Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 634 chữ

Yến Chi dùng một trái cây trong suốt như pha lê để đổi với điểm tâm của Dung Li .

Sau khi Pháp tướng song tu kết thúc, Dung Li cả người ấm áp, ngồi cạnh Yến Chi, tò mò nhìn trái cây không quá nửa nắm tay này.

Trái cây này rất đẹp, giống như ngọc thạch, Dung Li có chút không muốn ăn, vẫn là do Yến Chi thúc giục, mới hạ quyết tâm, cắn một miếng nhỏ.

Trái cây rất giòn, thịt quả vào miệng là tan, hương vị ngọt ngọt tràn ngập trong miệng, mang theo linh khí dồi dào tiến vào thức hải, làm hắn thoải mái híp mắt, phục hồi tinh thần lại lập tức đem trái cây đưa đến bên môi Yến Chi: “Ta chỉ cần linh khí như vậy thôi, sư huynh ăn đi!”

Một trái cây nho nhỏ, lại có thể ẩn chứa linh khí dồi dào như vậy, nghĩ cũng biết nó rất trân quý, Dung Li theo bản năng bản năng muốn chia sẻ cùng Yến Chi, Yến Chi lại mắt mang ý cười, lắc đầu: “Ngươi ăn đi. Linh khí này chỉ hữu ích với ngươi, với ta không có tác dụng.”

Dung Li nói là trái cây trân quý, sư huynh liền không ăn, toàn nhường cho hắn, nghĩ nghĩ, liền thay đổi cách nói: “Hay là sư huynh cũng cắn một miếng, nó rất ngọt.”

Hắn khăng khăng muốn Yến Chi nếm thử, Yến Chỉ nhìn ánh mắt trong veo của hắn, giơ tay, ngón tay thon dài lướt nhẹ bên khóe môi hắn, lau xuống một chút nước trái cây, đưa đến bên môi của mình liến nhẹ mội chút: “Ù, thực sự rất ngọt.”

Dung Li ngây ngẩn cả người, không biết tại sao, liền cảm thấy khóe môi bị sư huynh lau qua bắt đầu nóng lên, nóng đến nỗi khiến hắn quên hết những lời muốn nói, ngoan ngoãn ăn trái cây.

Vừa mới Pháp tướng song tu xong, linh khí nguyên bản đã bắt đầu ngưng tụ, hiện tại không gian còn thừa trong thức hải cũng đã dần tràn ngập linh khí. Dung Li không khống chế được ngã trên mặt đất, hàng mi dài hơi run rẩy, liền ngáp một cái, mí mắt đều không mở ra được: “Buồn ngủ quá……”

Yến Chi đã sớm đoán được chuyện này, thuận thế liền dỗ hắn ngủ, chờ hắn ngủ say, mới thay hắn đắp chăn, yên lặng đi vào trong viện.

Bầu trời đêm vỗn dĩ quang đãng lúc này đã bị mây đen bao phủ, không thấy trăng sáng, nơi xa còn truyền đến tiếng gầm mơ hồ.

Yến Chi nhìn thấy Lâm Cẩm đã đứng đó từ bao giờ, nhăn mày: “Ngươi tới làm cái gì?”

Lâm Cẩm thu lại thần sắc vui đùa trước mặt Dung Li, biểu tình có chút nghiêm túc: “Sư huynh đi hái Thiên Linh quả? Con thú cộng sinh kia rất khó đối phó, sư huynh sợ là bị đã thương —— còn ổn không?”

Yến Chi ngẩng đầu nhìn mây lôi kiếp phía chân trời, không trả lời, nói: “Đi thôi, lôi kiếp sắp tới.”

Lâm Cẩm trong lòng giật mình, cũng vội vàng nhìn mây lôi kiếp, vừa thấy cảnh tượng này, hắn liền sửng sốt: “Đây là lôi kiếp thăng lên cảnh giới thứ tám của tiểu sư đệ? Làm sao lại hung ác tới như vậy? Không đúng —— đây không phải lôi kiếp của tu sĩ bình thường!”

Hắn chợt định thần lại: “Đây rõ ràng là lôi kiếp của yêu thú —— thậm chí so với yêu thú còn hung ác hơn rất nhiều! Tiểu sư đệ là một tu sĩ bình thường, tại sao lại có lôi kiếp như vậy?”

Bạn đang đọc Mỗi Ngày Tỉnh Dậy Đều Ở Trong Phòng Sư Huynh của Kim Tịch Cố Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CốTrườngAnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.