Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1413 chữ

Nàng Thành Bạch Nguyệt Quang Của Bệnh Kiều Quân Vương

Tác giả: Ninh Hồng

Chương 6

“Khương thế tử cảm thấy…… Ngươi và ta là bằng hữu?” Tề quân biểu tình phi thường vi diệu.

“Chẳng lẽ không phải sao?” Khương Như tà cười nói.

Tề quân nhấp môi mỏng, không có trả lời.

Khương Như nhìn hắn liếc mắt một cái, hề hề nói: “ Khương Như ta đã nhận ai làm bằng hữu, không cần chờ đối phương đồng ý. Ngươi nghĩ như thế nào đều không sao cả, dù sao đối với ta, ngươi đã trở thành người được Khương Như ta che chở.”

Tề quân sắc mặt tái nhợt, tay nắm chặt bên người run lên nhè nhẹ.

Hệ thống: “Ký chủ ý đồ sử dụng quy tắc ngầm với nhân vật quan trọng , mị lực giá trị -200 điểm.”

Ta mẹ nó thật mệt!!

Này mẹ nó thêm điểm thì thêm có một chút, trừ thì trừ gấp mấy chục lần!! Mấu chốt là……

Khương Như: “Ta lúc nào muốn sử dụng quy tắc ngầm với tề quân?!! Ta là muốn cùng hắn làm bằng hữu!!!”

Hệ thống: “Tề quân sắc mặt trắng bệch, thân thể phát run, chính là biết mình bị dùng quy tắc ngầm nhưng lại không thể nói ra sự thật!”

Em gái ngươi! Khương Như: “Ngươi loạn ngôn!! Hắn rõ ràng là bị ăn hiếp ra bộ dáng thê thảm đó được không?!! Lại nói, tề quân có bị quy tắc ngầm hay không , chẳng lẽ không phải nên xem ta có chủ động không mới đúng sao?! Ta mẹ nó đều không có……”

Còn không đợi nàng nói xong, liền nghe được hệ thống nói: “ Tiểu Điềm Điềm của ngươi đã offline, không cần quá thương nhớ người ta nga ~~”

Rác rưởi hệ thống!!!

Khương Như thất khiếu bốc khói, nàng hảo tâm cứu người một lần, không những không được đến mị lực giá trị, ngược lại còn bị trừ một đống. Mẹ nó mắc nợ càng ngày càng nhiều, 1 tỷ điểm mị lực giá trị cách nàng càng ngày càng xa xôi!!!

Hiện giờ đã gần đến giờ Tuất, mặt trời đã ngả về tây, ánh chiều tà chiếu phía sau Khương Như tạo ra một cái bóng vừa dài lại nghiêng, nhìn qua lại có vài phần tịch liêu.

Nàng bước đi nặng nề bước lên xe ngựa, lại phát hiện tề quân vậy mà vẫn luôn đi theo nàng.

“Khương thế tử……” Tề quân nắm chặt tay, làm như đã hạ cái quyết tâm gì rất trọng đại , môi run rẩy nói, “Có được…… hay không ngồi chung xe với người?”

Khương Như tâm tình đang không tốt, nàng chỉ là cứu tề quân một phen đã bị cái rác rưởi hệ thống phân tích thành ý đồ quy tắc ngầm,giờ nếu mà tề quân một người sống to đùng lên xe còn không phải sẽ giải thích thành sử dụng quy tắc ngầm thành công?!

Nàng hiện giờ đã phần nào hiểu rõ nguyên chủ tính tình, mỉa mai nói: “xe của bổn thế tử cũng không chứa người khác.”

Tề quân sắc mặt trắng bạch, bỗng nhiên cúi đầu xuống, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Khương Như không có tâm tình để ý tới mặt khác, nàng hiện tại bị trừ nhiều mị lực giá trị như vậy, phải nghĩ biện pháp mau chóng kiếm trở về mới được!

Nghĩ nghĩ, nàng phân phó gã sai vặt nói: “Ngươi đi cửa hàng ở chợ phía tây mua một túi kẹo sữa, nhớ kỹ là thỏ con kẹo sữa, bắt buộc phải là song lương cửa hàng.”

Gã sai vặt không rõ vấn đề gì, nhưng vẫn là lĩnh mệnh mà đi.

Khương Như thở dài, nàng chỉ có thể trông cậy vào một túi kẹo sữa để kiếm độ sướng của nam chủ.

Xe ngựa lúc lắc, Khương Như mơ màng sắp ngủ, bỗng nhiên nghe được một tiếng trống cực kỳ vang dội, tiếp theo một tiếng lại một tiếng, nối liền không dứt, ồn ào đến một chút buồn ngủ cũng bay sạch.

“Thế tử gia, tiếng trống đã vang lên, thời điểm cấm đi lại ban đêm tới rồi.” Mã phu thấp thỏm lo âu, “Những người bất lương muốn đi tuần thành, chúng ta không thể lên đường.”

