Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Loạn Nhịp (Phần Kết)

Tiểu thuyết gốc · 6402 chữ

Những tháng ngày sau đó là những chuỗi ngày Flowin mỗi khắc đều hân hoan.

Gã mặt dày làm ổ ở nhà cậu những khi rảnh rỗi, đem dấu vết của bản thân lưu lại ở mọi ngóc ngách trong nhà của Pipo.

Gã còn hận không thể đem người này cột luôn ở bên mình. Flowin biết rõ, Pipo cần có thời gian để chấp nhận hẹn hò với gã.

Thế nhưng đợi chờ mà không làm gì không phải là châm ngôn của Flowin, gã cần phải hành động, dù ít hay nhiều, ăn chỗ này một ít, gặm chỗ kia một ít.

Trước mắt phải để Pipo quen với những động chạm thân mật rồi dần dần bày ra những kỹ năng kích tình quyến rũ. Về mặt này, gã có bao giờ thiếu tự tin?

"Po à, cái này để ở đây được không?"

"Po à, anh mới mua cái này ngon lắm ~"

"Po à, để đó anh làm cho ~"

"Po xem cái clip này đi hề lắm haha~"

"Po à ~"

"Po à ~"

"Po ~"

Flowin đã thật sự bước vào cuộc sống của cậu thật rồi.

Chợt có một lúc đột nhiên ngẫm lại, mối quan hệ của hai người kể từ sau khi xác nhận quả tim của Pride là thật sự được hiến cho Flowin, đã phát triển nhanh đến mức ngay cả bản thân cậu cũng phải ngỡ ngàng.

Pipo vẫn chưa chính thức nhận lời yêu Flowin nhưng như thế này... cũng có khác gì là đang hẹn hò đâu?

Ở nhà của nhau, ăn cùng, ngủ cùng, cùng nhau mua sắm, cùng nhau đi dạo, cùng nhau vui vẻ.

Gã thật sự làm mọi việc một người bạn trai tiêu chuẩn sẽ làm với người mình yêu.

Flowin quan tâm chăm sóc cho cậu rất nhiều. Đã lâu rồi căn hộ vắng vẻ lạnh tanh của Pipo mới cảm nhận được hơi ấm như thế.

Khác với Pride, Flowin không nấu ăn giỏi, gã chỉ có thể chế biến một số món đơn giản nhưng bù lại, khẩu vị của gã cùng với Pride là hoàn toàn giống nhau.

Có đôi lúc Pipo ngỡ như Pride của cậu đã thật sự sống lại trong thân xác của Flowin vậy.

Cậu sợ rằng bản thân chỉ xem gã là người thay thế, như vậy là không công bằng cho tình cảm gã dành cho cậu, dẫu cho đó là vì gã đang mang trong mình trái tim của Pride hay là vì gã thật sự yêu thích Pipo.

Cũng chính vì thế mà cho đến tận lúc này, khi đã quen biết nhau 4 tháng, Pipo vẫn cứ chần chừ không dám đồng ý nhận lời hẹn hò với gã.

Flowin thì vẫn như cũ, kiên nhẫn với cậu, gã sẽ không như trước đây hèn nhát mà dễ dàng từ bỏ đoạn tình cảm khó khăn lắm mới có được này.

Một cựu fuckboy kinh nghiệm tình trường lẫn "tình giường" như gã thiếu gì cách để quyến rũ cậu.

Bắt đầu với những hành động nắm tay nhỏ nhặt, ôm ấp đơn thuần để Pipo quen với việc đụng chạm, dần dần về sau, mức độ thân mật càng lúc càng tăng lên, cho đến lúc Pipo nhận ra bản thân có phải đã quá thân mật với gã hay không thì đã chẳng còn kịp quay đầu nữa rồi.

Flowin rất thích đặt tay lên vòng eo nhỏ mềm mại của Pipo.

Thời gian đầu cậu có phần né tránh nhưng lâu dần cũng phải bỏ cuộc với mức độ trơ trẽn không biết xấu hổ của gã.

Đã đặt tay lên được thì sẽ có ngày sờ được. Một khi đã sờ được thì làm gì có chuyện Flowin dễ dàng bỏ qua những lần vòng eo nhỏ nhắn kia lấp ló bên dưới chiếc áo thun ngắn mỗi khi Pipo cần lấy vật gì đó ở trên cao.

Đôi mắt si mê của Flowin dán chặt vào làn da nâu ngon lành như chiếc bánh nướng rồi đảo xuống vòng mông căng tròn hẩy nhẹ ra phía sau, thèm thuồng.

Gã tiến đến ôm chầm lấy cậu khiến Pipo giật mình. "Anh có bị điên không, suýt nữa là em đập đầu vào cửa tủ rồi."

"Em lấy đồ gì mà lâu quá ~ anh đói rồi ~"

Flowin mặt dày cứ thế mà luồn tay xuống lớp áo thun mỏng manh, ngón cái tiện thể vuốt ve làn da mềm mịn bên dưới.

Gã luôn có đam mê mãnh liệt với thân hình có vòng eo nhỏ cùng vòng mông căng mẩy như thế này, trước đây đã thế, bây giờ vẫn thế.

Đôi lúc gã thật sự cảm thấy bản thân ăn may chết đi được khi một lần nữa có cơ hội theo đuổi một người xinh đẹp không thua gì Porsche.

