Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hộ Tông Đại Trận!

Phiên bản Dịch · 1328 chữ

Phía trước Thiên Cơ điện, Lục Diệp đặt tay lên chuôi đao, một luồng lưu quang bay vút trước mặt, bất cứ Trùng tộc nào dám tới gần Thiên Cơ điện, lập tức sẽ gặp bị hắn ngự khí chém giết.

Bên trong Thiên Cơ điện, Hoa Từ đang đưa tay đặt lên Thiên Cơ trụ, lượng gia trì đã đoạt được từ Thiên Sát điện và Phùng thị đều có thể hóa thành công huân chuyển dời đến Thiên Cơ trụ nhà mình.

Lục Diệp cũng không biết, rốt cuộc bọn họ đã đoạt được bao nhiêu sau khi quy đổi những gia trì kia thành công huân, nhưng khẳng định là số lượng sẽ không kém thu hoạch của hắn ở trong Kỳ hải.

Tuy quá trình đoạt lấy gia trì này sẽ xuất hiện lượng lớn hao tổn, nhưng lần này Bích Huyết tông đã đoạt lấy lượng gia trì của hai nhà, kể cả khi gia trì của Phùng thị bên kia bị chia đều cùng Vô Cực hiên, thì Thiên Sát điện và Phùng thị vốn là tông môn đã kinh doanh ít nhất vài chục năm, lượng gia trì trong Thiên Cơ trụ của bọn họ còn có thể ít sao?

Rất nhanh sau đó, Hoa Từ đã rời khỏi Thiên Cơ điện.

"Mua được rồi."

"Đắt không?"

"Đắt quá!" Thời điểm Hoa Từ nói lời này, vẻ mặt nhăn nhó, vô cùng xót ruột.

"Cũng không có cách nào khác, nhà người khác có, chúng ta cũng phải có, kiểu gì cũng không thể một mực để như vậy, tuy có Tiểu Hôi ở đây, nhưng coi như là lo trước khỏi hoạ đi, ngươi biết bố trí không?"

"Nàng biết." Hoa Từ kéo Phùng Nguyệt đang đứng bên cạnh người tới.

Tuy nữ nhân này đang thất hồn lạc phách giống như vừa bị người đùa bỡn cả thể xác lẫn tinh thần, nhưng tốt xấu gì nàng ta cũng là trấn thủ sứ của trụ sở một phương, chắc chắn sẽ mạnh hơn hai tên gà mờ Lục Diệp và Hoa Từ rất nhiều.

Đối diện với ánh mắt dò xét của Lục Diệp, khóe miệng Phùng Nguyệt khẽ giật giật một cái, dường như nàng muốn cố nặn ra một nụ cười, nhưng nhớ tới hình ảnh Lục Diệp đâm thẳng một đao vào tay mình, lại cười không nổi, vẻ mặt cứng ngắc vô cùng.

"Đi thôi!" Lục Diệp gọi một tiếng rồi dẫn Hoa Từ và Phùng Nguyệt đi về một hướng, không để ý tới chiến trường bên kia, thế cục bên kia rất vững vàng.

Hiện giờ nhóm môn hạ tu sĩ vừa qua lần lượt đại chiến, kinh nghiệm chiến đấu thẳng tắp tăng lên, dù không có Lục Diệp, để bọn họ một mình ứng phó với trùng triều cũng không thành vấn đề.

Một hàng ba người tới một góc biên giới trụ sở, Hoa Từ lấy ra một cái hộp hình lập phương có kích cỡ bằng cái chậu rửa mặt, giống gỗ mà không phải gỗ, giống kim loại lại chẳng phải kim loại, từ trong túi trữ vật.

Bên trên chiếc hộp này được điêu khắc các loại hình vẽ phồn ảo (rắc rối phức tạp, sâu xa khó hiểu), nếu cẩn thận nhìn, sẽ phát hiện tất cả những loại hình vẽ kia đều là linh văn.

Đây là trận cơ dùng để bố trí đại trận phòng hộ của trụ sở.

Trên cơ bản, mỗi một tông môn đều có đại trận cho trụ sở của chính mình. Tác dụng của đại trận này, hoặc là phòng hộ, hoặc là công kích.

Ví dụ như Thiên Sát điện, Phùng thị lúc trước, tông môn nào cũng có, chẳng qua ngay khi đại trận bị công phá, trận cơ cũng đồng thời bị hủy diệt, cho nên về cơ bản. thứ này không thể thu được từ trên tay người khác.

