Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1027 chữ

Sức mạnh khổng lồ ngủ sâu trong cơ thể đang dần thức tỉnh, sự thức tỉnh này quá mức bất ngờ, bất ngờ đến mức ngay cả bản thân Dung Li cũng không rõ nguyên do.

Như thể con đê đột nhiên bị vỡ, toàn bộ nước không thể kìm nén được liền tràn ra ngay lập tức, khiến cho Dung Li đầu váng mắt hoa.

Hắn hốt hoảng cảm thấy thân thể dần mất tự chủ, thậm chí thần trí có chút mơ hồ, chỉ có thể cảm giác tứ chi trong chốc lát liền tràn ngập sức mạnh , bản tính dã thú dần dần thức tỉnh, hận ý cùng sự tức giận được khuếch đại, tất cả lý trí đều tiêu tán.

“Gào!”

Một tiếng gầm vang vọng khắp thiên hạ, non nớt lại tràn đầy uy lực.

Lâm Cẩm nhìn Dung Li với ánh mắt khiếp sợ, nhìn Pháp tướng của hắn bị triệu ra —— đó là cái gì?!

Giống như hổ nhưng lại có thêm hai cái cánh, nhìn còn rất trẻ con, lại có khí thế và uy áp vô cùng mạnh mẽ, lại có thể dọa cho Ma tộc thất thần, không biết thấp giọng lẩm bẩm cái gì.

Dung Li như hoàn toàn mất hết lý trí, theo bản năng điều khiển Pháp tướng hướng tới Ma tộc, nhưng Ma tộc vừa lúc nãy còn rất kiêu ngạo lại quay đầu chạy.

Còn không chạy, đứng đó để bị đánh chết sao! Kia chính là ——

Hắn còn chưa nghĩ xong, đã bị Pháp tướng cao nửa người của Dung Li hung hăng ấn trên mặt đất, còn chưa kịp rên một tiếng, đã bị móng vuốt cào đến lạnh thấu tim.

Một sợi hắc khí từ trong người bay ra, chuẩn bị chuồn mất, đó là hồn phách của Ma tộc, chỉ cần chuồn đi kịp, hắn còn có thể đoạt xá người khác ——

“Gào!”

Lại một tiếng gầm nữa, con hổ có đôi cánh dài hung ác nuốt lấy hắc khí, tựa hồ cảm thấy cái này không thể ăn, ghét bỏ mà thè lưỡi.

Lâm Cẩm lúc này mới dần dần phục hồi lại tinh thần, nhất thời cũng không biết nên vui vì thoát được một kiếp, hay là nên khiếp sợ vì tiểu sư đệ trở nên hung mãnh như vậy. Lại sặc ra một búng máu, hắn vốn là miễn cưỡng chống đỡ, lúc này thả lỏng, thở vào nhẹ nhõm, trước mắt tối sầm thiếu chút nữa liền ngất xỉu.

Ai ngờ lúc này lại có người ngất đi nhanh hơn hắn —— con hổ vừa mới thắng trận, bỗng nhiên giống như thả lỏng hơi thở, thu mình lại thành một con mèo nhỏ, đứng ngây người bên cạnh thi thể, nhìn tới Dung Li chưa kịp đem thu lại Pháp tướng liền hôn mê bất tỉnh, không biết tại sao.

Lâm Cẩm: “……”

Nghĩ đến tiểu sư đệ đột nhiên thức tỉnh, không kiểm soát tốt được sức mạnh của mình, lúc này mới không chịu nổi.

Hắn cam chịu quá khứ gian nan, đang muốn nhìn xem Dung Li thế nào, vạt áo xanh lành lạnh, Yến Chi lạnh mặt vội vàng chạy tới, sắc mặt cũng không tốt lắm, đại khái là do vội vàng kết thúc bế quan, khí huyết có chút không thuận.

Yến Chi quả thật còn mấy ngày nữa mới kết thúc bế quan, chỉ là vừa rồi hắn đột nhiên cảm nhận được động tĩnh ở bên này, trong lòng không yên, nhanh chóng kết thúc bế quan vội vàng chạy tới, nhưng vẫn là chậm một bước.

Cũng may Dung Li không sảy ra việc gì…… Y thậm chí không cho thi thể Ma tộc kia một cái liếc mắt, búng tay liền đem nó thiêu sạch sẽ, mắt nhìn con hổ nhỏ, nhẹ giọng nói: “Tiểu Dung nhi, lại đây.”

Con hổ nhỏ vừa nãy còn hung dữ lúc này đang mờ mịt nghiêng đầu, lúc thu nhỏ nó hoàn toàn không có khí thế nuốt hồn phách vừa rồi, thoạt nhìn tựa như con mèo nhỏ, ngay cả tiếng kêu cũng nhỏ nhẹ: “Ngao?”

Nó là Pháp tướng của Dung Li, đã cùng Pháp tướng của Yến Chi song tu rất nhiều lần, rất quen thuộc với Yến Chi, chỉ do dự một lát, liền ngoan ngoãn nhào vào lồng ngục của Yến Chi, dưới sự hướng dẫn của y đi vào thức hải của Dung Li.

Yến Chi bế người lên, muốn đi, đi được hai bước liền nhớ tới cái gì đó, quay người lại, kết quả liền thấy Lâm Cẩm hơi thở yếu ớt nhìn mình, trong mắt tràn ngập đáng thương cùng bất lực.

Y nhăn mày: “Còn chưa chịu đi?”

Lâm Cẩm thở hổn hển, hắn kỳ thật cũng là bị thương tạm thời, không đến mức nguy hiểm đến tính mạng.

Bất quá hắn còn tưởng rằng tình yêu thương đồng môn của đại sư huynh phát tác, đang muốn giả vờ đáng thương để nhận được cái ôm yêu thương của đại ca, kết quả lời còn chưa nói ra, liền nghe thấy đại sư huynh lạnh nhạt vô tình nói: “Nơi này không an toàn, liền đi gọi ta —— không đi được thì bò qua đi, lớn như vậy rồi, còn muốn sư đệ cứu……”

Nói toàn là lời ghét bỏ.

Lâm Cẩm lúc này tức đến thở không ra hơi, trợn tròn mắt, hắn thật sự sắp ngất rồi —— đại sư huynh cũng không nhìn xem Ma tộc kia! Thoạt nhìn chính là lão quái vật đã ở cảnh giới thứ chín từ lâu! Kẻ hèn hắn vừa mới thăng lên cảnh giới thứ chín, sao có thể đánh thắng được!

Bất quá tiểu sư đệ thật đúng là làm hắn giật mình, rốt cuộc tiểu sư đệ có thân phận gì, sao lại hung tàn như vậy……

Hắn nhớ tới Pháp tướng con hổ nhỏ có cánh của Dung Li, lại ngẫm lại thái độ không hề ngạc nhiên của Yến Chi, có chút suy tư.

Bạn đang đọc Mỗi Ngày Tỉnh Dậy Đều Ở Trong Phòng Sư Huynh của Kim Tịch Cố Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CốTrườngAnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.