Chẳng qua Pipo cùng với Porsche mỗi người có một nét đẹp riêng, nhưng đều là mỹ nhân tuyệt thế trong nhân gian.

Flowin vùi đầu vào hõm vai của Pipo, hít ngửi mùi hương dịu nhẹ trên da mềm.

Gã biết đây là vị trí đặc biệt nhạy cảm của cậu liền đưa mũi cùng môi lướt dọc từ giữa vai đến cổ, rồi há miệng ngậm mút.

"Nnn ~ Flowin không được!"

"Nhưng rõ ràng em thích mà, không phải sao Po, hửm ~?"

Vừa nói gã vừa mặt dày tiếp tục hôn mút, tay cũng không an phận bắt đầu luồn vào bên trong áo thun của Pipo sờ soạng vuốt ve, lướt dọc đầu ngón tay thon dài với những vết chai sần từ việc chơi đàn kéo lên đến đầu ngực rồi xoa ấn nụ hoa nhỏ e ấp.

Pipo giữ tay của gã lại không muốn sự tình bị đẩy đi xa hơn.

Cậu biết người đàn ông này là đang theo đuổi mình, cũng là trắng trợn làm ra những hành động bày tỏ sự si mê của gã đối với cơ thể của mình, nhưng cậu vẫn chưa sẵn sàng nhận lời yêu gã kia mà.

Flowin rất biết cách khơi dậy dục vọng của Pipo. Đối với một chàng trai non nớt chỉ có một mối tình duy nhất như cậu đòi đấu với Flowin đã từng là cao thủ "tình giường", so sánh này cũng quá mức khập khiễng rồi.

Tuy nhiên, Pipo không muốn bản thân chỉ vì được thoả mãn dục vọng mà vội vàng nhận lời với Flowin. Cậu không muốn chỉ xem gã như người thay thế.

Cậu muốn bản thân phải yêu Flowin vì chính con người của gã chứ không phải bởi vì gã đang mang trong mình trái tim của Pride.

Nhưng với tình trạng như thế này, Pipo thật sự lo sợ bản thân sẽ không tự chủ được mất.

Cậu cố gắng thoát ra khỏi vòng tay của gã, xoay mặt lại đối diện với Flowin, nắm lấy đôi bàn tay nghịch ngợm kia, hít vào một hơi thật sâu rồi cất lời, "Anh có thể bình tĩnh lại được không? Em không muốn đồng ý với anh chỉ vì được thoả mãn dục vọng.

Em cần thời gian. Em không muốn chỉ xem anh như thế thân của P'Pride. Em muốn bản thân có thể thật sự đáp lại tình cảm của anh."

Flowin u mê say đắm ngắm nhìn chàng trai trước mặt, gã nào có nghe lọt lỗ tai, cái gã muốn hiện tại bây giờ là càng sớm càng tốt chiếm được cả cơ thể xinh đẹp mềm mại lẫn con tim của Pipo.

Người ta bảo dục tốc bất đạt nhưng đối với gã tốc độ này cũng quá chậm rồi, gã cuồng si mèo nhỏ xinh đẹp đến phát điên lên được.

Ngày nào chưa chiếm được cả thể xác lẫn tâm hồn của Pipo là ngày đó gã vẫn còn cảm thấy bất an.

Flowin sợ, rất sợ. Gã sợ bản thân sẽ lại một lần nữa vụt mất thứ tình yêu mỏng manh này ngay trong tầm tay.

Một lần... là quá đủ rồi.

Nhưng đồng thời, Flowin cũng muốn chiều theo ý Pipo. Làm sao gã có thể khiến mèo nhỏ phải buồn rầu vì mình được chứ. Đúng là tiến thoái lưỡng nan.

Flowin cọ cọ đầu mũi lên mũi Pipo, thở dài cố lấy lại bình tĩnh, "Vậy đừng từ chối những lần anh muốn hôn sâu nữa có được không? Chỉ chạm môi là không đủ đối với anh.

Anh muốn hôn em thật nhiều. Muốn ôm em thật lâu. Muốn em đừng ngại ngần tựa vào anh, ôm anh, dựa dẫm vào anh.

Xem anh là thế thân cũng được. Để anh được đường đường chính chính hẹn hò và làm những chuyện những cặp đôi yêu nhau vẫn hay làm cùng nhau là được.

Tình cảm có thể từ từ mà có. Nhưng một ngày không thể ở bên em đối với anh dài như một kiếp.

Anh không cảm thấy an toàn. Anh sợ mất em. Như anh đã từng mất Porsche..."

Pipo kéo gã vào lòng, để người đàn ông to xác này một lần nữa vùi đầu vào hõm vai của cậu, hít ngửi mùi hương từ cơ thể của Pipo như một liệu pháp an thần cho nỗi sợ trong tâm.

"Em sẽ cố gắng. Em hứa."

Flowin ôm trọn thân thể mảnh khảnh ấy như muốn khảm Pipo vào người, để không ai có thể lấy đi thứ gã trân trọng một lần nào nữa.

.~.

Lại thêm hai tháng nữa trôi qua.

