Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Biết Chém Người!

Phiên bản Dịch · 1289 chữ

Lục Diệp không cho rằng thoạt nhìn vóc dáng của đối phương yếu đuối thì có nghĩa là linh thể này dễ bị bắt nạt, bởi vì đã có ba xác chết nằm gần bên linh thể nữ tử kia.

Cũng không biết là ba tên quỷ xui xẻo nào, nhưng căn cứ vào bộ dạng khi chết của bọn họ, có thể rõ ràng nhận ra ba kẻ này đã bị tra tấn rất nhiều, bởi vì vẫn còn máu tràn ra từ thất khiếu (7 lỗ: 2 mắt, 2 lỗ mũi, miệng, hai tai) của họ, vẻ mặt đầy rẫy thống khổ.

Nữ tử yếu ớt nọ cảm nhận được động tĩnh, lập tức ngượng ngùng ngẩng đầu liếc nhìn Lục Diệp một cái, trong đôi mắt long lanh tựa như được bao phủ bởi một tầng hơi nước, xinh đẹp đến câu hồn đoạt phách. Nàng khẽ mở đôi môi đỏ mọng, dùng giọng điệu ôn nhu nói: "Khách nhân có biết ngâm thơ hay không?"

Hiển nhiên khi những linh thể đặc thù ẩn náu bên trong Tiên Nguyên thành này còn sống, trong lòng bọn họ đều mang theo chấp niệm hoặc sở thích riêng.

Lưu Tam Bảo là dân cờ bạc, cho nên Lục Diệp vừa vào nhà gã, gã đã muốn đánh cược với hắn, cho đến tận khi đánh cược bằng tính mệnh, trò chơi ấy mới kết thúc. Và theo tình huống bình thường, người chiến thắng đều là Lưu Tam Bảo.

Chấp niệm của linh thể nữ tử này có chút kỳ lạ, vừa thấy Lục Diệp đi lên, nàng đã hỏi hắn có biết ngâm thơ hay không.

" Không biết."

"Vậy ngươi có biết làm câu đối hay không?"

"Cũng không biết."

"Vậy khách nhân biết cái gì?"

“Ta biết chém người!”

Lục Diệp trực tiếp đưa tay rút Bàn Sơn đao ra.

Linh quang bên ngoài linh thể của đối phương nồng đậm hơn Lưu Tam Bảo, có lẽ nàng này là một linh thể đã đạt tới Thiên cấp bát tầng cảnh thậm chí là cửu tầng cảnh.

Tiên Nguyên thành này đúng là ngọa hổ tàng long.

Nữ linh thể liếc nhìn Bàn Sơn Đao một cái, cũng không bởi vì Lục Diệp vô lễ mà tức giận, chỉ tiếp tục ôn nhu cười một tiếng.

Nhưng rất nhanh nàng đã không thể cười nổi nữa, bởi vì từng tên Tiên Nguyên vệ lần lượt bay ra khỏi cơ thể Hổ Phách, và chỉ trong nháy mắt, chúng nó đã lấp đầy cả căn phòng.

"Anh anh anh... " Nữ linh thể lập tức công kích trước, chỉ thấy nụ cười trên gương mặt nàng đã biến thành vẻ ai oán, hai hàng lệ chảy xuống từ trong hốc mắt, dáng vẻ vô cùng bi thương.

Gần như cùng lúc ấy, một luồng lực lượng vô hình trực tiếp quét qua tầng hai, khiến cho tất cả Tiên Nguyên vệ đều lóe sáng hào quang, ngay cả Lục Diệp cũng cảm thấy đầu mình hơi trầm xuống.

Trái tim của hắn thầm run lên. Đây là âm công. Linh thể nọ có thể mượn nhờ âm thanh truyền tới công kích.

Trước kia hắn chỉ nghe nói về loại hình công kích này nhưng chưa bao giờ được chứng kiến tận mắt.

Hắn muốn giơ đao lên, nhưng dưới ảnh hưởng của tiếng khóc phát ra từ trong miệng nữ linh thể, hắn lại có chút không khống chế được cánh tay của mình.

Nhóm Tiên Nguyên vệ gần đó lại không chịu nổi, ngay cả Lưu Tam Bảo cũng lộ ra vẻ mặt đau đớn.

"Rống!" Hổ Phách nằm trên bả vai Lục Diệp trực tiếp phát ra một tiếng hổ gầm.

