Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xạ Thủ

Tiểu thuyết gốc · 2683 chữ

Hai thân thể ướt sũng nằm bên bờ hồ thở dốc, tình cảnh ban nãy thực là nguy hiểm. Không ngờ tới bên dưới lòng hồ lại có một con Cá Lóc Quỷ, nếu là người thường sớm đã bị nó ăn thịt rồi.

Khả Nhi ngồi dậy nhìn vết thương ở cổ chân, hàm răng của Cá Lóc Quỷ chứa một chất chống đông máu, làm cho con mồi khi bị cắn sẽ chảy máu tới chết, nàng phải nhanh chóng trở về để được cứu chữa kịp thời.

Thiên Bảo cũng biết điều đó, hắn ngỏ ý muốn cõng nàng về. Tuy nhiên Khả Nhi từ chối vì sợ bản thân nặng, đó là nỗi sợ chung của con gái, sợ bị đối phương đánh giá cân nặng mặc dù thân hình rất cân đối.

Tuy nhiên Khả Nhi không biết rằng điểm thể lực của Thiên Bảo còn cao hơn nàng vài điểm.

Hắn vừa cõng nàng, phía trước còn đeo một túi Rong Đuôi Phượng lớn. Cũng may cho con Cá Lóc Quỷ kia vì thịt của nó không ăn được chứ nếu không thì....

" Cảm ơn em....khi về chị sẽ báo đáp, em có thiếu thứ gì không?" Khả Nhi ngồi trên lưng của Thiên Bảo, gương mặt ửng hồng rạng rỡ, môi hồng khẽ hỏi.

Thiên Bảo đáp : " Em thiếu một cô người yêu về ra mắt chú Trần."

Nghe vậy Khả Nhi mặt đỏ càng đỏ, sau đó liền phồng má : " Vậy thì kiếm đi."

Thiên Bảo bật cười : " Em đùa thôi, cây đao của em đã cũ rồi chị có thể cải tạo nó được không?"

" Ồ, ra là việc này....đơn giả mà." Khả Nhi gật đầu, trong giọng nói có chứa chút gì đó thất vọng.

Bỗng Thiên Bảo dừng bước, Khả Nhi nhìn về phía trước thì hai mắt cực kì kinh hãi. Phía trước vậy mà có một bầy người biến dị, số lượng lên tới cả trăm con.

Cả hai đeo kính hồng ngoại nên có thể quan sát rất rõ, kinh ngạc hơn nữa là trong đám người biến dị có một cá thể đặc biệt cường tráng, cao tới 3 mét. Đây là lần đầu cả hai nhìn thấy nó, cũng không để họ có thời gian tò mò đám người biến dị đã phát hiện ra họ.

Cá thể khổng lồ kia lập tức gầm lên, đám người biến dị như làm theo mệnh lệnh vội vàng xông về phía hai người Thiên Bảo và Khả Nhi.

" Hỏng rồi!" Thiên Bảo thầm nói, sau đó vắt chân lên cổ mà chạy.

Đám người biến dị đuổi sát phía sau, cá thể biến dị kia cũng đuổi theo, tốc độ nhanh gấp đôi những con khác.

Chẳng mấy chốc nó đã bắt kịp và đuổi sát sau lưng của cả hai. Khả Nhi dù bị thương nhưng chỉ là vết thương chảy máu chứ không cản trở vận động. Nàng vỗ vai ý bảo Thiên Bảo thả mình ra, Thiên Bảo cũng hiểu ý lập tức dừng lại rồi làm bàn đạp cho nàng. Khả Nhi mượn tấm lưng của Thiên Bảo làm bàn đạp rồi phỏng lên cao nhảy xuống ngay đầu của cá thể biến dị kia.

Dao găm trong tay sắc lẹm cắm xuống. Tuy nhiên cá thể kia đứa chặn được mũi dao bằng cách cho nó đâm xuyên qua lòng bàn tay. Nó há hàm răng sắc nhọn ra gầm một tiếng sau đó tay còn lại nắm lấy cổ của Khả Nhi siết chặt.

Khả Nhi một tay bị khống chế, tay còn lại đưa xuống bắp đùi lấy con dao khác rồi đâm mạnh vào cổ tay của người biến bị đang bóp cổ mình.

