Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thật Ra...Rất Đơn Giản

Tiểu thuyết gốc · 2292 chữ

Cẩn công công nổi giận như vậy đều được Ngụy Thiên Minh nhìn ở trong mắt, trong lòng hắn kích động không thôi.

Hắn ước gì thời điểm Cẩn tổng quản và hoàng hậu tranh đấu có thể diễn ra sớm hơn một chút, để cho hắn có thể ngồi ngư ông đắc lợi.

Sau khi Cẩn công công phát tiết tức giận xong, thì biểu lộ ở trên mặt đã hoà hoãn trở lại, nhìn Ngụy Thiên Minh nói: "Tiểu Ngụy Tử, ngươi cứ về trước. Nhớ kỹ, mỗi ngày đều đến chỗ Hoàng Hậu ở bên kia một lần. Có chuyện gì mới thì trở về bẩm cáo lại với ta!"

"Vâng, Cẩn tổng quản!" Ngụy Thiên Minh hành lễ biểu thị mình đã biết. Bất quá, hắn cũng không có vội vã rời đi mà tập trung tinh thần nhìn Cẩn công công một chút.

Tuy Thông Tâm Thuật một ngày chỉ có thể sử dụng ba lần, nhưng thời điểm quan trọng thế này thì Ngụy Thiên Minh cũng không dám keo kiệt. Hắn muốn xem, hiện tại Cẩn công công đang suy tính điều gì.

Rất mau, ở trong đầu Ngụy Thiên Minh vang lên âm thanh của Cẩn tổng quản: "Ả Hoàng hậu đáng chết, hai ngày sau bản tổng quản nhất định sẽ để cho ngươi chết không có chỗ chôn, rồi sau đó bồi dưỡng Hoa phi lên ngồi vị trí này!"

Sau khi nghe được câu này, sau lưng Ngụy Thiên Minh bất tri bất giác chảy ra mồ hôi lạnh. Hắn không ngờ, tên Cẩn công công này lại sử dụng thủ đoạn độc ác như vậy , trong vòng hai ngày này muốn giết chết Hoàng hậu.

Ngụy Thiên Minh lại liếc một chút Cẩn công công, không biết hắn làm đến vị trí này đã giết hại hết bao nhiêu người rồi.

Hiện tại, vì chiếm lấy hậu cung ngay cả Hoàng hậu cũng dám diệt. Một kẻ hung hãn như thế này mà mình chọc phải hắn thì cái mạng nhỏ cũng sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm.

Vừa nghĩ tới đó, cặp lông mi của Ngụy Thiên Minh hơi nhíu một cái.

Cẩn công công ở cách đó không xa, nhìn thấy Ngụy Thiên Minh đang nhíu mày, liền trầm giọng hỏi: "Ngụy Thiên Minh, tại sao ngươi vẫn còn chưa đi, việc bản tổng quản giao cho ngươi, không cần làm nữa sao?"

Đã biết được ý nghĩ của Cẩn công công, Ngụy Thiên Minh đã không muốn tiếp tục ở lại nơi này nữa, hắn hành lễ nói: "Được..được, tiểu nhân liền đi ngay!"

Nói xong, Ngụy Thiên Minh chân không ngừng bước mà rời khỏi. Đương nhiên trước khi rời đi, Cẩn tổng quản vẫn sai người ban cho hắn một số lượng lớn bạch ngân.

Bất quá, một chút ban thưởng như vậy, Ngụy Thiên Minh đã sớm không để vào mắt. Muốn bằng loại ban thưởng này mà muốn hắn làm việc cho một kẻ độc ác như vậy, đúng là buồn cười.

Ngụy Thiên Minh vừa ra khỏi chỗ của Cẩn công công, liền lập tức đi tìm Hoàng hậu. Bởi vì hắn cảm thấy, hiện tại đã là thời cơ để thu lưới.

Đi vào bên trong Khôn Ninh Cung, Ngụy Thiên Minh vội vàng tìm đến cung nữ Thu Cúc. Nói với nàng rằng mình muốn đi gặp Hoàng hậu.

