Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu Sĩ Linh Khê Cảnh Nghèo Khổ!!!

Phiên bản Dịch · 1382 chữ

Hơn nữa, có vài loại linh khí dùng để giết địch hoàn toàn không thích hợp để phi hành, linh khí dạng đao kiếm còn có thể, tốt xấu gì khi ngự kiếm phi hành, ngự đao phi hành còn khá tiêu sái, nếu bản thân lại dùng loại vũ khí dạng lang nha bổng, quả thực tư thế ngự khí phi hành kia có chút cay con mắt.

Suy cho cùng, lựa chọn linh khí chuyên môn phi hành, hay là mượn dùng linh khí giết địch của bản thân để phi hành, lại có liên quan lớn tới trình độ giàu có của bản thân.

Chuyện này cũng cùng một đạo lý với tu sĩ vừa đạt tới thất tầng cảnh, nên lựa chọn loại ngự khí giết địch của mình như thế nào, có vài loại linh khí trong tay tu sĩ, vừa có thể chiến đấu cận thân vừa có thể ngăn cản địch nhân.

Ngày thường, nhóm tu sĩ cần phải chi dùng rất lớn cho chuyện tu hành, ví dụ như phục dụng linh đan, hay dùng linh thạch, đều phải tốn tiền bạc.

Ở thời điểm tu vi còn thấp, cần phải mua chút linh phù phòng thân.

Tới thời điểm thất tầng cảnh, rất nhiều tu sĩ lại cần mua ngự khí.

Tới thời điểm bát tầng cảnh, sẽ cân nhắc tới chuyện mua phi hành linh khí.

Tới thời điểm cửu tầng cảnh, lại muốn đi mua Thiên cấp công pháp. . .

Cho nên đại đa số tu sĩ cấp bậc Linh Khê cảnh này, đều có cuộc sống vô cùng kham khổ, rất khó tích cóp được tài phú.

Lại nói giá cả của linh khí chuyên môn phi hành không thấp, kiểu gì cũng phải tốn hai ba trăm khối linh thạch, phi hành linh khí càng tốt, giá cả càng đắt, còn có loaij trị giá mấy ngàn mấy vạn khối linh thạch.

Tuy trước mắt Lục Diệp còn chưa tới trình độ ngự khí phi hành, nhưng ít nhiều vẫn có chút hiểu biết về những thứ này.

Cho nên hắn vừa thấy binh tu ngự đao phi hành kia, đã biết gia hỏa này là một kẻ nghèo túng, lập tức chẳng còn bao nhiêu hứng thú với gã, người như thế kể cả khi bị giết, trong túi trữ vật cũng không có bao nhiêu thứ tốt.

Ngược lại pháp tu kia, dưới chân đạp một chiếc thuyền nhỏ vô cùng tinh xảo, có khả năng giá trị nhiều tiền hơn chút.

Hai người đều lơ lửng giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống Lục Diệp đã bị "Dọa ngốc", binh tu kia trầm giọng nói: "Ngươi có nhìn thấy một quỷ tu bát tầng cảnh hay không?"

Lục Diệp không nói, hiện tại hắn đang bận cân nhắc xem nên kéo đối phương xuống dưới như thế nào, gia hoả này cứ lơ lẳng giữa không trung như vậy, thì đống bẫy rập đã bố trí xong từ trước không phát huy được tác dụng.

Binh tu kia không chờ được hắn trả lời, có chút không kiên nhẫn, lại hỏi một câu: "Ngươi thuộc trận doanh bên kia?"

Vẫn không nhận được câu trả lời thuyết phục.

"Vậy ngươi có thể đi chết được rồi!" Binh tu kia hừ lạnh một tiếng, loại tu sĩ hỏi không ra trận doanh này, chắc chắn thuộc bên đối địch, cho nên gã rất quyết đoán chuẩn bị ra tay

Binh tu kia vừa nói như vậy, linh khí trong tay lập tức trở nên run rẩy, sát khí phun trào.

Lục Diệp đưa tay lấy ra một vật từ trong túi trữ vật của mình, ném xuống mặt đất!

"Ừm?" Binh tu kia nhìn thấy trước mắt sáng ngời, còn không chờ vật phẩm kia rơi xuống đất, gã đã lao xuống trước rồi, bởi vì thứ mà Lục Diệp ném ra, chính là một kiện phi hành linh khí.

