Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hào Thứ!

Phiên bản Dịch · 1298 chữ

Đinh đương. . .

Nhưng trường kiếm đang đâm về phía cổ tay Lục Diệp đã bị Ngự Thủ linh văn đón đỡ.

Thân mình Nguyên Quảng chợt cứng đờ tại chỗ, phần ngực, bụng truyền tới đau đớn kịch liệt. Gã có thể tinh tường cảm giác được phần phổi của mình đã bị đâm xuyên qua, tròng mắt lập tức trợn tròn, nghĩ mãi mà không rõ, rút cuộc đối phương đã phá vỡ bảo giáp của chính mình như thế nào, sau đó còn đâm thủng thân thể của mình nữa?

Đúng là thanh đao của đối phương vô cùng sắc bén, nhưng đâu thể sắc bén đến loại trình độ này?

Hơn nữa, phần cổ tay của đối phương vừa hiện lên cái gì vậy? Lại có thể nào ngăn cản một kiếm của gã?

Gần trong gang tấc, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt Lục Diệp đầy bình tĩnh. Hắn đã quá quen thuộc với loại chuyện lấy thương đổi thương này rồi. Trước kia hắn từng trải qua rất nhiều, cho nên vừa rồi Nguyên Quảng vừa đâm kiếm tới, hắn đã biết trong lòng đối phương đang đánh chủ ý quỷ quái gì rồi.

Nguyên Quảng là tu sĩ cửu tầng cảnh, thực lực rất mạnh, giao phong với gã đến hiện tại, mỗi lần Lục Diệp xuất đao đều bị gã đón đỡ được. Hắn chỉ may mắn chém trúng gã một đao, nhưng chẳng làm gì được đối phương hết.

Lục Diệp vẫn luôn tìm cơ hội, nhưng khó mà tìm được. Hắn vốn có dự định, cứ đánh từ từ, từng bước vững vàng, đả kích địch nhân, ai ngờ Nguyên Quảng lại cho hắn cơ hội này.

Trong nháy mắt khi Lục Diệp chém ra một đao kia, phía trên Bàn Sơn đao đã được gia trì thêm không chỉ một, mà là hai đạo Phong Duệ linh văn.

Trên Thiên Phú thụ có một vài lá cây chịu tải linh văn không có tác dụng cụ thể, nhưng lại mang theo hiệu quả liên kết. Mấy thứ này không được gọi là linh văn, mà là một loại kỹ xảo, kỹ xảo vận dụng linh văn.

Đúng là Lục Diệp dùng loại kỹ xảo này, để trong nháy mắt có thể thúc giục hai đạo Phong Duệ, coi đây là cơ sở, sau đó liên kết hai đạo Phong Duệ linh văn với nhau, khảm hợp lại.

Đối phương có bảo giáp, ta có Phong Duệ, một đạo không đủ, vậy hai đạo! Chỉ cần đao của ta đủ sắc bén, bất cứ loại phòng hộ nào đều là giấy!

Trên Thiên Phú thụ có khá nhiều loại kỹ xảo dùng để liên kết này, Lục Diệp cũng được lợi không nhỏ từ chúng.

Sở dĩ hắn có thể tiến bước thần tốc trong quá trình học tập linh văn chi đạo ở chỗ Vân phu nhân kia, có liên quan rất lớn tới chuyện hắn đã tiếp thu những tri thức về các loại kỹ xảo này.

Lúc ban đầu khi Lục Diệp nhận được những loại kỹ xảo này, hắn còn không biết nên sử dụng chúng nó như thế nào, nhưng sau quá trình học tập ở chỗ Vân phu nhân bên kia, hắn lại chậm rãi sờ soạng mà hiểu được.

Có thể dùng loại kỹ xảo đặc biệt này để liên kết hai đạo Phong Duệ lại với nhau, từ đó phát huy ra sát thương càng mạnh hơn.

Nói một cách đơn giản, khi hắn dùng loại kỹ xảo đặc biệt này để liên kết hai đạo Phong Duệ, có thể gọi chúng là hai đạo cấm chế. Cũng có thể hiểu như, trong nháy mắt khi Lục Diệp xuất đao, trên Bàn Sơn đao đã có thêm hai đạo Phong Duệ cấm chế gia trì!

Bởi vậy, nó mới có thể trực tiếp đâm thủng bảo giáp có lực phòng hộ không tồi kia.

