Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ý Nghĩ Chưa Hoàn Thiện…

Phiên bản Dịch · 1388 chữ

Mắt thấy trụ sở bên này đã an ổn, có Hoa Từ tọa trấn là được, tuy bây giờ nàng đã thăng lên thất tầng cảnh, thời gian tọa trấn không dài, nhưng có thể chống đỡ được lúc nào hay lúc ấy. Về sau này, kiểu gì cũng sẽ xuất hiện đệ tử có thể gánh vác trách nhiệm, Cố Dương và Hà Tịch Âm không tệ, có thể tìm cơ hội cho bọn họ chuyển thành đệ tử chính thức.

Tu vi Khổng Ngưu cũng đủ, có điều tính tình gã quá mức thật thà, ngươi để gã giết địch phóng hỏa thì được, nhưng quản lý trụ sở thì tuyệt đối không được.

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân thúc đẩy khiến Lục Diệp muốn đi vào vòng trong. Việc này liên quan đến đường ra sau này của đệ tử Bích Huyết Tông.

“Sắp tới bát tầng rồi.” Trên bàn ăn, Thủy Uyên lộ vẻ mặt phức tạp nhìn Lục Diệp. Lúc tiểu sư đệ trở về tông môn, hắn mới ngũ tầng, hiện giờ mới qua mấy tháng, vậy mà hắn đã gần tới bát tầng rồi rồi, tốc độ tu hành này không khỏi nhanh quá rồi: "Quả thực cũng nên đi vào vòng trong, khi nào đệ chuẩn bị đi?"

"Chắc qua nửa tháng nữa, đệ còn muốn học thêm chút linh văn chi đạo ở chỗ Vân phu nhân." Nhắc tới Vân phu nhân, Lục Diệp lại nghĩ đến chuyện lần trước: "Nghe Y Y nói, lần trước Vân phu nhân tới đánh chưởng giáo một trận? Là có chuyện gì vậy?"

Cũng là vệc này xong rồi, hắn mới được biết. Lúc ấy hắn còn đang phá giải trận pháp do Vân phu nhân bố trí ở Minh Tâm phong bên kia, chẳng hay biết gì về động tĩnh bên ngoài.

"Người thế hệ trước tương ái tương sát (vừa yêu vừa hận) thôi. Dù sao chuyện chính là như vậy, đệ không cần quan tâm. Lại nói, qua bao nhiêu năm rồi, có thay đổi được gì đâu."

Lục Diệp cũng không hỏi thêm nữa.

Thủy Uyên nói: "Hiện tại bản tông chỉ có một minh tông là Thương Minh Sơn. Lần trước Thương Minh Sơn mới thăng lên lục phẩm, vừa vặn trụ sở nhà bọn họ ở vòng trong, đệ có thể tới Thương Minh Sơn bên kia, ta sẽ chào hỏi bọn họ trước."

Các đệ tử của môn phái lớn đều có giao lưu mật thiết, tựa như giữa những thế lực này đều có một loại cảm giác trao đổi sinh viên.

"Không cần phiền toái bọn họ. Đệ không chỉ vào vòng trong để rèn luyện bản thân, còn có một ý nghĩ chưa được hoàn thiện."

"Ồ? Nói ta nghe một chút."

“Đúng như lời nhị sư tỷ mới nói, hiện tại bản tông chỉ có một minh tông là Thương Minh Sơn. Ta đã xem qua, trụ sở Thương Minh Sơn bên kia cách trụ sở Bích Huyết Tông rất xa. Gần như không phải thất tầng cảnh nào cũng có thể đi từ bên này tới Thương Minh Sơn bên kia, đường xá quá xa. Về sau, kiểu gì đám đệ tử trong tông cũng lên tới thất tầng cảnh, để thuận tiện cho bọn họ, theo ta vẫn nên chọn một tông môn vòng trong có khoảng cách gần chút."

Thủy Uyên gật đầu: "Nói không sai."

"Ta nghe nói, giữa những trấn thủ sứ, có thể ký kết minh khế?"

"Đúng vậy, chẳng qua nếu là minh khế do trấn thủ sứ ký kết, hiệu quả chỉ giới hạn trong chiến trường."

Nếu như do chưởng giáo tự thân xuất mã, hiệu quả minh khế sẽ bao hàm cả Cửu Châu và các khu vực, tầng thứ khác, không chỉ giới hạn ở bên trong chiến trường.

"Vậy là đủ rồi! Điều ta đang nghĩ chính là, tạm thời ta sẽ không từ nhiệm thân phận của trấn thủ sứ, thay vào đó, trước tiên sẽ tìm vài tông môn thuộc vòng trong, ký kết minh khế cùng trấn thủ sứ của bọn họ. Làm như vậy, sau này các đệ tử cũng có thể tìm được nhiều đường ra hơn."

