Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Tỏa Thiên Cơ! Họa Thủy Đông Dẫn!

Phiên bản Dịch · 1308 chữ

Dù gã ước gì tông môn nhà mình có thể điều khiển dạng yêu thú này, nhưng nếu không đủ nội tình, dù dạng yêu thú này chịu cho bọn họ sử dụng, cũng chẳng phải chuyện tốt lành gì, chỉ tổ gây nên địch ý với các thế lực Vạn Ma Lĩnh xung quanh, khiến bọn họ bị nhằm vào mà thôi.

Ngộ nhỡ bốn năm thế lực Vạn Ma Lĩnh cùng liên hợp chạy tới đánh lén bọn họ một phen? Ngân Quang Đảo có thể ngăn cản được hay không. . .

"Có liên quan hay không, ai mà biết được? Theo ta được biết, bản tông Ngân Quang Đảo các ngươi có một vị yêu tu trưởng lão. Mà hình như vị trưởng lão kia chính là xà yêu?"

Lời này quá độc, làm La Phục nhất thời không dám đón đỡ.

Đúng là Ngân Quang Đảo có một vị yêu tu trưởng lão, cũng là xà yêu, hơn nữa còn là yêu quái hải xà, đây vốn không phải chuyện gì bí mật. Làm hàng xóm của nhau nhiều năm như vậy, ai còn không biết gốc rễ của đối phương?

Một khi chuyện hôm nay lan truyền ra ngoài, khó mà khiến người khác không hoài nghi. Và một khi có chút xíu hoài nghi, tình cảnh về sau của Ngân Quang Đảo sẽ không tốt.

Dường như La Phục đã hiểu rõ dụng ý của Trâu Kỳ, tầm mắt có chút buông xuống.

"Có phải ngươi muốn nói, để chứng minh trong sạch, tốt nhất là La mỗ nên dẫn người rút khỏi nơi đây, có đúng không?"

"Ta đâu có nói như vậy."

"Đừng có nằm mơ!" La Phục hừ lạnh một tiếng: "Cẩu vật thích vu cáo lung tung, đợi lát nữa sau khi phá đại trận của các ngươi, nếu lão tử không đánh ngươi vãi shit ra quần, coi như ngươi còn sạch sẽ!"

Lại nói, đúng là bọn họ liên thủ với Ứng Giao cùng phá trận, sẽ khiến người khác sinh ra một chút nghi kỵ, nhưng cơ hội trời cho cỡ này, sao La Phục nguyện bỏ lỡ? Mặc kệ nói thế nào, người Ngân Quang Đảo đã đến rồi, sẽ không rút đi.

Về phần sau này, cứ để sau hãy nói.

Người Vạn Ma Lĩnh dám liên thủ nhằm vào Ngân Quang Đảo, người Hạo Thiên Minh cũng không phải không đủ đoàn kết, Trâu Kỳ mơ tưởng chỉ dựa vào dăm ba câu đã khiến Ngân Quang Đảo lui binh. Đúng là trời sáng còn chưa tỉnh ngủ.

Lúc Trâu Kỳ và La Phục thương lượng, Du Hồng Bảo đang đứng bên cạnh Trâu Kỳ, mắt thấy La Phục bất vi sở động (giữ nguyên lập trường, không bị ngoại lực tác động), gã không khỏi thở dài, cảm thấy Trâu Kỳ sư huynh đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi. Nếu đổi lại là gã đứng trên lập trường của La Phục, chắc chắn cũng không có chuyện rút lui. Đây là cơ hội công chiếm trụ sở địch tông thật tốt mà.

"Phong tỏa Thiên Cơ!" Bỗng nhiên Trâu Kỳ nhẹ nhàng phân phó một tiếng.

“Hả?" Du Hồng Bảo khẽ giật mình, ngay sau đó gã đổi sắc mặt, thấp giọng nói: "Sư huynh!"

"Phong tỏa Thiên Cơ!" Trâu Kỳ cắn răng gắt.

Vẻ mặt Du Hồng Bảo bi tráng: "Vâng!"

Theo hành động của gã, Thiên Cơ đã bị phong tỏa.

Phong tỏa Thiên Cơ có thể hiểu là phong tỏa Thiên Cơ Trụ. Làm như vậy, tu sĩ Kình Thiên Tông sẽ không thể mượn nhờ Thiên Cơ Trụ trở về Cửu Châu. Đây là phòng bị có người thấy tình thế không ổn, dẫn đầu chạy trốn.

