Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ồ, còn có cả tình nhân nữa rồi cơ à?

Phiên bản Dịch · 2534 chữ

Chương 53: Ồ, còn có cả tình nhân nữa rồi cơ à?

Giọng nói rất lớn, giống như cố tình muốn cho người khác nghe thấy vậy. Nói thật cô không hề muốn dính líu tới chuyện này một chút nào, chỉ là nếu như cô muốn quay trở lại bữa tiệc, thì nhất định phải đi qua chỗ bọn họ.

Cô nhíu mày, chậm rãi đi về phía phát ra âm thanh. Tiếng động bọn họ gây ra rất lớn, chẳng mấy chốc đã có một đám nhân viên đi tới, nhỏ giọng chỉ chỉ chỏ chỏ vào bọn họ.

Cô gái kia lại càng đắc ý hơn, liếc mắt nhìn đám người đang vây lại, cao ngạo hếch cằm: “Sao, bây giờ ba mặt một lời, nói cho rõ ràng đi chứ? Bây giờ cô muốn chị Mai lấy gì đi ra ngoài nhận giải?”

Đối diện cô ta là một người phụ nữ trẻ tuổi, gương mặt xinh đẹp, mặt mày cô ả cau có: “Cô nói bậy cái gì đó! Tôi không hề đụng vào đồ của Mai Hồng Linh!”

Mặc dù cô ả chướng mắt Mai Hồng Linh chuyên môn bò lên giường đàn ông này, nhưng cũng chưa hèn hạ tới mức làm hỏng lễ phục của cô ta.

“Trong suốt khoảng thời gian đó ở trong cánh gà chỉ có mỗi một mình cô. Bây giờ bộ lễ phục của chị Mai bị hỏng như thế này, cô chối không phải, ai mà tin nổi cho được!” Cô trợ lý kia liến thoắng như bài tây, liên tục cáo buộc nữ diễn viên này đã làm hỏng bộ lễ phục. Tô Y Tình thấy tên người được nhắc đến khá quen, hình như là cô đã nghe thấy ở đâu rồi.

“Không phải là tôi! Các cô dựa vào đâu mà có thể vu cáo tôi như vậy?!” Nữ diễn viên kia trợn mắt, nhìn thấy càng ngày càng có nhiều người lại đây, cô ta khó chịu muốn rời đi.

Trong tay trợ lý cầm một chiếc bộ lễ phục có họa tiết khá cầu kỳ, chỉ tiếc là đã bị rách một khoảng lớn ngay giữa vạt áo. Cô ta chìa đoạn bị hỏng ra, nói chắc như đinh đóng cột: “Chúng tôi chỉ mới nhãng đi chưa được bao lâu, vừa mới trở về đã thấy bộ váy bị rách bươm rách nát ra như thế này rồi. Quanh đi quẩn lại có mỗi mình cô ở đây, vết rách cũng giống như bị ai đó cố tình dùng kéo cắt ra, nhìn đi!”

Nữ diễn viên kia á khẩu, đôi mắt nheo lại, không ngừng đảo qua người trợ lý, cuối cùng cô ta nói một câu đầy thâm ý: “… Lỡ như là các người tự mình cắt rồi đổ tội cho tôi thì sao?”

“Cô!” Nữ trợ lý kia chột dạ, ánh mắt có hơi lảng đi, nhưng vẫn cứng miệng: “Sao có thể chứ! Cô ngậm máu phun người, đã ăn cướp lại còn la làng!”

Tô Y Tình im lặng đứng một bên theo dõi, chợt nghe thấy một giọng nói dịu dàng vang lên, ‘chị Mai’ kia bước lên phía trước, nói với nữ diễn viên đó: “Thế nhưng mà trong suốt khoảng thời gian đó chỉ có mỗi một mình cô đứng sau cách gà, nếu như không phải do cô thì tôi cũng không biết phải nghi ngờ ai khác nữa.”

“Đó là việc của các người, chuẩn bị tới lượt tôi lên nhận giải, tránh ra!” Nữ diễn viên kia đấy người trợ lý qua một bên, tính rời khỏi chỗ này. Nhưng vừa đị được hai bước thì cổ tay đã bị người ta nắm lại.