Trong Linh Khê chiến trường, chỉ có Linh Khê cảnh có thể tự do xuất nhập, lấy tiêu chuẩn của tu sĩ Linh Khê cảnh, tuyệt đối không thể luyện chế nên trận cơ như vậy, cũng không bố trí nổi một trận pháp đủ để bao phủ một trụ sở.

Vậy trận cơ từ đâu mà tới? Đáp án là tiêu phí công huân tông môn mua được từ Thiên Cơ bảo khố, hơn nữa thứ này cũng không phải một mình một tu sĩ có thể gánh vác được.

"Một cái này trị giá bao nhiêu công huân?" Lục Diệp thuận miệng hỏi một câu.

"888!"

Trái tim Lục Diệp vừa nhói một cái: "Tổng cộng mua bao nhiêu cái?"

"16 cái!"

Trong lòng Lục Diệp tùy tiện tính toán một chút, lại nhận ra đó là một con số rất lớn.

Cũng may thu hoạch lần này không nhỏ. Hơn nữa, tiêu phí càng nhiều, uy năng đại trận sẽ càng mạnh, rất xứng đáng.

"Cứ thả ra như vậy sao?"

"Hiện tại chúng ta không có thời gian xử lý, chờ khi nào có thời gian rảnh, có thể chôn nó xuống đất, hoặc là làm một chút ngụy trang."

"Không được, cần phải cho người ta đến trông coi chứ."

Đây chính là công huân mà.

Lục Diệp đưa tin ra ngoài, không bao lâu sau, đã có một đám tu sĩ từ Thiên Cơ điện bên kia chạy tới, trên người ai nấy đều là trùng huyết.

"Hai người các ngươi canh giữ ở đây, chú ý bảo vệ thứ này, không cho bất cứ kẻ nào tới gần."

“Rõ!"

"Những người khác đi theo ta."

Hoa Từ được Phùng Nguyệt chỉ điểm, đã bố trí một đám trận cơ ở các nơi trong trụ sở, mỗi một vị trí như vậy, Lục Diệp đều để lại hai tu sĩ trông coi.

Một phen bận rộn, cuối cùng đoàn người cũng bố trí thỏa đáng. Mà tới lúc này, rốt cuộc nhóm môn hạ tu sĩ cũng quét sạch Trùng tộc trong trụ sở. Hiển nhiên ở bên ngoài vẫn còn, chùng đang cuồn cuộn không ngừng vọt tới, nhưng muốn trừ tận gốc, lại phải giết vào bên trong trùng sào phía Thiên Sát điện kia, lấy đi Sinh Cơ Hạch, giải quyết từ nguồn cội mới được, nếu không trùng triều này sẽ kéo dài không dứt.

Và loại công việc này lại không phải tu sĩ ở vòng ngoài có thể làm được, dù là Lục Diệp, hiện tại, cũng tuyệt đối không dám bước vào bên trong Trùng động.

Hoa Từ cầm trên tay một cái ngọc bàn to bằng bàn tay, trên ngọc bàn kia có lưu quang chớp động, một đám linh văn tinh xảo đang chảy xuôi trong đó. Đây là trận bàn khống chế tất cả trận cơ, là vật trung tâm nhất của đại trận, kể cả khi những trận cơ kia bị hủy diệt mấy cái, cũng chỉ gây nên ảnh hưởng lớn tới uy năng của trận, nhưng một khi trận bàn bị hủy, đại trận hoàn toàn phế đi.

Trần Nguyệt ở một bên giảng giải cho nàng, Hoa Từ liên tục gật đầu, theo linh lực của nàng phun ra, bỗng nhiên khắp các nơi trong trụ sở đều vang lên một tiếng “Vù vù”. Linh lực phun ra tại khắp các vị trí đã đặt trận bàn, dường như giữa chúng có sinh ra một loại cộng minh kỳ diệu.

Ngay sau đó, một màn linh lực tựa như gợn sóng, sinh ra từ bên trong mười sáu trận bàn, lan tràn ra, phủ kín bốn phương, dung hợp lẫn nhau rồi dần dần hội tụ lại ở phía trên bầu trời.

Một nén nhang sau, một quầng sáng dạng nửa vòng tròn, bao phủ cả trụ sở đã thành hình, phủ kín cả trụ sở vào trong đó.

Đại trận thành!

Ngăn cách trong ngoài.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 202

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.