Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Nghê tới chơi

Tiểu thuyết gốc · 1817 chữ

(Cảm ơn "Dtkienxen", "4 mắt", "zXgKL92518", "HasrM" đã đề cử nha hehehehe)

Đang ở trong bếp chuẩn bị làm bữa tối, Trần Lâm dự định sẽ nấu món gì đó đơn giản thôi, nhưng một giây sau Thường Nguyệt đột ngột xông vào để thông tri một chuyện khiến hắn không thể không thay đổi quyết định.

"Trần Lâm, tối nay ngươi làm bữa tối thịnh xoạng một chút, chúng ta chuẩn bị có khách quý đến thăm nha."

"Khách quý? Là ai vậy?"

Trần Lâm nghi hoặc hỏi, thật sự là trước giờ hiếm khi có ai đến động phủ của hắn làm khách, mặc dù hắn giỏi xã giao nhưng mọi người cũng chỉ dừng lại ở mức xã giao mà thôi, đồng thời việc đến động phủ của người khác mang ý nghĩa trang trọng hơn rất nhiều bạn bè tới nhà chơi giống ở kiếp trước, trừ khi có việc quan trọng nếu không mọi người đều hẹn gặp nhau ở ngoài là chủ yếu.

Vì vậy nghe thấy có khách tới thăm, Trần Lâm không khỏi ngạc nhiên, nhất là khi này còn là khách cô vợ trẻ mời tới, này còn làm hắn ngạc nhiên hơn.

"Là Hồng Nghê sư muội."

Hồng Nghê?

Trần Lâm nghe thấy cái tên nửa lạ nửa quen này, hắn hơi suy tư vài giây liền nhớ ra đây là vị sư muội đã tặng cô vợ trẻ ba quyển bí thuật vô cùng đặc biệt kia.

Mặc dù chưa từng gặp mặt trực tiếp, nhưng nghe qua cô vợ trẻ kể lại, Trần Lâm cũng có ấn tượng đại khái với vị sư muội kia.

Dáng dấp tương đối đáng yêu, thiên phú tu luyện dường như không tốt lắm nhưng lại có tài năng không nhỏ trong nghề luyện đan, tính cách hơi thâm trầm một chút giống như đầy đầu đều là ý nghĩ xấu.

Đối với vị sư muội Hồng Nghê này, Trần Lâm cũng từng nghĩ rất nhiều về đối phương, dù sao một người có xuất thân không mấy đặc biệt, thiên phú cũng không cao lắm như thế nhưng lại có thể móc ra ba quyển bí thuật "Đại Thiên", "Tự Tại", "Chân Ngã" nói cho là cho cô vợ trẻ thì thật sự rất khó để người ta không suy nghĩ nhiều.

Dù sao ba quyển bí thuật đấy mặc dù hơi khó nhập môn và có vài điều kiện hà khắc một chút nhưng lại quả thật rất hữu dụng.

"Đại Thiên" gia công pháp thuật, bí thuật.

"Tự Tại" biến hóa linh hoạt, hữu dụng trong mọi tình huống.

"Chân Ngã" thì hiện nay cô vợ trẻ chỉ mới sơ bộ sờ tới da lông nên hắn không dám nói chắc, nhưng với hiệu quả chuyển đổi "góc độ" để quan sát thế giới kia thì chắc chắn không thể có chuyện đơn giản được.

Vì vậy nên vị sư muội kia tặng bí thuật tuyệt đối là có dụng ý khó dò, nhưng hiện tại manh mối còn quá ít, hắn cũng không tiện lập tức khẳng định để đưa đối phương vào thế đối lập lắm.

Có khi hai bên cũng chưa chắc là có xung đột lợi ích, đối với một người thần bí nhiều bí ẩn như thế mặc dù làm đồng minh cũng không phải là chuyện hoàn toàn tốt nhưng ít nhất là đỡ hơn làm kẻ địch rất nhiều.

Được rồi tạm thời cứ xem tình huống trước đi, có khi mọi chuyện cũng không phức tạp như ta nghĩ.

