Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gác Ngân Quang Đảo Lên Lửa Nướng!!!

Phiên bản Dịch · 1303 chữ

Lúc này, bởi vì Ứng Giao bị thương, đã gợi lên hung tính, nó đâu chịu để mặc cho nhóm tu sĩ Kình Thiên tông nhân yên ổn lùi lại. Ở thời điểm nhóm tu sĩ đang gấp rút lui lại, trên cặp sừng thịt lập tức ngưng tụ lực lượng lôi đình, từng luồng sấm sét đánh xuống, giết cho khu vực phía trước đại trận hộ tông máu chảy thành sông.

Chỉ giao phong ngắn ngủi không đến một nén nhang, nhưng Kình Thiên tông bên này đã chết thương hơn trăm người, có thể thấy được hung uy dữ dằn của Ứng Giao.

Sau khi nó liên tiếp bổ ra vài đạo lôi đình, khí thế đã uể oải đi không ít, xem ra là tiêu hao rất lớn, hiển nhiên nó không thể tùy ý sử dụng quá nhiều loại lực lượng lôi đình này.

Đại trận một lần nữa khép lại, Ứng Giao lao đến truy kích lại bị ngăn ở bên ngoài quầng sáng, nó lập tức điên cuồng va chạm, miệng vết thương trên người vỡ ra, máu tươi chảy đầm đìa.

Bên kia, dưới sự chỉ huy của La Phục, chiếc thuyền lớn bên phía Ngân Quang đảo lao đến, trắng trợn lướt qua Ứng Giao, lướt qua trụ sở Kình Thiên tông, rồi dưới cái nhìn chăm chú đầy tuyệt vọng của rất nhiều tu sĩ Kình Thiên tông, bọn họ hạ xuống từ một phía khác.

Từng bóng dáng bước xuống khỏi thuyền lớn, trong chớp mắt đã hội tụ thành đội hình mấy trăm người.

Vẻ mặt chúng tu Kình Thiên tông càng thêm tuyệt vọng.

Ứng Giao vẫn đang hung hăng va chạm vào đại trận, thỉnh thoảng lại phụt lên xà vụ, hiển nhiên nó có một loại khát cầu đã đạt đến mức chấp nhất với lân giáp kia.

Và một Kình Thiên tông không thể ngăn được.

Huống chi lúc này người của Ngân Quang đảo đã đến đây, một khi bọn họ cũng ra tay, coi như hai mặt giáp công cùng Ứng Giao, chắc chắn sẽ khiến tốc độ sụp đổ của đại trận Kình Thiên tông trở nên nhanh hơn.

"La Phục, là các ngươi đưa tới Ứng Giao?" Bên trong đại trận, Trâu Kỳ đứng cách một tầng quầng sáng, khóe miệng đầy máu, chật vật vô cùng, ánh mắt phun lửa nhìn La Phục, mở miệng chất vấn.

La Phục cười ha hả nói: "Ngân Quang đảo ta nào có bản lĩnh lớn như vậy, may mắn gặp dịp, may mắn gặp dịp thôi."

Trong đại trận, con mắt Trâu Kỳ nhìn chằm chằm vào La Phục, giống như muốn xem có phải gã đang nói láo hay không, nhưng không thể nhìn ra điều đó.

"Các ngươi không trốn sao? Vậy ta cũng không khách khí!" La Phục mỉm cười giơ tay, vung lên phía trước, trong miệng nhẹ nhàng tung ra hai chữ: "Tấn công!"

Phía sau gã, quang mang đủ các sắc màu nở rộ, rơi xuống phía trên đại trận phòng hộ của Kình Thiên Tông, đánh ra từng luồng gợn sóng.

Kình Thiên Tông đã lập tông nhiều năm như vậy, khó mà đếm được số lần bọn họ trải qua các loại nguy cơ lớn nhỏ, nhưng chưa có một lần nào, khó giải như hôm nay.

Trước có Ứng Giao xông trận, sau có Ngân Quang Đảo đột kích, trước sau đều là bao vây kìm kẹp, khiến tu sĩ Kình Thiên Tông không nhìn thấy một chút hi vọng nào.

"Sư huynh, rút lui đi." Du Hồng Bảo đứng bên người Trâu Kỳ, nhẹ giọng mở miệng nói.