Vào một buổi chiều cuối tuần nắng nhẹ chiếu rọi xuống hiên nhà trồng những chậu cây nhỏ xanh rì, Flowin lúc này đang vui vẻ bày ra bàn uống trà ở phòng khách những chiếc bánh ngọt từ tiệm bánh yêu thích của Pipo, miệng huýt sáo một bài hát gã dạo gần đây rất thích nghe.

Rầm một tiếng. Là âm thanh phát ra từ trong bếp. Pipo té ngã rồi.

Flowin lo lắng vội vàng chạy vào xem.

"Em sao thế? Sao lại té thế này? Có đau không?"

Flowin dễ dàng bế cậu lên, đặt Pipo ngồi ở trên bàn bếp, một bên đầu gối của cậu bị trầy xước do trượt chân té ngã, Flowin cẩn thận kiểm tra vết thương cho cậu và sát trùng.

Gã xót xa thổi thổi vào vết thương của Pipo rồi mới dùng băng cá nhân dán lại.

Chỉ là một vết xước bé xíu, rướm một tí máu, không đáng là bao nhưng Flowin làm như cậu bị thương rất nặng, cứ nhất quyết bế cậu ngồi lên trên bàn bếp rồi tự mình chăm sóc cho Pipo.

"Vết trầy nhỏ thôi mà, em không sao hết." Pipo mỉm cười ngọt ngào tận hưởng sự quan tâm của Flowin.

Bất thình lình, ánh mắt của gã chợt phát hiện, việc Pipo ngồi trên bàn bếp lại đưa chân lên để gã xem vết thương như thế này khiến cho chiếc quần đùi ngắn cũn của cậu bị đẩy lên cao, chân thon dài cùng với mông căng tròn liền khiến gã nổi lên ham muốn.

Vẫn giữ lấy phần chân bị thương của Pipo, ngón cái vuốt ve xoa xoa nhẹ nhàng xung quanh, Flowin hôn lên vết thương đã được dán băng của cậu rồi tiện thể đỡ lấy eo nhỏ, nâng chân của Pipo lên cao vác qua vai.

Những nụ hôn bắt đầu rải rác từ đầu gối kéo vào phần đùi non, nhích dần nhích dần về phía bộ phận nhạy cảm.

Pipo hoảng hốt, "Flowin anh làm gì vậy?"

Ống quần vừa ngắn vừa rộng, lộ ra cả viền quần lót đang chắn lại nơi tư mật.

Gã hôn mút, rải những dấu hôn đỏ hồng lên làn da nâu mềm như bánh ngọt, khiến cậu mất thăng bằng phải chống khuỷu tay về sau, tay còn lại dẫu có cố đẩy vai của Flowin ra nhưng vô nghĩa.

Những nụ hôn kích thích điêu luyện của gã khiến cơ thể Pipo mềm nhũn. "Flowin anh... dừng lại đi... như vậy không được..."

Cơ thể to lớn ghìm chặt thân thể mảnh khảnh của Pipo xuống bàn bếp, gã vùi đầu vào vị trí giữa hai chân cậu, cách hai lớp vải quần ngậm lấy gậy thịt bên trong kích thích.

"A ~" Bị tấn công bất ngờ, Pipo há miệng phát ra một tiếng dâm dục, bàn tay bấu chặt lấy vai của gã.

Chỗ đó đã rất lâu rồi không được kích thích trực tiếp, rất nhanh chóng đã ngay lập tức có phản ứng, cộm lên thành một ụ dưới cái miệng điêu luyện của Flowin.

Không để cho Pipo có thời gian chống cự, Flowin nhanh tay kéo xuống cả quần đùi lẫn quần lót của cậu, đem vật bán cương kia ngậm vào trong miệng.

"Ha ~ a ~ Flowin... nnn... dừng... dừng lại đi... a ~"

Khoang miệng ấm nóng cùng lưỡi mềm linh hoạt quấn mút gậy thịt, khiến cho nó run rẩy trướng căng ở trong miệng của gã.

Đầu Flowin nhấp nhô lên xuống, ngậm mút Pipo như thưởng thức kẹo ngọt, cái lưỡi như một con rắn quấn quanh thân trụ trườn lên xuống kích thích, đầu lưỡi ở tại lỗ nhỏ trên đầu khấc ấn vào, đầu óc cậu quay cuồng, dục sướng từ thân dưới xâm chiếm não bộ khiến cho tâm trí cậu trở nên mờ ảo, mụ mị.

"Flowin... nnn ~ nnn ~ a ~ a ~"

Cơ thể Pipo cong lên, gã lại càng đẩy nhanh tốc độ, nước mắt cậu trào ra khỏi đuôi mắt rơi xuống bàn bếp lấp lánh như hạt châu, Pipo thở dốc phát ra tiếng rên cực khoái, bắn ra toàn bộ tinh dịch ấm nóng vào trong miệng của Flowin.

Gã nuốt tất cả. Còn liếm môi một cách thèm thuồng như thể vừa uống được một ly sữa ngon.

"Anh điên rồi, tại sao lại nuốt?"

"Ngon ~ Vị nhạt nhạt như sữa bò vậy! Po có muốn nếm thử không ha ha!"

"Anh tránh ra anh hết thuốc chữa rồi!"

"Đúng vậy, anh hết thuốc chữa rồi. Anh yêu em Pipo. Yêu em đến vô phương cứu chữa rồi! Hôm nay dù cho trời có sập xuống anh cũng nhất định phải mặt dày đem Po ăn sạch sẽ!"

