Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ tân nương, phát thiệp hồng

Tiểu thuyết gốc · 1362 chữ

Mặc Thiên Dung nghiêng đầu, lại ghé sát vào mặt Bạch Nhã Hi, ngửi ngửi.

Mặc Thiên Dung : Ngươi uống rượu ?

Bạch Nhã Hi: À , ta có uống một chút thôi. Mà khoan, ngươi nghe không hiểu hả? Nơi này có quỷ đấy!

Bạch Nhã Hi nói xong thì lại tự động che miệng, cô vội vã như sợ có ai đó vô tình nghe thấy bí mật của mình. Ở đây cô gấp gáp bao nhiêu thì ngược lại sư tôn lại nhàn nhã bấy nhiêu. Nàng ngó lơ Bạch Nhã Hi, nhẹ nhàng chỉnh trang lại y phục bị cô làm cho nhăn nhúm. Hoàn tất mọi việc, rốt cuộc nàng mới nhả ra hai chữ nhẹ tựa lông hồng

" Ta biết "

Bạch Nhã Hi há hốc không nói thành lời. Cuối cùng lại đè nén giọng mình, không cho thanh âm phát ra quá lớn

Bạch Nhã Hi : Sao sư tôn ngay từ đầu biết mà không nói, nhỡ đâu có môn đệ nào gặp nguy hiểm thì sao. Bây giờ ta phải đi thông báo cho mọi người.

Nói xong, cô định chạy ra cửa, nhưng chân còn chưa kịp bước thì tay đã bị Mặc Thiên Dung kéo lại. Bạch Nhã Hi nghi hoặc nhìn nàng, lúc này Mặc Thiên Dung mới chậm chạp trả lời

" Ngay từ lúc vào thôn ta đã thấy có điểm đáng ngờ, xung quanh thôn trang này có một luồng hắc khí dày đặc. Ta thấy kẻ kia chắc chắn không tầm thường nên đã sớm dùng ngọc truyền tin thông báo với mọi người nhớ cẩn thận. Ngươi không cần lo "

Bạch Nhã Hi nghe xong thì thầm thở phào nhẹ nhõm. Nhưng đột nhiên bản thân lại cảm thấy khó chịu và mất mát. Hình như chỉ có mình từ đầu đến cuối là không biết cái gì.

Thấy mặt Bạch Nhã Hi ngày càng đen, Mặc Thiên Dung khẽ cười, bổ sung

" Ta không nói chuyện này với ngươi là vì ngươi sẽ không gặp nguy hiểm "

Bạch Nhã Hi: Vì sao chứ? Đâu ai biết được tương lai , nếu đêm hôm con quỷ đó vào phòng bóp cổ ta thì sao? Lúc đó ta chỉ có nước chết.

Mặc Thiên Dung : Ta sẽ bảo vệ ngươi,dù gì ngươi cũng là đệ tử của ta mà.

Ngoài mặt Bạch Nhã Hi chỉ gật đầu đồng ý. Nhưng trong tâm từ sớm đã nở đầy hoa hồng .Cô cảm thấy bản thân thật có thành tựu, một tông chủ siêu cấp mạnh nói muốn bảo vệ ta kìa! Vui thì cũng vui thật, nhưng ngoài mặt phải biết giữ hình tượng thanh thanh cao cao. Mặc Thiên Dung không thích những người ngu ngốc, tự cao tự đại. Nhân vật chính thì đã bị Nam Cung Tử Tiên cướp đi rồi, ta đây cũng không thể cưỡng cầu. Kẻ thức thời chính là trang tuấn kiệt.Nếu muốn an ổn sống qua ngày thì nhất thiết phải có chỗ dựa, mà chiếc đùi vàng ở đây chỉ có một , đó là Mặc Thiên Dung!

Sau khi giải được khúc mắc trong lòng , Bạch Nhã Hi vui vẻ ngồi lại cùng sư tôn tìm cách đối phó với con quỷ kia.

Bạch Nhã Hi: Sư tôn, ngươi biết gì không? Ta nghe nói con quỷ kia hoạt động về đêm. Hay là chúng ta chờ nó đến đây, trực tiếp siêu thoát cho nó đi. Với năng lực của ngươi, không gì là không thể.

Bạch Nhã Hi nói xong lại bắt đầu tự đắc, làm gì có con quỷ nào có thể đánh bại nhân vật chính! Bọn chúng nếu động đến, chỉ có nước đi bán muối.

Bạch Nhã Hi còn đang hân hoan , trong lòng còn thầm tính toán xem sau khi sử lí được con quỷ sẽ đi ăn gì thì Mặc Thiên Dung lại lên tiếng, dập tắt ý nghĩ đó của cô.

Mặc Thiên Dung: Ngươi lại khinh địch.

