Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên thiên ràng buộc

Tiểu thuyết gốc · 1583 chữ

(Cảm ơn "Lười viết", "Quỷ Tiên", "Người bên lề" và"zXgKL92518" đã đề cử nha hehehe.)

"Được rồi các vị, mời lui sang một bên để người có nghiệp vụ ra tay nào."

Lúc này giọng nói đầy nhẹ nhàng và ôn nhu của Chu Chỉ Ngọc chợt vang lên khiến cho bầu không khí đang căng thẳng được hóa giải một chút.

Mặc dù rất không thích Lưu Lăng Vân và cả hảo hữu của đối phương là Chu Chỉ Ngọc, nhưng Vu Thiên Bảo biết hiện tại không phải là lúc so đo đến cùng những thứ này, an nguy của nhi tử vẫn quan trọng hơn, Chu Chỉ Ngọc là y sư có tiếng trong tông môn, chỉ cần không phải là người chết, vậy thì bất kỳ loại thương thế nào nàng cũng có thể chữa được, quan trọng là bản thân nàng có muốn nổ lực để cứu hay không mà thôi.

Vì vậy rơi vào tình thế như lúc này đây, Vu Thiên Bảo không thể không cúi đầu mà lùi lại nhường chổ cho Chu Chỉ Ngọc tới.

"Hừm... chậc, tình trạng này đây có chút tệ nha."

Kiểm tra sơ qua cho Vu Thiên Sơn, Chu Chỉ Ngọc liền nhíu mày, mặt vô cùng nghiêm trọng nói ra một câu như thế khiến cho Vu Thiên Bảo ở một bên đột nhiên liền trở nên vội vàng và luống cuống.

Ngược lại thì Lưu Lăng Vân chẳng có tí kiên nhẫn nào, nàng liền nói thẳng:

"Là sao, có gì nói thẳng ra luôn đi sư muội, thần thần bí bí như thế để làm gì, rốt cuộc là còn sống không."

Nghe thế, Chu Chỉ Ngọc suy tư một lát nàng liền mỉm cười rồi đầy nhí nhảnh nói:

"Này là hơi tái rồi chứ không còn sống nha."

"..."

"Cốp!"

Đáp lại câu đùa của Chu Chỉ Ngọc là một cú cóc đầu rõ to rõ giòn khiến cho người sau chợt ủy khuất mà ôm đầu.

"Hừ, đến lúc này rồi mà còn đùa, mau nghiêm chỉnh cho ta, độ đệ ngoan của ta còn đợi ngươi chữa trị đấy."

"Xì, đùa tí làm gì căng, đâu cần phải nặng tay như vậy đâu ಥ_ಥ"

Đối diện với vẻ mặt chợt nghiêm nghị của Lưu Lăng Vân, Chu Chỉ Ngọc bỉu môi bất mãn lẫm bẫm một câu rồi cũng bắt đầu nghiêm chỉnh làm việc.

Ngay lập tức, một dòng nước xuất hiện và nhanh chóng bao phủ toàn thân Vu Thiên Sơn.

Tất cả ngoại thương nội thương nhẹ đều được chữa trị một cách nhanh chóng, còn xót lại những vết thương nặng, Chu Chỉ Ngọc giúp để ổn định tình trạng lại tránh cho vết thương nặng thêm xong, nàng liền quay sang nhìn Vu Thiên Bảo rồi nói:

"Quý tử của ngươi giờ đây đã không có gì đáng ngại nữa, giờ về uống một chút đan dược bổ xương, bổ gân, bổ gan, bổ thận, bổ tủy... nói chung thì có thuốc bổ gì thì đều cho hắn uống đủ đi, dù sao nội tạng hắn không có cái nào mà hoàn hảo hết, nên ráng mà đút nhiều thuốc bổ một chút mới sớm không phục được."

Nói xong, không để ý tới thần sắc hốt hoảng của Vu Thiên Bảo, Chu Chỉ Ngọc nhìn sang Thường Nguyệt, nàng liền tươi cười nói:

"Tiểu sư muội lại đây, tỷ tỷ xem thương thế cho ngươi."

"Hừ, cũng đầu chín rồi còn tỷ tỷ cái gì."

"..."

"Sư tỷ à, hình như ngươi có điều nhầm lẫn rồi, người ta mới chỉ mười tám thôi nha hì hì."

Vốn định mở miệng phản bác lại lời nói dối trắng trợn vừa rồi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Chu Chỉ Ngọc đang nhìn chằm chằm, Lưu Lăng Vân chỉ có thể tự giác ngậm mồm lại.

"Nào, để tỷ tỷ xem trạng thái lúc này giúp ngươi."

Lại tươi cười như chưa có gì xảy ra Chu Chỉ Ngọc ôn nhu đưa tay nắm lấy cổ tay Thường Nguyệt sau đó liền bắt đầu dùng thần thức của kim đan để kiểm tra.

Chỉ một giây trước còn tươi cười, một giây sau sắc mặt Chu Chỉ Ngọc liền chợt trở nên ngưng trọng.

Không kiểm tra thì thôi, vừa kiểm tra, Chu Chỉ Ngọc liền phát hiện thể nội của Thường Nguyệt lúc này đã rối tung rối mù, nội tạng nứt vỡ và lẫn lộn lại với nhau khiến cho nàng khó mà phân biệt cái nào với cái nào.

