Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày 5,6 ngày nhàm chán

Phiên bản Dịch · 2072 chữ

Ngày thứ 5:

Chậc, nguyên hôm qua bận đi

mua đồ nên ko có time viết

NK… sáng hôm nay dậy định

viết lun 2 ngày, mà suy nghĩ

mãi cũng ko nhớ nổi hôm qua mình làm gì =.=!

Vắt óc suy nghĩ mấy phút

liền cũng chỉ nhớ đc vài đoạn

như “rút éo ra!” rồi “đm, oh

f*ck!!” hoặc “XXX”…

Ko nhớ nổi thì ta tưởng tượng Ngồi thừ người ra tưởng tượng vài giây… dùng những

thứ còn nhớ đc ghép lại rồi

thêm thắt gì đó vào…

10s sau thì viễn cảnh hoàn

chỉnh hiện ra… nghĩ xong…

thấy ớn quá… éo dám viết vào… thế là bỏ không trang

NK…

TS: amen… ko lẽ hum qua con

mất cả ngày để làm những “chuyện đó” hả trời?! Bây h là sáng sớm, nấu đại tô

mì rồi lon ton ra mở cửa… Vừa

mở thì thấy 1 đám mặc đồ

đen đứng trước cửa…

TS: ko lẽ bữa nay nhà trắng cử

lính tới mua hàng của mình? Hàng của ta hót đến thế sao!? Một chú khá to con, ngực đô,

cao.. 1m50 (=.=!) bước đến

ngước mặt lên bảo “bọn tao

bên sở thuế”

TS: ớ, chỗ tao bán hàng cấm

mà thuế má éo gì >

nghĩ, mấy thằng này cũng

đứng im như tượng… (lúc ấy

tưởng bọn nó làm oai… sau

mới biết chúng nó sợ bị giết

nên mới ko dám manh động !)

Bik tính sao giờ… thôi kệ, bọn

đánh thuế thì anh đây đek

sợ… ko phải FBI hay Interpool

là đc…

Vậy là mình cho bọn nó vào… mk! Bữa nay koi như khỏi

buôn bán 

Mấy thằng giặc này vào thì đi

lục lọi lung tung… cũng may

bọn nó sợ chết nên ko dám

quăng đồ… Thấy tụi nó lục tùm lum…

mình xích lại hói đang kiếm

cái gì thì bọn nó trả lời tỉnh

queo “kiếm hàng cấm”

TS: bố khỉ! Nguyên cái cửa

hàng của tao có thứ gì ko phải hàng cấm k!?? tụi mày tưởng

đang ở trong siêu thị àh?!

Thằng ku nói xong bỏ đi kiếm

tiếp, mình đứng đó choáng

vài giây =.=!

Thôi kệ mợ bọn mày, mún kiếm gì thì kiếm… táy máy gì

là ông ko chịu trách nhiệm

đâu đấy! Đứng nhìn lũ khùng

này mãi mình cũng phát điên

lên… Bỏ tụi nó ở đó rồi xách

xe tăng ra dạo vài vòng… Cứ đi vòng vòng thì cũng

nhàm… đột nhiên nhớ lại hồi

nhỏ…

Nhớ hồi ấy còn nhỏ dại nên

rất hay chơi ngu… lúc ấy mình

có sở thích mỗi tối hay lấy xăng trong xe bố đem đi đốt

vách hàng xóm… hồi xưa nhà

làm bằng đất, mái lợp lá dừa

khô nên rất dễ bắt lửa…

Mình thường lấy khoảng 1

chén xăng, tạc vào tường rồi đốt, đốt xong thì chạy đi đạp

đổ thùng nước rồi kiếm chỗ

núp chờ xem ng` ta ra dập lửa thấy hàng xóm chạy nháo nhào kiếm nước như lũ điên

mình thích lắm…

Nhớ có lần thằng bạn oánh

mình… ức… tối hôm đó quyết

định chọn nhà nó chơi. Mà lần

này ko chơi 1 chén nữa… xách nguyên thùng xăng đi lun

định là lấy nhiều xăng cho

lửa cháy to hơn tí, để nhà nó

mất công dập hơn thôi… ai dè

đổ nhiều quá… vừa đốt 1 phát

nhà nó đã cháy bùng lên như “ngọn lửa trên cao nguyên”…

quả này thì dập thế éo nào

đc? Hàng xóm chạy qua thấy

vậy cũng đánh đứng trợn

mắt nhìn… rồi đi lấy bình

chuẩn bị đựng tro cốt… còn mình ngồi trong chỗ núp vỗ tay như điên

Mà nghĩ kĩ lại… hình như tay

mình nhuốm máu từ hồi 8t rồi nhỉ …..

