Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn Cơm Dã Ngoại

Tiểu thuyết gốc · 1755 chữ

Trong khi đợi Khắc Lai Kiệt đi săn thú, La Ngữ Yên bắt đầu chế biến món cá nướng. Chọn chín con cá trắm đen, ướp cá với muối, một ít nước hoa quả ngọt ngọt chua chua, vài lát gừng, hoa tiêu thêm vài lá mê điệt hoa, ướp cá khoảng một khắc cho thịt cá ngấm gia vị thì mang lên lửa nướng.

Miêu Miêu kích động chạy đến, “Yên tỷ, ta cũng muốn nướng cá, ta cũng muốn nướng cá!” Nhạc Nhạc với Khả Lan ngồi bên cạnh đưa ánh mắt trông mong nhìn cô.

La Ngữ Yên đưa cho mỗi ấu tể một con: “Được rồi, mỗi người nướng một con, chú ý đừng để cháy nhé.” Năm con còn lại được Thác Vũ và Đồ Tam nhận lấy.

Thấy họ có thể nướng tốt cá, La Ngữ Yên cầm rau dại, nấm và củ sen đến bờ sông xử lý.

Nhớ mình đã bảo Khắc Lai Kiệt săn một con gà rừng về, La Ngữ Yên mang hết gia vị trái cây ra để pha nước sốt.

Hái hai cái lá sen lớn, rửa sạch. Chọn ba loại trái cây có vị chua, hai loại trái cây có vị ngọt ngào có thể tạm thay thế đường, cùng ba loại trái cây có vị se se cay, một chút muối xanh và hoa tiêu đem dã nhuyễn trộn với nhau. La Ngữ Yên nếm thử hương vị, cảm thấy không tồi, cho thêm một ít cỏ chanh, đây là loại cỏ có vị chua chát gần giống với chanh, là Miêu Miêu chỉ cho cô, những loại thực vật mới này không có độc nhưng vì mùi vị lạ nên mọi người không có hái về ăn. Khuấy đều nước sốt, khụ...màu sắc có chút quái dị, nhưng chua cay mặn ngọt đủ cả, La Ngữ Yên đối với thành quả của mình rất hài lòng.

Nhìn cá đã gần chín, La Ngữ Yên lấy ba loại quả có vị cay kia dã thành bùn trộn cùng với cỏ chanh, quét lên con cá một lớp hỗn hợp cay cay đó. Cứ qua lại như vậy vài lần, lớp thịt cá bên ngoài bắt đầu tỏa mùi thơm.

Miêu Miêu nhìn đến chảy nướng miếng: “Oa, mùi thật thơm, đã ăn được chưa Yên tỷ?” Mấy người còn lại cũng nhìn con cá trên tay như sói đói, mùi thịt cá bay ra thơm nức mũi, khơi dậy con sâu tham ăn của mọi người. Họ chưa bao giờ được ngửi thấy mùi nào thơm như mùi này, tuy ngửi lâu cảm thấy hơi tê tê, nhưng càng làm mọi người cảm thấy thèm ăn. Mọi người không biết đến vị cay, nhưng La Ngữ Yên ngửi được mùi cay tỏa ra từ mấy con cá mà rớt nước mắt, hình như cô cho hơi nhiều trái cây vị cay thì phải.

Khi mấy người Khắc Lai Kiệt vác theo con mồi trở lại bờ sông, trước mắt mấy thú nhân là mấy ấu tể vừa cầm cá nướng vừa nhìn chằm cá trên tay với ánh mắt kỳ lạ.

Nhìn trên mặt La Ngữ Yên còn có vết nhọ nồi đen đen khi nướng cá, Khắc Lai Kiệt cảm thấy giống cái mình để ý đáng yêu đến cực điểm. Thấy La Ngư Yên còn đang chỉ mọi người cách nướng cá ở đằng kia làm Khắc Lai Kiệt cảm thấy tự hào, càng nhìn càng cảm thấy lúc trước ánh mắt của mình thật chuẩn. Chỉ nhìn lần đầu tiên đã trúng ngay một giống cái siêu siêu giỏi, bạn lữ tốt như vậy a, đi đâu mà tìm được?