"Anh... á! Mau thả em xuống!"

Flowin đem hai chân cậu quấn quanh hông bế thẳng đứng mèo nhỏ dễ như không.

Gã mặc kệ Pipo có liên tục đập lên vai mình buộc gã phải thả cậu xuống, Flowin vẫn như cũ giữ vững tư thế mang Pipo thẳng tiến phòng ngủ.

Thời điểm lưng cậu đáp xuống mặt giường êm ái mềm mại bên dưới cũng là lúc bàn tay thuần thục của Flowin vòng ra phía sau, luồn vào trong quần đùi của Pipo xoa nắn cặp mông căng tròn.

Thề là gã đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi, cung đã giương, tên không thể không bắn, Flowin không thể đợi được nữa, gã không phải thánh nhân.

Gã biết Pipo còn ngần ngại điều gì nhưng gã cũng có nỗi sợ của riêng gã.

Flowin không thể để Pipo chậm chạp tiến từng bước dò dẫm về phía gã như thế nữa.

Gã chỉ cần chàng trai xinh đẹp này đứng im một chỗ, tự gã sẽ là người chạy đến bên cậu.

Nụ hôn mang theo mùi vị tinh dịch của bản thân đánh tới khiến Pipo có chút nhăn mặt.

Flowin cuồng dã đem lưỡi dài công tiến khoang miệng nhỏ ngọt ngào.

Cậu không theo kịp tiết tấu của Flowin, gã điên mất rồi.

Dẫu cho có cố gắng dùng cả hai tay chặn trước ngực cũng không thể nào ngăn được việc bản thân đang bị giam dưới thân một cơ thể to lớn săn chắc như một bức tượng.

Âm thanh "hư ư..." chống đối của cậu bị gã nuốt xuống không chút chần chừ.

'Nhanh, nhanh quá.' Pipo thầm nghĩ trong đầu.

Cậu vừa mới đạt cực khoái trước đó, cơ thể hiện tại đang cực kỳ nhạy cảm, chỉ cần một cái chạm rất nhẹ của gã cũng khiến cậu mềm nhũn huống hồ lúc này gã lại còn cật lực bên trên hôn môi cuồng nhiệt, bên dưới đem thân thể mảnh khảnh sờ soạng kích thích đến mức gậy thịt mới vừa xuất cũng cương trở lại.

Gã tách ra khỏi miệng Pipo, nhanh chóng đem áo quần của cậu lột sạch, bắt lấy gậy thịt tiếp tục sờ nắn, miệng lưỡi linh hoạt đem nhũ hoa hồng hồng trước ngực Pipo ngậm vào.

"A... a... Flowin... nnn... đừng... đừng làm nữa... em không chịu nổi... bắn... lại bắn nữa mất... nnn..."

Lời cầu xin của cậu lúc này chẳng khác nào đổ thêm dầu vào ngọn lửa dục vọng đang cháy phừng phừng trong cơ thể Flowin.

Gã tách hai chân Pipo chen vào giữa, gậy thịt nóng hổi trong tay được đẩy nhanh tốc độ vuốt ve.

"A... a... a..." Hông dưới không còn nghe lời cậu tự giác cong lên, gậy thịt nằm trong lòng bàn tay của Flowin bị vuốt đến sướng tê, một lần nữa không biết xấu hổ mà xuất tinh dịch ướt đẫm vấy lên bụng bản thân cùng tay của gã.

Những tia sáng nhỏ xuất hiện trong mắt cậu như những tia lửa bắn ra từ lò rèn, Pipo mệt mỏi thở dốc trong tình trạng rã rời.

Hai lần lên đỉnh cách nhau không bao lâu sau một khoảng thời gian dài không đụng đến tình dục khiến Pipo không thể nào suy nghĩ thông suốt được nữa.

Người bên trên không để cho cậu kịp có cơ hội tỉnh lại sau cơn say dục vọng, toàn bộ quần áo của Flowin cũng nhanh chóng bằng một cách thần kỳ nào đó tụ họp với quần áo của Pipo nằm ở dưới sàn nhà.

Cơ thể trắng sứ đẹp như một bức tượng Hy Lạp áp lên trên cơ thể mảnh khảnh mềm mại bên dưới.

Cảm giác này... khiến Flowin thoả mãn chết đi được.

Cũng giống như Porsche, Pipo có làn da tối màu hơn Flowin.

Không thể phủ nhận sự tương phản nước da của bạn tình là một trong những sở thích quái lạ của Flowin sau này.

Có lẽ Porsche thật sự đã gieo trong đầu gã một ấn tượng quá mạnh mẽ đến nỗi Flowin cũng cảm thấy bắt mắt với những chàng trai xinh đẹp có nước da ngăm ngăm nổi bật và ngọt ngào.

Hình mẫu ưa thích của Flowin chẳng thay đổi nhiều lắm.

Và Pipo thì có tất cả những gì gã yêu.

Giờ phút này mà còn dừng lại thì gã không phải là đàn ông.

Ở đây không có sẵn bôi trơn, đã rất lâu rồi Pipo không quan hệ tình dục, lối vào của cậu chắc chắn là chật đến mức có thể cắn đứt luôn con "quái vật" đã ngủ yên từ lâu của gã.

Nhưng ở đầu tủ cạnh giường của cậu có kem dưỡng da tay.