Nghĩ miên man 1 hồi đến

chiều hồi nào ko hay… nghĩ

bọn kia chắc cũng về rồi nay

quay đấu xe chạy về…

Chạy đến nhà thì thấy cửa vẫn khóa… ờ đúng rồi… mình khóa mà

Mà nếu khóa kiểu này… thì lỡ

bọn trong kia có “xui” thì đường đâu mà chạy ta Mà chắc ko có đâu nhỉ !

Mở cửa ra thì thấy mọi thứ

vẫn như cũ… ko cháy nổ, ko

xáo trộn, cũng ko… thấy lủ khùng kia đâu TS: chắc bọn nó đào lỗ chui ra

rồi, tụi này khùng nhưng ít ra

cũng còn bik sợ nên ko lấy gì

của mình… may cho bọn mày đấy Mình đóng cửa nghỉ sớm hôm

đó… đến tối khi đi check hàng

thì giật mình phát hiện mấy

thằng khùng đang nắm la liệt,

le lưỡi trợn mắt, mặt mày tím

ngắt &… tắc thở tự bao h… =.=! TS: ko lẽ tụi nó tự sát?!

Đang bối rối thì chợt thấy

trong tay 1 thằng đang cầm 1

thư tròn tròn như cái đồng

hồ… Hiểu rồi… vậy là lúc ra về

mấy thằng này tính lụm cái này về… bố đây cũng chẳng

giấu, bom hút khí đấy con!

(loại bom này có thật nhưng

mình ko nhớ tên !)

TS: bọn này chọn đúng loại

thật, trong phòng kín mà chơi bom này thì còn gì chết nhanh hơn Vậy là lại mất nguyên buổi tối

đề vác xác bọn nó đi… vất…

đem ra bãi rác quẳng đó…

nghĩ lại làm thế thì báo hại

hàng xóm... sẵn trong túi còn

quả B52 mini mình rút ra chọi lun vào bãi rác… cháy rất lớn…

nhưng đến khi nghe tiếng kêu

la thảm thiết thì mình mới

giật mình nhớ còn mấy chú

đỗ rác… =.=!

Lại lạm sát… haizz… mình đứng đó niệm vài thứ vớ vẩn

gì ấy rồi xách đít đi về…

TS: cục kiếm thuế thấy mất

nv ko bik có điều tra ko ta…

Ngày thứ 6:

Sáng hôm nay mình vừa làm đc 1 việc tốt đó là cho nổ tan xác nhà thuốc của 1 tên lang

băm…

Chuyện vầy, hum qua khi đi

lang thang nhớ lại quá khứ…

mình tình cờ lục đc 1 mảnh

giấy ghi chú mua thuốc bổ (ngày ghi: 3/12/2005 >

cũng đang rãnh nên mình lái

xe đi mua thuốc lun…

Thằng chủ tiệm nhìn cũng khá

trẻ… mỗi tội hình như mắc

bệnh thiếu máu… vì nhìn mặt nó cứ xanh lét… tay chân thì

run rẩy như thằng nghiện…

TS: nhìn cái tướng là nghi rồi…

thế mà vẫn bị lừa mới ức >

Mình đến bảo mua thuốc giúp

chữa bệnh kém trí… nó liền chạy vào xách 1 cuốn ca-ta-lô

thuốc ra tra, tra nhanh lắm…

chỉ mất 5’ là nó đã đưa mình

cái đơn thuốc hoàn chỉnh

(thằng này nhanh tay… chắc trước làm trôm )… Nó đảm bảo vs mình là uống thuốc

này vào là gì cũng nhớ! Mình

cũng ko tin lắm… nên đứng

đó uống thử 1 liều… thấy cơ

thể bt… có thể nói là còn sung

hơn trước… Thế là tin nó nói thật, mình ra về…

Sáng hôm nay thức dậy mới

chợt nhớ 1 thứ, chính vì thứ này mà mình giết nó Miẹ, nó bảo uống vào là gì

cũng nhớ… vậy mà mình vẫn

quên trả tiền thuốc đó thôi TS: đến h ngẫm lại, hình như

nó có bảo thuốc uống 1 ngày

sau mới có tác dụng !

Bữa nay mình mở cửa lại sau

bao ngày bận rộn (nói thẳng

ra là bị cô hồn tới phá ko bán đc >

tận trưa mới thấy 1 thằng

khách lon ton đi vào…

Anh này cũng là dân VN, đồng

hương gặp nhau nên cũng đỡ

lo… TS: sai lầm lớn… mình quên

dân VN nổi tiếng về 2 thứ:

chém gió & chôm chỉa thần

công =.=!

Thằng này tướng cũng khá

ngon (so vs VN). Vào quán mình ko nói gì hết… đi đi lại

lại quanh cửa hàng vài vòng

như đang soi gái… nhầm… soi

hàng !

