Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày 7,8 Đi du lịch

Phiên bản Dịch · 2073 chữ

Ngày thứ 7:

Hôm nay tâm trạng k tốt

chắc tại cả tuần qua cứ bị

quấy nhiễu mãi nên đâm ra

nản…

TS: bùn quá! Ko lẽ bán cửa

tiệm? mà cái tiệm này bán thằng nào dám mua? Đến

trộm còn k dám mò đến kia

mà… =.=!

Thôi hum nay lại đóng cửa

tiếp, quyết định đi du lịch 1 chuyến xả stress 7h sáng, mình khăn gói gọn

gàng chuẩn bị lên đường,

chợt nghĩ k bik phải đi bằng

gì…

Đi máy bay thì k ổn, bên hàng

không vẫn ức chế vụ mình bắn pháo bông trên chiếc

boing của họ, khiến máy bay

đâm xuống biến làm hơn 2000

ng` thiệt mạng cũng như tiễn

chiếc boing trở về cát bụi…

TS: not my fail! Ngồi ko suốt 8 9 tiếng thì chán chết, nên

mình mới cho nổ vài quả pháo

cho vui mắt… ai ngờ vỏ máy

bay yếu dữ vậy =.=!

Đi tàu cũng k đc, thủy quân

toàn TG đã đc lệnh phát hiện bất cứ tàu nào chở mình là

phải tập kích lập tức! thà hi

sinh con tau cùng toàn bộ

hành khách để tiêu diệt

Bomb-maker >

TS: bọn này cứ khoái làm quá, năm ngoái mình lỡ tay kích

hoạt 4… chục quả hạt nhân

làm nổ 40 vùng biển trên TG,

trong đó có hơn 30 chỗ là căn

cứ hải quân :-“ chỉ có thế mà

đã thù mình… cái bọn nhỏ mọn…

Trời k đc, biển k xong… hay là

đi đường bộ?! Cũng k đc… ra

Hawaii thì lái xe thế đek nào

đc =.=! hơn nữa phía lục quân

cũng mới ra lệnh cấm vận mình

TS: bọn lục quân là 1 lũ chúa vô

lý! Cấm mình chỉ vì mình đi

xe 2… xích (chiếc xe tăng ấy ) làm kinh động dân tình… Chậc… bí quá… vậy là đành phải “giở mánh” Mình vừa nghĩ ra 1 kế rất

hay, “mượn tạm” 1 chiếc phản

lực của không quân đi đỡ, về mình trả

8h, mình lẻn đến khu căn cứ

quân sự gần nhà (khu căn cứ

này đc xây để chuẩn bị lực

lượng đánh úp mình… đáng lý

đánh lâu rồi, nhưng ko hỉu sao dạo này vẫn k thấy tụi nó tới phá ) Trong căn cứ có hơn 100 chiếc

phản lực loại hiện đại nhất,

hơn 10 công tơ nơ vũ khí & 1

đội xe tăng xe thiết giáp

hùng hậu, quân số mình k

bik… nhưng tầm khoảng 1tr lính thủy đánh bộ Tình hình khá khó khăn… vì

mình ko bik phải chọn chiếc

nào trong 100 chiếc đó… mà

mình lại là ng k thích suy

nghĩ nhiều…

Nghĩ lâu bực mình! Mình quyết định chơi hên xui…

xách 99 trái bom quẳng đại

vào đám máy bay, nổ 99

chiếc… chiếc nào còn lại mình chọn chiếc đó TS: sao ta thông mình quá Rầm!! thế là 99 chiếc máy bay

đi đời… cung nguyên cái căn

cứ ấy !

Mình thì k vội đi lấy chiếc

máy bay còn lại... vì nhìn cái

cảnh hơn 1tr con người đang nháo nhào tìm lối thoát 1 cách

vô vọng làm mình thấy rất thích cái lũ ngu ấy cứ chạy vòng vong quanh khu căn cứ

mà chúng đã thiết “có vào mà k có ra” có mấy chú đang đi vệ sinh chưa kịp mặt quần

cũng cố chạy, vừa chạy vừa vãi cả ra Vài thằng tướng thì đứng đó la hộ giá… nhầm…

cứu!... cứu cái đếch! Trong tình

cảnh sắp về với chúa cả lũ

này, thằng nào đứng lại cứu tụi bây tao cùi Đứng koi gần 15’, khi đã

chứng kiến hơn 100 ngàn

mạng ng` thăng thiên thì

mình mới chợt nhớ… cái máy

bay còn lại cũng có thể nổ

tung cùng cái căn cứ này Thế là kệ cha bọn đần kia

chạy vòng vòng, mình vọt

đến bãi đỗ…

TS: đệt! sai lầm lớn nhất trong

ngày!! Đáng lẽ thay vì cho nổ

99 chiếc thì mình chỉ việc nhắm mắt chỉ đại là đc rồi!! Kiếm 1 hồi mệt chết mợ cuối