Pipo rất hay sử dụng kem dưỡng, giờ khắc này chắc là thoa cái khác cũng tốt nhỉ.

Flowin chộp lấy lọ kem dưỡng hương hoa nhài đắt tiền của cậu, không hề ngần ngại bóp kem lên hai ngón tay, ở ngay tại lối vào chật hẹp đã rất lâu không được khai mở xoa xoa.

Cảm nhận bên dưới bị động vào, Pipo giật mình tỉnh lại trong cơn say tình.

Cậu hốt hoảng giữ lấy tay của Flowin, mắt nâu lay động mở to, ngay cả lời nói ra cũng lắp bắp không rõ ràng, "Anh anh... làm làm... làm tới cả bước này sao..."

Pipo còn muốn nói gì đó nữa nhưng lời chưa kịp phát ra liền đã bị môi gã chặn lại.

Ngón tay bên dưới khai mở miệng huyệt chui vào. Cơn đau ngay lập tức mang cơ thể Pipo xé làm hai.

Cả người cậu căng cứng, âm thanh rên rỉ vì đau phát ra từ cuống họng như một con thú nhỏ sập bẫy thợ săn.

"Suỵt ~ thả lỏng, thở đều, anh sẽ làm chậm, đừng lo."

Flowin giọng điệu trầm ấm trấn an giữa những nụ hôn. Lúc này gã cũng đã chậm lại tiết tấu, nhẹ nhàng hôn môi, hai ngón tay mới đẩy vào được một lóng tạm dừng lại để cơ thể Pipo từ từ thích ứng rồi mới chậm chạp nhích vào trong từng chút một cho đến khi toàn bộ chiều dài hai ngón tay đều nằm bên trong huyệt động.

Nhưng thế này thì có là gì so với con "quái vật" của gã. Ít nhất Pipo phải tiếp nhận được ba ngón tay mới có thể chịu được "con quái" kia.

Từ khi bị đẩy vào phòng cho đến lúc này cậu vẫn chưa kịp nhìn thấy toàn bộ kích thước khủng của "con quái" nhà Flowin, nếu để Pipo nhìn thấy trước chắc cậu bỏ chạy mất.

Gã hôn lên gò má nâu mềm rồi lại hôn lên vầng trán đã lấm tấm mồ hôi của Pipo, từ từ đem hai ngón tay khuấy đảo bên trong.

Pipo đau đến phát khóc, nước mắt lăn dài chảy xuống hai bên tóc mai rơi xuống giường.

Huyệt nhỏ của Pipo chật hẹp như thể chưa từng quan hệ qua khiến cho gã vừa lo lắng cậu tiếp nhận không nổi con "quái vật" của gã, lại vừa phấn khích vì rất lâu rồi mới chuẩn bị được ăn một bữa cao lương mỹ vị đến thế.

Cái cảm giác này... không khác gì phá lần đầu của người ta. Phấn khích chết đi được.

Ngay khi cảm nhận cửa huyệt đã nới lỏng không ít, Flowin liền chen chúc đẩy vào thêm một ngón nữa.

Cả ba ngón tay đâm thọt lối vào nhỏ tạo ra những âm thanh nhóp nhép đáng xấu hổ.

Pipo đã tạm quen được một chút với việc mở rộng của gã nhưng hơi thở vẫn dồn dập như cũ, hô hấp tương đối khó khăn. Mồ hôi tuôn ra ướt đẫm cả trán.

Gã ôm lấy thân hình mảnh khảnh bên dưới, cố gắng kiên nhẫn vừa lần tìm điểm gồ lên bên trong huyệt động vừa hôn Pipo trấn an tinh thần.

Tâm trí của Pipo hiện giờ là một mảng hỗn độn, cậu thật sự chưa muốn làm tới bước này nhưng cũng không cản nổi cơn điên tình của Flowin.

Ba ngón tay ở trong cơ thể cậu tung hoành, rồi bất ngờ thay đổi góc độ ấn vào một điểm nào đó.

Pipo giật nảy mình, tay vô thức ôm chặt lấy vai người bên trên, ngửa đầu, môi hồng miệng há to kêu rên "a...a..." dâm đãng, chết mất Flowin tìm thấy điểm G của cậu rồi.

Cả cơ thể dục sướng tê dại đến hoa mắt, Pipo một lần nữa bắn ra, tinh dịch đã lỏng đi nhiều, không còn đặc sệt như lần đầu.

Cậu thậm chí còn nghĩ có phải bản thân về mặt sinh lý đã yếu đến nỗi xuất tinh sớm rồi hay không.

Pipo mệt nhoài nằm bẹp ở trên giường, hai mắt mông lung lấp lánh không rõ tiêu cự như thể tâm trí đang lơ lửng ở chín tầng mây.

Nhìn thấy bộ dạng đáng thương của cậu Flowin chợt cảm thấy buồn cười. Sao mà cưng thế không biết. Gã nhếch môi đắc ý, xem ra phong độ vẫn chưa xuống, tài nghệ vẫn còn tốt lắm.

"Quái vật" sắp được ủ ấm, nó phấn khích đến mức dựng đứng nóng hổi, những đường gân nổi lên quanh thân trắng phau vô cùng đáng sợ, phần đầu đã rỉ ra một chút dịch nhờn sẵn sàng chui vào huyệt động ngọt nước hồng hào.

