Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến vào căn cứ

Tiểu thuyết gốc · 3255 chữ

Chương 34

Nhìn qua nhìn lại mỗi người Sở Lưu nhớ ra rằng những gương mặt vừa mới gặp chính là đám người bắt nạt cô gái nọ bây giờ lại đi ở giữa nhưng không có bị giam nhốt, còn không có giống như bị ép bắt đi thi thoảng quay sang nói chuyện phiến cùng đám này.

Trong lòng lúc đầu ngờ vực dâng lên một nỗi nhưng cũng chưa chắc chắc điều gì hiện đã rõ mình bị đưa vào tròng rồi, màn kịch diễn ra khó để người ngoài để ý điểm lạ thường chỉ giống như xung đột của đám người tự giải quyết là xong.

Có nữ thu hút có nam cẩu thả và con nai vàng ngơ ngác đi lạc vào bầy sói đội lốt thì khó mà tránh được, trừ khi hoàn toàn không quan tâm đám người này một mạch đi xa sẽ không phải gặp cơ sự này, Sở Lưu ậm ự tìm lý do cho bản thân mình.

Quan sát xung quanh đây là một pháp bảo không chế mạnh đem đối tượng kiềm chế và tất cả lực lượng trong người Sở Lưu cũng không ngoại lệ, thử dùng lực lượng của mình thì cảm nhận được rằng hơi sức mất đi rất nhanh và trong cơ thể cũng có phần khó chịu đau nhức rõ ràng áp chế tác động vào thân thể người bị nhốt.

Càng vận dụng nhiều lực lượng cơ thể càng phải hứng chịu thêm đau đớn nơi thân thể phần nhiều nhất là trước ngực và tay chân, phát hiện ra rằng những kinh mạch trong cơ thể có chưa một lực lượng nào đó lạ mắt nhưng chiếm cứ các vị trí thông nhau dẫn đến sự ứ tắc khi vận dụng.

“pháp bảo và trận lực áp chế này tốt nha nhưng đối với ta thì không vấn đề gì cả cần thêm thời gian là có thể hóa giải thành công, nếu ta có thể sử dụng được nó thì sẽ mang đến hiệu quả tốt hơn nhiều”- Sở Lưu nghĩ thầm rồi vận dụng trận đồ sinh lực tham lam điên cuồng hút lấy các lực lượng xuất hiện trong cơ thể phá giải áp chế từ trong cơ thể ra từng bộ phận.

“Đúng rồi, công tử sử dụng loại lực lượng nào trong người thì nó sẽ mang lại hiệu quả khác nhau dựa vào thuộc tính sẵn có, việc kết hợp hay không thì không quan trọng miễn là hiệu quả mang lại như ý công tử là được”- Lisa lên tiếng phân bua.

“Trận lực này mạnh đến như thế sao, vậy thuộc hàng cấp cao rồi à.”- Sở Lưu ngơ ngác hỏi lại như cái máy

“Ài công tử tầm nhìn hạn hẹp quá đỗi, trận lực này với tu vi từ kim sơ kỳ xuống thì có khả năng áp chế tốt thôi còn tu vi cao hơn sẽ không bị tác động, nói cách khác là loại trận lực bậc thấp nhưng hiệu quả cao với tu vi hiện tại.”

“Ta không nghĩ nó thấp như vậy, dù sao ta có thể dùng chính lực lượng của mình tác động vào bên trong theo ý cũng rất tốt, nếu có thể nâng đẳng cấp của nó lên thì tốt phải biết nhỉ.”

“Được chứ, nhưng cũng không thiếu trận lực mạnh mẽ công tử có thể dùng sau khi tu luyện trận lực, nó cũng là một nhánh chính rất thịnh ở tinh cầu này đấy, công tử kêu nghèo suốt thì đây chính là tiền đề để bước tiếp khỏi lo nghĩ nhiều về tài nguyên bồi dưỡng.”

“Tốt như vậy sao, giờ mới cho ta biết thì không được nha.”- Sở Lưu vừa mừng thầm liền thay đổi giọng điệu ngay.”