Thu Cúc là cung nữ từ nhỏ lớn lên cùng Hoàng hậu, nên ở trước mặt của nàng có thể nói là địa vị vô cùng cao thượng.

Nàng nhìn bộ dáng cuống cuồng của Ngụy Thiên Minh, ánh mắt liền khẽ híp, nói ra: "Ngụy công công, hiện tại Hoàng hậu nương nương đang ngâm mình ở bên trong, chỉ sợ là không thể gặp ngươi được bây giờ."

Ngụy Thiên Minh vội vàng nói: "Thu Cúc tỷ tỷ, nhưng ta là có việc trọng yếu, muốn bàn với Hoàng hậu nương nương. Là liên quan đến Cẩn công công, có lẽ hắn đã chuẩn bị động thủ rồi a!"

Thu Cúc nghe xong liền biết sự tình này nghiêm trọng. Nàng hơi do dự một chút, liền nói: "Vậy được rồi, ngươi đứng ở chỗ này chờ một chút. Để ta đi vào thông cáo!"

Nói xong, Thu Cúc liền xoay người tiến vào trong tẩm cung. Chỉ mất chút thời gian tiểu cung nữ này đã đi ra, nàng nhìn Ngụy Thiên Minh nói: "Ngươi đi vào a, Hoàng hậu nương nương đang ở bên trong...Chờ ngươi."

"Được, đa tạ Thu Cúc tỷ!" Ngụy Thiên Minh gật đầu, liền tiến vào bên trong.

Hắn vừa đi vào bên trong tẩm cung, liền phát hiện trong phòng này bốn bề vắng lặng, chỉ có buồng trong là vẫn còn bốc lên từng làn sương mỏng. Ngụy Thiên Minh có thể đoán được, Hoàng hậu đang chờ mình đi vào thông báo tin tức.

Bước đến trước tấm rèm che, Ngụy Thiên Minh ở bên ngoài khẽ kêu: "Hoàng hậu nương nương, nô tài là Ngụy Thiên Minh, đến đây bẩm báo sự tình."

Tấm rèm được làm bằng một tầng hạt châu đan lại với nhau. Ngụy Thiên Minh có thể nhìn thấy, một nữ tử dáng người yểu điệu đang nằm thả lỏng trong thùng tắm kia, nàng hưởng thụ lấy từng làn hơi ấm vờn quanh.

· · · · · · · · · · · · · · · · · ·

Làn da của Hoàng hậu tinh tế tỉ mỉ, tóc dài buông xoã những cung trang hay dùng cũng được tháo hết xuống. Cả người không còn khí thế uy nghiêm như thường ngày, nhưng lại nhiều hơn mấy phần vũ mị của nữ nhân thành thục

Nàng đang ở trong thùng tắm, ngăn cách chiếc rèm, nhìn thấy Ngụy Thiên Minh đã đến, liền nói: "Ngụy Thiên Minh, vào đây đi!"

"Vâng!"

Ngụy Thiên Minh, đáp một tiếng liền nâng rèm lên rồi từ từ bước vào. Thực ra trong lòng hắn đã sớm muốn làm như vậy, chỉ là Hoàng hậu còn chưa có phân phó, nên tạm thời phải nhịn xuống.

Vừa bước vào Ngụy Thiên Minh đã cảm nhận được nhiệt độ ở nơi đây tương đối dễ chịu. Trong phòng này cũng chỉ có hai người bọn họ, nên ánh mắt của Ngụy Thiên Minh bắt đầu đánh giá bốn phía xung quanh.

Hắn mặc kệ thân phận của đối phương là Hoàng hậu, hay là nữ nhân như thế nào. Ngụy Thiên Minh chỉ muốn ngắm nhìn cái nơi mà hắn đã huyễn tưởng từ lâu kia. Lúc này đối diện trực tiếp, càng là nhịn không được đánh giá thêm vài lần.