Khắc Lai Kiệt thả con mồi trên tay xuống, “Yên Yên, chúng ta trở lại rồi.”

Nhìn Khắc Lai Kiệt mang con mồi trở về, La Ngữ Yên đứng lên ngó nhìn, con mồi mấy người họ săn về có một con giống hươu nhưng lại có lớp lông xù màu trắng như cừu, hai cái sừng vừa dài vừa nhọn, nhưng đã bị bẻ gãy. Còn có hai con giống con nai và ba con gà rừng to béo dài 1m5. Trong đó con nai và hai con gà rừng còn sống. Nhìn bộ dáng sạch sẽ không dính máu của mọi người, lại nhìn miệng vết thương trên cổ con mồi, La Ngữ Yên cũng biết mấy người họ bắt được mất con mồi này thực dễ dàng.

“Con mồi này chúng ta ăn như thế nào?” Khắc Lai Kiệt đã bắt đầu cảm nhận được, chỉ cần thức ăn xuất phát từ tay La Ngữ Yên, đó chính là mỹ vị nhân gian.

Nghe hỏi, La Ngữ Yên phản ứng lại. Đây là thịt hươu a! Không đúng cũng có thể là thịt cừu, ba chữ thịt cừu nướng thoáng hiện trong đầu, a đây là món ăn đắt đỏ nha. Cô đã muốn ăn nó lâu rồi mà không đủ tiền đi ăn, bây giờ thì có thể ăn thỏa thích rồi.

“Hiện tại phải đem con hươu này xẻ ra, mọi người thích ăn phần nào thì cắt một miếng đi. Làm thêm hai con gà rừng này nữa.”

Tuy biết các thú nhân có dạ dày vương, nhưng con hươu (hoặc cừu) này cũng nặng gần một ngàn cân, mấy thú nhân tuyệt đối không thể ăn hết trong nay mai được.

“Ta ăn phần nào cũng được, ngươi ăn phần nào để ta cắt?” Khắc Lai Kiệt phát hiện La Ngữ Yên rất có hứng thú với Tác Lộc thú hắn săn. Xem ra sau này đi săn hắn phải cố gắng săn nhiều loại dã thú khác loại về đổi mới bữa ăn cho La Ngữ Yên.

“Liền cắt phần sườn đi, ta làm sườn nướng cho ngươi.”

“được.” Khắc Lai Kiệt và Mạc phong xử lý con mồi, Cường Hùng thì mang con nai và một con gà gừng buộc chắc vào thân cây, đợi buổi chiều về thì mang theo.

Nhận hai con gà đã vặt sạch lông Khắc Lai Kiệt đưa, La Ngữ Yên đem nước sốt đã pha sẵn thoa đều lên trên mình gà rừng, sau đó dùng tay xoa xoa cho ngấm gia vị. Bụng gà cũng được La Ngữ Yên nhét vào đầy ắp nấm, củ sen cắt miếng, vài nhánh xả và vài nắm cỏ chanh. Sau đó dùng lá sen bọc thật kỹ con gà, kế tiếp chỉ cần lấy bùn ở bờ sông đắp lên con gà. Xong đem hai “khối bùn lớn” này đặt dưới đống lửa, cho thêm củi lên trên và đợi đến khi gà chín là xong.

Tiếp nhận 5kg thịt đã được rửa sạch, La Ngữ Yên nghĩ nghĩ, bảo Khắc Lai Kiệt đem thịt cắt thành từng khối nấu với củ sen. Còn về phần thịt sườn nướng, để có một món ăn ngon không bị cháy đen, La Ngữ Yên bắc một phiến đá lớn dẹt lên bếp, quét một lớp mỡ lên trên rồi thả thịt vào là nướng được.

