Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đơn Đả Độc Đấu Với Cửu Tầng!

Phiên bản Dịch · 1359 chữ

Trong trận đồ, bóng người đại biểu cho Lục Diệp và Nguyên Quảng đã bắt đầu giao phong, mơ hồ có dao động linh lực mỏng manh truyền ra từ bên trong trận đồ, chỉ nhìn tình cảnh trên tranh, y như hai người được tạo nên từ mực nước đang đánh nhau, rất buồn cười, nhưng trên thực tế, chiến đấu trong trận đồ cực kỳ hung hiểm."Huynh muội chúng ta có thể hỗ trợ." Hách Nhân thu lại suy nghĩ trong lòng, vội vàng mở miệng.

Cuối cùng gã cũng hiểu được vì sao Lục Diệp lại chủ động khiêu khích một cửu tầng cảnh đi ngang qua, thì ra hắn còn con át chủ bài này.

Chỉ cần huynh muội bọn họ giết vào trong trận đồ, đó chính là lấy ba địch một, Nguyên Quảng tất phải chết không thể nghi ngờ!

Gã vốn tưởng rằng đây là tính toán của Lục Diệp, ai ngờ Y Y lại lắc đầu: "Lục Diệp không có cầu viện, tạm thời không cần, đa tạ hai vị.”

Hách Nhân cũng không nói nhiều nữa, chỉ thăm dò nhìn vào trong trận đồ.

Ở trong tầm nhìn của huynh muội Hách Nhân, lúc này rõ ràng là hai bóng dáng trận đồ đang ngự khí đối công, bởi vì khoảng cách giữa hai người bọn họ vẫn giữa nguyên một cự ly nhất định, ở giữa còn có từng đạo dấu vết màu mực giao phong qua lại.

Tại Loạn Thạch lâm bên trong trận đồ kia, Lục Diệp và Nguyên Quảng đang đứng cách xa nhau chừng ba mươi lăm trượng, hai luồng lưu quang xuyên qua xuyên lại giữa hai người, thi thoảng lại va chạm vào nhau làm từng ánh lửa chói mắt văng ra tung toé.

Lúc này, trong lòng Nguyên Quảng đầy khiếp sợ, bởi vì gã đã hiểu rõ tình cảnh của bản thân.

Gã vừa bị kéo vào bên trong một trận đồ, hồi tưởng lại những gì mình trải qua hồi nãy, hẳn là ngay khi gã bị thứ ánh sáng cực mạnh đó chiếu vào, mọi chuyện đã phát sinh trong thời điểm gã bị mù ngắn ngủi đó. Mặc dù ở thời điểm ấy, gã đã thúc giục ngự khí và kiếm quang bảo vệ bản thân đúng lúc, nhưng rõ ràng là đối phương đã sớm có chuẩn bị, hơn nữa gã chỉ là một Linh Khê cửu tầng cảnh tu hành Địa cấp công pháp, sao có thể ngăn cản được uy lực của trận đồ?

Tình huống cực kỳ bất ổn!

Bởi vì đã xuất hiện trận đồ, thì ngoại trừ địch nhân trước mắt này, khẳng định là bên ngoài còn có người thúc giục trận đồ nữa, dường như vừa rồi gã có nghe được thiếu niên trước mắt hô một câu cái gì mà "Nhất Nhất", nói cách khác, gã đang phải đối mặt với ít nhất hai địch nhân, một là thiếu niên này, là một là người tên “Nhất Nhất” đang thúc giục trận đồ. . .

Lại nói, thiếu niên trước mặt chỉ có tu vi thất tầng cảnh, nhưng chỉ giao phong một lát thôi, gã đã nhận ra đối phương khó chơi. Chưa đề cập tới tốc độ và lực lượng mà thiếu niên trước mặt bạo phát ra ngay trong nháy mắt, chỉ tính tới uy lực ngự khí kia, cũng vượt xa một thất tầng cảnh bình thường.

Cả về tốc độ, khoảng cách lẫn uy thế, đều không kém cửu tầng cảnh như gã bao nhiêu.

Nhưng chưa hết, nếu đối phương chỉ có chút bản lĩnh như vậy, gã hoàn toàn có thể ứng phó được, nhưng vấn đề mấu chốt là hiện tại gã cần phải phòng bị người tên "Nhất Nhất" kia, không thể nghi ngờ rằng đối phương đang âm thầm động chút tay chân.

Gã lại không biết, sở dĩ Lục Diệp muốn vận dụng trận đồ đến đối phó gã, chính vì muốn tạo hoàn cảnh đơn đả độc đấu.