Đối với một binh tu bần cùng đến mức chỉ có thể ngự đao phi hành như gã, không thể nghi ngờ rằng một kiện phi hành linh khí có lực hấp dẫn rất lớn, nhất là khi nó được một tu sĩ thất tầng cảnh ném ra. Ở trong mắt binh tu kia, vật ấy chính là tiền đối phương dùng để mua mạng.

Món đồ chơi này vốn thuộc về Nguyên Quảng, sau khbi Lục Diệp giết gã, đã mở túi trữ vật của gã ra, đương nhiên nó đã trở thành chiến lợi phẩm của hắn, vừa vặn lúc này có thể dùng tới.

Binh tu lấy thế sét đánh không kịp bưng tai chộp phi hành linh khí kia vào trong tay, chờ đến lúc ngưng thần quan sát, mới phát hiện hình như thứ này có chút nhìn quen mắt, có lẽ gã đã từng trông thấy ở đâu rồi.

Đương nhiên là gã sẽ nhìn quen mắt rồi, Nguyên Quảng và gã đều là cửu tầng cảnh, còn thuộc về Kình Thiên tông, khẳng định sẽ có giao tình. Trước kia gã đã trông thấy phi hành linh khí của Nguyên Quảng, thậm chí còn cùng Nguyên Quảng bay trên kiện phi hành linh khí này.

Nhưng không chờ gã hiểu được điều gì, vị trí dưới chân bỗng vặn vẹo một đợt, bắt đầu biến hóa, cảnh tượng xung quanh đột ngột chuyển thành một mảnh Loạn Thạch lâm, chờ sau khi Loạn Thạch lâm kia biến mất, binh tu cũng biến mất theo luôn.

Biến cố này dọa cho pháp tu kia sợ tới nhảy dựng, càng khiến người ta hãi hùng, bởi vì linh lực chợt phun ra từ phía dưới. Ngay sau đó, hai luồng lưu quang lấy tốc độ cực nhanh lao thằng về phía gã, mỗi một luồng lưu quang đều mang theo sát khí mười phần, lần lượt thay đổi vị trí, giống như đã biến thành một cây kéo. . .

Pháp tu là người rất cẩn thận, kể cả khi thực lực vượt qua Lục Diệp, cũng lơ lửng ở vị trí ba mươi trượng có dư, chính vì sợ thất tầng cảnh này bỗng nhiên bạo khởi gây khó dễ, ngự khí công kích mình, trước kia gã từng nếm trải thiệt thòi như vậy rồi.

Cho nên sau giây kinh hoàng ngắn ngủi, tâm trạng pháp tu đã vững vàng trở lại, thường ngày cẩn thận kiểu gì cũng có hồi báo, quả nhiên gã thận trọng là đúng.

Lại nói, khoảng cách ba mươi trượng, đã vượt qua cực hạn ngự khí của tu sĩ thất tầng, mặc kệ đối phương làm như thế nào cũng không thể đả thương được gã.

Tiếc là… hai tiếng vang nhỏ mang theo khí thế hung hăng đánh tới, phi hành linh khí dưới chân pháp tu đã dính một đòn công kích mãnh liệt, lập tức trở nên lắc lư lảo đảo.

Ngay thời điểm Lục Diệp vừa ra tay, pháp tu này cũng thúc giục linh lực, chuẩn bị thi triển thuật pháp, nhưng biến cố lần này lại làm gã rối loạn tâm thần, thuật pháp chuẩn bị thi triển cũng gián đoạn, thay vào đó là vội vàng ổn định phi hành linh khí của mình.

Nếu ngã xuống từ độ cao này, dù không chết người, cũng bị dọa chết khiếp, thân thể mỏng manh của gã cũng không cường tráng như thể tu.

Lúc này, trong đầu gã là một mảnh hồ dính, ai… ai là người nói với gã khoảng cách ngự khí của tu sĩ thất tầng cảnh sẽ không vượt quá ba mươi trượng? Thế mà người bên dưới kia không những có thể vượt qua ba mươi trượng đánh tới, mà có cách xa ba mươi lăm trượng, hắn cũng bắn trúng mục tiêu.

Khí tức nóng rực từ dưới kia đánh tới, khiến phi hành linh khí vừa ổn định lại, đã gặp phải công kích đánh sâu vào, đã vậy công kích lần này còn mãnh liệt hơn lần trước, là Lục Diệp thi triển Hỏa Long Thuật!

Dưới bóng đêm, hỏa long thật lớn đập thẳng vào phi hành linh khí, trực tiếp đánh cho linh khí kia lật ngược lại.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.