Flowin rút ngón tay ra, đem đầu "con quái" đặt ngay lối nhỏ đã được mở rộng kha khá, nhét vào.

"Á!" Tâm hồn Pipo đang ở trên mây liền lập tức bị kéo xuống.

Cơn đau như xé nát ruột gan ập tới khiến cậu tưởng chừng buồng phổi đang bị ai đó bóp nghẹt.

Nó còn khủng khiếp hơn cả ba ngón tay của Flowin khi nãy, đây là thứ cương cứng nóng như than vẫn luôn chọc dưới đùi cậu từ nãy đến giờ hay sao?

Pipo trước đó vẫn chưa kịp nhận ra kích thước có phần quá vượt trội của nó cho đến khi nó thật sự lao vào muốn xé toạc huyệt động chật hẹp của cậu.

Trần đời miệng nhỏ của Pipo chưa bao giờ phải tiếp nhận thứ gì to như thế, chết mất.

"Huhuhu đau quá! Bỏ ra, không muốn, không muốn làm nữa... bỏ ra..."

Pipo đánh lên vai của Flowin, chân cũng co lên muốn tránh xa khỏi cái thứ đang khiến bên dưới cậu rách nát.

"Pipo em bình tĩnh, không sao, một lát nữa sẽ không đau nữa, thả lỏng, thả lỏng."

"Không đau cái đầu của anh! Đau quá không làm nữa đâu huhuhu lấy ra đi huhu..."

Flowin tóm lấy hai tay của cậu vòng qua cổ của gã, đưa vai đến bên miệng Pipo bảo cậu cắn vào.

"Em đau thì cắn anh đi, không sao hết, càng đau càng cắn mạnh vào!"

Và Pipo cắn thật. Cậu đau muốn chết đi sống lại rồi. Tầm này cậu phải trả lại đủ cả vốn lẫn lời cho gã vì đã khiến cậu đau đến thế này.

Nhưng Flowin là ai chứ. Cơ thể to lớn, lớp cơ ở vai vừa dày vừa phồng, căng đến một mảnh thịt cũng không thừa ra.

Pipo đưa răng đến cắn nhưng không tài nào cắn được, hàm răng trượt trượt không bắt được miếng da nào, chỉ có thể cố sức há to ngoạm lấy.

Vết cắn của cậu chẳng khác nào kích thích thêm khiến cho Flowin càng sảng khoái.

Gã không kiềm chế được nữa, một lần chơi liều đẩy thật mạnh "con quái vật" của mình hiện đã vào một nửa toàn bộ ấn vào trong huyệt động bé xíu.

Pipo ngậm chặt vai của gã ré khóc đến thương tâm.

Khổ thật, kích thước to quá cũng là một vấn đề nhưng biết làm sao được, Flowin trời sinh như thế thì đành chịu.

"Rồi rồi không sao không sao. Anh vào hết rồi. Đợi một chút nhé."

Gã vòng tay đỡ lấy eo Pipo, vuốt tóc cậu dỗ dành, đợi một lúc cho miệng nhỏ bên dưới thích ứng co giãn mới bắt đầu di chuyển.

Huyệt động bó lại xung quanh "con quái vật" khiến nó hạnh phúc đến căng tức.

Đã rất lâu rồi Flowin mới được cảm nhận một cái huyệt khít đến sướng rơn như thế này.

Gã trầm luân trong dục vọng, động tác dồn dập như sóng vỗ đem mông Pipo nâng lên càng đâm vào càng thích thú.

Những tiếng rên trầm thấp thỏa mãn "a~ ha~" ở cạnh bên tai Pipo rỉ rả, gã vừa thở vừa ngậm mút vành tai ửng đỏ.

Sướng quá, sướng đến phát điên lên được.

"Pipo ~ ha ~ của em chật quá ~ anh sướng chết mất ~ cắn anh đi, cắn mạnh vào ~ bên trên cắn chặt bên dưới cũng cắn chặt ~ ha ~ ha ~"

Một hồi lâu triền miên đưa đẩy, dần dần tiếng khóc đau đớn của Pipo đã chuyển sang những âm thanh rên rỉ nho nhỏ, tay lại càng bám chặt quanh vai của Flowin như bám vào một tấm phao trên bãi biển sóng vỗ dập dềnh.

"Uhmm... uhm... unnnn..."

Tiếng rên rỉ vụn vặt của cậu càng tiếp thêm động lực cho Flowin đưa cậu đến cao trào một lần nữa trong ngày, nhưng gã thì vẫn chưa cao trào, đương nhiên vẫn sẽ tiếp tục làm.

Gã rút ra "con quái", lật người Pipo lại, nắm lấy hai cánh mông căng mẩy thèm thuồng bấy lâu, đưa "con quái" đến cửa hang ấm áp trực tiếp đâm vào, thành động cũng bắt đầu tiết ra chất nhờn bôi trơn khiến cho việc công thành đoạt lũy của gã thêm dễ dàng.

Miệng huyệt của cậu đã mềm đến mức có thể nuốt trọng "con quái vật" của Flowin chỉ trong một lần đẩy. Nhưng thành vách đột ngột bị nhét vào đến đầy ứ cũng khiến Pipo giật mình cong lưng kêu lên một tiếng.

