Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tái sinh

Tiểu thuyết gốc · 1707 chữ

“Nhắm mắt, mở mắt là trăm năm…”

“Nhắm mắt, mở mắt lại một đời” Minh Vũ nằm dài trên mặt đất nhìn vũ trụ rạng ngời trước mắt. Hắn ta hững hờ nhìn những dải màu lung linh trên “bầu trời”.

Hàng vạn ánh sao sáng rực một tinh không huyền ảo, có cái lóe sáng rồi lại vụt tàn, có những va chạm rồi lại nổ tung, tất cả hòa vào trong “vũ đài” mênh mông…

Chỉ là…dù chúng nổ tung thành hàng vạn mảnh vỡ…tinh không vẫn im ắng…vẫn tĩnh lặng như mặt hồ băng giá vạn năm…

“Haiz” Minh Vũ lắc đầu, ngồi dậy vẻ mặt bình yên nhìn cột đá cách mình hơn mười mét “Người bạn già à, có lẽ ta cũng sắp đi rồi…ngươi lại tiếp tục cô độc a.” Nói đến đây Minh Vũ không nhịn được nở nụ cười, làn da vốn nhăn nheo, tiều tụy tràn đầy tử khí nay bỗng nhiên trông có tí sinh cơ…

Hắn ta ngẩn đầu nhìn lên “trời cao” ngắm nhìn thiên hà đang dần dần “mờ đi”

“Để ta kể ngươi nghe lần cuối a” Minh Vũ chậm rãi mở miệng, giọng điệu suy yếu nhưng tràn đầy ấm áp…Đáng tiếc là không một âm thanh nào phát ra…nhưng có lẽ hắn cũng không bất ngờ mấy…

“Năm đó, có một thiếu niên kì tài ngút trời, thế gia đại nghiệp, đem lòng yêu lấy một cô gái nơi nông thôn hẻo lánh, nàng ta tựa như thần tiên ẩn thế, siêu phàm thoát tục…

Vài năm sau đó

Hai người nên duyên vợ chồng, chàng trai thành tựu đại nghiệp, vinh quang vô thượng…

Thiếu nữ thôn quê năm ấy, bây giờ cũng thành tuyệt sắc giai nhân…

Chuyện tình lãng mạn, lưu truyền sử sách…

Một ngày năm ấy, thiếu niên năm nào giờ đây đã là trung niên

Người trung niên ấy đã phát minh ra phi thuyền vũ trụ…

Cũng một ngày ấy vài năm sau đó, bọn họ đến được nơi này…Ngày hôm đó, ngươi giết đi tình yêu, giết đi đứa con chỉ vài tháng tuổi trước mặt chàng thiếu niên năm nào…

Hắn ta điên cuồng gào khóc, la mắng nhưng vũ trụ này vẫn im ắng như tử địa…

Trăm năm trôi qua, thiếu niên năm nào giờ đây chỉ còn một hơi thở cuối…” Minh Vũ chưa kịp kể xong thì hơi thở đã suy yếu đến cùng cực…Chỉ là gần như hắn ta không nhận ra, vẫn tiếp tục cất giọng cao hơn “Ta từng say đắm trong mộng tưởng, để rồi hiện thực bắt ta phải lớn lên…

Ta từng ngắm nhìn mình trong gương, để rồi ta biết, ta của ngày đó đã “sớm quên””

“Hahaahaha” Minh Vũ nhắm mắt ngẩn đầu cuồng tiếu, những giọt nước mắt vốn khô khốc từ lâu nay chảy thành hai dòng trên hai gò má đã lộ rõ xương…

Cơ thể hắn dần dần mục nát, dần dần hóa thành cát bụi…Từng ngón chân, từng sợi cơ dần dần lộ rõ trước “trời đất”. Cho đến khi tất cả hòa cùng với mặt đất, thì nụ cười của hắn vẫn giữ trên môi…

