Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho Hắn Một Kiếm! (2)

Phiên bản Dịch · 1502 chữ

“Chỉ tiếc là hai năm sau, Ngọa Hổ thời đó nhận ấn tỉ của tướng quân, rồi xuất quân diệt Ngô. Sau đó, có một người tà đạo lấy áo lông vũ của ta mang đi.”

Người tà đạo?

Vệ Uyên bất ngờ, nghĩ đến đạo nhân được xưng là người có thể giúp Quỷ vương cưới được Thiên nữ, rồi anh lại nghĩ đến vị đạo nhân truyền dạy các loại pháp chú kia, không biết giữa hai người này có mối liên hệ nào không. Anh trầm ngâm suy ngẫm trong lòng, Thiên nữ cũng vô cùng chăm chú hấp thụ pháp lực bên trong ấn ký của áo lông vũ.

Trong phòng dần dần trở nên im lặng.

Mới trôi qua chưa được một giờ, đột nhiên có một luồng âm khí áp bách đi đến.

Bỗng nhiên Vệ Uyên mở hai mắt ra, đưa tay lên cầm kiếm, nhìn về phía cổng của tòa lầu.

Mà tốc độ hấp thụ pháp lực của Thiên nữ hiển nhiên cũng tăng tốc.

Vệ Uyên cầm theo kiếm, bước từng bước về phía trước, từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, anh cảm thấy phía sau lạnh toát.

Anh nhìn thấy một đám quỷ vật, trên người mặc một bộ quần áo tay dài màu đỏ sậm, khiêng một chiếc kiệu đỏ chót mười tám người nâng. Bọn chúng đi lên từ dưới núi, còn có cả âm thanh tiếng kèn truyền đến từ trong sương mù. Đây tưởng là một khúc nhạc hỉ đại hôn nhưng lại tấu vang thành nhạc tang vải trắng, quỷ khí dày đặc.

Người bình thường kết hôn sẽ sử dụng màu đỏ thắm, màu đỏ tươi vui có thể trừ tà. Còn những quỷ vật này mặc quần áo đỏ sậm, màu sắc không như bình thường, lờ mờ trong quỷ khí, chỉ có thể khiến cho người ta liên tưởng đến máu tươi sắp khô đọng lại. Chúng cứ đi thẳng về nơi này, lớp thanh khí lúc trước có thể dùng để phòng ngự, bây giờ lại liên tục bị thất bại rồi lui xuống.

Là đội ngũ đón dâu của Quỷ Vương.

Vệ Uyên quay đầu lại nhìn thoáng qua Thiên nữ, hiển nhiên là muốn khôi phục lại thực lực còn cần có thời gian chuẩn bị nhất định.

Nếu để cho những quỷ vật kia phá vỡ thanh khí rồi xông hết lên đây, tất cả đều kết thúc.

Mà với thực lực của một mình anh, nhiều nhất là có thể xông pha giữa những yêu quỷ bình thường, rồi sẽ bị Quỷ vương chém chết.

Thiên nữ mở to mắt, thu tay lại, dường như nàng dự định dùng cơ thể chưa khôi phục hoàn toàn để đọ sức với Quỷ vương một phen. Nhưng mà Vệ Uyên nhìn thấy trong đội ngũ đám quỷ vật đến đón dâu kia lại không có Quỷ vương. Anh nhìn thấy thiên nữ đứng dậy, tay phải giơ lên không trung ấn hờ, nói khẽ:

“Từ từ đã.”

Thiên Nữ nghi ngờ nhìn về phía Vệ Uyên.

Vệ Uyên ngẫm nghĩ rồi chắp tay nói: “Xin cô nương cho tôi một đường huyễn thuật che mắt.”

Người con gái khẽ giật mình, sau đó trừng to mắt, nói: “Ngươi…”

Tư Đãi giáo úy nhấc thanh Bát Diện Hán Kiếm, cười nói:

“Chiếc kiệu hoa ngày hôm nay, Vệ mỗ sẽ ngồi thay cô nương.”

Giọng nói hơi dừng lại, nói chắc như đinh đóng cột:

“Cho hắn ta một kiếm!”

Cốc, cốc, cốc.

Tiếng gõ cửa thanh thúy ổn định vang lên, quỷ vật mặc quần áo màu đỏ sậm khiêng kiệu đỏ, im lặng không tiếng động mà đứng ở ngoài cửa, bà mai khom lưng cúi thấp đầu giọng bi thảm nói:

"Phu nhân, thời gian sắp tới rồi, xin mời lên kiệu."

Bên trong cửa tất nhiên là không có động tĩnh gì.

Thái độ của lão yêu bà này cũng không có gì bất ngờ, lại gõ cửa hô to thêm vài lần, thấy Thiên nữ ở trong phòng vẫn không đáp lại, liền có hai gã quỷ vật cực kỳ cao lớn cường tráng, mặt xanh răng nanh tiến lên, đeo vật khắc chế thanh khí vào, dự định cưỡng chế mời vị Thiên nữ kia đi ra.

Nhưng còn chưa kịp động thủ đã nghe thấy tiếng kẻo kẹt, cửa gỗ trên gác kia lại chủ động mở ra.

Đám quỷ kinh ngạc nhìn lên.

