Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi… Ngươi Không Được Qua Đây!

Phiên bản Dịch · 1322 chữ

Trong lòng quỷ tu chấn động, lại không hoảng chút nào, bởi vì khóe mắt gã đã nhìn thấy hai đồng bạn thất tầng của mình đang thúc giục linh khí.

Rầm. . .

Ba động linh lực cuồng bạo truyền ra, uy năng thuật pháp nở rộ, công kích vội vàng không kịp chuẩn bị từ phía sau đánh tới. Một tiếng hét thảm truyền ra, một tu sĩ thất tầng trong đó bị một đạo thuật pháp đánh trúng, ngã nhào xuống đất, trên lưng khét lẹt một mảnh.

Bốn người này thuộc cùng một bọn, lúc quỷ kia tu động thủ, ba người còn lại tự nhiên cũng không nhàn rỗi. Lúc này Lục Diệp đang đưa lưng về phía bọn họ, chính là thời cơ tốt để ra tay đánh lén.

Y Y cũng nghĩ như vậy. . .

Tu sĩ thất tầng và lục tầng còn lại lập tức quay người nhìn qua, nhưng sau lưng còn chẳng có cái bóng quỷ nào, thậm chí bọn họ còn không biết là ai đã ra tay đánh lén mình, chỉ biết đó là một đạo thuật pháp Hỏa hệ có uy lực không tầm thường.

"Ah!"

Tiếng kêu thảm thiết lại truyền tới, khiến mấy người rùng mình, vội vàng quay đầu lại nhìn, hình ảnh vừa khắc sâu vào tầm mắt lập tức khiến da đầu tê dại, đại não cũng trở nên ong ong.

Chỉ thấy một cái đầu vừa bay lên cao, phần cổ không đầu phun trào đầy máu tươi như suối. Và cái đầu lâu kia rõ ràng là của quỷ tu sư huynh. Ngay lúc ấy, thiếu niên thất tầng đang đứng ở trước mặt đối phương vẫn còn duy trì tư thế xuất đao, nhìn tư thế kia, không còn nghi ngờ gì nữa, chính hắn đã chém một đao bay đầu quỷ tu sư huynh rồi.

Nhưng mà… thất tầng giết bát tầng? Hơn nữa, hai người ấy vừa giao thủ chưa được bao lâu mà?

Thời gian hai bên giao thủ chỉ vừa vặn là ba hơi thở, mấy người bọn họ cũng mới xoay người lại nhìn thôi. . .

Ai biết đâu, chỉ hai lần quay người, đôi bên đã âm dương cách biệt, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, quả thực khó mà tin nổi.

Lục Diệp lắc lắc vết máu trên Bàn Sơn đao, chậm rãi xoay người, nhìn về phía trước.

Đối mặt với tròng mắt của hắn, hai người vốn đã kinh hãi không thôi giờ lại càng thêm bất an, trong thời gian ngắn cũng không biết là nên chạy hay nên đánh.

"Phi. . ." Tu sĩ thất tầng bị Y Y đánh lén lảo đảo đứng dậy, nhổ bùn đất trong miệng ra, phần lưng đau thấu tim gan, mặc dù uy lực một đạo thuật pháp của Y Y kia không tệ, nhưng cũng không đủ để lấy mạng gã.

“Thế mà lại bị đánh lén…” Trong lòng gã đầy căm tức nhưng còn không đợi gã làm rõ thủ phạm gây nên chuyện vừa rồi, một đạo lưu quang Ngự khí đã đánh đến gần. Giữa ranh giới sinh tử, gã nổi giận gầm lên một tiếng, điều động linh lực hộ thân, đồng thời đấm ra một quyền.

Khí huyết quanh thân tràn trề, một quyền này uy thế mười phần, vốn là một Thể tu, gã tự tin bản thân có thể đỡ được một kích này.

Quả thật là đỡ được, lưu quang Ngự khí đã bị gã đánh bay đi, bất ngờ là Lục Diệp cũng nắm lấy cơ hội đó, để dùng Tật Phong lao đến trước mặt gã. Chỉ trong nháy mắt, hắn đã bạo phát tốc độ, đây chắc chắn không phải kỹ xảo mà thất tầng có thể nắm giữ.