Cứu mạng! A a a Flowin gã muốn làm cậu đến chết thật sao?

Người phía sau bình thản như không, "con quái vật" vừa mới ấn vào liền đẩy hông liên hồi.

Rãnh lưng của Pipo ẩn ẩn một tầng mồ hôi cong xuống quyến rũ mê hoặc như một chiếc bánh phết bơ.

Nước bọt trong miệng của gã đột nhiên dâng lên muốn ở trên làn da mềm mịn kia cắn xuống.

Flowin nắm lấy vòng eo nhỏ đến nỗi đôi tay hắn nắm vào hai bên liền có thể chạm nhau ở giữa, gã cúi người ở tại đường chân tóc đen mềm ướt đẫm mồ hôi hít vào một hơi hương thơm loại dầu gội gì đó của Pipo mát lạnh đến tê tâm.

Flowin di mũi xuống phần gáy lộ ra ngửi ngửi mùi hương cơ thể nhè nhẹ của cậu, cũng không hề chần chừ ở tại nơi này há miệng hôn mút liếm láp.

Một chút vị mặn của mồ hôi đọng lại trên đầu lưỡi khiến Flowin càng thêm hưng phấn, gã thúc sâu "con quái" vùi nó vào trong huyệt động ẩm ướt, hạ bộ liên tục tiếp xúc với vòng ba căng mẩy đàn hồi phát ra những âm thanh "bạch bạch" dâm dục.

Pipo ở bên dưới bị dày vò đến muốn ngất đi, bàn tay siết chặt vò nát ga giường như cố gắng bám víu lấy chút tỉnh táo cuối cùng.

Điên rồi, Flowin phát điên thật rồi. Pipo cũng điên theo gã mất rồi.

Cả hai đều là rơi vào đảo điên của dục vọng, càng chìm càng sâu. Đã lâu lắm rồi Pipo mới điên cuồng cùng một người đàn ông khác làm tình mãnh liệt như thế này.

Flowin ở bên trên ngay lúc này đây tốc độ bắt đầu hỗn loạn, gã luồn tay xuống dưới nắm lấy gậy thịt của Pipo tuốt lộng, muốn cùng cậu một lần nữa đạt cao trào.

Kích thích cực hạn đổ ập lên người Pipo khiến cậu há to miệng thở dốc kèm theo những âm thanh rên rỉ đứt quãng, gậy thịt giật giật run rẩy trong tay Flowin nhưng chẳng còn gì để mà bắn ra nữa.

Cực khoái xâm chiếm toàn bộ cơ thể, huyệt động phía sau co rút hứng trọn toàn bộ tinh dịch đặc sệt của Flowin như dòng dung nham tan chảy.

Gã ở bên tai của cậu phả ra hơi thở nóng bỏng, hôn lên vành tai của Pipo, cười cười dụ dỗ, thì thầm với chất giọng trầm trầm quyến rũ, "Po à ~ đồng ý làm người yêu anh đi ~ Em xem "con quái" của anh nó cũng mê em chết đi được! Đừng bắt anh và nó phải nhịn cực khổ nữa có được không?"

Pipo mệt lả, chất giọng khàn khàn, cậu từ la hét, đến khóc, đến rên rỉ, giờ nói cũng không nổi nữa.

"Anh... mau rút ra... mệt... mệt quá..."

"Không rút!" Flowin mặt dày ở bên trong cậu đẩy đẩy vài cái, "Đồng ý đi! Chỉ cần em đồng ý, mọi chuyện còn lại để anh lo ~ "

Pipo đầu óc lâng lâng, hiện giờ cậu chỉ muốn nhanh chóng đi ngủ, hai mắt lúc này díu lại chẳng khác nào một đường chỉ.

Flowin ở bên tai thủ thỉ rù rì như thôi miên, liên tục lặp đi lặp lại câu nói, "Đồng ý làm người yêu anh đi ~ Po à ~ Đồng ý đi ~"

"..."

"Ưmmm..." Âm thanh bé xíu xiu đáp lại lời Flowin, nếu không chú ý lắng nghe có lẽ gã đã bỏ lỡ mất.

Flowin sung sướng cười đến ngất ngây, gã hôn lên gò má nâu mềm của người con trai xinh đẹp giờ đây đã quá mệt mỏi mà gục ngã.

Gã rất có ý thức tự mình dọn dẹp tàn cuộc, đem đến khăn ấm lau người cho Pipo, còn cẩn thận kiểm tra phía sau của cậu rồi lục tìm một chút kem bôi chống sưng viêm thoa bên ngoài.

Xong việc gã hạnh phúc ngập tràn chui vào lớp chăn ấm áp, ôm lấy cơ thể mảnh khảnh vào lòng, hôn lên tóc cậu.

Flowin nào có muốn ngủ chi đâu, con tim gã đang vui sướng đến muốn thét lên đây.

Gã nằm đó, trong vòng tay là người yêu mới xinh đẹp yên ổn ngủ vùi, lần này gã sẽ giữ lấy tình yêu nhỏ bé của bản thân thật chặt, sẽ không có bất cứ thứ gì cướp thứ ái tình nhỏ nhoi của gã đi được nữa.

.~.

Một buổi sáng đẹp trời mát rượi, Flowin cùng với Pipo tay trong tay vui vẻ đến nghĩa trang thành phố.