‘Chị Mai’ siết chặt lấy cổ tay của cô ta, lại nói tiếp: “Thôi thì đồ cũng đã hỏng rồi, không kịp sửa nữa. Thế nhưng tôi chỉ mới về nước chưa được bao lâu, hình như còn chưa tiếp xúc với cô nhiều. Rốt cuộc là vì cái gì mà cô lại có hiềm khích với tôi như vậy?”

Diễn viên kia nghe đến câu này thì ngớ ra, còn chưa kịp trả lời gì thì trợ lý đứng bên cạnh đã xen vào: “Lại là ghen ăn tức ở chứ gì? Chị qua nước ngoài hoạt động, sự nghiệp cũng theo đó mà thăng tiến rần rần, để cho người ta ghen đỏ mắt cũng là phải!”

“Cô...!” Diễn viên đó nghe đến câu này liền giận tím mặt, dùng thủ đoạn bò lên giường đàn ông để kiếm cơ hội, đúng là khiến người ta ‘hâm mộ’, “Giành được cái danh diễn viên hạng A giẻ rách thì làm sao, cô có dám chắc cô ta dùng thực lực để bước bên vị trí đó không?”

“Đương… Đương nhiên!”

Tô Y Tình đứng ở ngoài nghe tới câu này mà cũng thầm thấy xấu hổ thay. Chẳng phải mọi diễn viên đều hằng ao ước được lên hạng A hay sao? Từ bao giờ mà cái danh này đã trở thành ‘thứ giẻ rách’ như vậy rồi?

Mà Tô Y Tình bây giờ mới biết được rằng người phụ nữ mình gặp hôm nọ hoá ra là diễn viên hạng A, thảo nào trông nhan sắc và ngoại hình lại hoàn hảo đến thế, gọi là đại mỹ nhân cũng không hổ danh.

Chỉ là, bên trong cô ta cũng xinh đẹp như vẻ bề ngoài sao?

Không phải là cô đa nghi, mà là xét theo tình huống ngày hôm đó cô nhìn thấy ở khách sạn, tám chín phần mười là người phụ nữ tên ‘chị Mai’ kia leo lên giường đàn ông để tìm cơ hội.

Nữ diễn viên kia cười lạnh một tiếng, cô ta nhăn mày nhìn về phía Mai Hồng Linh: “Bỏ ra!”

Mai Hồng Linh hơi cúi đầu, hàng lông mi dày cong che kín đôi mắt của cô ta, bởi vì đang cúi đầu cho nên không ai nhìn thấy được, khóe miệng của cô ta đang nhẹ nhàng cong lên. Mấy giây sau, cô ta mới ngẩng đầu lên, đôi mắt ngấn lệ, tỏ vẻ đáng thương: “Tôi chỉ muốn nói là, tôi mới vừa về nước, nếu như có chỗ nào không phải với cô, tôi nhất định sẽ đến xin lỗi, cô không cần làm như vậy…”

Lời nói mập mờ đầy ẩn ý, khiến cho người ta nghe qua có cảm giác như là nữ diễn viên kia bắt nạt Mai Hồng Linh vậy. Nữ diễn viên kia tức giận tới mức bật cười, cô ta vừa giật tay mình ra khỏi tay Mai Hồng Linh, vừa cười nSâm: “Đừng có dùng ánh mắt đó với tôi, có giỏi thì dùng ở trên người đàn ông ấy. Tôi…” Lời của nữ diễn viên kia mắc nghẹn lại ở cổ họng, bởi vì trong ánh mắt ngạc nhiên của cô ta, Mai Hồng Linh vốn đang đứng hoàn toàn bình thường đột nhiên ngã ngồi xuống đất.

Cô ta không hề dùng sức!

Nhưng từ góc độ của người khác, thì chính là nữ diễn viên đó đẩy Mai Hồng Linh ngã xuống.

Nữ trợ lý kia nhìn thấy nghệ sĩ của mình ngã, không rảnh để quan tâm nữ diễn viên kia nữa, cô ta nhanh chóng chạy tới đỡ Mai Hồng Linh, miệng còn quát tháo không ngừng: “Cô… Cái đồ phụ nữ ác độc, không ngờ lại ra tay độc ác như vậy, lỡ như chị Mai xảy ra chuyện gì, công ty giải trí Thịnh Thế nhất định sẽ không tha cho cô!”

Dưới sự dìu dắt của nữ trợ lý, Mai Hồng Linh đứng thẳng người dậy, đôi mắt thể hiện rõ sự buồn rầu: “Đừng nói nữa, chị tin là cô ấy không cố ý.”