"Tốt ngươi ra đợi nàng tới đi, về phần bữa tối ta sẽ chuẩn bị kỹ một chút."

...

Hồng Nghê sau khi nhận được hồi âm của Thường Nguyệt liền rời khỏi động phủ để đến gặp đối phương.

Dựa theo chỉ dẫn được gửi qua, Hồng Nghê không quá phí sức để tìm tới động phủ của đối phương, hay nói đúng hơn là động phủ của đạo lữ của đối phương, mà cái nào cũng được, nàng chuyến này chủ yếu là muốn hỏi một chút kinh nghiệm để "Phá Cực Thể" của đối phương, còn về phần đạo lữ của cô gái nhỏ kia, Hồng Nghê cũng không quan tâm lắm, hiện tại đối phương còn chưa sống đủ lâu, sau này khi đạt tới cảnh giới thái thượng vong tình như nàng, đối phương liền sẽ tự nhận ra rằng trên đời này chỉ có thực lực tự thân là quan trọng nhất, đạo lữ hay huyết mạch thân tình đều là phù phiếm.

"Ài nhưng như vậy thì thật tiếc cho một thiên kiêu tam tinh bị hủy hoại trong chốc lát, một khi nhận thức được người giữa người là thực dụng đến cỡ nào, dù là đạo lữ đi chăng nữa cũng không ngoại lệ, "Chân Ngã" của nàng khi ấy sợ rằng sẽ cứ thế mà bị tiêu vong mất... liệu ta có nên làm gì đó không?"

Tự hỏi một câu, Hồng Nghê cũng nhíu mày suy tư một chút.

Thật sự là nàng không thích thứ "Chân Ngã" của cô nàng Tô Thường Nguyệt kia chút nào, khác với các "Chân Ngã" khác, thứ "Chân Ngã" lấy người khác làm cốt lõi kia quá mong manh và dễ vỡ.

Những "Chân Ngã" lấy đao, thương, kiếm, kích,... làm cốt lõi mặc dù không quá tốt nhưng ít nhất chúng cũng đủ bền và có thể khiến tu sĩ luôn có thứ để dựa vào dù là trong khoảnh khắc tuyệt vọng nhất.

Hay loại "Chân Ngã" lấy tự thân làm cốt lõi như nàng là một trong những loại "Chân Ngã" tốt nhất vì sở hữu tất cả những ưu điểm của những cái khác.

Nhưng loại "Chân Ngã" của Tô Thường Nguyệt kia thì sao? Mặc dù không phải là không có tác dụng, nhưng khiếm khuyết quá lớn, trong thời điểm tuyệt vọng nhất nếu bị người mình tin phản bội sẽ dễ dẫn tới "Chân Ngã" phá toái hoàn toàn không cách nào tỉnh lại nữa, hiển nhiên là độ bền cũng không cách nào nói nỗi.

Tuy nhiên cũng không phải không có cách khắc phục.

Chẳng phải khiếm khuyết là sợ bị người quan trọng nhất phản bội sao, vậy khiến người đấy không thể phản bội là được.

Làm sao để một người không bao giờ có thể phản bội ngươi được nữa?

Câu trả lời rất đơn giản, người chết sẽ không phản bội ngươi.

Hồng Nghê mặc dù chưa từng tận mắt thấy qua, nhưng nàng cũng từng nghe kể về một thiên kiêu tam tinh nào đó trải qua nỗi đau mất đi người quan trọng nhất, "Chân Ngã" thuế biến từ lấy "tình" làm "cốt lõi" chuyển sang lấy "thù hận" làm cốt lõi, từ đó có được một loại "Chân Ngã" mới cũng mạnh không kém của nàng.

Về phần kết cục của người kia, Hồng Nghê không biết được, nhưng quá trình thuế biến của đối phương, có lẽ nàng có thể thử tái tạo lại.

Nếu thành công thì khi đó nàng liền có thể đào tạo ra một vị thiên kiêu tam tinh hoàn mỹ, thành quả không thể bảo là không lớn, quả thật rất đáng thử.