Kình Thiên Tông bên này vốn đã có tình cảnh không tốt, nếu có người dẫn đầu chạy trốn, tất sẽ dẫn tới hỗn loạn cực độ, đến lúc đó trụ sở của bọn họ thật sự phải chắp tay nhường cho người rồi.

Du Hồng Bảo tưởng rằng, điểm mấu chốt trong mệnh lệnh vừa rồi của Trâu Kỳ, chính là đối phương muốn môn hạ tu sĩ và bản thân cùng tồn vong với trụ sở, tự nhiên tâm tình bi tráng.

Trâu Kỳ cũng nhìn ra điểm này, lại mở miệng an ủi: "Còn có cơ hội."

Du Hồng Bảo lắc đầu: "Sư huynh nghĩ ta sợ chết sao? Tông môn nuôi nấng ta, bồi dưỡng ta, bây giờ đã đến lúc ta xuất lực vì tông môn. Ta không sợ chết, ta chỉ sợ trước khi mình chết không thịt được mấy tặc nhân Ngân Quang Đảo."

Trâu Kỳ đã ra quyết định, gã cũng chỉ có thể tháp tùng, hạ quyết tâm.

Kình Thiên Tông bọn họ không sống yên, Ngân Quang Đảo cũng đừng hòng thoải mái, trước khi chết kiểu gì gã cũng phải kéo theo mấy cái đệm lưng.

"Không phải bọn họ điều khiển Ứng Giao đến." Trâu Kỳ lại nói.

Vừa rồi gã trò chuyện với La Phục một hồi, nhìn như không mang lại chút hiệu quả nào, trên thực tế chỉ là nói bóng nói gió vài câu nhưng lại từ đó đạt được một chút tin tức. Chẳng lẽ gã lại không biết La Phục kia không thể bị khuyên lui chỉ vì dăm câu ba điều của mình sao? Đương nhiên là gã biết chứ, và mục đích gã hỏi như vậy, chỉ để làm rõ chuyện Ứng Giao đột kích có liên quan tới Ngân Quang Đảo hay không thôi.

Và thái độ của La Phục đã khiến gã xác định được một chuyện, Ứng Giao không có liên quan gì tới Ngân Quang Đảo, hai phe bọn họ chỉ là may mắn gặp dịp, tiến tới cùng một chỗ mà thôi!

Sau khi Trâu Kỳ xác nhận được điểm này, trong lòng lại đắng như ăn hoàng liên. Gã nghĩ mãi mà không rõ vì sao vận khí của tông môn nhà mình lại đen đủi như thế? Càng không rõ vì sao Ứng Giao lại để mắt tới Kình Thiên Tông? Đôi bên bình an vô sự ở chung đã trên trăm năm rồi mà?

Trâu Kỳ lập tức ngoắc Du Hồng Bảo lại, nhẹ giọng nói vài câu. Du Hồng Bảo càng nghe con ngươi càng sáng, không ngừng gật đầu. Ngay sau đó, từng tin tức được truyền ra ngoài.

Rất nhanh, các tu sĩ Kình Thiên Tông đã biết kế hoạch của trấn thủ sứ và phó sứ nhà mình, đồng thời cũng biết trụ sở Thiên Cơ đã bị phong tỏa, có muốn rút về Cửu Châu cũng không được.

Đường lui đã đứt, lại có kế hoạch do Trâu Kỳ đưa ra làm vững dạ, dù vẻ mặt các tu sĩ Kình Thiên Tông vẫn khẩn trương như cũ, nhưng không còn quá mức tuyệt vọng nữa.

Quầng sáng bên ngoài đại trận đã ảm đạm tới đỉnh điểm, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ vụn.

Mấy trăm tu sĩ Kình Thiên Tông tập kết tại trước quảng trường Thiên Cơ Điện, trấn thủ sứ Trâu Kỳ, phó sứ Du Hồng Bảo đều đứng ngay tuyến đầu, toàn bộ đội ngũ hướng mặt về vị trí của tu sĩ Ngân Quang Đảo, vận sức chờ phát động.

La Phục luôn quan sát động tĩnh, tự nhiên cũng nhìn thấy một màn này, trong chớp mắt, dường như gã đã hiểu được điều gì, chợt kinh hô một tiếng: "Không tốt!"

Đến lúc này, rốt cuộc gã cũng hiểu trong đầu Trâu Kỳ đang chất chứa loại ý định quái quỷ gì, Kình Thiên Tông đang muốn họa thủy đông dẫn (để người khác thay mình hứng chịu tai họa), mượn lực Ứng Giao!

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.