Cú đâm khiến người biến dị đau đớn kêu to, nó tiện tay ném Khả Nhi sang một bên, nàng đập lưng vào một cột mốc bê tông, cú đó cực kì đau. Đúng lúc nó vừa ném Khả Nhi đi thì Thiên Bảo như hung thần xuất hiện, tay cầm thanh đao bật chế độ phóng. Mũi đao phóng như tên lửa lao về phía nó. Một đao đâm xuyên cái bụng lớn của cá thể biến dị kia hộc máu, nhưng nó chưa gục mà gầm lên một tiếng phẫn nộ. Đưa tay muốn chụp lấy đầu của Thiên Bảo nhưng hắn đã lùi lại, đao bị kẹt lại trên cơ thể của người biến dị không thể rút ra.

Hắn vừa buông tay ra thì lại phải nhảy lùi về phía sau vì một người biến dị khác đã xông tới tấn công. Lúc này Thiên Bảo động não thật nhanh, xung quanh toàn người biến dị nếu ở lại nhất định sẽ bị xé xác. Khả Nhi lúc này cũng đã đứng dậy được, nàng rút dao găm ra phóng tới tấp về phía cá thể biến dị kia làm nó kêu lên đầy đau đớn, nó đã bị thương khá nặng. Những cú ném dao cũng đã yểm trợ cho Thiên Bảo chạy thoát. Cả hai chạy thật nhanh rồi bật nhảy leo lên cây.

Đám người biến dị ở dưới bu lấy gốc cây mà gào thét vì chúng không biết trèo cây. Còn cá thể biến dị kia, nó đang quỳ gục xuống, tay cố rút từng mũi dao găm trên người, máu tươi chảy ra đầm đìa.

Nhìn cảnh tượng này Thiên Bảo có chút khó hiểu, hắn cảm thấy nó thật đáng thương. Cũng chẳng biết vì sao hắn lại có suy nghĩ đó.

Đoàng.

Một tiếng súng vang lên, đầu của cá thể biến dị lập tức bị thổi bay. Phía xa xa bình minh đang ló dạng, tiếng súng vang lên làm tất cả đều giật mình.

Một chiếc xe máy cải tiến xuất hiện kèm theo một bóng người cao lớn, trên tay hắn ta một khẩu súng lục cỡ lớn nòng còn đang bốc khói.

Con đầu đàn bị tiêu diệt, cả đám người biến dị nháo nhào gào thét, sau đó chúng đổi mục tiêu sang phía người vừa tới. Người kia cũng rất bình tĩnh, đưa tay ra sau lưng rút thêm một khẩu súng y hệt, hai tay hai súng nã đạn về phía đám người biến dị.

Mỗi viên là một phát tung đầu, mỗi tay bắn một hướng, khả năng thiện xạ ở tầm cao thủ. Gương mặt hắn bình tĩnh đến lạ, mỗi khẩu cúng có 12 viên đạn, sau khi bắn hết đạn hắn phất vạt áo lên, lấy băng đạn rồi thay và bắn tiến, thao tác cực kì nhanh khiến cho đám người biến dị không con nào có thể tới gần. Trong thoáng chốc vài chục con đã bị tiêu diệt, đám còn lại sợ quá chạy toán loạn.

Người kia ngừng bắn, nòng súng đỏ lên vì nóng và bốc khói. Hắn tiến về phía cái cây nơi Thiên Bảo đang bế Khả Nhi xuống.

Cả ba nhìn nhau, sự thận trọng là không thể tránh khỏi vì Thiên Bảo và Khả Nhi chưa từng gặp người này.

Người kia là một người đàn ông trung niên cỡ 40 - 50 tuổi, thân hình cao lớn vạm vỡ, hắn ta ăn mặc phong trần, tóc dài vuốt ngược về phía sau.

Đảo mắt nhìn đôi nam nữ, sau đó nhìn về phía tường rào khu vực 34 thấp thoáng phía xa và lên tiếng : " Tôi muốn vào đó, hai người có phải dân cư ở đó không?"

Khả Nhi hỏi : " Chú tên gì, từ khu nào tới?"

Người đàn ông liếc nhìn cả hai thầm đánh giá, sau đó mới đáp : " Tôi tên Khải, là một kẻ lang thang, mới bị hai con quái đuổi may chạy thoát, tới đây thì xe hết xăng phải dắt bộ, tình cờ gặp được hai người."

