Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Còn Có Thể Làm Gì? Đương Nhiên Là Đi Gây Sự!!!

Phiên bản Dịch · 1329 chữ

Mà ngay cả những thế lực Vạn Ma Lĩnh đã mất mặt kia, cũng tuyên dương trận chiến này. Bọn họ làm như thế, đơn giản vì muốn khích lệ môn hạ đệ tử quyết chí tự cường, thất bại không đáng sợ, trải qua một lần thất bại mà sống lưng không cách nào thẳng được nữa mới đáng sợ.

Có thể nói, đưa mắt nhìn khắp Tu Hành giới Cửu Châu, bên trong tu sĩ cấp độ này, tên tuổi Bích Huyết Tông Lục Nhất Diệp thật sự như sấm bên tai.

Chuyện này khiến Lục Diệp cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Trong lòng hắn đang có suy nghĩ về sau khi bản thân hành tẩu trên chiến trường, có nên làm giả một cái tên hay không? Nếu không hắn vừa báo lai lịch, mọi người đều biết cả, hắn còn làm việc kiểu gì?

"Lại nói, ta thật sự không ngờ mình sẽ đụng phải Nhất Diệp đạo hữu ở chỗ này, xin đạo hữu hãy tha lỗi." Hách Nhân vỗ vỗ đầu.

"Không sao."

"Vị này là. . ." Hách Nhân nhìn về phía Y Y đứng sau lưng Lục Diệp.

Gã cũng nhìn thấy biểu hiện của Y Y trong trận chiến vừa rồi. Nàng này lên trời xuống đất, xuất quỷ nhập thần, có chút dấu vết của quỷ tu, nhưng lại có khác biệt rất lớn với quỷ tu, ít nhất là quỷ tu không thể chui xuống đất nhẹ nhàng như vậy.

"Đây là muội muội của ta, Lục Y Y!"

"Thật là trùng hợp!" Hách Nhân cười to.

Bên này bọn gã là huynh muội cùng một chỗ, bên kia Lục Diệp cũng là huynh muội cùng một chỗ, theo một trình độ nào đó, đây cũng là duyên phận, hai bên lại cùng thuộc trận doanh Hạo Thiên Minh. Trong lúc nhất thời, hai bên đều có cảm giác thân thiết hơn rất nhiều.

Mà Y Y nghe được Lục Diệp giới thiệu về mình như thế, con mắt càng thêm cong thành hình bán nguyệt, nàng nhẹ nhàng thi lễ: "Ra mắt Hách sư huynh, Hách tỷ tỷ."

Miệng nhỏ ngọt ngào làm người ta yêu thích, Hách Thiến bật cười ra tiếng.

"Hai vị ngàn dặm xa xôi tới đây, chẳng lẽ có nhiệm vụ trong người?" Bỗng nhiên vẻ mặt Hách Nhân trở nên trang nghiêm hỏi thăm.

"Tùy tiện đi dạo chơi một chút thôi, các ngươi thì sao?"

Đương nhiên, Hách Nhân sẽ không tin cái Lục Diệp gọi là tùy tiện đi dạo chơi một chút kia.

Người Bích Huyết Tông chạy tới địa bàn Vạn Ma Lĩnh dạo chơi? Nói đùa, đây chính là tình tiết muốn gây chuyện nha.

Nghe nói trên đại chiến Kim Quang đỉnh, Kình Thiên Tông từng có người xuất thủ nghênh chiến với Lục Nhất Diệp, mà dường như gã còn nghe nói Lục Nhất Diệp này… thù rất dai.

" Huynh muội ta tới đây vì Tử Vân Hoa này." Hách Nhân chỉ chỉ nụ hoa màu tím chớm nở bên cạnh, sau đó giải thích một hồi.

Đây là nhiệm vụ mà hai huynh muội bọn họ nhận được từ trong tông.

Nhà Ngân Quang Đảo nằm lẻ loi ngoài biển, cho nên trong tay bọn họ có rất nhiều kỳ hoa dị thảo không thấy được trên đất liền, nhưng muốn tìm một chút hoa cỏ sinh ra từ đất liền lại không dễ dàng.

Trong môn có một vị trưởng bối cần một gốc Tử Vân Hoa để điều phối một loại dược dịch, Ngân Quang Đảo bên kia không sản xuất được, liền để môn hạ đệ tử ở trong Linh Khê chiến trường lưu ý một chút.

Sau đó huynh muội Hách Nhân đã tìm được nơi này, vốn chuẩn bị chờ sau khi Tử Vân Hoa kia chín muồi sẽ lập tức ra tay cuớp đoạt, kết quả nửa đường lại thấy Lục Diệp giết ra nẫng tay trên.

