Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổng Quản Hậu Cung

Tiểu thuyết gốc · 1892 chữ

Tuệ phi tâm tình đang vui vẻ nên không cảm giác được Ngụy Thiên Minh bất mãn, nàng ngồi đối diện với chiếc gương ngắm những trang sức mà nàng đang mang trên đầu, sau đó cười nói: " Tiểu Ngụy Tử, việc này ngươi làm không tệ bản cung rất vừa ý. Về sau ngươi cứ đi theo bản cung làm việc sẽ không thiếu được chỗ tốt cho ngươi. Thời cơ mà đến ta liền ban thưởng cho ngươi ruộng tốt ngàn mẫu, hoàng kim vạn lượng, đều là việc rất đơn giản !"

Nhưng Tuệ phi lại không biết rằng chí hướng của Ngụy Thiên Minh cũng không chỉ dừng lại như vậy. Chỉ có vạn lượng hoàng kim, ruộng đất ngàn mẫu, hắn cũng không thèm để vào mắt.

Tuy vậy, hiện tại ở trước mặt Tuệ phi thì vẫn phải thu liễm một chút.

Hắn tranh thủ khẽ khom người thi lễ, sau đó cung kính nói ra: "Vậy tiểu nhân đa tạ Huệ phi nương nương chiếu cố, chỉ là hôm nay nô tài hơi mệt mỏi muốn xin phép Nương nương nghỉ ngơi ít ngày."

Hôm nay Tuệ phi tâm tình vô cùng tốt, đương nhiên cũng sẽ không ép Ngụy Thiên Minh nhiều. Nàng mang trên mặt ý cười, đứng lên đi đến bên người Ngụy Thiên Minh cầm lấy tay hắn hơi vỗ nhè nhẹ, vừa cười vừa nói: "Tiểu Ngụy Tử, ta cũng không gấp gáp, ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt, thấy ngươi mệt mỏi như thế bổn cung cũng rất là đau lòng"

Nói xong, Tuệ phi còn gãi nhè nhẹ ở lòng bàn tay của Ngụy Thiên Minh. Một động tác này, liền để Ngụy Thiên Minh nhớ tới hôm qua ở tẩm cung của Tuệ phi, nàng vậy mà kêu hắn lần sau kỳ lưng giúp cho nàng.

Hiện tại nhìn lại nữ nhân này, Ngụy Thiên Minh không khỏi nảy ra một chút ý nghĩ kỳ quái. Bất quá, Ngụy Thiên Minh cũng rất rõ ràng, hiện tại còn chưa phải lúc thích hợp Đợi đến khi hắn chuẩn bị đầy đủ, Tuệ phi nữ nhân này, cũng đừng mơ tưởng chạy ra khỏi lòng bàn tay của hắn

Lúc này, Ngụy Thiên Minh thu lại bàn tay của mình, khẽ khom người, nói ra: " Nương nương, nô tài tối hôm nay làm việc có một ít mệt mỏi, bây giờ muốn đi về nghỉ một chút, tiểu nhân xin cáo lui."

Hiện tại Tuệ phi vô cùng tin tưởng vào năng lực của Ngụy Thiên Minh, đương nhiên sẽ không đối với hắn sinh ra bất cứ bất mãn gì. Nàng tranh thủ thời gian liền nói: " Tiểu Ngụy Tử mệt mỏi, thì ngươi liền trở về nghỉ ngơi a, có muốn bổn cung gọi vài người theo giúp ngươi xoa bóp một chút không?"

Loại này quyền lợi này Ngụy Thiên Minh tạm thời còn không cần, hắn cũng không muốn chính mình không nhịn được đè mấy cung nữ kia ra mà bại lộ thân phận, như vậy thì rất là phiền phức.

Hắn lắc đầu, Ngụy Thiên Minh liền nói: " Không cần, cảm tạ nương nương quan tâm!"

"Ừm, vậy ngươi đi nghỉ ngơi sớm đi!" Tuệ phi gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Ngay sau đó Ngụy Thiên Minh từ trong tẩm cung Tuệ phi đi ra, hướng chỗ mình ở đi đến. Chỗ hắn ở cách tẩm cung Tuệ phi không xa, nhưng mà đi qua lại thì vẫn có một chút khoảng cách.