Thiên Bảo hỏi hệ thống về lai lịch của người đàn ông tên Khải, hệ thống lập tức đưa ra thông tin : " Khải, 46 tuổi, từng sống ở khu vực 15-16. Cách đây 5 năm đã trở thành người lang thang sau khi vợ qua đời, vũ khí Súng Tiểu Pháo, thể lực 96. Chiến tích nổi trội từng bắn chết 234 người biến dị trong vòng 2 phút. Là một người thẳng thắn, dễ gần và thù dai."

Thiên Bảo nghe xong há hốc mồm, thông tin của gã đàn ông tên Khải này quá sức khủng bố đi. Riêng thể lực của hắn ta cũng đã khủng khiếp rồi.

Nên nhớ các Chiến Binh Thực Tập sau khi hoàn thành khóa đào tạo sẽ được tiêm huyết thanh. Huyết thanh sẽ cường hóa mọi chỉ số của cơ thể, đặc biệt thể lực có thể tăng gấp đôi. Có nghĩa là tối thiểu một Chiến Binh có thể lực là 15, sau khi được tiêm huyết thanh lên gấp đôi tức là 30. Thể lực 30 thì có thể chém giết đám người biến dị một cách thoải mái, chỉ cần không phải là một lúc 100 con thì khả năng lên Chiến Binh 1 sao là rất lớn.

Ấy vậy mà người đàn ông kia lại có điểm thể lực gấp 3 lần, là gấp 3 lần. Cộng với tài thiện xạ kinh hồn thì đây đích thị là một con quái vật trong dạng con người.

Sau khi tra hết thông tin của Khải, Thiên Bảo thấy người này không có ý đồ xấu chỉ muốn ghé qua tiếp chút nhiên liệu và lương thực thì liền liếc mắt ra dấu cho Khả Nhi, sau đó hắn lên tiếng thay nàng : " Cảm ơn chú đã cứu bọn cháu, nếu chú cần xăng và lương thực thì có thể đi theo bọn cháu."

Khải gật đầu : " Cảm ơn nhóc."

Sau đó cả ba trở về khu 34. Nhưng là Thiên Bảo và Khả Nhi vào trước, sau đó Nhải vào bằng lối cổng chính đóng giả thành người vận chuyển.

" Đứng lại, không được tới gần phạm vi 50 mét, người tới là ai?"

" Người giao hàng!" Khải đáp, sau đó dùng giấy bút vẽ gì đó rồi đưa lên đầu.

Hắn được phép tiến gần cổng, sau khi bị hỏi vài câu thì cũng được cho vào. Khả Nhi đã đưa cho Khải vài con dao găm của mình coi như là món đồ mà Khải Giao tới. Điều này thành công vượt qua đội an ninh.

Sau khi được tắm rửa, nghỉ ngơi và ăn uống. Khải đi dọc con đường nhỏ nơi những khu vườn xanh tốt. Lâu rồi không được dễ chịu như vậy, đúng lúc này hắn gặp Diễm đang đi ngang qua, nàng có vẻ rất bận rộn.

Vừa nhìn Khải đã cảm thấy bị cuốn hút, sau đó đứng dậy đi theo Diễm.

Lúc này Thiên Bảo đang ngồi trong nhà vệ sinh, hệ thống thông báo : " Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt 20 người biến dị, thưởng ngay 2 điểm thể lực, tổng điểm thể lực là 20.

Thiên Bảo mỉm cười, đưa tay với chiếc tạ bằng bê tông nặng 10kg mà không tốn một chút sức. Thể lực của hắn giờ đã gấp 4 lần người bình thường. Tức là nói quả tạ 10kg trong tay hắn lúc này chỉ như 2,5kg mà thôi.

Lúc này ở bên ngoài hàng rào khu vực 34. Có hai bóng đen xuất hiện. Chúng có dáng vẻ như con người như lại cao hơn và gầy hơn rất nhiều, chúng cũng không phải người biến dị. Cả hai tới gần hàng rào rồi đi xuyên qua một cách dễ dàng.

Thiên Bảo ra ngoài vươn vai, một ngày mới lại tới. Ánh nắng ấm áp chiếu vào gương mặt điển trai, ngày hôm nay không có nhiệm vụ gì nên hắn giành thời gian để đi chơi. Cũng lâu rồi hắn không đi dạo quanh khu hắn sống.

Đi qua những con đường vừa quen vừa lạ. Thiên Bảo bỗng bị một bàn tay đặt lên vai, hắn không bất ngờ vì đã có hệ thống cảnh báo trước. Thiên Bảo không né tránh vì biết đối phương không có ý xấu gì cả.