Tại thời khắc mấu chốt, vẫn phải nhờ Hổ Phách xuất thủ.

Một tiếng rống kia đã thành công chặn được tiếng khóc của nữ linh thể, thậm chí còn dọa cho nàng ta sững sờ. Mãi cho đến lúc này, nàng mới chú ý tới Hổ Phách không giống bình thường kia. Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào nó, vừa đánh giá, vừa lộ ra kiêng kị.

Hổ Phách đã lao xuống, nó lập tức há miệng, hướng về phía nữ linh thể nọ, hút một cái.

Nữ linh thể chứng kiến tình huống không ổn, cũng dứt khoát nâng tay, ném chiếc đàn tỳ bà trên tay ra. Một đòn này đã thành công đánh bay Hổ Phách, thậm chí còn khiến nó lật ngược ra ngoài mấy vòng.

Y Y thuận thế lao tới, trực tiếp đánh một đạo thuật pháp về phía nữ linh thể nữa, Lục Diệp cũng lao lên phía trước, một đao chém xuống.

Nữ linh thể nọ ngăn chặn được thuật pháp của Y Y, nhưng không ngăn cản được một đao của Lục Diệp, chỉ thấy linh quang bên ngoài thân thể nàng ta chớp lóe không ngừng.

Nhân cơ hội này, nhóm Trành linh bốn phía cũng đồng loạt ra tay, từng luồng Phược Linh Tỏa ầm ầm lao về phía nữ linh thể, muốn trói buộc nó lại, Lưu Tam Bảo cũng ném ba viên xúc xắc của mình ra ngoài.

Ngón tay thon dài đang ôm lấy tỳ bà của nữ linh thể lập tức gảy mạnh vài cái, còn lôi lôi kéo kéo một cái, gần như ngay lập tức, hơn phân nửa đám Phược Linh Tỏa đang bay về phía nàng đã bị cố định giữa không trung, toàn bộ những sợi còn lại ầm ầm nát vụn.

"Anh anh anh..." Tiếng khóc lại vang lên.

"Rống!" Hổ Phách lại xông tới, há miệng rít gào về phía nàng ta, lần này âm thanh từ trong miệng nó còn lớn hơn lần trước, bằng mắt thường cũng có thể thấy làn sóng khí đi qua, đánh sâu vào nữ linh thể nọ, khiến cho vẻ mặt nàng lập tức lộ ra một tia đau đớn, tiếng “Anh anh…” nọ cũng đột nhiên ngưng bặt.

Lục Diệp lại thuận thế chém xuống một đao.

"Anh anh..."

"Rống!"

Lục Diệp lại tiếp tục chém một đao.

"Anh..."

Một đao nữa...

Lần này nữ linh thể thật sự khóc rồi. Chỉ thấy nàng ta ôm lấy cây đàn tỳ bà, co đầu rụt cổ lại, còn hướng ánh mắt tội nghiệp nhìn chằm chằm vào Lục Diệp, nước mắt lớn như hạt đậu không ngừng chảy xuống.

Khách nhân lần này thật không dễ tiếp đãi, người nọ đã không ngâm thơ, không đối đáp, còn hét lớn với nàng, liên tục chém nàng...

Một lát sau, Hổ Phách đã cắn nuốt nữ linh thể vừa bị bọn họ thay phiên nhau lăn lộn tới không còn sức kháng cự nữa, và chuyển hóa thành Trành linh.

Dưới trướng lại thêm một viên mãnh tướng, tâm trạng của Lục Diệp vô cùng tốt, hắn lập tức phân phó Hổ Phách phóng nữ linh thể ra.

Không ngoài dự kiến, thực lực của nữ linh thể cũng bị áp chế thật lớn, chỉ có trình độ cửu tầng cảnh như Lưu Tam Bảo.

Lúc này, ở trong mắt này đã không còn quang mang câu hồn đoạt phách như ban đầu, chỉ ngơ ngơ ngác ngác đứng nguyên nơi đó, trong lòng ôm tỳ bà, rõ ràng có chút đờ đẫn cứng nhắc, mơ hồ cũng có thể thấy được một chút nhu nhược ban đầu.

Đây là tệ đoan khi linh thể bị chuyển hóa thành Trành linh.

Có thể nói chỉ cần bị Hổ Phách chuyển hóa thành Trành linh, không biết lúc trước linh thể kia có linh trí hay không, sau này sẽ không còn nữa.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.