Hai người họ trước kia vẫn là cô đơn đau buồn, mang theo một cõi lòng trống hoác đến nơi mối tình dang dở của cả hai đang yên nghỉ.

Giờ đây hai tâm hồn đều được đổ đầy bởi người còn lại, vết thương lòng được chữa lành bởi người cũng từng bị tổn thương.

Họ đứng trước mộ của Pride, Flowin nói với anh lời cảm ơn vì đã cho gã cơ hội được sống, cho gã cơ hội được yêu, được ở bên cạnh và chăm sóc Pipo.

Cậu cắm vào lọ bó hoa thật đẹp rồi mỉm cười ngước lên nhìn Flowin, người vẫn còn ôm trên tay một bó hoa khác.

Là dành cho Porsche.

Pipo và gã cùng nhau bước tiếp đến hàng mộ chỗ Porsche. Flowin tự tay cắm một bó hoa rực rỡ cho chàng trai kiều diễm bản thân từng yêu.

Gã nắm lấy tay Pipo, nói với hình ảnh của Porsche đây là tình yêu gã đã may mắn tìm thấy.

Flowin mong rằng Porsche đang ở một nơi đẹp đẽ nào đó hãy yên nghỉ, gã nhất định sẽ sống thật tốt, thật hạnh phúc.

Một ngọn gió mát thổi qua khiến những đóa hoa xinh đẹp rung rinh lắc lư nhè nhẹ.

Hai thân ảnh đã từng lẻ bóng lúc này đây bước đi cạnh nhau rời khỏi nghĩa trang tĩnh lặng.

.~.

1 năm trước.

Nghĩa trang thành phố dạo gần đây liên tục tiếp nhận những ngôi mộ mới. Tất cả những người vừa mới qua đời dường như đều là nạn nhân trong một tai nạn liên hoàn thảm khốc.

Bầu không khí ở nghĩa trang thường ngày vốn dĩ lạnh lẽo đìu hiu nay lại đột ngột trở nên đông đúc ồn ào kèn trống hoà lẫn với tiếng khóc than huyên náo.

Khổ đau uất hận đan xen giữa dòng người dệt nên một bức tranh tang thương lạ lùng.

Apo ngày hôm nay đến viếng mộ anh trai mang theo hoa và một ít bánh ngọt cũng phải nhíu mày, thở dài lắc đầu thương cảm. Cậu nghĩ là bản thân biết lý do tại sao nghĩa trang lại đột ngột đông đúc như vậy.

Dạo gần đây báo đài chẳng phải thường xuyên đưa tin tức về vụ tai nạn liên hoàn xảy ra trên cây cầu mới xây trong thành phố kia sao.

Apo bước đến bên mộ anh trai, trên mộ không có ảnh.

Ngôi mộ của anh cậu được xây cũng đã lâu lắm rồi, dòng chữ trên bia mộ cũng đã mờ đi phần nào.

Dãy mộ nơi anh trai của Apo yên nghỉ thuộc nhóm mộ cũ lâu đời, nhưng lại nằm ở ngoài bìa nên thành ra lại là gần nhất với dãy mộ mới ở đối diện, chỉ cách có một lối đi.

Apo cắm hoa vào lọ, bày biện bánh ngọt rồi thắp nhang, chắp tay trước ngôi mộ của anh trai.

Đến khi nhang tàn, Apo dọn dẹp một chút chuẩn bị ra về thì một đoàn người đưa tang cho ngôi mộ cùng hàng ở phía đối diện đông đúc bước tới.

Nhìn cách ăn mặc cùng phong thái của những người đưa tang, đây có vẻ là đám tang của một nhà giàu.

Đoàn người chầm chậm đi tới, già trẻ lớn bé đều có đủ, rất có cảm giác của một gia tộc lớn. Tiếc thay người đầu bạc lại tiễn kẻ đầu xanh.

Tấm di ảnh trên tay của người đứng giữa bị ánh nắng hắt vào khiến Apo không thể nhìn rõ mặt, nhưng vẫn có thể nhận ra đôi chút màu tóc đen cùng gương mặt trắng trẻo của một người đàn ông.

Apo nhường đường cho đoàn người, cậu đứng lùi lại phía sau để họ bước vào ngôi mộ mới ở đối diện với hàng mộ của anh trai.

Ngay lúc này khi không còn bị ánh nắng che mờ, toàn bộ ngũ quan của người trong ảnh liền hiện ra rõ rệt.

Đôi mắt đen sâu hút, chân mày sắc bén trên làn da trắng trẻo. Người này... cũng quá đẹp trai rồi.

Chẳng lẽ anh ta là ca sĩ hay diễn viên gì đó? Nếu không làm nghệ thuật thì phí cho cái nhan sắc này quá. Thật tội nghiệp, trông trẻ thế mà lại...

Hầy, đời đúng là vô thường.

Apo thở hắt ra, thầm thương cảm.

Cậu lách người nhẹ nhàng rời khỏi dãy mộ, rảo bước hướng về bãi đỗ xe chuẩn bị về nhà.

Apo không nhìn thấy được, một dáng hình mờ ảo tự lúc nào cũng đã đi theo phía sau lưng cậu như một bóng ma.

Bạn đang đọc Mộng Mị Series sáng tác bởi TinkerPo

Truyện Mộng Mị Series tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TinkerPo
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.