Ngày hôm sau, trong hậu cung truyền ra một tin tức khiến mọi người đêu sợ hãi, tối hôm qua Dạ phi bị người ta hạ độc. Đương nhiên, có hai người duy nhất vẫn bình tĩnh là Tuệ phi cùng với Ngụy Thiên Minh.

Bởi vì việc này, cũng là kế hoạch của hai người bọn họ và Ngụy Thiên Minh là người đi làm. Bất quá, người hạ độc kia vẫn còn là tay mơ, Dạ phi bị trúng độc cũng không phải là quá nặng, may là ngự y kịp thời chạy đến nên có thể giữ lại được tính mạng. Nhưng sau khi tỉnh lại thì cả người nàng đều suy yếu, cần phải tĩnh dưỡng một khoảng thời gian mới có thể khôi phục như ban đầu.

Tuệ phi khi nghe được tin tức này, mới thật sự là kinh ngạc. Không nghĩ tới tối hôm hạ độc như thế mà không có độc chết Dạ phi. Nàng rất khó chịu, còn cố ý kêu Ngụy Thiên Minh đến, hung hăng trách cứ một trận.

Bất quá, mắng thì mắng, Tuệ phi vẫn là một nữ nhân rất hiểu chuyện. Trong khoảng thời gian này quyết định thu tay lại, không làm điều gì hết. Nếu không chẳng may bị người khác phát hiện ra gì đó thì hai người các nàng chẳng thể nào hạ đài được.

Ngụy Thiên Minh ở trong tẩm cung Dung phi bị trách mắng một trận, tâm tình rất không dễ chịu, khuôn mặt xám xịt đi ra.

Đang lúc Ngụy Thiên Minh vừa mới về đến viện tử của mình, thì có một tiểu thái giám từ phía xa xa chạy đến. Cái tên tiểu thái giám này vừa xuất hiện, liền đến trước mặt Ngụy Thiên Minh chắp tay nói: " Ngụy công công, hậu cung tổng quản Cẩn công công tìm ngươi."

" Cẩn công công tìm ta?" Ngụy Thiên Minh khẽ chau mày.

Hắn nghe xong chức vị tên Cẩn công công này cảm thấy có chút khó chịu. Hắn tự nhiên là rất không muốn đi gặp Cẩn công công, nhưng hắn hiện tại đã lẫn vào trong hậu cung, làm sao cũng phải đi gặp tên lão đại thái giám này gặp một lần. Nói không chừng về sau còn được cùng hắn giao hảo. Nhất là hiện tại, đắc tội với Cẩn công công không phải là một cử chỉ sáng suốt. Suy nghĩ một chút, Ngụy Thiên Minh nói với tên thái giám vẫn còn đang chờ bên cạnh: " Ngươi đi phía trước dẫn đường!"

"Vâng!"

Tên tiểu thái giám gật đầu một cái, tranh thủ liền bước lên phía trước dẫn đường đi. Tên này tuy chức vị không cao bằng Ngụy Thiên Minh, nhưng lắn lại là người của phủ tổng quản nội vụ, nên cử chỉ cùng thái độ tương đối phách lối.

Ngụy Thiên Minh đi ở sau lưng hắn liền có thể nhìn ra, đây lại là một tên chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. Nhưng không có cách nào khác trong cái hậu cung này tất cả mọi người đều là như thế. Rất thường hay ỷ thế hiếp người, mấy tên hầu ở tẩm cung Dạ phi cũng là một dạng kiêu ngạo như vậy.

Không bao lâu sau, Ngụy Thiên Minh cùng tên tiểu thái giám kia bước đi vào một tòa cung điện khác bên kia. Bọn họ tiến đến cung điện, bước vào một gian phòng mà bên trong đã có hơn mười tên thái giám đang đứng chờ. Mười tên thái giám này đứng ở hai bên, duy chỉ có một thái giám tuổi trung niên với cơ thể mập mạp và khuôn mặt béo tròn đang ngồi trên ghế, hơn nữa còn là ngồi cao trên tất cả mọi người.

