Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắn Nhất Định Phải Quay Lại Đòi Tiền!

Phiên bản Dịch · 1313 chữ

Lục Diệp đánh giá chiếc đàn tỳ bà trong lòng nàng ấy.

Thứ này là tồn tại cùng loại với chén xúc xắc của Lưu Tam Bảo. Ban đầu Lục Diệp cho rằng chúng nó là linh khí, sau này mới phát hiện là không phải. Bởi vì kể cả chén xúc xắc của Lưu Tam Bảo lẫn chiếc đàn tỳ bà trước mắt này, đều giống như một bộ phận lực lượng của bọn họ hiển hiện ra bên ngoài vậy, bởi vì chúng nó cũng tồn tại dưới trạng thái không hư không thực, hệt như bản thân hai linh thể kia.

Kiểm kê quy mô Trành linh một chút, ngoại trừ Y Y, số lượng vẫn là ba mươi mốt con, có hai con Trành linh đặc thù, trong đám còn lại có mười lăm tiểu đội trưởng, mười bốn Tiên Nguyên vệ bình thường chuyển hóa thành Trành linh.

Thoạt nhìn số lượng không thay đổi nhưng lực lượng như vậy lại cường đại hơn lúc trước nhiều lắm, nếu hắn có được một đám Trành linh như vậy ở thời điểm Sơ Tình dẫn người mai phục hắn, Lục Diệp dám khẳng định rằng, hắn sẽ đánh cho cả đám người kia không chạy thoát được một kẻ nào.

Đến đây, hắn mới nhớ ra mình còn chưa hỏi tên nữ Trành linh lúc trước, thôi quên đi, cứ nàng là Tỳ Bà Nữ.

Lục Diệp nghĩ như vậy.

Quá trình thăm dò lại tiếp tục.

Một lúc lâu sau, Lục Diệp đứng ở phía trước một dãy tường cao của đại viện, mắt nhìn trên cửa có treo đèn lồng, hắn trực tiếp đẩy cửa bước vào.

Lại nói, nguyên chủ nhân của nơi này có thể sở hữu một tòa đại viện đồ sộ như vậy ở bên trong tòa thành lớn nhường này, có thể thấy được địa vị của đối phương ở trong Tiên Nguyên thành này không hề thấp.

Lục Diệp tiến vào bên trong có thể mơ hồ thấy được dấu vết của nước chảy cầu con ở xung quanh bốn phía.

Ánh mắt của Lục Diệp lập tức bị một mảnh màu đỏ bên trong tòa viện nào đó hấp dẫn, bên kia có một bóng dáng yểu điệu đang ngồi trên bàn đu dây, đưa lưng về phía hắn.

Lục Diệp lập tức có chút tâm hoa nộ phóng (mở cờ trong bụng), cảm thấy vận khí của bản thân đã bùng nổ rồi. Lúc trước hắn vẫn một mực đi tìm đều không thấy loại linh thể đặc thù như Lưu Tam Bảo và Tỳ Bà Nữ, vậy mà chỉ đi một hồi công phu lại đụng tới hai con, xem ra linh thể đặc thù trong Tiên Nguyên thành này cũng không thưa thớt như hắn đã nghĩ.

Và lúc trước hắn không đụng tới hoặc là vận khí không tốt, hoặc là những linh thể kia đã bị tu sĩ khác giết chết rồi.

Bàn đu dây nhẹ nhàng lắc lư, nữ tử váy đỏ đang ngồi trên bàn đu dây kia đã được nó đưa lên khỏi mặt đất một khoảng khá xa.

Lục Diệp đang muốn phân phó Hổ Phách phóng nhóm Trành linh ra cùng tử tế giao lưu cùng đối phương một phen, bỗng nhiên thân mình trở nên cứng ngắc.

Hắn xoa xoa mắt, một lần nữa hướng ánh mắt cẩn thận đánh giá nữ tử váy đỏ kia, xác định bản thân không nhìn lầm, hắn vội vàng nâng tay, bịt miệng Hổ Phách lại.

Của đáng tội, lúc ấy Hổ Phách đang muốn ngáp một cái...

Sau đó, Lục Diệp lập tức hoạt động thân thể, rồi cố gắng hết mức để lùi lại phía sau mà không phát ra bất cứ tiếng vang nào.

Oanh...

