Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 601 chữ

Cuối cùng Lâm Cẩm vẫn không hỏi ra được tiểu sư đệ có lai lịch như thế nào, bởi vì mỗi lần hắn giả bộ lơ đãng hỏi Dung Li, Yến Chi ở bên cạnh liền sẽ không chút để ý liếc hắn một cái.

Lâm Cẩm nghẹn lại.

Dung Li tò mò hỏi: “Tam sư huynh, vừa rồi huynh muốn hỏi cái gì?”

Lâm Cẩm uất ức: “Không có gì, chỉ muốn cười nhạo đại sư huynh vừa tới ngươi liền biến thành cái đuôi nhỏ của huynh ấy.”

Quên đi, nhìn bộ dáng mờ mịt này của hắn, hiển nhiên đối với việc ngày hôm đó bẩn thân có biểu hiện lạ chắc chắn không biết gì, có lẽ còn không bằng Yến Chi.

Vì vậy, hắn cũng vòng vo đi hỏi Yến Chi, kết quả bị đại sư huynh bâng quơ gạt đi, tức giận đến nghiến răng: “Đó chính là tiểu sư đệ của đệ!”

Yến Chi nhăn mày, sửa đúng một câu: “Của ta.”

Lâm Cẩm: “……”

Lâm Cẩm tức tối nói: “Huynh coi đệ ấy như con dâu nuôi từ bé mà nuôi đi! Huynh huynh đều là của huynh!” Hắn tức giận phất tay áo bỏ đi, tức giận muốn đi tìm tiểu sư đệ —— gặp những chuyện như thế này phải đi trêu tiểu sư đệ mới có thể làm cho tâm tình tốt lên!

Dung Li đang chuyên tâm luyện kiếm, hoàn toàn không hay biết chuyện đại sư huynh và tam sư huynh cãi nhau, đối với cái gọi là "Của huynh" và "Con dâu nuôi từ bé" cũng không hay biết, gần đây hắn không muốn lại gần giường ngủ, thậm chí còn muốn làm ngược lại, dậy sớm lặng lẽ đi luyện kiếm.

—— sư huynh có nói, qua chút thời gian nữa, liền dẫn hắn xuống núi rèn luyện!

Mấy ngày nay, thỉnh thoảng có Ma tộc đến gây sự, nhưng thực lực lại không quá cường hạn. Nếu gặp kẻ có thực lực không lớn, hai vị sư huynh có đôi khi cũng sẽ cho hắn luyện tập, đánh đủ rồi mới ra tay chỉnh đốn Ma tộc.

Sau khi đánh vài lần, hắn cảm nhận được sâu sắc tầm quan trọng của thực chiến.

Bản thân luyện kiếm tốt đến đâu, cũng không bằng thật sự giao đấu với kẻ địch.

Lại qua một thời gian nữa, Yến Chi thu dọn hành lý cho hắn, rốt cuộc muốn dẫn hắn xuống núi.

Đối với việc có thể cùng sư huynh rèn luyện, Dung Li rất vui vẻ, hắn nhìn về phía Lâm Cẩm, thấy tam sư huynh cũng mang theo hành lý, liền cười tủm tỉm hỏi hắn: “Tam sư huynh cũng muốn xuống núi sao? Tam sư huynh cũng đi cùng chúng ta sao?”

Sư đệ hiếm lắm mới có lời mời, hắn là sư huynh sao có thể không đồng ý!

Lâm Cẩm tinh thần phấn chấn “Ha” một tiếng, đang muốn trả lời.

“Tam sư huynh của đệ và chúng ta không chung đường.” Yến Chi thay Dung Li sửa sửa cổ áo, biểu tình bình tĩnh, “Tam sư huynh của đệ có việc cần làm, chúng ta đừng quấy nhiễu huynh ấy.”

Lâm Cẩm: “???”

Từ từ, hắn tại sao lại không chung đường, tại sao lại có việc làm? Hắn tại sao cái gì cũng không biết?

Dung Li thất vọng mà “A” một tiếng, nhỏ giọng nói: “Như vậy…… chúc tam sư huynh đi đường bình an.”

Lâm Cẩm trong lòng uất ức, yên lặng đi hướng ngược lại.

Bạn đang đọc Mỗi Ngày Tỉnh Dậy Đều Ở Trong Phòng Sư Huynh của Kim Tịch Cố Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CốTrườngAnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.