Ngụy Thiên Minh cam đoan, trong tất cả những nữ nhân hắn quen biết thì chỗ kia của Hoàng hậu chính là lớn nhất. Không chỉ to tròn, phong mãn mà còn cực kỳ trắng mịn. Nơi đó chỉ vọn vẹn có hai điểm nhũ hồng chứ không có bất cứ tia đường gân nào hiện lên.

Có thể Hoàng hậu thấy Ngụy Thiên Minh là một tên thái giám nên cũng không có chút kiêng kỵ gì, với lại nàng cũng muốn lung lạc tên thái giám có tài một chút, vì thế cũng liền tùy hắn tiến vào trong này.

Cặp mắt Ngụy Thiên Minh vừa rời khỏi hai cái nơi đang rung rinh kia, hắn liền chắp tay cung kính với Hoàng hậu, rồi nói ra: "Khởi bẩm Nương nương, nô tài vừa mới thám thính được một tin tức quan trông ở bên Cẩn tổng quản, liền cố ý đến đây để bẩm báo với người!"

Hoàng hậu đang ở trong thùng tắm hoạt động cổ một chút, rồi thở ra một hơi nói: "Trước cũng không vội bẩm báo, cổ của bản cung có chút mỏi, ngưới tới giúp ta xoa bóp một chút."

"Vâng!" Ngụy Thiên Minh liền bước đến phía sau lưng của nàng, dùng thủ pháp đặc biệt của chính mình để giúp Hoàng hậu xoa nắn cổ và bả vai.

Từ từ trôi qua, Hoàng hậu liền cảm thấy rất cơ thể đã không tệ, gật đầu nói: "Tên nô tài nha ngươi đúng là rất hữu dụng."

Nghe thấy Hoàng hậu nói như vậy, trên mặt Ngụy Thiên Minh lộ ra nụ cười nịnh, nói: "Đa tạ nương nương tán dương, ta nhất định sẽ vì nương nương mà làm việc thật tốt!"

Hoàng hậu nheo mắt lại nói ra: "Khó trách tiện nhân Tuệ phi kia mù quáng mà giữ lấy ngươi ở bên cạnh. Hoá ra là ngươi có chỗ hơn người, thật sự là lợi nàng ta!"

Sau đó, Hoàng hậu nói thêm: "Ngụy Thiên Minh, bản cung muốn điều ngươi sang cung điện của ta, ngươi có bằng lòng hay không?"

Câu hỏi này còn có câu trả lời thư hai nữa sao?

Ngụy Thiên Minh vội vàng gật đầu rồi nói ra: "Nguyện ý, nguyện ý, đương nhiên nô tài nguyện ý. Chỉ cần Nương nương đối với nô tài thật tốt, thì nô tài cũng đã thỏa mãn!"

Đang lúc Ngụy Thiên Minh muốn đưa tay xuống dưới một chút, thì nàng đã từ trong bồn tắm bước ra. Hoàng hậu nằm ở trên ghế, hỏi thẳng: "Được rồi, nói đi. Hôm nay ngươi đã dò xét được cái tin tức gì ở bên chỗ Cẩn công công kia?"

Ngụy Thiên Minh cũng không giấu diếm cái gì, hắn nói: "Khởi bẩm Hoàng hậu nương nương, là như vậy. Hôm nay từ trong miệng Cẩn công công biết được, hắn đã quyết định trong hai ngày này, liền muốn đối với ngài làm gì đó. Có lẽ là đem nương nương giam lỏng hoặc cũng có thể là tìm một cơ hội giết ngài, sau đó tìm một cơ hội thích hợp để Hoa phi thượng vị!"

"Cái gì!" Hoàng hậu nghe thấy lời này, biểu hiện trên mặt đã trở thành hết sức khó coi.

Nàng mất hết hứng thú với xoa bóp của Ngụy Thiên Minh, liền chau mày lại rồi ngồi thẳng dậy, thần sắc mười phần khó chịu.

Hoàng hậu rất rõ ràng, Cẩn công công ở trong cái hậu cung này có bao nhiêu phân lượng. Một khi đã hạ quyết tâm thì rất có khả năng đem nàng kéo xuống ngựa.