Vũ trụ sẽ không vì hắn mà rộn rạo tiếng lòng…Sẽ không vì hắn mà nổi lên bài ca bi tráng…Càng sẽ không vì hắn mà đổi thay sự đời…Nó vẫn im ắng như trước đây, vẫn sáng rực nhưng tràn đầy tử khí…

“Haiz” Một âm thanh sâu kín phát ra như vang trong lòng ngực…

“Trăm năm một mình trong vũ trụ, ta học được cách im lặng…”

“Trăm năm cô độc dạy cho ta một bản tâm tĩnh lặng…”

“Trăm năm mài dũa nhuệ khí, trăm năm lạnh lùng vô cảm…”

“Trăm năm dằn vặt để ta biết mình phải khác đi…”

“Trăm năm…” Từng âm thanh vốn như ruồi mũi nay đã trở thành những tiếng hét vang lên trong trời đất.

“Trăm năm trôi qua, Minh Vũ ta lại một lần nữa trở về” Một âm thanh gào thét lên sau đó từ trong hư không dần dần hình thành nhân ảnh một thiếu niên…

Hắn ta dáng người cao hơn một thước bảy, da dẻ rắn chắc, có tí trắng trẻo hồng hào.

Đôi mắt đen huyền, sâu lắng như mặt hồ tĩnh lặng.

Thân mặc một bộ trường bào màu đen, thắt lưng ngang hông, đeo một thanh trường kiếm…

Những nét vẽ dần dần hoàn thiện…Hư không dần dần tạc hình thành một thiếu niên mái tóc bạc trắng dài bay trong gió, miệng nhếch lên một nụ cười tà, chậm rãi mở miệng “Từ ngày hôm nay, Minh Vũ ta đã trở lại”

Minh Vũ xuất thân là truyền nhân đời tiếp theo của một thế gia đại nghiệp tại một đại lục xa xôi nào đó trong vũ trụ vô tận này. Nơi đó nhân loại sáng tạo máy móc và sử dụng chúng trong đời sống. Họ được gọi là “cơ khí sư”.

Minh Vũ là thiên tài cơ khí đương thời, năm mười tám tuổi trong chuyến tự mình khảo sát vùng quê nông thôn thì hắn bắt gặp tình yêu của đời mình, sau đó “bắt” nàng về phủ ở chung.

Từ ngày hôm đó Minh Vũ có thêm cái tên “Tiểu sắc quỷ”. Các thế lực nhỏ muốn gả con làm tiểu thiếp cho hắn nhưng lại bị từ chối ngoài cửa…Thế là cái danh “tiểu sắc quỷ” không xứng với thực, bị người đời chôn vùi…

Năm ba mươi tuổi Minh Vũ trở thành trưởng lão gia tộc, cai quản hình đường, cưới nữ tử năm đó làm chính thất, không lập thê thiếp…chuyện này trở thành chuyện tình lãng mạn nhất trong mắt các nữ tử đại lục…

Năm sáu mươi tuổi, Minh Vũ chính thức trở thành tộc trưởng Minh gia, đăng cai Đế vị, nhưng lại chưa có con nối dõi tông đường…Lời đồn khắp nơi, nhưng nhờ cường thế bản thân, những lời dèm pha ấy cũng chỉ tồn tại trong các con ngõ nhỏ…

Năm bảy mươi tuổi, ông cùng phu nhân phát minh ra phi thuyền, cả hai thăm dò vũ trụ rồi mất tích sau đó chục năm…

Từng mảng kí ức phủ bụi đã lâu lần lượt hiện về trong đầu hắn, ánh mắt Minh Vũ không khỏi ôn nhu khi nhớ về nữ tử đã từng cùng mình vượt qua hoạn nạn, y đứa tay về hư không như muốn chạm vào nàng…

“Nếu ta không phát minh ra phi thuyền…thì nàng đã không mất…nữ nhi cũng sẽ không chết a”

“Nhưng mà…nàng hãy tin ta, hãy chờ ta…ta sẽ đưa nàng trở về…” Minh Vũ thầm thề trong lòng, nắm chặt bàn tay thì không khỏi nhớ tới cố sự quan trọng nhất trong cuộc đời của hắn…