Không cần nghĩ cũng biết người đang ngồi hẳn là Cẩn công công. Hắn vào cung đã 20 năm, phục vụ qua hai đời hoàng thượng và hoàn toàn được tín nhiệm. Cho nên đương kim thiên tử hiện tại, đối với hắn cũng là tin tưởng có thừa, đồng thời vẫn để hắn giữ chức tổng quản quản lý hậu cung.

Khi Cẩn công công làm tổng quản hậu cung này có thể nói là quyền lực ngập trời. Ngoại trừ thủ hạ bên người Hoàng hậu thì có thể nói trong hậu cung không ai dám chống lại hắn. Trên mặt Cẩn công công hơi toát ra một vẻ hung ác, hắn ngồi bên trên chiếc ghế tựa làm bằng gỗ đàn hương lâu năm được chế tác cực kỳ tinh xảo

Ánh mắt Cẩn công công nhìn xuống Ngụy Thiên Minh, cười lạnh mở miệng nói: "Ngươi chính là Ngụy Thiên Minh bên người Tuệ phi?"

Nghe ngữ khí cùng bộ dáng phách lối của Cẩn công công khi nhắc đến Tuệ phi, căn bản thì không có đem nàng để vào trong mắt. Nhưng xác thực, trong chốn hậu cung này Tuệ phi chỉ là một phi tử được một nước nhỏ dâng lên nhưng bị hoàng thượng ngó lơ mà thôi.

Mà Cẩn công công muốn giết chết nàng, chỉ cần bày ra một vài kế nhỏ là được. Ngụy Thiên Minh đứng ở một bên vội vàng gật đầu nói: "Đúng, tiểu nhân là người bên cạnh của Tuệ phi, không biết Cẩn công công, tìm tiểu nhân có dặn dò gì?"

Phi tử chốn hậu cung này đều có một chút dây dưa ích lợi ở giữa. Mà lợi ích của các nàng đều sẽ phải kém hơn lợi của một người, đó chính là Cẩn công công. Rốt cuộc, hoàng thượng buổi tối hội sủng hạnh người nào, tìm tên người nào đều sẽ phải do Cẩn công công sắp xếp. Cho nên những phi tử này đối Cẩn công công đều có một chút e ngại.

Ngụy Thiên Minh đương nhiên cũng biết Cẩn công công này quyền lực rất lớn, chính mình tạm thời không thể đắc tội nổi. Huống chi, Ngụy Thiên Minh còn nhìn thấy móng tay hắn đeo hộ chỉ, lòng bàn ta thô ráp cùng với màu da đồng cổ. Ngụy Thiên Minh liền có thể đoán ra, Cẩn công công này khả năng còn là một cao thủ đỉnh cấp

Tuy nhiên Ngụy Thiên Minh không biết người của thế giới này mạnh đến đến mức nào. Nhưng Ngụy Thiên Minh biết được thông qua hệ thống có vô số người còn mạnh hơn cả hắn hiện tại.

Ngụy Thiên Minh lại càng hiểu rõ được một điều, mình ở trong hoàng cung này hành sự phải cẩn thận từng chút một. Thực lực mà không đủ mạnh, tuyệt đối có thể dễ dàng gặp rất nhiều nguy hiểm.

Lúc này, Cẩn công công đang ngồi trên ghế, nhấp khẽ một ngụm trà, trong mắt lóe lên một đạo tinh mang, từ từ mở miệng nói: " Ngụy Thiên Minh, nghe nói hai ngày gần đây ngươi bị đánh ngất xỉu ở gần tẩm cung Dạ phi. Hôm qua mới tỉnh thì liền dẫn người đi đánh thủ hạ của Dạ phi, nhưng lại khiến Dạ phi không có cách nào trừng phạt ngươi. Mà đến đêm hôm đó, Dạ phi liền bị người ta hạ độc thủ, sự việc này ngươi có biết không?"

Nghe Cẩn công công những lời này xong, cả người Ngụy Thiên Minh hơi run lên. Thật không nghĩ tới, Cẩn công công tìm hắn tới là để nói chuyện này.Chẳng lẽ, hắn đã đoán được, mình là người hạ độc hại Dạ phi?

Cái này khiến trong lòng Ngụy Thiên Minh có chút kinh nghi bất định.

Bạn đang đọc Ngươi không phải là thái giám? sáng tác bởi tieudaovangioi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieudaovangioi
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 712

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.