Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiểm Kê Chiến Lợi Phẩm!!!

Phiên bản Dịch · 1310 chữ

Hôm nay là ngày thứ tư mọi người quay về trụ sở.

Đại trận của Bích Huyết tông đang duy trì vận chuyển ở trình độ thấp nhất, quầng sáng bao phủ toàn trụ sở.

Lục Diệp ngồi trên bậc thang tại quảng trường phía trước Thiên Cơ điện, lật xem đống thư điển mang về từ chỗ Vân phu nhân bên kia, tập trung tinh thần nghiên cứu.

Trên quảng trường phía trước mặt hắn, chồng chất thật nhiều chiến lợi phẩm, đống chiến lợi phẩm này đều là môn hạ tu sĩ tiêu diệt địch nhân, mang về từ trước đó. Mấy ngày trước đây, bọn họ chưa xử lý xong trùng triều, nên vẫn chưa kiểm kê, mãi cho đến hôm nay mới bắt đầu công tác lên danh sách.

Loại chiến lợi phẩm, tự nhiên không phải ai cướp được thì sẽ thuộc về người đó, tất cả mọi người đều xuất lực, đương nhiên cần phải làm công tác thống kê một chút, sau đó mới dễ phân phát xuống dưới.

"Ngũ sư huynh, vật phẩm đều ở trong này." Hà Tịch Âm đi lên báo cáo.

Lục Diệp lên tiếng đáp lại, khi hắ ngẩng đầu ngó qua, lại liếc mắt một cái nhìn thấy một đống vật phẩm thật lớn. Chỉ là rất nhanh hắn đã nhíu mày, bởi vì bên trong một đống lớn vật phẩm kia có lẫn thật nhiều gia cụ, bàn ghế linh tinh, thậm chí còn có nồi bát gáo bồn. . .

Tình huống này làm cho khóe mắt hắn không nhịn được khẽ giật một cái.

Đám người này cướp về cái thứ gì vậy?

Phùng Nguyệt với vẻ mặt cô đơn đang ôm hai chân cuộn mình trong một góc bên ngoài Thiên Cơ điện, lại không nhịn được khẽ co rút thân mình, bởi vì nàng thấy được vài dạng gia cụ nhìn quen mắt ở bên trong một đống lớn vật phẩm kia. . .

Rõ ràng chúng nó là thứ ở trong phòng của nàng.

Đám người Bích Huyết tông này. . .

"Các ngươi là cường đạo hả?" Lục Diệp có chút đau đầu: "Nhìn xem cái gì đây? Bàn ghế, còn có đệm chăn nồi chậu… Các ngươi mang chúng về để làm gì?"

Hắn nghiêm trọng hoài nghi, nếu không phải túi trữ vật không đựng được loại gia cụ to như cái giường, chỉ sợ tất cả giường của trụ sở hai nhà tông môn kia đều bị đám người ấy mang tới trước mặt gã.

Trần Dục ở một bên ha hả cười nói: "Hiện tại trụ sở bên này thiếu rất nhiều đồ dùng, gần như cái gì cũng thiếu, hơn nữa chất lượng của đồ vật trong hai tông môn kia đều không tệ. Mấy cái ghế dựa này có thể bày trong Thiên Cơ điện, về sau ở thời điểm mọi người nghị sự, cũng có nơi mà ngồi."

Gã vừa nói như vậy, cũng có chút đạo lý.

"Trước hãy mang đống đồ vật này đi lau sạch một chút, ai muốn thì cứ lấy đi."

Ngay lập tức đám tu sĩ đang bao vây ở bốn phía xung quanh đều đứng lên. Tuy khung cảnh có chút lộn xộn nhưng không ai tranh giành. Bọn họ chọn một chút ghế dựa từ chỗ Trần Dục rồi đưa vào trong Thiên Cơ điện, còn lại đều lấy theo nhu cầu. Rất nhanh, một đống bàn ghế đều biến mất không thấy.

Hà Tịch Âm còn ôm một cái gối ngọc đi tới bên người Lục Diệp: "Ngũ sư huynh, để lại cho huynh một cái."

"Ừm."

Lục Diệp lên tiếng. Tuy hiện giờ, mỗi khi hắn ở lại trụ sở đều rúc trong Luyện Công phòng, nhưng trên thực tế, hắn cũng có chỗ ở của mình, là lúc trước Trần Dục dẫn người giúp hắn dựng một gian phòng ở, vị trí thật tốt, nằm bên cạnh phòng của Hoa Từ.