“Xí công tử mơ tưởng vừa thôi, tu vi để bắt đầu tu luyện trận lực còn xa mới tới được nói để làm gì, khi nào đủ yêu cầu sẽ cho biết có rất nhiều lợi ích vượt trội nếu trở thành trận lực đó hãy cố gắng nhanh nhất có thể.”

“Ta biết rồi sẽ lưu ý chuyện này sau, nếu giúp được gì hãy nói với ta nha.”

“chỉ có thể cho biết vài thứ cần thiết còn đây sẽ là nhiệm vụ hiện tại đang cập nhật cho công tử nên không nói rõ nhiều điều được.”

“Nhiệm vụ à thì ra như thế, không sao ta tự giải quyết được”

Sau một thời gian đã có thể vận động như bình thường nhưng không dám thể hiện ra sẽ tìm cách trốn thoát sau khi bọn chúng lơ là, “ồ vậy mà pháp bảo này lại có lực lượng mà ta muốn tuy không rõ là gì” tranh thủ hút năng lượng hiện có của pháp bảo sẽ giúp ích lớn đối với tài nguyên của Sở Lưu lúc này.

Không những thế khi cô gái nọ sử dụng linh lực thì một cảm nhận tương tự cũng hiện ra trong trận đồ sinh lực chứng tỏ một điều có tài nguyên linh căn hoặc thứ gì đó có giá trị đang ẩn tàng, vừa muốn thể hiện anh hùng cứu mĩ nhân vừa muốn thứ giá trị nên mới liều mình đến cứu ai dè gặp ngay tảng đá cứng.

“Giờ suy tính còn khá sớm chưa rõ mục đích đám người này đến bước nào hay bước đó vậy, dám bắt cóc bổn công tử thì cũng phải trả giá lớn ít nhất chiếm lấy được hết những gì có lợi rồi rời đi không thể bị thiệt thòi được”- mặt Sở Lưu cười đểu giả xoa xoa bàn tay sau nằm im tỏa tinh thuần quan sát nơi đây tìm kiếm đường trở về.

“Tiểu thư chúng ta ra ngoài thành rồi có tăng tốc trở về không hay vẫn dùng xe này”- một tên bên cạnh lên tiếng.

Cứ đi thêm một đoạn nữa rồi di chuyển sau, nơi đây còn khá gần thành dễ bị tai mắt bọn chúng phát hiện không tốt lành gì cả”- cô gái vẫn nhắm mắt nói.

Thế tên này mang về có đáng không, ta thấy nhốt nó lại làm gì ném vào pháp bảo khác giống bọn kia phải nhanh không”- một tên lạnh lùng giọng âm trầm

Tuy hắn tu vi thấp nhưng cũng khá trở thành làm nô lệ lao công thì phí quá, để xem có ai ưng ý để mắt đến bán đi cũng có giá không nhỏ ngươi hiểu chưa”- cô gái trả lời.

“Ta nói rồi ngươi không dùng cái đầu được hả chuyện cỏn con này suốt ngày phải hỏi, tiểu thư bớt giận nhìn tên kia thân hình lẫn gương mặt đều đạt sẽ hài lòng các vị phẩm thị, không chừng chúng ta lại có thưởng lần này vào thành thật không uổng công”- một tên cười nhẹ lên tiếng ánh mắt trừng lên nhìn tên vừa nói ra.

“Quản phó, tổng cộng lần này mang về được bao nhiêu người.”

“Tất cả 14 người 9 nam và 5 nữ trong đó tu vi luyện sơ từ tầng 3 đến tầng 7 là 10 người còn 4 người trúc sơ tầng 1 đến 2, trong đó trẻ tuổi có 10 người 7 nam và 3 nữ, mấy người kia nhìn tuổi trung niên, tiểu thư có kế hoạch gì chưa “- tên trung niên ăn mặc lịch thiếp nhất trả lời

“Về rồi tính ta còn phải bàn bạc một chút với các vị khác nữa lần trước còn nợ vài người của họ lần này xem như trả vậy.”