Người kia là một thiếu niên có vẻ ngang tuổi của Thiên Bảo, nước da trắng trẻo gương mặt thanh tú nhỏ nhắn như một cô gái, cộng với mái tóc hơi dài cùng kiểu ăn mặc rất nhiều người tưởng lầm hắn ta là con gái.

" Lâm Thanh, là mày hả?" Thiên Bảo hỏi.

Lâm Thanh cười : " Lâu rồi không gặp, nghe nói mày được ra ngoài cùng Khả Nhi đúng không?"

" Ặc, sao mày biết?"

" Chuyện đó ai chả biết, sướng nhất mày rồi đấy."

Lâm Thanh là bạn của Thiên Bảo, hắn có niềm đam mê với thực vật. Đặc biệt là những loại cây có thể làm lương thực. Thiên Bảo lần này tới tìm Lâm Thanh cũng là vì có thứ muốn đưa cho hắn.

Lâm Thanh đưa Thiên Bảo về nhà, sau đó cả hai vào phòng đóng kín cửa. Lúc này Thiên Bảo mới đưa ra một chậu cây nhỏ, bên trong là một mầm non vừa ngoi lên khỏi mặt đất chưa lâu.

" Cây gì đây?" Lâm Thanh tò mò, sau đó nâng chậu cây lên ngắm nghía khá lâu.

Thiên Bảo đáp : " Đéo biết, nhưng tình cờ ăn được quả của nó ngon vãi đái nên tao giữ hạt lại trồng. Không ngờ nó mọc lên, tao không thích trồng cây nên đem tới cho mày chăm sóc hộ."

Lâm Thanh tròn mắt ngạc nhiên, hỏi cặn kẽ về loại quả mà Thiên Bảo ăn, nhưng Thiên Bảo lại nói quên rồi làm bắn tức chết. Sau khi giao cây cho Lâm Thanh, Thiên Bảo chưa vội đi ngay mà còn nán lại có ý nhờ vả.

" Muốn gì nói đi!" Lâm Thanh không lạ gì, bèn nói.

Thiên Bảo cười cười gãi đầu : " Cho tao mượn thẻ xanh của mày được không?"

" Đéo, mượn để mày làm gì?"

" Tao có việc, cho mượn đi mà."

" Chịu, mượn để mày vào khu đó phá hoại à!"

" Cho mượn đi rồi tao đưa ra ngoài ăn quả hôm trước."

Lâm Thanh do dự vài giây sau đó hỏi : " Mày tự ý ra ngoài được sao?"

Thiên Bảo gật đầu xác nhận, sau đó là một tiếng hét của Lâm Thanh. Hắn lao tới đè Thiên Bảo xuống nắm cổ bạn mà nói : " Được rồi tao sẽ cho mày mượn thẻ xanh, nhưng từ bây giờ trở đi mày phải đưa tao đi cùng nghe chưa?"

Thiên Bảo hơi giật mình vì hành động thái quá của bạn, nhưng dù sao cũng đạt được mục đích rồi.

Sau khi mượn được thẻ xanh, Thiên Bảo đi vào khu vực 2. Nơi này là nơi giới trung lưu và các Chiến Binh sinh sống. Họ không phải là nông dân mà là những người tạo ra vũ khí, điện, nhu yến phẩm, nơi này nhỏ hơn nhưng an ninh nghiêm ngặt hơn, dân cư ít hơn, để vào được khu vực này cần có thẻ xanh để đi qua cửa kiểm tra.

Lúc này Thiên Bảo đang hướng về cửa kiểm tra, biết rằng bộ dạng lén lút sẽ bị nghi ngờ nên hắn vênh mặt lên mà đi, bộ dạng cực kì đáng ghét.

Trước cửa an ninh có tới 4 Chiến Binh canh gác, thấy Thiên Bảo đi tới với vẻ vênh váng thì không nói gì, sau khi Thiên Bảo thành công qua cổng thì bọn chúng mới xì xầm.

" Thằng lìn nào kia nhìn ngứa mắt vãi!"

"nhìn bản mặt vênh như kễnh con của nó thì biết chắc gia đình làm to rồi đừng có chọc vào."

Bạn đang đọc Ngôi Vương Thời Mạt Thế sáng tác bởi HiepLion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HiepLion
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.