Bạch Nhã Hi ngơ luôn, trong lúc cô còn đang ngơ ngác, nàng lại bổ sung

" Sau khi nhận ngươi làm đệ tử, bài học đầu tiên mà vi sư dạy ngươi là không được khinh địch. Ngay lúc đó ta đã nói : Chỉ có kẻ ngu ngốc mới tự cho mình là cái rốn của vũ trụ. Chỉ có kẻ ngu ngốc mới luôn cho mình là nhất,bọn ngốc mới đi khinh thường người khác. Để rồi cuối cùng nhận lại được gì? Là cái chết "

Mặc Thiên Dung: Ngươi dám quên lời vi sư, sau khi trở về môn phái nhớ đến Tang Đường (*) chịu phạt.

*Tang Đường: Đây không phải địa danh có thật. Trong truyện, những đệ tử trong môn phái làm sai việc gì thì sẽ đến đây chịu phạt.

Bạch Nhã Hi ấm ức lắm.Chuyện lâu như vậy rồi, cô cũng đâu viết cái đấy trong nguyên tác, làm sao mà nhớ được. Nhưng rồi ấm ức đến đâu thì cũng phải nén lại, cô không muốn bị Mặc Thiên Dung phạt thêm.

Bạch Nhã Hi và sư tôn bàn bạc đến xế chiều, mặt trời sắp xuống núi, con quỷ cũng rục rịch muốn đi săn. Cô và nàng đã thống nhất, đêm nay Bạch Nhã Hi sẽ ngủ lại đây cho an toàn. Hiện tại ta không biết gì về địch, nhất định không được đánh rắn động cỏ. Chờ thời cơ chín muồi, tiêu diệt con quỷ đó cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Mặc Thiên Dung dùng đá truyền tin, một lần nữa thông báo với mọi người nhớ cẩn thận. Đêm nay không vội chém giết, chỉ được xem xét động cơ hoạt động của con quỷ mà thôi.

Sau khi hoàn tất mọi việc, Mặc Thiên Dung mới cởi ngoại y, leo lên giường nhắm mắt. Bạch Nhã Hi bên cạnh nhìn nàng, cũng học theo nhắm mắt lại.

—————————

Mặt trời vừa khuất núi,trên đường lớn đã xuất hiện một nữ tử thân vận hồng y,đầu đội khăn voan, chân đeo xiềng xích đi qua đi lại. Mặc dù gương mặt đã được chiếc khăn che đi phân nửa ,nhưng mỗi lúc có gió thổi qua chiếc khăn ấy lại tung bay, để lộ một khuôn mặt trắng bệch. Đôi mắt trắng dã của nàng ta thỉnh thoảng sẽ đảo qua đảo lại, cố gắng kiếm tìm hình bóng của con mồi xấu số.

Quỷ tân nương đi đến đâu, xung quanh nổi gió đến đấy. Bên ngoài tiếng gió rít gào, lại thêm tiếng leng keng leng keng của xiềng xích, âm thanh kia như hoà điệu, tạo nên một bản hoà ca từ cõi chết.

Chẳng mấy chốc , quỷ tân nương đã dừng lại ở quán trọ mà Bạch Nhã Hi ở. Nàng ta lướt vào như một cơn gió, đến phòng nào cũng để lại một chiếc thiệp hồng .

Trong phòng, Bạch Nhã Hi từ sớm đã sợ mất mật. Vừa rồi cô cũng có nghe thấy cái thanh âm gớm ghiếc kia. Dù là đầu hạ, nhưng giờ khắc này, bản thân Bạch Nhã Hi hiểu rõ, cô không rét mà run.

Rồi chuyện gì đến thì cũng sẽ đến. Nữ quỷ kia ngày càng đến gần, cuối cùng dừng lại ở gian phòng có Bạch Nhã Hi. Nó đi qua đi lại, xem xét rất lâu.Ngay lúc Bạch Nhã Hi còn tưởng nữ quỷ kia sẽ xông vào thì nó lại dừng lại. Quỷ tân nương bên ngoài cười thật quỷ dị, nhẹ nhàng đặt chiếc thiệp hồng trước cửa rồi lặng lẽ rời đi.

------------------------

TIỂU KỊCH TRƯỜNG

Mặc Thiên Dung: Ta không nói chuyện này với ngươi là vì ngươi sẽ không gặp nguy hiểm!

Bạch Nhã Hi: Vì sao chứ? Đâu ai biết được tương lai , nếu đêm hôm con quỷ đó vào phòng bóp cổ ta thì sao? Lúc đó ta chỉ có nước chết.

Mặc Thiên Dung mặt đằng đằng sát khí: Kẻ nào dám làm hại phu quân của ta, ta giết hắn!

Bạn đang đọc Nhất Chi Hoa sáng tác bởi linhvanchanquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhvanchanquan
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.