“Tiểu thư sáng suốt ta ước chừng còn khoảng 5 ngày đường nữa mới về chúng ta tranh thủ tu luyện một chút được không”- đám người hướng ánh mắt đến cô gái mong chờ kết quả.

“Lần này nhiệm vụ đạt khá tốt ta tự thưởng cho các ngươi”- lời nói như âm mị của cô gái phát ra rồi cởi bỏ áo xuống một hương thơm lạ lan tỏa khắp phòng xe theo đó là vang lên tiếng thư thái của đám người.

Sở Lưu nghe vậy mừng thầm mở to mắt ra nhìn xem cảnh xuân sắc, rồi gương mặt nghệt ra cô ấy không cởi bỏ hết mà vẫn còn áo bên trong nhưng cũng mỏng manh hơn, lời nói mang theo ma mị còn lực lượng tỏa ra tạo cảm giác mê muội dụ hoặc khiến đám người như mộng như thật thưởng thức.

Với cơ thể nhỏ bé bị nhốt bên trong pháp bảo nên khi mở mắt ra cũng không ai them để ý làm gì, Sở Lưu lén nhìn thân thể của cô ta dù còn một lớp áo mỏng trong người nhưng cũng khoe len được nhưng phần quyến rũ không ít, trước ngực có 2 ngon đồi điểm thêm 2 đỉnh nhỏ, gương mặt mang đường nét mờ ảo cùng lưng cong mông tròn xoay người uốn éo yển chuyển.

“Cũng tạm được không xinh không hấp dẫn bằng 2 người tình của ta nhưng chắc rằng cô ta khi làm tình sẽ hưng phấn hơn đôi chút, ngắm nhìn lúc buồn chán thế này còn đỡ hơn không có gì làm”- Sở Lưu chăm chú nhìn tranh thủ tu luyện kết hợp sinh lực vân chuyển, một lúc kích hoạt toàn bộ lực lượng.

Sau khi đám người ‘tu luyện’ khoảng 1 tiếng thì mọi chuyện trở về như cũ mọi người đều ngồi yên tịnh dưỡng, riêng cô gái kia là tiến lại chỗ cái lồng nhìn thân hình nhỏ bé bên dưới đang nằm im, tay cố tình truyền lực lượng ma mị vào người Sở Lưu cũng để tự nhiên cho cơ thể hấp thu rồi gương mặt nhanh chóng vừa cười vừa hưng phấn như thằng điên.

Tiếng cười lí nhí tay che miệng rồi tiếp tục tăng thêm cường độ truyền đến thân thể hắn loại lực lượng này khác so với khi truyền ra cho đám người kia , nhiều đến mức tiểu đệ cũng đã giật giật ngốc đầu lên muốn xông phá ra ngoài chinh chiến trăm trận.

Sở Lưu nhận ra lực lượng này là âm lực tu luyện nó mạnh hơn của Băng Băng nhiều nên ngay khi cảm nhận đã đoán ra, mặc cho cơ thể hấp thu rồi biểu hiện ra bên ngoài như thường tình, hắn cứ nằm vậy không quá chật vật đánh mất lí trí, tâm cảnh sau nhiều lần rèn luyện cũng lên tầm cao mới.

Tên này bị làm sao vậy ta vẫn còn nằm đó được không lẽ hắn bị bệnh hay quá yếu nên không dậy nỗi có khi sinh lực còn kém hơn nhiều so với tu vi, con hàng có nên này giao cho đám người đó không nhỉ”- cô gái cau mày suy nghĩ miệng làu bàu lí nhí.

Khốn kiếp dám chê mình là yếu sinh lý đợi khi nào có cơ hội ta phải dạy bảo lại mới được, phải cho cô biết sức mạnh của ta lợi hại đến mức nào van xin để tha là chuyện thường tình, còn nữa âm khí và âm lực này sẽ hút sạch”- Sở Lưu thầm mắng trong lòng cô gái.

Sau một hồi nghịch ngợm cô gái phát hiện tên này vậy mà không có điên cuồng thèm khát dục vọng chỉ có nằm đó như đang mơ giấc mộng đẹp, bình thường những ai tiếp xúc hay hấp thu năng lực của cô đều hóa bản năng dù đang ngủ cũng phải bật dậy đỏ mắt nhìn cô thèm khát.