Dù đại trận còn có thể kiên trì thêm một đoạn thời gian, nhưng dưới kiểu thế cục này, phía bọn họ đã không còn kiên trì được bao lâu, một khi đại trận bị phá, tu sĩ Kình Thiên Tông sẽ trở thành cá trong chậu, đến lúc đó muốn đi cũng không đi nổi.

"Rút lui như thế nào?" Ánh mắt Trâu Kỳ vô thần.

Đôi môi khô khốc của Du Hồng Bảo khẽ cử động một chút, lại không dám nói ra hai chữ kia.

Lúc này nếu bọn họ muốn rút lui, chỉ có thể thông qua Thiên Cơ Trụ rút về bản tông tại Cửu Châu, nhưng thật sự làm như vậy, thì tông môn tích lũy qua nhiều năm sẽ phải chắp tay nhường cho người khác.

Không nói đến hai người bọn họ có gánh nổi trách nhiệm vì làm mất trụ sở hay không, chỉ tính tới loại kết quả này thôi, cũng khiến bọn họ không thể tiếp nhận được rồi.

rút lui lúc này, về sau còn mặt mũi gì để sống chui sống nhủi giữa thế gian? Còn có tư cách gì để tự xưng là đệ tử Kình Thiên Tông nữa?

"Chúng ta chưa hẳn đã mất hết cơ hội!" Trâu Kỳ bỗng nhiên nói.

Du Hồng Bảo biết xưa nay, sư huynh nhà mình luôn có chủ kiến, lập tức mong đợi nhìn qua: "Ý của sư huynh là. . ."

Trâu Kỳ không nói tiếng nào, chỉ thông qua chiến ấn ký trường, truyền cho đối phương một tin tức.

Du Hồng Bảo kiểm tra, cảm thấy đúng là như thế, không khỏi khẽ gật đầu.

Trâu Kỳ lại lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía La Phục: "La Phục, nếu chuyện Ngân Quang Đảo có thể ngự sử Ứng Giao lan truyền ra ngoài, ngươi có biết sẽ mang tới hậu quả gì không?"

La Phục đang đứng cách màn sáng đại trận, thưởng thức Ứng Giao ra sức phá trận ở đầu bên kia, nghe vậy, khẽ giật mình. Theo bản năng, gã cảm thấy không ổn, lập tức cau mày nói: "Ngươi có ý gì?"

Trâu Kỳ nhếch miệng cuời nhẹ: "Có ý gì, ngươi không ngại thì tự suy nghĩ một chút đi."

Dù La Phục cho rằng gia hỏa này đang bắn tiếng đe dọa, nhưng vẫn nhịn không được rơi vào trầm tư.

Ứng Giao là do Lục Nhất Diệp của Bích Huyết Tông kia dẫn tới, chẳng có nửa xu liên quan đến Ngân Quang Đảo bọn họ, nhưng ngoại trừ huynh muội Hách Nhân, cũng chỉ có La Phục và Thích Thạch biết chuyện này, Kình Thiên Tông không hề hay biết.

Tình cảnh này, đương nhiên là bọn họ đang hiểu lầm Ngân Quang Đảo có thể điều khiển được Ứng Giao.

Một khi hung vật Ứng Giao này phát uy, đại trận phòng hộ của trụ sở một tông tuyệt đối không đỡ nổi, những gì Kình Thiên Tông gặp phải chính là tiền lệ.

Cho nên nếu việc này lan truyền ra ngoài. . . Biểu cảm trên mặt La Phục lập tức cứng đờ, mồ hôi lạnh dần dần xuất hiện trên trán.

Vốn dĩ ở trên một mẫu ba phần đất này, nội tình của tất cả các đại tông môn đều không kém nhau bao nhiêu, tuy bình thường, đám người bọn họ vẫn ma sát không ngừng, nhưng chẳng ai làm gì được ai cả. Có điều… nếu Ngân Quang Đảo có một tồn tại đỉnh cao như Ứng Giao giúp đỡ. . . Những thế lực Vạn Ma Lĩnh đó có thể không kiêng kị sao?

Mà một khi kiêng kị, tất sẽ khiến các thế lực Vạn Ma Lĩnh sinh ra địch ý.

Đây là muốn gác Ngân Quang Đảo bọn họ lên lửa nướng nha!

"Cẩu tặc Trâu Kỳ, chớ có ngậm máu phun người, Ứng Giao và Ngân Quang Đảo ta không có chút liên quan nào. Nó rõ ràng là yêu thú bên trong trụ sở Kình Thiên Tông các ngươi." La Phục lập tức gầm thét lên.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 178

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.