"Đây rốt cuộc là nội tạng hay là một đống thịt băm thế này, làm sao nha đầu này còn sống và đứng đây được?"

Chu Chỉ Ngọc thật sự không hiểu, theo lý thì cho dù là tu sĩ có sinh mệnh lực vượt xa phàm nhân, nhưng nếu nội tạng bị tổn thương quá nghiêm trọng thì cũng ăn chuối cả nãi ăn gà cả con như thường.

Nhưng mà nha đầu này hiện tại không chỉ còn có thể đứng ở đây mà trạng thái bên ngoài còn vô cùng tốt, này quá mẹ phi lý, rất không tiên học.

Chỉ là rất nhanh, với tầm mắt rộng rãi và kinh nghiệm dày dặn, Chu Chỉ Ngọc liền phát hiện ra một chút mánh khóe.

"Quái, sao lại có dấu vết của dược lực ở đây, chẳng lẽ nha đầu này lén cắn đan dược mà không bị phát hiện?"

"Này càng không tiên học, một nha đầu luyện khí làm sao có thể lén qua được cảm giác của năm kim đan và một nguyên anh viên mãn để cắn đan dược được chứ?"

Từ nghi hoặc này đến nghi hoặc khác, Chu Chỉ Ngọc đột nhiên liền phát hiện thêm chút khác thường khác.

"Thật là một thứ sinh mệnh lực kinh khủng, từng sợi từng tia máu thịt đều sỡ hữu hoạt tính đáng kinh ngạc, nhờ vậy mà nội tạng của nàng dù cho méo mó dị dạng cỡ nào cũng vẫn có thể miễn cưỡng hoạt động tiếp được. Chuyện này... chẳng lẽ nha đầu này giải khai được tiên thiên ràng buộc rồi? Nhưng chưa đúc "Đạo Cơ" làm sao lại giải khai được tiên thiên ràng buộc?"

Chu Chỉ Ngọc không hiểu, rất là không hiểu.

Nàng biết trên thân thể sinh vật sống có một đạo giới hạn trời sinh dùng để hạn chế sinh mệnh của sinh vật đó, qua đấy để đảm bảo các sinh vật trong giới này sẽ không phát triển quá nhanh chóng và quá đột ngột từ đó gây ra sự mất cân bằng trong hệ sinh thái.

Tuy nhiên đạo giới hạn đó mặc dù vô cùng rắn chắc nhưng cũng không phải là không phá được.

Hiện tại Chu Chỉ Ngọc biết được ba cách để đột phá đạo ràng buộc kia.

Thứ nhất là trời sinh thể chất đặc biệt, giống như Lưu Lăng Vân sư tỷ vậy, trời sinh thánh thể, vốn là thiên địa sủng nhi nên cũng không có tiên thiên ràng buộc gì.

Thứ hai là sử dụng thiên địa kỳ vật đặc biệt, giống như nàng có "Thanh Minh Huyền Thủy" danh xưng có thể tẩy luyện thiên địa vạn vật, cũng có thể tẩy trắng cái đạo giới hạn kia, nhưng cần phải đạt Kim Đan cảnh mới có thể nếm thử được.

Còn cách thứ ba đó là đúc "Đạo Cơ" là một ngã rẽ khi từ Luyện Khí đột phá lên Trúc Cơ. Cũng giống với cách hai, nhưng cách thứ ba này không phải đơn thuần là lợi dụng thiên địa kỳ vật nữa mà là luyện thiên địa kỳ vật vào trong thân thể từ đó xây nên "Đạo Cơ" vững chắc sau đó không ngừng bồi dưỡng cho đến khi "Đạo Cơ" viên mãn, khi ấy một trong ba tiên thiên ràng buộc sẽ biến mất, nhưng là đạo tiên thiên ràng buộc nào biến mất thì còn tùy vào "Đạo Cơ" thuộc loại nào, là "Nguyên", "Hồn" hay "Thể".

Đấy là tất cả những cách mà nàng biết về tiên thiên ràng buộc, tóm lại trừ khi trời sinh thể chất đặc biệt, là thiên địa sủng nhi như Lăng Vân tỷ, nếu không thì muốn giải trừ tiên thiên ràng buộc cần ít nhất là cấp độ Trúc Cơ mới được, đó là điều kiện cơ bản nhất, nàng còn chưa nói tới một đống điều kiện lằng nhằng và phức tạp ở phía sau đâu.

Nhưng nha đầu này rõ ràng cũng phải là thể chất đặc biệt, nhưng cũng đồng thời chưa đúc "Đạo Cơ" thì lấy cái gì để phá được tiên thiên ràng buộc đây.

"Quái thật, chẳng lẽ trong này lại có huyền cơ khác, hay là tình huống của nha đầu này có chút đặc biệt, cũng không phải là vì giải trừ tiên thiên ràng buộc mới được như này..."

Nghĩ nghĩ cũng không nghĩ ra được cái gì mới, Chu Chỉ Ngọc chỉ có thể tạm thời từ bỏ vấn đề đau đầu này mà bắt đầu trị thương cho Thường Nguyệt, nàng định đợi sau chuyện này lại đi bàn riêng với sư tỷ của mình sau, dù sao cũng là đệ tử của đối phương, mấy vấn đề tư ẩn như thế này cũng càng dễ hỏi một chút.

Bạn đang đọc Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng sáng tác bởi Dfray
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.