Suy tư một lúc cũng không tìm ra được nguyên do thích hợp nên cũng mặc kệ trở về vị trí dưỡng thần, Sở Lưu sau đó tiếp tục quan sát đám người này họ dường như không thuộc về gia tộc hay môn phái ở đây, rất có thể từ nơi khác đi qua, nghe đám người nói vào thành để bắt cóc được thêm nhiều người.

“Có thể con mồi phần lớn đều giống ta tu vi từ trúc sơ tầng 8 trở xuống nam nữ trẻ tuổi hay trung tuổi đều được, nếu để bắt gặp hay đi một mình sẽ bày ra kế sách kéo đến gần thu lấy, đến giờ nhớ lại lúc bị hồn lực của cô gái kia tấn công vẫn còn đáng sợ không biết làm sao có thể tu luyện được”- Sở Lưu thầm nghĩ rồi tưởng tượng thêm khung cảnh.

“Lisa cô nghĩ thế nào về đám người này.”

“Công tử muốn biết về phần nào, ta không thể kể chi tiết ra từng phần được.”

“Vậy thì cho ta biết về sức mạnh của đám người này đi.”

“Từ 9 người nam nhân kia nếu xét về bối cảnh là thuộc hạ còn dẫn đầu là cô gái kia, lực lượng sử dụng có nhiều thuộc tính nhưng đều là bình thường cả riêng phần tu luyện được hỗ trợ bởi âm khí và mị pháp khá nhiều, với tu vi và năng lực của họ có thể dễ dàng đi săn con nai như công tử là chuyện thường.

“Âm lực, mị pháp và hồn lực của cô gái kia ra sao”- Sở Lưu cảm khái.

“Dựa vào lượng âm khí sử dụng phần nhiều thuộc loại tu luyện song tu riêng cơ thể có lượng nhiều hơn người bình thường, mị pháp từ đó có thể dễ tu luyện hấp thu cũng như sử dụng nhưng rất non yếu, về hồn lực kia thuộc loại ảo giác tấn công gây nên ảo cảnh xung quanh, nếu có định lực tốt hơn sẽ dễ dàng phá giải chúng vây công.”

“Vậy là mới tầng 7 mà căn cơ đã không vững sau này rất khó bước tiến xa trên con đường cường giả rồi, hơi tiếc lượng âm khí dồi dào này ta không hấp thụ được bao nhiêu còn thân thể kia thì tạm rồi khỏi nghĩ tới.”

“Đúng vậy nên ta luôn khuyên công tử từ tốn tu luyện để nền móng ban đầu đạt đến đại thành sẽ tự động nhận biết được tác dụng ngày sau, hiện giờ đã có hữu dụng không ít rồi đó.”

“Ta biết cũng không nóng vội, nên không có vội vàng tăng tiến tu vi nhưng cũng không hề lười biếng chút nào”- thắc mắc từ lâu giờ mới hỏi ra được Sở Lưu thở dài.

“Còn nữa đám người này tu luyện như vậy không gây hại gì vì thuộc thế lực mang phong cách tu luyện âm dương lực, tốc độ tăng tiến tu vi là điểm lợi hơn thông thường của phong cách này mà công tử nên biết tiện hơn cho việc song tu sau này.”

“Chả trách song tu lại phổ biến ở nơi này vậy, họ biết về song tu nhưng không rõ cách thức thực hiện bao nhiêu, ta còn cảm nhận được thứ gì đó lôi cuốn từ cơ thể cô gái kia có phải ẩn dấu tài nguyên gì trong người không.”

“Đúng vậy nhưng không phải trên người hay trong người mà chỉ là tiếp xúc gần nên nhiễm chút lực lượng có giá trị mà thôi, một loại tài nguyên phù hợp với tu luyện âm dương lực của họ mà không phải thành viên nào cũng có được phúc lợi này, điển hình mấy người nam nhân kia không có.”

“Có thể cho ta biết được không?”

“Công tử phải tự tìm hiểu rồi, tới đây nhiệm vụ sẽ được thông báo sau.”