Nói đến đây, Hách Nhân có chút ngượng ngùng nói: "Không biết Nhất Diệp đạo hữu có thể bỏ thứ yêu thích hay không, chúng ta có thể ra một trăm. . . Hai mươi khối linh thạch mua hoa này!"

"Gặp mặt đã là có duyên, nếu là nhiệm vụ của Hách đạo hữu, cứ cầm đi là được."

Lục Diệp còn muốn tìm cách nối dây bắc cầu với Ngân Quang Đảo, nhưng trước đó, hắn không có phương pháp để liên hệ với người của Ngân Quang Đảo, lại không tiện trực tiếp tới cửa bái phỏng, đụng phải huynh muội Hách Nhân ở chỗ này ngược lại là một cơ hội.

"Làm vậy không được." Hách Nhân vội vàng từ chối: "Người là ngươi giết, vậy mà chiến lợi phẩm lại đưa cho ta, kỳ cục lắm."

Lục Diệp thấy thái độ gã rất kiên quyết, cũng biết hai bên bèo nước gặp nhau, hắn lại trực tiếp đưa đồ vật cho người ta, có vẻ không ổn. Đổi lại là hắn, vô duyên vô cớ cầm đồ tốt của người khác như vậy cũng không yên tâm thoải mái.

"Vậy thì trả giá đi, một trăm khối linh thạch."

"Như thế rất tốt." Lúc này, Hách Nhân đã đồng ý.

Một trăm hai mươi khối linh thạch là thù lao tiền bối bên trong môn treo thưởng cho nhiệm vụ này nhưng khi bọn họ hoàn thành nhiệm vụ, còn nhận được cống hiến tông môn. Lại nói, điểm cống hiến tông môn cũng có thể đổi thành tài nguyên tu hành. Kể cả khi trả Lục Diệp một trăm hai mươi khối linh thạch, bọn họ cũng sẽ không thua thiệt.

Lục Diệp hỏi qua Hách Nhân mới biết, cần khoảng một ngày nữa, Tử Vân Hoa này mới chín muồi.

Hắn giết bốn tu sĩ Kình Thiên Tông ở chỗ này, cũng không biết có thể dẫn tới càng nhiều người khác hay không? Mà theo Tử Vân Hoa nở rộ, phạm vi hương hoa kia bao trùm sẽ càng ngày càng xa, nếu có người đi ngang qua nơi này, nhất định sẽ phát hiện ra một chút manh mối.

Để bảo hiểm, Hách Nhân mang theo Hách Thiến mai phục ở chỗ tối, Y Y trốn đi, chỉ còn lại một mình Lục Diệp thản nhiên ngồi bên cạnh Tử Vân Hoa.

Huynh muội Hách Nhân thu liễm khí tức, lại quay về ẩn nấp phía sau tảng đá to kia, ngay ở chỗ ẩn thân trước đó.

Bỗng nhiên Hách Thiến mở miệng nói: "Ca, vừa rồi hắn hỏi thăm vị trí khoáng mạch Kình Thiên Tông, để làm gì?"

Lúc vừa rồi, Lục Diệp tìm bọn họ để hỏi một một chút về vị trí khoáng mạch của Kình Thiên Tông. Ngân Quang Đảo là hàng xóm của Kình Thiên Tông, hiển nhiên Hách Nhân nắm được tin tức này, Lục Diệp lập tức Thập Phân đồ qua, cho gã đánh dấu một chút.

"Còn có thể làm gì chứ? Tự nhiên là đi gây sự!"

"Chỉ hai huynh muội bọn họ?" Hách Thiến kinh ngạc.

Bên trong mỏ quặng kia, ít nhất cũng có mười mấy tu sĩ Kình Thiên Tông thường trú, mà chắc chắn sẽ có tu sĩ cửu tầng trông coi. Bọn Lục Diệp chỉ có hai người lại muốn đi gây sự? Làm loại chuyện này, nếu không phải hạng người tài cao gan lớn, thì chính là hai kẻ lỗ mãng, ngáo ngơ.

"Quay lại khuyên một chút đi." Hách Nhân thở dài.

Dù gã biết Lục Diệp giết quỷ tu bát tầng giống như chém gà, nhưng dám giết vào nơi đó, rồi thật sự bị nhiều người vây công, chắc chắn không có kết cục tốt.

Khó khăn lắm Bích Huyết Tông mới có được một nhân vật như vậy, nếu cứ chết đi như vậy không khỏi quá đáng tiếc.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 168

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.