Bỗng nhiên cánh cửa lớn sau lưng khép lại, nó phát ra tiếng vang chát chúa.

Vừa vặn lúc ấy, Lục Diệp đang lao người về phía cửa, kết quả là đụng thẳng tắp vào nó.

Thoạt nhìn cánh cửa đã mục nát, sắp tả tơi kia, lại có thể ngăn cản được hắn.

Linh lực phun ra, linh lực màu lửa đỏ chảy xuôi sau lưng Lục Diệp, hai cánh rung lên, hắn lập tức muốn phóng lên cao, rồi chuẩn bị trèo tường ra ngoài, nhưng tựa như thân hình đã bị cố định tại chỗ, căn bản không thể động đậy nổi.

Không biết từ khi nào, đã có một luồng lực lượng vô hình giam cầm hắn lại, ngay cả linh lực toàn thân cũng rơi vào ngưng trệ, cánh chim sau lưng trực tiếp biến mất đâu không thấy.

Mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra từ trên trán Lục Diệp, hắn nhìn chằm chằm vào nữ tử váy đỏ kia, trong lòng cảm nhận được nguy cơ lớn lao đang ùa tới, bủa vây chính mình.

Bỗng nhiên hắn cảm nhận được loại tâm trạng từ mừng rỡ biến thành kinh hãi của những tu sĩ Vạn Ma lĩnh từng bị hắn giết chết kia.

Nhân sinh thay đổi nhanh quá, thật sự rất là kích thích.

Ở thời điểm vừa rồi khi Lục Diệp quan sát linh quang bên ngoài thân thể nữ tử váy đỏ kia, hắn lập tức cảm thấy không đúng, bởi vì bản thân lại không nhìn thấy linh quang bên ngoài thân thể đối phương.

Và loại tình huống này, hắn chỉ từng gặp được trên thân thể của ba người.

Một là Thủy Uyên sư tỷ.

Hai là chưởng giáo.

Ba là Vân phu nhân.

Ba người này, một người là Chân Hồ cảnh, hai người là Thần Hải cảnh, bởi vì thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, cho nên Lục Diệp căn bản không nhìn thấu được linh quang của bọn họ.

Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Lục Diệp lập tức lựa chọn lui ra bên ngoài, bởi vì nữ tử váy đỏ trước mắt này vô cùng có khả năng là tồn tại mà hắn không thể trêu chọc được, kể cả khi có Trành linh cũng không được.

Đương nhiên, cũng có khả năng trên thân thể không xuất hiện linh quang là bởi vì đối phương không có bất cứ lực lượng gì, những phàm phu tục tử không tu hành sẽ không có linh quang.

Nhưng linh thể ở bên trong Tiên Nguyên thành này sẽ không có lực lượng ư?

Lui lại một bước, nếu nàng thực sự không có bất cứ lực lượng gì, Lục Diệp chuyển hoán nàng thành Trành linh cũng vô dụng, nhưng nếu nàng thực sự có lực lượng... Thì chuyện này bắt đầu trở thành tình tiết khủng bố rồi.

Nhưng thời điểm hắn muốn lui ra ngoài, vẫn chậm rồi, cánh cửa đằng sau đã bị đóng, linh lực bị cấm, thậm chí Lục Diệp còn không phát hiện được dấu vết người ta có ra tay.

Từ đầu đến cuối, nữ tử váy đỏ kia vẫn im lặng ngồi trên bàn đu dây, nhẹ nhàng đưa đẩy.

Haizzz… tình báo của Thiên Cơ Thương minh bên kia cũng không đáng tin cậy, ít nhất là trong nội dung tình báo kia, Lục Diệp không thấy đề cập tới loại tồn tại khủng bố này ở bên trong Tiên Nguyên thành.

Hắn nhất định phải quay lại đòi tiền!

Bỗng nhiên một tiếng ca sâu kín vang lên, tuy âm thanh rất nhẹ nhàng, nhưng lại có cảm giác nó đang thánh thót vang lên bên tai, âm điệu đánh thẳng vào tâm linh.

Vẻ khẩn trương trên gương mặt Lục Diệp cũng bình tĩnh trở lại, bởi vì hắn biết, khi đối mặt với loại tồn tại khủng bố khó có thể địch lại này, bất cứ phản kháng đều là vô nghĩa.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.