Thiên nữ mặc áo cưới màu đỏ đã đứng trước cửa, thậm chí còn chủ động trùm khăn che lên đầu.

Đặt hai tay trước bụng.

Chỉ là không nói một lời nào.

Tình cảnh này nằm ngoài dự liệu, mà sau khi lão yêu bà kia kinh ngạc xong thì cũng chỉ tưởng rằng Thiên nữ bướng bỉnh hơn một trăm năm rốt cuộc cũng đã nghĩ thông suốt rồi, thế thì đỡ phiền hơn rồi, khom lưng cười nói:

"Nếu phu nhân đã chuẩn bị xong rồi, vậy xin mời lên kiệu."

“Mấy người các người không có mắt sao, còn không mau tránh ra!”

Đám yêu quỷ đồng loạt tách ra, nhưng vẫn cố vây quanh xem.

Kiệu hơi nghiêng xuống, có một yêu quỷ kéo rèm kiệu ra, đợi đến khi Thiên nữ lặng im không nói ngồi lên kiệu thì mới buông rèm xuống, sau đó mười tám yêu quỷ đồng loạt dùng sức nâng kiệu lên, âm thanh thảm thiết của kèn bầu lại vang lên, trên mặt lão yêu bà lộ ra nụ cười đắc ý khó có được, cất giọng hô lên:

“Phu nhân lên kiệu!”

“Xuống núi, về phủ!”

Một đám yêu quỷ vây quanh kiệu đỏ sậm đang chậm rãi đi về phía quỷ phủ dưới chân núi.

Dọc theo đường sớm đã có rất nhiều yêu quỷ đứng chen hai bên đường, lúc kiệu đi ngang qua, liền không ngừng cúi đầu khom lưng, miệng nói vài lời chúc phúc tốt đẹp, ánh mắt thì nhìn lên kiệu đỏ, ngóng trông xem có thể nhìn thấy dung mạo thật của Thiên nữ hay không, cuối cùng đành tiếc nuối rời đi.

...

Tin tức Thiên nữ xuống núi rất nhanh truyền đến tai Quỷ Vương.

Người đàn ông thoáng chốc đứng lên, đáy mắt kinh ngạc vui mừng vô cùng:

"Cái gì?! Thiên nữ nàng ấy đồng ý xuống núi rồi?!”

“Ngươi không có lừa ta đó chứ?!"

“Tiểu nhân không dám!”

Yêu quỷ quỳ xuống đất dập đầu, nói hết những chuyện Thiên nữ cuối cùng cũng đi ra khỏi cửa, đã mặc áo cưới, ngồi lên kiệu đỏ để khiêng xuống núi ra, cuối cùng còn nói Thiên nữ đó hiện tại đã ở trong Phủ đệ Quỷ Vực mà Quỷ Vương đặc biệt xây dựng vì chuyện đại hôn này.

Chuyện này rất nhiều quỷ vật đều nhìn thấy, thật sự không thể thật hơn.

Quỷ Vương đi tới đi lui, khuôn mặt mừng rỡ dường như không kiềm chế được, người đàn ông mặc đạo bào màu đen bên cạnh kinh ngạc nói: "Kỳ lạ thật, trăm năm nay vị Thiên nữ kia đều luôn phòng bị vững chắc, sao có thể vào chính ngay lúc này chủ động từ bỏ tất cả như vậy? Theo như suy đoán, pháp lực của nàng ta còn cầm cự được mấy canh giờ mới có thể dùng hết.”

"Chỉ sợ có biến, hoặc là Thiên Nữ âm mưu cuối cùng sẽ ra tay với ngươi."

Quỷ Vương không thèm để ý lắc đầu nói: "Không sao.”

"Nàng ấy không có áo lông vũ thì sẽ không có đạo hạnh, dùng thanh khí để hộ thân còn có thể, không thể đả thương được ta, cho dù có thể đả thương ta, nếu có thể khiến cho nàng ấy thoải mái hơn một chút, có thể khiến nàng ấy hiểu được tấm chân tình này của ta, vậy ta cũng cam tâm tình nguyện, huống chi, theo như suy đoán của ta, tu vi còn lại của nàng ấy thậm chí còn không thể công phá được phòng ngự của ta."

Giọng nói hơi dừng lại, lại giống như nhớ tới điều gì đó, nỉ non nói:

"Đúng rồi, chắc là nàng ấy muốn cứu những người sống kia."

"Nàng ấy vốn rất lương thiện."

"Nếu nàng ấy nguyện ý đi theo ta, thì ta tạm thời tha mạng cho bọn họ cũng có sao đâu."

Quay đầu nói với yêu quỷ đang dập đầu: "Tạm thờ nên giữ bọn người sống kia lại đã, đại yến lần này của bổn vương, trong vòng ba ngày không cho phép các ngươi đụng vào mấy người sống kia.”

Yêu quỷ nghe hiểu được ý tứ trong câu nói này, là phải đợi ba ngày sau, khi đại hôn đã qua rồi thì mới có thể mở tiệc ăn thịt.

Lúc đó gỗ đã đóng thuyền.

Sao cũng được cả.

Bạn đang đọc Nhà Bảo Tàng Trấn Yêu (Bản Dịch) của Diêm ZK
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.