TS: nó xem hàng khá kĩ… koi

bộ cũng dân trí thức… Nó đi kiểu đó gần cả chục

vòng… làm mình ngồi nghía

nó mỏi cả cố =.=! (mẹ cái

thằng xem mình như vô hình,

vào tiệm mình mà éo thèm

chào hỏi lấy 1 câu!)… 1 lát sau nó mới tiến lại gần mình rồi

thả 1 câu....”đại ca, em éo bik

chữ… nhờ anh ra kia koi dùm

em cái này >

TS: câu nói choáng nhất trong

ngày! Đệt cái thằng ngu mà tỏ ra nguy hiểm! >

Lúc ấy tính móc đại bác ra nả

nó rồi… nhưng niệm tình nó

đồng hương nên tạm tha…

Cũng ừ 1 cái rồi đi theo nó… nó

dẫn mình ra dãy “đồ cổ”, chỉ vào quả napan cũ xì rồi hỏi

“giá nhiu anh?”

TS: sock tập 2… ko bik chữ với

giá tiền liên quan éo gì nhau

mà mày kiu tao koi?!

Máu đã sôi 38 độ, anh vì tình đồng hương nên ráng nhịn

mày… dù sao tao cũng đek

mún bị mang tội “giết dân

ta”. Mình nói giá cho nó rồi hỏi

đáu sao ko mua hàng mới mà

mua cái đồ cũ này… nó phun ra 1 câu khiến mình mém xíu

móc dao cắt bi nó…: “dạ mua

về cưa anh…. Dạo này bên ấy

tụi e ko đáo thấy trái bom

nào nữa )

TS: cái lề gì thốn?! hàng của tao để cho mày cưa àh!??

Mà cái chuyện nó đêm hàng

mình về cưa mình ko nói, cái

nói ở đây là ức chế cái ngu của

nó! Mẹ… bộ nó ko bik tiền cưa

1 quả bom chỉ bằng 1/10 tiền 1 quả còn nguyên hay sao?!

Mang tiếng ng` VN mà ngu éo

chịu đc!! >

Giận tím mặt rồi… nhưng vẫn

đống ý bán cho nó… lúc trả

tiền nó đưa cho mình 1 cọc tiến lẻ 500đ vs 1000đ… lúc này

điên lắm rồi nên cũng éo thèm

để ý nó có đưa đủ hay k… lúc

ra về mình khuyên nó về học

chữ đi… đừng làm mất mặt

VN… Nó nhìn mình 1 hồi rồi nói 1

câu đi vào lịch sử “dạ, em đek

phải dân VN anh”

TS: cảm ơn mày… cảm ơn mày

nhìu! Giờ tao có cái cớ “xử” mày rồi Nãy h nhịn nó hơi nhìu… giờ

mà xách súng chống tăng ra

bắn banh xác nó thì nhẹ nó

quá… anh sẽ trả thù chú cách khác Mình lại gần nó… bảo nó tới

hải quan thì nói” Bomb-maker

có 1 món quà nhỏ tặng tụi

mày”… đảm bảo tụi nó sẽ cho chú 1 “món quà” bất ngờ Nó dạ mình 1 tiếng rồi chạy

biến… chỉ còn 1 mình đứng

đó lặng thinh… đến khi chắc

nó đã xéo rồi thì mình mới

bắt đấu cười lớn, cười kiểu bác

học điên… Mình vào uốc miếng bia rồi

đem đống tiền lẻ đi đốt (koi

như tao cúng lại cho mày đấy… đi đường bình an ) Đốt xong, mình vào bật radio

nghe… đài bảo ở hải quan có 1

thằng khủng bố dám hùng

hồn đánh bom hải quan! Nghe

đâu h thằng ku đang bị FBI &

mật thám quốc gia tra khảo… dù tra khảo dữ dội đến thế

nào nó cũng tuyệt ko nói ra

bất cứ thứ gì về “đệ nhất

huyền thoại Bomb-maker” TS: Thằng ấy bik đek gì về anh mà mấy chú hỏi tiến nó đi 1 đoạn dùm anh nhé Lúc ấy, lần đầu tiên trong…

tuần mình ra tay hại người

mà ko hề có cảm giác tội lỗi…

lâu lâu nghĩ lại cái cảnh thắng

nhóc bị tra tấn mà mình bật

cười… TS: cứ vầy hoài k ổn… koi bộ

mình phải thuê 1 thag82 trở lý

để gánh bớt công việc thôi…

Mà tụi nó bảo mình là đệ nhất huyền thoại là sao nhỉ Thôi kệ, mệt rồi… mai tìm

hiểu sau… bữa nay koi như lỗ

vốn, cho không nó trái bom…

nghe nói trái bom đó vì quá

cũ nên bị chập mạch, nó đã

làm nổ nguyên khu cắn cứ quân sự Mĩ thì phải…

Bạn đang đọc Nhật ký của bomb maker của bomb maker
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Toanyt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.