Ở trong nháy mắt khi Lục Diệp xuất đao, thanh trường đao hoàn chỉnh mang theo linh lực nọ đã trở nên sắc bén tới tột cùng.

Nguyên Quảng bị một đao đâm thủng ngực, vẫn chưa chết, gã lại rút kiếm đâm thẳng vào mặt Lục Diệp, nhưng bỗng nhiên trước ngực gã xuất hiện tiếng động tựa như có linh lực phun trào ra ngoài. Ngay sau đó, một thứ rất giống kim châm bằng linh lực xuyên thấu thân hình gã, trực tiếp đâm gã thành con nhím.

Hào Thứ! (đâm liên tiếp)

Đây là linh văn Lục Diệp nhận được sau khi cho Thiên Phú thụ tiếp tục cắn nuốt mười phần Địa Tâm Hỏa trong đoạn thời gian trước. Nó chẳng có tác dụng gì khác, chỉ khi thành hình, lập tức sẽ lấy linh lực cấu tạo nên linh văn làm căn cơ, từ đó sinh ra từng cây châm bằng linh lực, thời gian duy trì cũng không quá dài.

Bình thường loại linh văn này không có nhiều tác dụng, nhưng nếu nó được thành hình trong cơ thể địch nhân, lực sát thương cũng rất khủng bố.

Một tu sĩ, kể cả khi đã mặc linh khí phòng hộ, thì trong cơ thể vẫn luôn yếu ớt.

Trước kia, dù Lục Diệp có thể đâm người khác một đao nhưng chỉ cần không gây tổn thương đến nơi yếu hại, trên cơ bản đều không giết được người, nhưng bây giờ đã khác. Ngay khi hắn đâm tới một đao, cũng trực tiếp thúc giục Hào Thứ linh văn, ngay sau đó, loại linh văn này sẽ khiến trong cơ thể địch nhân xuất hiện hơn trăm ngàn lỗ thủng, không chết cũng tàn!

Không thể không nói, đây là một đạo linh văn vô cùng ác độc.

Sau khi linh lực biến thành châm, đâm vào cơ thể sẽ nhanh chóng biến mất, bởi vì Hào Thứ linh văn sẽ tiêu tán, nhưng thương tích do nó để lại sẽ không biến mất.

Thanh trường kiếm của Nguyên Quảng dừng lại ngay phía trước hốc mắt Lục Diệp, nhưng không cách nào tiến thêm được nữa.

Lục Diệp rút đao, vừa vặn đá ra một cước, Nguyên Quảng ngã bay đi.

Đinh đương. . .

Không có chủ nhân ngự sử, kiện ngự khí của Nguyên Quảng kia cũng bị đánh rơi xuống, Lục Diệp nâng tay, thu hồi hai kiện linh khí của mình.

Đột nhiên lúc này, một thứ cảm giác bài xích rất mãnh liệt truyền đến từ bốn phía, Lục Diệp biết đây là ảnh hưởng sinh ra do Y Y đang thúc giục Cửu Giới đồ.

Một trận hoa mắt phát ra, Lục Diệp đã xuất hiện ở trước mặt Y Y, cách đó không xa là thi thể của Nguyên Quảng đang nằm trên mặt đất.

Hách Nhân hướng ánh mắt đầy phức tạp nhìn Lục Diệp, cái miệng run run, tựa như đang muốn nói cái gì, lại không biết nên chọn từ ngữ như thế nào, nhất thời không thốt nên lời.

Ngược lại Hách Thiến kìm lòng không được mà tán thưởng một tiếng: "Nhất Diệp đạo hữu, ngươi thật sự. . . Quá lợi hại!" Giọng nói có chút run run kia đã chứng minh lời khen ngợi này xuất phát từ phế phủ.

Vừa rồi hai huynh muội bọn họ đứng ở bên cạnh Y Y chứng kiến một màn chiến đấu kia từ đầu tới cuối. Mặc dù do phương thức biểu hiện của trận đồ, khiến màn chiến đấu ấy hơi có chút buồn cười, hoàn toàn không cảm thụ được hung hiểm sinh tử, nhưng kết quả cuối cùng lại là Lục Diệp chém giết Nguyên Quảng, thi thể còn nằm ngay kia, máu chảy đầy đất.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.