Ở bên trong Thận cảnh, hắn từng giết qua một vài tu sĩ cửu tầng cảnh, cho nên lúc này, hắn muốn nhìn xem giữa tu sĩ cửu tầng cảnh trong Thận cảnh và tu sĩ cửu tầng cảnh ở bên ngoài có điểm gì khác nhau, đây cũng coi như biện pháp tốt nhất để kiểm nghiệm thực lực bản thân.

Còn nữa, hắn muốn phối hợp cùng Y Y sử dụng Cửu Giới đồ này một chút. Tuy từ sau khi hắn nhận được thứ này từ trong tay Vân phu nhân, đã lập tức giao cho Y Y sử dụng, nhưng cho tới bây giờ, cả hai vẫn chưa dùng tới nó để đối địch bao giờ, mà cần phải dùng nhiều mới có thể quen thuộc với linh bảo này.

Hơn nữa lấy thực lực hiện tại của Y Y, duy trì trận đồ vận chuyển trong khoảng thời gian ngắn, không có vấn đề gì lớn, nếu hắn thực sự bảo nàng âm thầm động chút tay chân. . . Nàng cũng có thể, nhưng lực lượng sẽ hao hết rất nhanh.

Nói ngắn lại, Nguyên Quảng có chút băn khoăn quá mức rồi.

Dưới tình trạng hai đạo ngự khí giao phong, tiếng vang “Đinh đinh đang đang” truyền ra liên miên không dứt, Lục Diệp gác trường đao trên lưng, nhìn chằm chằm vào giữa không trung, thoạt nhìn tựa như đang dốc hết sức nhưng trên thực tế hắn lại đang quan sát chênh lệch giữa quá trình ngự khí của bản thân và địch nhân.

Rõ ràng là đôi bên vẫn còn một chút chênh lệch, dựa theo Lục Diệp suy đoán, uy năng ngự khí của hắn tương đương với bát tầng cảnh bình thường, vẫn kém cửu tầng cảnh một chút. Điểm này có thể rõ ràng nhận thấy từ tần suất giao phong của hai luồng lưu quang. Thời điểm ban đầu, hắn còn có thể ứng phó được, nhưng dần dần đã bị đối phương áp chế, cuối cùng rơi xuống tình trạng chỉ có thể ngự sử linh khí đón đỡ, ngăn cản, mà không thể làm ra bao nhiêu phản kháng.

Hắn vẫn đang ở bên cạnh quan sát, nhưng Nguyên Quảng phía đối diện đã hạ quyết tâm, cứ dứt khoát mặc kệ người tên Nhất Nhất kia, chém thiếu niên trước mặt này trước lại nói sau.

Tiếng kiếm minh réo rắt vang lên, linh lực phun ra quanh thân Nguyên Quảng, trường kiếm trong tay liên trảm, trong miệng quát khẽ: "Kiếm Lưu Tam Thiên Nhận!"

Xuy xuy xuy. . .

Mấy đường kiếm quang tựa như tơ lụa, từ cách hơn ba mươi trượng chém tới Lục Diệp, tốc độ mau đến lạ kỳ, cùng lúc đó, bản thân Nguyên Quảng cũng cấp tốc lao đến tấn công Lục Diệp, trên đường tập kích, trường kiếm trong tay liên tục vung ra.

Số lượng kiếm quang càng ngày càng nhiều!

Trong suy nghĩ của gã, thiếu niên trước mặt vẫn đang "Toàn tâm toàn ý" thúc giục uy lực ngự khí, tuyệt không có khả năng chống đỡ công kích của bản thân, nếu thiếu niên kia phân tâm ngăn cản, thì quá tốt rồi. Lại nói, linh khí do đối phương ngự sử vốn không phải đối thủ của gã, một khi phân tâm, chắc chắn sẽ càng thêm mệt nhọc, đến lúc đó, gã sẽ cho tên kia biết thủ đoạn của mình.

Có thể vừa ngự khí vừa thi triển thủ đoạn khác giết địch, đây là bài rèn luyện cơ bản hàng ngày của một Linh Khê cửu tầng cảnh.

Sau tầng tầng lớp lớp kiếm quang lao đến, là thân hình gấp rút tiến lên của Nguyên Quảng, khoảng cách hơn ba mươi trượng nhanh chóng bị thu hẹp.

Lục Diệp đang nheo mắt quan sát hai đạo linh khí giao phong, bỗng ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén tựa như đã xuyên thấu qua tầng tầng kiếm quang kia, chỉ thẳng về phía Nguyên Quảng đang ẩn thân đằng sau.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 159

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.