Lại nói, đúng là một tu sĩ thất tầng bình thường không thể bộc phát ra loại tốc độ như vậy chỉ trong nháy mắt. Nhưng trải qua những ngày tu hành này, Lục Diệp vẫn luôn mượn dùng mảnh lân giáp kia kia nhằm huyết khí thối thể, và theo tu vi hắn tăng lên, thể phách cũng từng bước được nâng cao.

Cách rèn luyện thể phách này rất khác thể tu bình thường, thể phách của hắn không chỉ đơn giản là mạnh vì khí huyết tràn đầy, mà còn bao gồm tốc độ tự thân, tốc độ phản ứng thậm chí là thị giác.

Nói ngắn gọn, so với tu sĩ cùng cấp độ, nhục thân của Lục Diệp mạnh hơn, khí huyết thịnh vượng hơn, tốc độ mau lẹ hơn, phản ứng nhanh nhẹn nhẹ, và thị giác cũng nhạy bén hơn.

Trên cơ sở này, hắn còn thúc giục Phong Hành linh văn gia trì trên hai chân.

Khiến cho loại tốc độ bạo phát trong nháy mắt đó, khó mà diễn tả được bằng lời, dùng từ chạy nhanh như điện cũng không đủ để diễn tả. Loại kỹ xảo này dẫn tới một loại tình huống, rõ ràng một khắc trước Lục Diệp còn đứng cách kẻ địch hơn mười trượng, nhưng chỉ chớp mắt một cái, hắn đã giết tới trước mặt người ta rồi.

Cùng là thất tầng nhưng không ai có thể ngăn cản một đao bất thình lình này.

Bàn Sơn đao đâm vào từ ngực của tu sĩ thất tầng nọ, lại xuyên ra sau lưng. Trường đao trên tay Lục Diệp xoắn một cái, trực tiếp xoay vỡ tim kẻ này.

Trường đao rút ra, người kia ngã nhào xuống đất, máu tươi nhuộm đỏ khắp nơi.

Hai người may mắn còn sống sót, nhìn mà ngây người, nhất thời ngơ ngác đứng tại chỗ.

Phía sau lại có dao động linh lực mãnh liệt, Y Y xông ra, ném thẳng một đạo Kim Hồ trảm tới tu sĩ thất tầng cảnh, trảm kích sắc bén lập tức xé mở, tạo thành một vết thương khổng lồ ở sau lưng đối phương. Gã vừa bật ra một tiếng kêu thảm thiết, lưu quang ngự khí của Lục Diệp đã giết tới gần, dứt khoát đâm xuyên đầu.

Lục Diệp đưa mắt nhìn về phía tu sĩ lục tầng cuối cùng, rõ ràng người này đã bị dọa sợ.

Trên thực tế, người này vốn không phải kẻ nhát gan, cũng không phải tay mơ chưa chứng kiến cảnh tượng tu sĩ hai phe cánh chém giết, có thể tu hành đến lục tầng, ít nhiều cũng có kinh nghiệm thực chiến… Nhưng gã lại chưa bao giờ thấy qua loại giết chóc nào dứt khoát, lưu loát như vậy.

Một sư huynh bát tầng, hai sư huynh thất tầng, vậy mà chỉ vài giây thôi, cả ba đã nối đuôi nhau, chết trước mặt gã.

"Ngươi. . . Ngươi không được qua đây!" Tu sĩ lục tầng giơ linh khí trong tay mình lên, ngoài mạnh trong yếu hô.

Hổ Phách đang ghé vào trên vai Lục Diệp há miệng ngáp một cái, mùi máu tươi nồng đậm bốn phía đã khiến nó có chút đói bụng, chờ đánh xong, nhất định phải ăn chút gì đó trước đã.

Lục Diệp đi từng bước một về phía tu sĩ lục tầng may mắn còn sống sót kia, đối phương cũng lui lại từng bước một, kết quả trong lúc quá khẩn trương đã vấp phải một tảng đá, đặt mông ngồi sụp xuống đất.

Lục Diệp nhíu mày, dừng lại tại chỗ, lưu quang ngự khí lơ lửng bên cạnh, Bàn Sơn đao mang theo máu tươi trong tay nhỏ giọt xuống.

Đối lập với tu sĩ lục tầng kia, hiện giờ nhìn hắn giống như một đại ma đầu tội ác tày trời. Nhưng hắn lại không biết, ở trong mắt tu sĩ lục tầng kia, hắn còn là thứ tồn tại khiến cho người ta sợ hãi hơn cả đại ma đầu.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 163

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.