn hay không?

Dù sao đi nữa, mặc dù kim liên mang tới chỗ tốt đích thật không nhỏ, nhưng cùng với thiên địa linh cơ so sánh, hẳn là không đáng được nhắc tới.

Nhất Minh cười cười lắc lắc đầu, điều này hắn cũng không dám chắc, thế là hắn cố gắng đè nén tâm tình kích động bình ổn trở lại, tiếp tục lâm vào cảm ngộ.

Thời gian, bất tri bất giác liền nhanh chóng trôi qua, thẳng tới một cái thời khắc hư không lại rung động thêm lần nữa, đám người mới bừng tỉnh trở lại.

Có người kích động đến thần sắc đều đỏ, có người thì điềm nhiên như thường, hiển nhiên là một trận cơ duyên nho nhỏ này giúp cho bọn hắn thu hoạch không ít.

Mộ Dung Thiên đồng dạng cũng là như vậy, cơ duyên lần này đối với hắn quả thực là tốt không còn gì tốt hơn, năng lượng kỳ diệu ẩn chứa tại bên trong kim liên lần so với với lần trước phải nồng đậm hơn rất nhiều, tu vi không những tiếp cận hậu kỳ, mà ngay cả lôi thuộc tính của bản thân cũng đã làm ra một bước hoàn thành thuế biến.

Có thể nói, một lần xông xáo Hư Không Đoạt Đạo này người nhận được chỗ tốt nhiều nhất không ai khác chính là Mộ Dung Thiên, đương nhiên, đây là phải quy công cho Kiếm Hoàng tại trong bóng tối trợ giúp, nếu không thì bằng với tu vi của hắn thì cũng vô pháp cùng với Bán Thần chống lại.

Tình huống xấu nhất có thể xảy ra, chính là hắn không đoạt được thiên địa linh cơ thì cũng không có vấn đề gì quá lớn, dù sao đi nữa thì lần này thu hoạch cũng đã tràn đầy, chỉ cần cẩn thận bế quan một trận lắng đọng tu vi liền có thể.

So với những người khác tỏ ra thần sắc phi thường kích động thì Mộ Dung Thiên phải trầm tĩnh hơn rất nhiều, hắn đưa mắt nhìn qua Nhất Minh đang ngồi xếp bằng ở cách đó không xa khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.

Nhất Minh cười cười đứng dậy hướng về phía Mộ Dung Thiên đi đến, ánh mắt nhìn về phía Linh tộc bên kia, nhìn thấy từng cái gương mặt xanh xanh đỏ đỏ đang không ngừng hướng về phía hắn nhe răng cười, bộ dáng hung ác đến cực điểm.

Hiển nhiên là Linh tộc bên kia cũng nghe được đồng tộc kể lại chiến tích của Nhất Minh và Mộ Dung Thiên hai người, có thể nói ngoài hai tên Nhân tộc này ra, Nhân tộc bên kia cũng có thêm mấy người biểu hiện phi thường xuất chúng, cho nên bọn hắn đặc biệt lưu tâm một chút.

Linh tộc bên kia đang cẩn thận dò xét, Nhân tộc bên này đồng dạng cũng là như vậy, có thể xuất hiện ở nơi đây, không thể nghi ngờ đều là những tu sĩ có nội tình thâm hậu mới có thể làm đến.

Nhất Minh nhìn qua đám người một thoáng về sau, bắt gặp được một cái thân ảnh vô cùng quen thuộc, hiển nhiên là lão giả có sợi tơ màu tử sắc không sai.

Trung niên và nữ nhân xinh đẹp còn lại thì không thấy ở đâu, không có xuất hiện ở đây đồng nghĩa với việc hai người bọn hắn cũng không có thành công thông qua.

Dường như phát giác được cái gì, thế là lão giả cũng đồng dạng hướng về Nhất Minh nhìn lại khẽ vuốt cằm, trong mắt toàn là tán thưởng.