Năm tám mươi tuổi, Minh Vũ đang chu du vũ trụ với vợ con thì phát hiện ra một “cổng trời” kỳ lạ nằm trên một tiểu hành tinh…Lòng hiếu kỳ đã dẫn ông ta tiến tới thăm dò…

Đáng tiếc, cổng trời này là “kỵ âm hướng dương”, hắn bước xuống thấy an toàn liền bảo nàng xuống theo…Nữ nhân và nữ nhi của hắn vừa tiến xuống tiểu hành tinh thì đều bị “cột đá” bắn ra tia sáng làm tan xương nát thịt mà chết đi…Ngay cả máu huyết đều bị “cột đá” bí ẩn hấp thụ…

Minh Vũ ngẩn ngươi, xong lâm vào điên cuồng, hắn như “nhập ma” liên tục đấm đá vào cột đá mặc cho tay chân đã chảy đầy máu. Hắn gào thét đến quên cả đất trời nhưng trong vũ trụ lại không có lấy một thanh âm…Khi hắn tuyệt vọng đến cùng cực phát ra thoái ý muốn tự sát theo vợ con thì một “chấm đỏ” đâm xuyên vào ấn đường, đi vào não hải của hắn…

“Truyền thừa tu tiên giới” Minh Vũ ngẩn người nhưng lắc đầu, hắn làm gì biết “tu tiên” là gì chứ. Hiện tại hắn chỉ muốn chết mà thôi.

Nhưng cái phần “truyền thừa” bí ẩn lại ngăn hắn tự sát…

Khoảng thời gian tiếp theo như là ác mộng của cuộc đời hắn… “Sống không được, chết không xong”. Đây là cực hình nhân gian…

Và rồi một ngày, hắn tỉnh lại trong u mê như người mất hồn, hắn tò mò xem thử “truyền thừa” này là cái gì…Và hắn nhận ra…hắn có cách cứu nữ nhân và nhi nữ…

Nhưng muốn làm được thì hắn phải để thọ nguyên tự nhiên tiêu hao đến chết…Không thể tự sát a…

Lòng áy náy với nữ nhân và nữ nhi nên Minh Vũ quyết định dành trăm năm tiếp theo sống trong cô độc, hắn ngày ngày trải qua đau thương dằn vặt nhưng vẫn giữ một tia hi vọng cho ngày mai tốt hơn…Hắn bình yên chờ đợi cái chết…

Để rồi hôm nay, Minh Vũ tái sinh có lấy một hành trình mới…Với một chấp niệm mạnh mẽ…

“Hồi sinh nữ nhân và nhi nữ, sau đó trở về đại lục của mình” Sau khi quyết tâm thì Minh Vũ mới chú ý tới cảnh vật xung quanh…Hắn ngẩn người vì ngỡ là mình sẽ tiếp tục dừng lại ở trong vũ trụ đầy sao mới phải chứ…

Ở nơi đây trời cũng đầy sao…nhưng rõ ràng là màn đêm của một đại lục…

“Sao ta lại xuất hiện trong một khu rừng a?” Minh Vũ ngoáy đầu ngắm nhìn xung quanh

Hắn ta rõ ràng đang đứng ở trên một ngọn đồi khá cao, bao quanh là sơn mạch liên miên, một màu xanh tươi…

Núi cao vạn trượng, sông sâu thâm thẩm phảng lại bóng trăng, sao trời…

“Đêm thanh gió mát, bầy tinh hộ nguyệt a” Minh Vũ không khỏi cảm thán…

Cảnh sắc nơi đây quả là tuyệt sắc cho thi ca…Nhưng lúc này âm thanh bên tai của hắn…

Âm thanh dã thú khắp nơi gào thét…

===============

Hãy bình luận để mình có thêm ý kiến đưa #NKNS trở thành một tiểu thuyết tốt hơn. Xin cảm ơn ạ.

Bạn đang đọc Nhất Kiếp Nhất Sinh sáng tác bởi TG_yizrol
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TG_yizrol
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.