“Không nói ta tự tìm hiểu vậy, nếu không lầm thì sẽ liên quan đến nhiệm vụ, chả trách từ đầu không cảnh báo ta vậy thì thuận buồm xuôi gió thôi, rất mong chờ tài vật hiện hữu để ta chiếm lấy đây, kakaka.”

Đi trên đường lớn thêm 1 ngày đã bỏ xe, đám người cùng tăng tốc bứt phá thành tàn ảnh len lỏi trong rừng, bằng vào thủ đoạn của khai phá phạm vi và ảo cảnh biến đã nhìn ra được hướng di chuyển của đám người từ đó có cách để trở về thành được không sợ lạc đường trong rừng.

Sở Lưu hiện chỉ biết tu luyện và theo dõi xung quanh đến giờ khi hấp thu pháp bảo giam giữ mình mới nhận ra lực lượng này từ mộc thuộc tính, thổ thuộc tính và quang thuộc tính được kết hợp chặt chẽ với nhau bằng trận pháp khắc trong pháp bảo dần mất đi từng chút lực lượng

Đó cũng là sự mạnh mẽ của công pháp Âm Dương Vạn Ý hấp thu được hầu hết các loại thuộc tính trở thành 1 phần của bản thể, nhìn trận đồ của mình Sở Lưu có mộc hệ và thổ hệ nhưng quang hệ thì không nên tốc độ phá trận cũng bị suy giảm đi rất nhiều có thì chỉ hút năng lượng duy trì mà thôi.

Di chuyển tiếp tục thêm 10 ngày đám người khi đến thời gian nghỉ ngơi làm đủ trò củ chuối khiến Sở Lưu cũng chán nản không muốn nhìn, cuối cùng cũng đã dừng lại ở chân một dãy núi lớn, thoát cái đã di chuyển lên ngang ngọn núi và có con đường để di vào sâu bên trong.

Nhìn sơ qua tưởng đường cụt chốc chốc đã thấy vài người đưa ra lệch bài lên trước miệng lẩm bẩm cùng thức pháp huyễn hóa đánh ra, một luồng rung chấn nhẹ nổi lên cánh cửa từ không trung hiện ra đám người gật đầu rồi cùng nhau nhảy vào trong rõ ràng đây cũng là pháp bảo không gian hoặc kiến trúc không gian cỡ lớn.

Bên trong khung trời khác hiện ra trước mắt có nhiều ngôi nhà to lớn lẫn người qua lại đa phần ăn mặc kì quái kiểu như thổ dân hệ quý phái vậy, một số có cách ăn mặc thô sơ gần như không cả nam lẫn nữ.

Không gian này khá rộng lớn lại trang trí xa hoa người người tu luyện ăn chơi nhộn nhịp, tán chuyện thành từng nhóm lớn, thấy có một vài đại diện hẳn là người đứng đầu mà đa phần là nữ tử từ vóc dáng cho đến hình thể đều toát lên vẻ cao sang của bản thân.

Một thứ khác đang âm thầm hấp thu vào cơ thể Sở Lưu chính là âm khí lan tỏa đậm khắp khung trời chứng tỏ nữ nhân trong này chiếm đa số, mà theo đó lượng âm dương lực cùng với hương vị của dục vọng đang không ngừng quấy phá xâm lấn mỗi người ở đây.

Điều đó càng dễ tăng lên mĩ vị của hoan lạc không ngừng mới khiến nơi đây khác xa bên ngoài như vậy, “ quả là thế lực tu luyện song tu là chủ đạo, mới vào đã cảm nhận dục vọng hứng khởi lên nhiều”- Sở Lưu mừng thầm vì đây là sở trường của bản thân.

“Căn cứ của địch à ta đang rất mong chờ phía trước đây, nhất định phải thu được lợi lớn nơi này, hahaha”- ánh mắt híp lại cùng với nụ cười giảo hoạt như có như không của Sở Lưu.

Bạn đang đọc Một Đường Luyện Tình sáng tác bởi mrthanh6991121
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mrthanh6991121
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.