cùng cũng tìm ra… trong cái

đống hỗn độn này mà tìm đc

nó thì mình cũng hay lắm…

Leo lên máy bay, khởi động

máy… đến khi máy bay bắt đầu bay lên thì mình mới nhớ

ra thêm 1 việc nữa… mình đâu

có bik lái phản lực =.=! mà

thằng phi công thì chết miẹ

nó dưới kia rồi >

Phản lực 1 khi chưa đáp thì vô phương mở cửa (chém gió

đấy, sự thật là mình k bik mở

! Sợ mở nhầm là đi theo tụi

kia lên gặp chúa =.=! )

Thôi thì phó mặc cho trời…

mình nắm lấy tay lái rồi kéo tứ phía… chiếc phản lực quay

vòng vòng rồi vọt lên cắm

xuống như tàu lượn siêu tốc

TS: quả này về chắc anh đc

tặng huân chương lái máy bay biểu diễn quá Ngó phớt thấy 1 cái nút đỏ,

mình bấm đại vào nó thì

thấy máy bay giảm hắn tốc

độ, chưa kịp mừng thì thấy

nó chúi nhủi 1 góc 90 độ rồi lao thẳng xuống nhìn vào cái nút lúc nãy, có 1 chữ

mờ mờ... Off…

NK sẽ còn tiếp tục…

Ngày thứ 8

Trong trang NK trước, mình

đang trong tình cảnh ngàn

cân treo sợi chỉ… Chiếc phản

lực đang lao đầu xuống đất

với tốc độ chóng mặt… Trong tình cảnh búi rúi này

mình cũng k còn nghĩ ngơi đc

gì, quơ tay bậy bạ khắp nơi…

đến lúc máy bay còn cách đất

khoảng 300m thì may thay

mình nhấn trúng nút… khai hỏa =.=!

Ngay sau khi ấn nút ấy, toàn

bộ hỏa lực trên máy bay đc

khởi động & nhắm thẳng

xuống đất mà nả… cũng nhờ

vậy mà giảm đc phần nào tốc độ rơi Có điều thiệt hại cũng k nhỏ,

phía dưới mình lúc đó chính là

Mount Rushmore (ngọn núi có

tạc hình 4 vị tổng thống mĩ)

… và toàn bộ hỏa lực của mình

đang fang thẳng vào George Washington – tổng thống đầu

tiên của hoa kì =.=!

Trước 1 cảnh tượng “hùng vĩ”

thế này, toàn bộ khách du

lịch ở đó đều há họng đớ

người mà nhìn, lũ nhóc tròn mắt xem như đang ngắm

pháo hoa… có mấy nhóc đang

cầm cây kem… kem rớt lã chã

lúc nào k hay…còn mấy chú

bảo vệ thì nhìn mặt đơ hơn

cây cơ… chắc vẫn chưa tin vào sự thật trước mắt !

Khai máy bay chỉ còn cách

đất 100m thì cuối củng mình cũng mò ra nút On vừa bật lên thì ngay lập tức chiếc phản

lực dzọt thẳng xuống với tốc

độ kình hồn… mình kéo tay

láy thấy mẹ nó mới ngóc

lên…. Khi chỉ còn cách đất 1m

thì nó mới chịu bay trở lên =.=!... quay lại sau lưng…

Mount Rushmore h đây chỉ

còn lại 3 người… rưỡi >

TS: pheww… mém chết !

Sau cú đất đối đất hú hồn vừa

nãy mình cũng đc nắm đc phần nào cách điều khiển

phản lực… nói chung là cũng

mém hun vách núi vài lần

nhưng cũng quen cách ứng biến

Sau 1h “tập lái” cuối cùng

mình cũng lái ok (nếu loại

những chướng ngại nho nhỏ

như chim, khinh khí cầu &

máy bay tư nhân thì mình hoàn toàn k đụng trúng gì hết )… Nhưng h mình lại gặp 1

rắc rối khác, đó là máy bay

sắp hết xăng =.=!