Nhưng Lục Diệp còn chưa đi qua căn phòng kia, bên trong cũng không mua thêm gia cụ gì.

Phùng Nguyệt ngồi cách đó không xa, hướng đôi mắt đầy trông mong nhìn chiếc gối ngọc kia, nội tâm kêu rên, kia là của ta! Là của ta!

Không có những món đồ chướng mắt ấy nữa, mấy thứ còn lại đều là đồ hữu dụng với tu sĩ, bao gồm một chút linh khí, đan dược, linh thạch, linh phù… Số lượng nhiều nhất chính là linh khí.

Mấy trăm người của Thiên Sát điện kia đều chết ở bên trong Trùng động, cho nên Bích Huyết tông không thể thu thập chiến lợi phẩm sau khi bọn họ chết, cuối cùng cũng không biết là làm lợi cho ai.

Cho nên nguồn gốc của tuyệt đại đa số chiến lợi phẩm ở nơi này là từ mấy trăm người Phùng thị kia.

Sau khi bọn họ chết đều có linh khí còn sót lại, chỉ tính riêng linh khí đã có mấy trăm kiện. Thứ nhiều tiếp theo chính là túi trữ vật bị khóa, số lượng cũng tương đương với linh khí.

Chỉ có một phần rất nhỏ túi trữ vật là nằm trong trạng thái mở ra, thứ ở trong cũng bị dốc sạch ra rồi.

Việc phân phối đống chiến lợi phẩm này là chuyện cực kỳ phiền toái, bởi vì dù lấy được túi trữ vật bị khóa, cũng không biết nó có giá trị bao nhiêu. Nói không chừng, một ai đó có thể dựa vào thứ này để một đêm phất nhanh, nhưng nói không chừng, người nọ cũg không thu hoạch được gì.

Lục Diệp chia môn hạ tu sĩ làm mười đội ngũ, từng đội ngũ đều có khoảng bảy mươi người, thay phiên nhau tiến lên, chiến lợi phẩm phân phối tự do.

Ví dụ như lựa chọn lấy túi trữ vật, vậy lấy một cái, lựa chọn lấy linh khí cũng là một thanh, nếu lấy linh phù có thể chọn hai tấm, về phần linh thạch, có thể lấy hai mươi khối, linh đan cũng là hai mươi viên.

Làm như vậy, là thiệt thòi hay kiếm lớn, cần phải dựa vào nhãn lực và vận khí của bản thân.

Một đám đội ngũ thay phiên tiến lên, có người mạo hiểm chọn túi trữ vật, cũng có người muốn ăn chắc một chút nên chọn linh khí, lại có người thiếu đan thiếu dược nên lấy linh đan, và đương nhiên, người không có linh thạch sẽ mang về linh thạch.

Thật ra cũng không thể nói rõ, rút cuộc là ai chiếm lợi và ai có hại, chọn theo nhu cầu thôi.

Cứ như thế, chỉ qua hai đợt, những thứ còn lại đã không đủ chia.

Lục Diệp lại để mọi người thu hồi về sung công, đợi lần sau nếu lại có chiến lợi phẩm sẽ tích lũy và phân phối.

"Theo những gì ta đã nói trước khi khai chiến, mười người đứng đầu thu hoạch được nhiều công huân nhất trong lần xuất chiến này, sẽ được khen thưởng linh thạch, ba người đứng đầu, sẽ được một kiện Cửu Cấm Linh Lhí, Trần Dục."

"Có!"

"Kết quả công tác thống kê công huân thế nào?"

"Đã hoàn thành công tác thống kê, cũng liệt kê được danh sách mười người đứng đầu."

"Đọc lên đi."

Trần Dục lập tức cao giọng nói: "Người đứng đầu danh sách thu hoạch công huân, Trần Dục!"

Gã gọi ra tên bản thân, có chút ngượng ngùng sờ sờ cái mũi, ngay sau đó đọc ra tên của chín người còn lại, không ngoài dự kiến, mấy lục tầng cảnh đều ở trong đó, khiến cho Lục Diệp có chút ngoài ý muốn chính là, Y Y lại xếp thứ hai. . .

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 108

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.