"Vậy cũng được, nhưng tiểu sư đệ đã có phương pháp chưa?"

"Đương nhiên là có."

Lần trước ở bên trong Kỳ Hải, hắn đã làm quen với không ít trấn thủ sứ của các tông môn, trong đó cũng không thiếu người của vòng trong và vùng trung tâm.

"Những việc này tự đệ làm chủ là được. Đệ là trấn thủ sứ, muốn làm sao thì làm vậy."

"Để ta đi xin chỉ thị của chưởng giáo." Lục Diệp đứng dậy, bỗng nhiên lại nghĩ tới một chuyện: "Đúng rồi, linh khiếu của tứ sư huynh là chuyện gì xảy ra vậy?"

Trước kia hắn chỉ biết tứ sư huynh của mình rất mạnh, nhưng đoạn thời gian gần đây, hắn còn nghe được một chút tin đồn liên quan tới Lý Bá Tiên.

Thủy Uyên thở dài nói: "Phong mang quá lộ, lại thêm hắn xuất thân từ Bích Huyết Tông, năm đó bị Vạn Ma Lĩnh bên kia nhằm vào."

"Linh khiếu bị phá, không có cách chữa trị sao?"

"Có một loại linh đan trong Thiên Cơ ở bảo khố có thể chữa trị, nhưng cần rất nhiều công huân."

Lục Diệp gật gật đầu, sau đó đi về phía tẩm điện của chưởng giáo, xin chỉ thị một phen, được chưởng giáo cho phép, Lục Diệp đã nắm chắc trong lòng.

Ban ngày hắn vẫn học linh văn chi đạo ở chỗ Vân phu nhân, ban đêm sẽ trở về trụ sở, tu luyện và nghỉ ngơi.

Sau khi Vân phu nhân biết được chuyện Lục Diệp sẽ sớm vào vòng trong, bà tỏ ra khá lo lắng, nhưng cũng biết rằng Lục Diệp không thể cứ ở vòng ngoài mãi được.

Đối với tu sĩ thất tầng cảnh, tuy ở lại vòng ngoài rất an toàn, nhưng lại không mang tới ý nghĩa quá lớn cho sự trưởng thành của bản thân, dù sao tu luyện theo kiểu bế quan tạo xa, cũng không có tiền đồ gì quá lớn, thực lực cũng không phải là thứ có thể có đạt được dựa vào khổ tu.

Đám người khiêng đỉnh của hai trận doanh lớn hiện giờ, ai mà không từng bước qua núi thây biển máu?

Bà chỉ có thể cố gắng hết khả năng của mình dạy cho Lục Diệp càng nhiều những thứ về linh văn hơn, cho hắn có thêm năng lực tự bảo vệ mình, đồng thời cũng âm thầm tặng cho Lục Diệp hai món bảo vật.

Vân phu nhân cực kỳ hài lòng với thiên phú trên linh văn chi đạo của Lục Diệp. Rất nhiều thứ chỉ cần bà thoáng biểu thị một chút, Lục Diệp đã hiểu được bảy, tám phần. Nếu bà có thể thu nhận chân chính Lục Diệp làm đệ tử, sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức dạy dỗ.

Nghĩ đến đây, trong lòng Vân phu nhân lại đầy bất đắc dĩ, cũng tại lão Đường Di Phong đáng giận đó, cứ cắn chặt không buông.

Thời gian nửa tháng thoáng cái đã qua.

Trước Thiên Cơ điện, Lục Diệp nhìn đám người đến đưa tiễn, nói: "Ta đi trước dò đường cho các ngươi. Lúc ta không có mặt ở đây các ngươi nhất định phải tu luyện cho tốt, hy vọng mọi người cũng có thể sớm tiến vào vòng trong, thậm chí là vòng trung tâm."

Đến đây, hắn nhìn về phía Hoa Từ: "Trụ sở bên này giao lại cho ngươi."

Hoa Từ nhẹ gật đầu: "Một đường cẩn thận."

Lục Diệp nhìn Hà Tịch Âm ở trong đám đông, cô nàng này cứ cúi đầu, nắm chặt tay, bả vai run rẩy, không biết đang làm cái gì.

“Hà Tịch Âm!”

“Có!” Hà Tịch Âm ngẩng phắt đầu lên.

"Ngươi có lời gì muốn nói không?"

“A? A, Ngũ sư huynh, hiện giờ ngươi muốn đi, trụ sở không có ngươi, chúng ta biết làm sao bây giờ. Ta thật không nỡ... Ha ha ha ha...”

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.