Về nhiệm vụ nướng thịt thì để lại cho mấy thú nhân, cô đã dạy Khắc Lai Kiệt mấy phương pháp nướng thịt rồi nên cô không cần nhúng tay vào, chỉ cần pha nước sốt ướp thịt cho hắn là được. Đập hai củ tỏi, vài nhánh gừng, ít muối xanh, thêm hoa tiêu cùng rắc lên trên mặt miếng thịt, vừa lật thịt vừa rắc đều, đợi cho thịt gần chín thì dùng chổi nhỏ bằng tre quét nước của trái cây có vị cay lên, thả thêm hai cọng mê điệt hương là đã thành mỹ vị rồi.

Nướng thêm ít nấm và rau dại cho ấu tể ăn nữa là xong bữa trưa.

La Ngữ Yên canh giờ lôi hai “khối bùn lớn” giờ đã trở thành hai “khối bùn đen” ra, lấy đá đập đi lớp bùn bên ngoài, lớp là bên trong đã biến thành màu vàng, ngửi mùi còn có mùi gà thơm ngon bay lên. Miêu Miêu và Nhạc Nhạc là người chạy đến đầu tiên “Oa! Oa!”

Lột sạch con gà để lên cái lá to, La Ngữ Yên ra bờ sông rửa tay. Thịt gà màu đỏ bên trong vừa chín tới, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy thịt gà đỏ, những con gà cô bắt lúc trước đều rất bình thường. Điều kỳ lạ này làm La Ngữ Yên đối với con gà đỏ to 1m5 này nổi lên hứng thú. Mùi vị thịt gà rất ngon, non mềm hơn con gà La Ngữ Yên bắt được, lại không có nhiều mỡ, nếu ở xã hội hiện đại nhất định rất được hoan nghênh.

Bốn ấu tể chia nhau nửa con gà, còn lại đưa cho thú nhân. Xé một cái đùi gà đưa cho Khắc Lai Kiệt, gia hỏa này há to miệng ăn, hoàn toàn không có ý định bỏ “công việc” nướng thịt xuống để ăn thịt gà. La Ngữ Yên bất đắc dĩ giả vờ hào phóng đút thịt gà cho hắn ăn, chứ thực chất trong lòng đang loạn cào cào lên rồi. Sống hai mươi mấy năm chưa bao giờ có hành động thân mật như vậy với người khác phái, La Ngữ Yên thật sự không biết nên làm như nào, đành phải da mặt dày lên thôi. Số cô thật khổ mà... Hu hu hu.

Khắc Lai Kiệt dùng hai ba miếng ăn nhai hết thịt gà, sau đó trên tay La Ngữ Yên chỉ còn chút nước gà. Đùi gà to như vậy mà xương cũng không thèm nhả, nghe tiếng nhai kẽo kẹt kẽo kẹt của Khắc Lai Kiệt, La Ngữ Yên “...…” đã thế gia hỏa này ăn xong lại còn cẩn thận liếm liếm nốt ngón tay cùng bàn tay dính nước gà của Yên Yên.

La Ngữ Yên đỏ bừng mặt, giật tay giấu sau lưng, mắt cũng không nhìn Khắc Lai Kiệt, chỉ giả vờ không sao cúi đầu chăm chú ăn thịt gà, bỏ mặc ánh mắt nóng bỏng của người nào đó cùng với ánh mắt bát quái của mọi người xung quanh.

Cả đội ăn được bữa cơm mỹ vị từ tay La Ngữ Yên, ánh mắt nhìn cô đã không còn như lúc đầu nữa. Bây giờ ánh mắt họ sáng quắc nhìn La Ngữ Yên như muốn đem cô về làm Khắc Lai Kiệt ngồi bên cạnh rất khó chịu.

Bạn đang đọc NHẬT KÝ XUYÊN KHÔNG ĐẾN DỊ GIỚI sáng tác bởi LaNgữYên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LaNgữYên
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.