Ngụy Thiên Minh đương nhiên nhìn ra tâm tư của Hoàng Hậu, liền biết hiện tại nàng đã bắt đầu lo lắng và sợ hãi. Nhưng từ chỗ Cẩn tổng quản rời đi thì, Ngụy Thiên Minh đã âm thầm ra quyết định, hắn sẽ giúp phe hoàng hậu bên này.

Bởi vì cái lão gia hỏa Cẩn công công kia, thật sự là lòng dạ thâm độc. Nói không chừng một ngày nào đó, cũng sẽ đối với hắn làm ra việc như vậy.

Dù sao thì, Hoàng hậu cũng chỉ là một nữ nhân chân yếu tay mềm không chút võ công. Muốn chưởng khống nàng ta thì dễ hơn tên Cẩn công công kia nhiều.

Ngụy Thiên Minh đã hạ quyết tâm nên hắn liền tiếp tục đến sau lưng hoàng hậu, hơi ngả người của nàng ra sau rồi vừa xoa bóp vừa mở miệng nói: "Tiểu nhân có một kế, không biết Hoàng hậu có muốn thử cân nhắc hay không?"

Lúc này, Hoàng hậu đã ở trong trạng thái tuyệt vọng, đột nhiên có người cho nàng một biện pháp, thì làm sao nàng có thể không nghe..

Hoàng hậu ngước ánh mắt lên nhìn Ngụy Thiên Minh, hơi gấp hỏi: "Đại Hải, ngươi có kế sách gì thì mau nói ra. Chỉ cần hữu dụng, bản cung tuyệt đối sẽ cho ngươi ban thưởng cực lớn."

Ngụy Thiên Minh mỉm cười, ánh mắt rơi vào thân thể của Hoàng hậu. . . . .

Chỉ cần hiện tại Ngụy Thiên Minh càng làm cho Hoàng hậu sợ hãi, thì về sau chỗ tốt mang lại cho hắn sẽ là cực kỳ nhiều.

Ngụy Thiên Minh cũng không vòng vo, thẳng thắn nói: "Hoàng hậu nương nương, người muốn ta giúp người thì cũng không thành vấn đề. Nhưng bất quá người cũng phải cho ta một ít cấm vệ, nếu như ta không thể ở trong cung điều động một số nhân mã. Đến lúc đó đám tử sĩ và thuộc hạ của Cẩn tổng quản đến thì tiểu nhân cũng khó lòng bảo hộ được người a, như vậy tính mệnh của nương nương liền gặp nguy hiểm."

Để Hoàng hậu đáp ứng yêu cầu của chính mình, Ngụy Thiên Minh cố ý đem tất cả thủ đoạn của Cẩn công công phóng đại gấp vài lần. Mà chính hắn, cũng phải liều mạng mới có thể bảo hộ cho nàng.

Mặc dù Hoàng hậu biết Ngụy Thiên Minh muốn thừa cơ lấy quyền lực vào tay, nhưng sau khi nghe Ngụy Thiên Minh kể thì cũng có một chút hoảng loạn. Cho dù là Ngụy Thiên Minh có âm mưu gì thì hiện tại nàng cũng không dám vạch trần chỉ có thể gật đầu nói: "Được! Còn có yêu cầu gì thì ngươi cứ nói, bản cũng sẽ toàn lực giúp ngươi hoàn thành…"

Như chờ câu nói này của Hoàng hậu đã lâu, ở trên mặt Ngụy Thiên Minh liền hiện ra nét tiếu ý. Thân hình hắn hơi cúi, một tay ôm eo nhỏ tay kia liền đặt lên bộ ngực mong muốn đã lâu này, mỉm cười nói: "Yêu cầu của ta sao, thật ra…rất đơn giản…"

...

Đủ KPI của tuần này rồi, tuần sau ra tiếp được không nhỉ =)))

Bạn đang đọc Ngươi không phải là thái giám? sáng tác bởi tieudaovangioi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieudaovangioi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 25
Lượt đọc 440

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.