TS: mấy thằng quân đội làm

đếch gì mà k đổ xang hả trời

=.=! Tình thế lại nguy cấp, nhưng

với 1 bộ óc thai tiền… nhầm

thiên tài như mình thì k có gì là quá khó nếu mún bay đến nơi thì phải làm máy bay

nhẹ đi bớt để tiết kiệm nhiên

liệu… Nghĩ vậy nên mình thả

hết toàn bộ số bom trữ trong

phản lực xuống (khoảng 1 tấn

chứ ít gì !) Lúc ấy mình đã bay ra đến bờ

biển, cảnh mình thả “đồ”

xuống men theo bãi biển

trông cứ như cảnh máy bay

B52 thả bom trải thảm VN hồi xưa mấy người đang tắm biển thì bất ngờ thấy có cái

đám gì đen rơi xuống… chỉ

bik ú ớ vài tiếng rồi bị bắn

tung lên trời, mấy bác ấy bay

lên khoảng 4m rồi rơi tự do

xuống, trông cứ như nhảy ngệh thuật lâu lâu có vài e xinh tươi bay lên, nhìn mặt

các em gào thét trông xinh ko thể tả

Mình rải đâu cũng đc khoảng

200m mét, nhẩm tính có gần 1 ngàn người dính chưởng TS: sr mn ! Vì tình thế cấp

bách thôi…

Bay ra đến giau74 biển thì

thấy máy bay lại sắp hết

nhiên liệu… hết cách, mình

đành nả lun số đạn còn lại xuống biển =.=!

Hình như mình có số sát phu…

lộn… sát nhân hay sao ấy, bên

dưới vừa hay lại là 1 giàn

khoan dầu >

Toàn bộ đạn dược ko bay đi đầu mà 100% đều fang trúng

cái giàn khoan… cảnh nó nổ

còn đẹp hơn cả vụ cái nhà

hàng xóm (nếu k nhớ koi lại

day 5)

Này nhé, toàn bộ dầu đc đốt kiết, cả trên cạn lẫn dưới biển nên nhìn rất hùng vĩ

Phía dưới biển thì vụ nổ ngấm

làm nước biến sôi ùng ục rồi

bắn lên trời như pháo xạ…

kèm theo các “hải sán nướng” như cá heo, bạch tuộc…. Còn trên cạn thì khỏi nói, nhìn cứ như 1 cây nấm lửa vậy

TS: đc xem những cảnh

“ngoạn mục” như thế đúng là thư giãn tuyệt với

Sau 1 hồi bay, chỉ còn 1000

mét nữa là đến nơi, đúng lúc

máy bay chuẩn bị “lên

đường”

Mình đặt chế độ lái tự động rồi xuống dưới thân máy bay

tìm vất những thứ “k cần

thiết”…

Bộ tản nhiệt… biến, máy

lạnh… biến, radio bộ đàm…

biến, động cơ…. Xéo lun… Đang định lục quăng thêm vài

thứ thì mình tự nhiên đứng

hình… 1 linh cảm cực xấu là

mình vừa làm 2 điều rất ngu =.=! Chết mẹ! cái động cơ!!

TS: cái đệt! mày điên rồi!! hết

thứ sao mày lun động cơ thế hả con!!! Bỏ bố, phản lực éo có động cơ

thì bay kiểu gì =.=! Chạy lên

phòng điều khiển thì thấy

toàn màn hình xuất hiện lệnh

“error!”… và 1 lần nữa chiếc

phản lực đang lao đầu xuống biển Phát này thì có trời cứu, mình

nhắm chặt mắt lại rồi chờ cái

gì tới nó tới… trong lúc máy

bay chuẩn bị đâm thì mình

vô ý chạm vào 1 nút gì đó…

mình nghe 1 tiếng nổ cực lớn nhưn lại k có cảm giác đâu gì

cả…

TS: chết dễ chịu vậy sao? Ko

đau đớn… vậy là ta thăng thiên rồi

1 lúc lâu sau thì mình cảm

thấy 1 chấn động… chia bik gì

thì cả cơ thể bị đẩy về phía

trước, đầu mình hình như cắm

xuống 1 thứ gì đó… TS: chết rồi mà còn thấy thối

là sao nhỉ ;-?

Bất chấp, mình vực đầu dậy

rồi mở mắt ra… khung cảnh

trước mắt… éo phải thiên

đàng! Càng đek phải địa ngục!! =.=!

Trước mắt mình là cảnh chiếc

phản lực đang bùng cháy, kế

bên mình là chiếc ghế phi

công, trước mặt mình là 1 con

bò đang đờ mặt nhìn đám cháy & cái thứ mình đập mặt

vào là 1 bãi… shit bò >

TS: con bò làm cái đếch gì ở đây!?? Mình đứng dậy, vừa phủi shit1

khỏi mặt vừa quan sát xung

quanh, thì ra chiếc ghế có thể

tách rời trong trường hợp

khẩn cấp… koi như mình hên Nhưng có 1 điều làm mình lo

lắng… trước mặt mình là 1

khu rừng rậm rạm, sau lưng là

1 bãi cát trắng cùng biển xanh

ngắt… mọi thứ đều tuyệt vời

trừ 1 việc… nơi đây éo có vết tích của con người!!

TS: Oh Shit!! Where the hell is

Bạn đang đọc Nhật ký của bomb maker của bomb maker
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Toanyt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.