Nhất Minh đối với lão giả này có chút ấn tượng, đơn giản là vì màu sắc của sợi tơ mà hắn nhìn thấy trên thân của lão so với những tu sĩ khác phải khác biệt rất nhiều.

Những người khác đa phần đều là lam sắc và bạch sắc xen kẽ, riêng chỉ có lão giả này là xuất hiện một sợi tử sắc, quả thật là khiến cho hắn cảm thấy hiếu kỳ.

Dựa trên số lượng mà những sợi tơ này vờn quanh, Nhất Minh có thể đại khái suy đoán ra được cấp bậc của những màu sắc này.

Đầu tiên là bạch sắc, sau đó mới đến lam sắc rồi tử sắc.

Lúc trước hắn đã nhìn xem Tiểu Linh một thoáng, nhìn thấy trên thân của cô nàng này xuất hiện rất nhiều sợi tử sắc và một sợi hồng sắc vờn quanh, điều này nói rõ phía sau tử sắc chính là hồng sắc không sai.

Hắn cũng không biết những sợi tơ này biểu hiện cho cái gì, nhưng chắc hẳn là bọn chúng có một cái tác dụng nào đó mà chính mình còn chưa hề hay biết.

Nơi này người đông phức tạp, nếu không thì hắn nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như thế này để nhìn xem, nhưng cuối cùng cũng phải đè nén lòng hiếu kỳ trở lại.

Giờ khắc này, hư không vẫn còn vang lên từng tiếng oanh minh tựa như hồng chuông quanh quẩn, tất cả tu sĩ đều đưa mắt nhìn lại, nhìn thấy thất thải hào quang vốn dĩ là phân thành một dãy màu sắc bỗng dưng trở nên dị động.

Nhất Minh đồng dạng cũng đưa mắt nhìn lên phía trên, nhìn thấy thất thải hào không ngừng hội tụ lại cùng một chỗ đồng thời, tại giữa hư không bỗng dưng xuất hiện một cái bàn tay khổng lồ, hướng về thất thải hào quang vặn nhẹ một cái.

Một cỗ lực lượng cuồng bạo đến cực điểm bỗng nhiên tại giữa hư không cuồn cuộn nổi lên, hào quang lưu chuyển tựa như đại phong thét gào bay qua đồng thời, thất thải hào quang giống như mặt nước bị cái bàn tay to lớn kia nhẹ nhàng khuấy động.

Cự thủ không hề tán ra một chút khí tức hay là uy áp nào, có thể một cái thao tác nhẹ nhàng khuấy động về sau, thần sắc của hầu hết tất cả tu sĩ ở nơi đây đều bỗng dưng biến sắc, nhao nhao thối lui về phía dưới cách xa thất thải hào quang một chút.

Rất may là cự thủ kia cũng không có đối với bọn hắn như thế nào, Nhất Minh hắn cũng không dám lãnh đạm, huyết hà bao phủ quanh thân liền hướng về phía dưới lao đi.

Giờ khắc này hắn ngẩng đầu nhìn lên, một màn lọt vào trong tầm mắt khiến thần sắc của hắn không khỏi căng cứng, chỉ gặp tại giữa hư không kia, thất thải hào quang đang không ngừng vặn vẹo dung hòa vào nhau, hình thành một cái vòng tròn phi thường to lớn.

To lớn đến nỗi khiến hắn cảm giác chính mình giống như một con kiến hôi vậy.

Nhất Minh chấn kinh, hắn mặc dù đã gặp qua không ít cảnh tượng hoành tráng, ngay cả tràn cảnh Thần Quân cường giả xuất thủ hắn cũng đã từng thấy qua, nhưng bây giờ so ra, vẫn là không đáng được nhắc tới.

Bạn đang đọc Nhục Thân Thành Thánh sáng tác bởi phanthehuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phanthehuy
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.