Đã cấm đi lại ban đêm mà vẫn ở trên phố giục ngựa, vậy chắc chắn là phải bị bắt lại!

mẹ nó chứ! Hôm nay làm sao mà cái gì xui xẻo cũng để nàng gặp được a?!! Xuyên sách tới đây lâu như vậy, nàng vẫn là lần đầu tiên trên đường về nhà gặp gỡ lệnh cấm đi lại ban đêm, khiến cho nhà cũng không biết làm sao mà về!!

Khương Như buồn bực nói: “Chúng ta bây giờ đến phường nào? gần đây ở một đêm đi.”

“Chúng ta đến Bình Khang phường.” Mã phu ngữ khí có chút vi diệu.

Khương Như tâm tình cũng trở nên vi diệu lên —— Bình Khang phường thanh lâu, tiểu quan quán san sát, đặt ở thời hiện đại chính là một khu đèn đỏ. Nói thật, nàng đối loại địa phương này vẫn là rất tò mò.

Dù sao nguyên chủ cũng là kẻ háo sắc, Khương Như cũng không cần dối trá che giấu yêu thích của mình, nàng cười gian nói: “Vậy còn không mau chạy nhanh tới Bình Khang phường?!”

Mã phu vâng vâng đồng ý, vốn dĩ hắn muốn tìm một nhà thanh lâu để ghé, lại nghe đến nhà mình Thế tử gia hỏi: “ở Bình Khang phường tiểu quan quán của nhà nào phục vụ tốt nhất?”

“Mặc liên lâu……” Mã phu trong lòng rất khổ, hắn tại sao lại quên nhà mình Thế tử gia là kẻ đoạn tụ! Làm sao có thể đi thanh lâu?!

Đô thành Trường An tuy rằng thực hành cấm đi lại ban đêm, nhưng Bình Khang phường bên trong lại không có cấm đi lại ban đêm, được xưng là “Bất Dạ Thành”.

Khương Như lần đầu đến loại địa phương này, thật sự là hưng phấn vô cùng. Nàng vui mừng đẩy ra mành che cửa sổ, tò mò nhìn xung quanh. Đường phố hai bên nhà lầu ngọn đèn dầu sáng ngời, hoan thanh tiếu ngữ tùy thời có thể nghe, thường thường lại có thể thấy trên lầu có vũ cơ đang nhẹ nhàng múa.

Xe ngựa cuối cùng ngừng ở trước cửa một nhà, bức tường màu trắng uyên ngói, cây hòe che trời.

Khương Như nhảy xuống xe ngựa, ngẩng đầu nhìn nhìn bảng hiệu được mạ vàng ba cái tám phần thể tự, cười khanh khách mà đọc lên tiếng: “Mặc, liên, lâu.”

Trái tim nhỏ thình thịch thình thịch nhảy, Khương Như trên mặt kiềm chế không được hắc hắc cười. Ha ha ha, nhân sinh lần đầu dạo tiểu quan quán a ~~ mặc liên lâu này đặt ở hiện đại chính là cửa hiệu cao cấp Ngưu Lang, a, không, là cao cấp hội sở ~~

Khương Như bước nhẹ nhàng vào đại sảnh, đập vào mắt khắp nơi đều là các mỹ nam tử, bọn họ đều ăn mặc cực kỳ mát lạnh, thân hình như ẩn như hiện.

Bữa tiệc thị giác này thật sự là quá tốt, Khương Như theo bản năng sờ cái mũi của mình, bảo đảm chính mình không có lơ đãng mà chảy máu mũi.

Hệ thống: “Ký chủ, ngươi thật đáng khinh.”

Khương Như sắc mặt cứng đờ: “Câm miệng!” Này tiện hệ thống làm chuyện xấu liền giả chết, mà mỗi khi nàng muốn làm chút chuyện vui vẻ này, nó lại cố tình chạy ra gây mất hứng!

Hệ thống: “Trải qua bản Tiểu Điềm Điềm một phen suy tính, hành động của ký chủ hôm nay nghĩ cách cứu giúp tề quân không thể tăng lên độ hảo sảng của nam chủ, không cho mị lực giá trị.”

Em gái ngươi! Khương Như một bụng tâm tình tốt đều bị huỷ hoại, nàng nổi giận đùng đùng mà cãi lý nói: “Tại sao không thể tăng lên? Đây là quan hệ đến hoàng đồ bá nghiệp ngày sau của nam chủ mà!!”

Hệ thống: “Nhưng mà cũng không thể làm nam chủ hiện tại cảm thấy vui sướng a.”

Bạn đang đọc Nàng trở thành bạch nguyệt quang của vương gia bệnh kiều của ninh hồng

Truyện Nàng trở thành bạch nguyệt quang của vương gia bệnh kiều tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhimcon988
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.