Tất nhiên rủi ro cũng là không nhỏ, nếu chịu đựng không nổi đả kích mà hoàn toàn suy sụp gục ngã, vậy nàng xem như là mất cả chì lẫn chài luôn.

"Thôi được rồi, chuyện người khác ta tốt nhất đừng lo nhiều quá thì hơn."

Nghĩ như thế, Hồng Nghê liền xua tan đi chút ý nghĩ mê người trong đầu bởi cửa động phủ trước mắt chợt mở ra, Tô Thường Nguyệt với vẻ mặt tươi cười liền xuất hiện và nhiệt tình tiếp đón.

"Hắc hắc Hồng Nghê sư muội tới chơi thật sự là ngoài ý muốn của sư tỷ nha, nào vào đi, trùng hợp cũng sắp đến giờ ăn tối, ngươi ở lại dùng bữa với bọn ta luôn."

"Ách sư tỷ thật không cần đâu, sư muội hôm nay đến là để..."

"Nào nào không vội không vội, trước vào nhà cái đã."

Vừa nói Thường Nguyệt vừa nắm tay đối phương lôi kéo vào khiến cho Hồng Nghê lúc này đây cũng bị sự hiếu khách của nàng làm cho bất đắc dĩ.

Thôi có lẽ ăn một bữa cơm cũng không sao, tính ra cũng lâu rồi ta chưa dùng bữa.

Lần đầu tiên đi vào động phủ, ấn tượng đầu tiên của Hồng Nghê về nơi này là rất ngăn nắp và sạch sẽ, hiển nhiên là thường xuyên được dọn dẹp.

Nhìn bộ dáng hí ha hí hửng của cô nàng trước mắt, Hồng Nghê lập tức liền biết người phải làm mấy công việc dọn dẹp khổ lao kia là ai rồi.

Quan sát sơ lược nội bộ bên trong, lại thi triển bí thuật để âm thầm kiểm tra một chút cho cẩn thận, Hồng Nghê chợt phát hiện gì đó, nàng nghi hoặc hỏi:

"Ồ, đạo lữ của sư tỷ là "Trận Pháp Sư" à?"

"Hả, sao ngươi biết... ách, sao ngươi lại nói vậy?"

"Nơi này rất thoáng gió nhưng lại không có bụi bặm bay vào, kết hợp với những thứ linh văn mờ mờ ảo ảo trên tường và trần nhà, sư muội mạo muội đoán đây có thể là trận pháp đặc chế vị sư huynh kia tạo ra, tất nhiên cũng có thể là thuê "Trận Pháp Sư" tới để chế tác riêng, nhưng trường hợp đó có vẻ không phù hợp về mặt kinh tế lắm, nhưng nếu là thật thì sư tỷ cứ coi sư muội đang ba hoa là được."

"Ách nào có, sư muội ngược lại đón rất chuẩn, những thứ kỳ lạ kia là Trần Lâm hắn tự chế ra đấy nhưng cách nhập môn "Trận Pháp Sư" còn xa lắm, dù sao hắn chỉ mới Luyện Khí thôi, ngươi đừng hiểu nhầm."

Đối với lời giải thích ấp úng của Tô Thường Nguyệt, Hồng Nghê chỉ cười một tiếng cũng không nói gì thêm, dù sao vừa rồi cũng là nàng tùy tiện bịa ra thôi chứ nàng liếc mắt liền thấy dưới lòng đất có mấy tòa đại trận nhị giai rồi, này còn phải nghi vấn sao?

"Mà sư muội sao có thể chắc chắn những đồ chơi nhỏ kia là do Trần Lâm chế tạo ra vậy, sao ngươi không nghĩ đó là sư tỷ ta chế ra nha?"

Nghe thấy câu hỏi, lúc này liền tới lượt Hồng Nghê ấp úng và khó xử, nàng không khỏi mở to mắt liếc nhìn đối phương tựa như không thể tin được đối phương lại dám hỏi.

"Sư tỷ có thật là muốn câu trả lời không?"

"..."

Bạn đang đọc Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng sáng tác bởi Dfray
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.