“Chị đừng lương thiện như vậy! Đối với loại người như cô ta nhất định phải dứt khoát mới được!”

Nữ diễn viên nhìn hai người kẻ tung người hứng, cười lạnh một tiếng. Sau đó cô ta đảo mắt một vòng, nhìn thấy đám người xung quanh chỉ chỏ vào mình liền biết ván này mình thua rồi. Nếu còn tiếp tục dây dưa với người phụ nữ kia chỉ có thiệt thôi, cho nên nhanh chóng tách đám người đó ra, hung hăng rời đi.

Nữ trợ lý nhìn theo bóng dáng của cô ta, thầm mắng vài câu. Sau đó lại nhìn Mai Hồng Linh bằng ánh mắt tràn đầy lo lắng: “Chị Mai, lễ phục của chị làm sao bây giờ?”

Mai Hồng Linh còn chưa kịp đáp lại, thì một giọng nói đã chen ngang vào: “Dùng của tôi được không?”

Tô Y Tình bước lên trên vài bước, nhìn thẳng vào mắt Mai Hồng Linh. Không hiểu sao Mai Hồng Linh lại có cảm giác chột dạ, né tránh ánh mắt của cô theo bản năng.

“Cô là ai?” Nữ trợ lý kia nhìn cô bằng ánh mắt tràn đầy cảnh giác.

“… Là một nữ quyến mà thôi.” Đi theo Trần Dục Sâm, cũng xem như là nữ quyến của hắn nhỉ?

Nữ trợ lý hất làm: “Cô nói lễ phục ở đâu, có phải loại tốt nhất không? Chị Mai của tôi sẽ không mặc những bộ đồ rẻ tiền đâu!”

“… Đương nhiên là loại tốt.” Cô cũng không để ý tới thái độ của nữ trợ lý, gật đầu đáp.

Đương nhiên, cũng không phải là cô thích lo chuyện bao đồng, chủ yếu là cô có một thắc mắc nhỏ, muốn làm rõ mà thôi.

Nhân lúc nữ trợ lý kia đi theo vệ sĩ lấy quần áo, Mai Hồng Linh mỉm cười nhìn Tô Y Tình, cô ta đưa tay ra: “Chào cô, tôi là Mai Hồng Linh, rất hân hạnh được làm quen.”

Tô Y Tình cũng rất lịch sự mà đáp lại cái bắt tay, mỉm cười nói: “Tôi tên là Tô Y Tình, rất vui được gặp cô.”

Chào hỏi giới thiệu xong xuôi, Mai Hồng Linh lại nói tiếp: “Thực ra từ trước tới giờ tôi đều chủ yếu hoạt động ở nước ngoài, bây giờ trở về là vì muốn lấn chân sang ngành giải trí trong nước. Không ngờ chỉ vừa mới về chưa được bao lâu mà đã gặp phải vài điều không hay, lại phiền đến cô rồi.”

“Không có gì.” Tô Y Tình xua xua tay, nói: “Đều là chuyện nên làm cả mà!”

Mai Hồng Linh thao thao bất tuyệt thêm một hồi: “Tôi cảm thấy đãi ngộ với diễn viên ở đây rất tốt, catxe lại cao, quả thực là nơi đáng để đặt chân về.” Càng nói, Mai Hồng Linh lại càng thoát khỏi cái vẻ quý phái ban đầu, thay vào đó là vẻ thân thiện vui tươi, khác xa so với những ấn tượng ban đầu trong trí nhớ của Tô Y Tình.

Tô Y Tình không mấy hứng thú với mấy câu chuyện trong giới giải trí, nhưng cô vẫn lịch sự mỉm cười đáp lại rồi nói lảng qua những chuyện khác. “Thực ra trước đây tôi đã từng nhìn thấy cô rồi, chúng ta ở phòng khách sạn cạnh nhau.”

Mai Hồng Linh nghe vậy thì thử lục lại trí nhớ mình một hồi rồi ‘Ồ’ một tiếng, nói: “Thì ra là cô sao? Không ngờ chúng ta có duyên như vậy đấy!”

Hai người họ đứng đó, cùng nhau tán gẫu một hồi lâu, mãi cho tới khi nữ trợ lý kia cầm đồ quay lại rồi mới lại tách ra.

Trước khi rời đi, khóe mắt Tô Y Tình còn liếc thấy bộ lễ phục của cô, đối với thân hình Mai Hồng Linh vừa như in.

Tô Y Tình tiếp tục đi loanh quanh trong phòng tiệc, cho đến khi mắt liếc thấy dáng ảnh quen thuộc liền quay trở về bên cạnh Trần Dục Sâm.

Vừa thấy cô, hắn hỏi: “Đi đâu mà lâu thế?”

“Thì đi loanh quanh, nói chuyện này nọ.” Tô Y Tình nhàn nhạt trả lời.

Trần Dục Sâm vừa định tiếp lời cô thì lại tiếp tục có một đám người nữa tiến tới, hắn cau mày, không còn cách nào khác đành xoay người đáp chuyện với bọn họ.

Chưa đầy mười lăm phút sau, Tô Y Tình bắt đầu mỏi chân, đang định tìm chỗ nào đó ngồi xuống thì lại bắt gặp thân ảnh vừa mới quen xuất hiện trước mắt cô và Trần Dục Sâm.

Trần Dục Sâm có vẻ không mấy thích cô ta, hắn đột ngột xoay người, nắm lấy tay Tô Y Tình định bụng đưa cô trở về.

Thế nhưng Mai Hồng Linh lại đi trước một bước, chặn bọn họ lại.

“Sao vậy? Đã lâu không gặp, vậy mà chưa gì Ngài Trần đã ghét bỏ tôi như vậy rồi à?”

Trần Dục Sâm vẫn còn có ý muốn lảng đi, nhưng Mai Hồng Linh đã kịp thời vòng ra phía trước.

“Cô là ai?” Trong lời nói của Trần Dục Sâm ẩn ẩn tức giận. Đôi mắt của hắn đã là một mảnh lạnh lùng.

Mai Hồng Linh vẫn chẳng thèm nao núng chút nào: “Chà, không ngờ chỉ mới đó mà Ngài Trần đã quên tôi luôn rồi cơ? Sao nào, anh muốn phủ nhận hết đoạn tình cảm cũ với tôi à?”

Tô Y Tình nghe đến đây thì mang máng hiểu được, hóa ra, cô ta từng là mối tình đầu của Trần Dục Sâm. Cô lại bất giác nhớ tới đêm hôm đó, Trần Dục Sâm dùng ánh mắt dịu dàng nhìn cô, hơi hé miệng, mùi rượu nồng nặc phả ra, nhưng cái tên hắn nhắc đến lại hoàn toàn không liên quan tới cô, hắn nói: “Mai, anh nhớ em.”

Chỉ là bây giờ, Trần Dục Sâm lại lạnh lùng nhìn mối tình đầu thủa niên thiếu của mình: “Tránh ra!” Rồi lại định đi vòng qua thêm lần nữa.

Mai Hồng Linh lại một lần nữa nhanh chân chặn hướng đi của hắn, “Ai nói rằng tình cứ đứt là không nối lại được cơ chứ?” Cô ta bước tới gần Trần Dục Sâm hơn, bàn tay như có như không phủi phủi vai áo của hắn, “Huống chi, tôi còn thích anh như vậy, chẳng có lí do nào để anh ghét bỏ tôi như thế chứ?”

Mày kiếm của Trần Dục Sâm cau lại. Mai Hồng Linh ngẩng đầu lên, mỉm cười tự đắc mà nhìn thẳng vào mắt hắn: “Phải không?”

Trần Dục Sâm khó chịu ra mặt, vẫn một mực nói: “Tránh ra.”

“Không tránh.” Mai Hồng Linh vẫn cố chấp đứng chắn trước mặt Trần Dục Sâm.

Trần Dục Sâm mất hết kiên nhẫn, hắn đang định vung tay giáng xuống một cái tát thì lúc này Tô Y Tình đứng đằng sau, cô kéo kéo vạt áo hắn, nhắc hắn bình tĩnh lại.

Bấy giờ Mai Hồng Linh mới để ý thấy có người đang đứng ở phía đằng sau lưng hắn.

“Ồ? Còn có cả tình nhân nữa rồi cơ à?”

Bạn đang đọc Ngày Nào Hoắc Tổng Cũng Muốn Lên Giường Với Tôi của Hoa Tiến Tửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhduc28
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.