Từ đó về sau, Yến Chi thỉnh thoảng phải tóm Pháp tướng của tiểu gia hỏa luyện song tu, mỗi lần tu một hai canh giờ, liền cũng đủ cho Dung Li dùng hết hai ba ngày.
Vừa mới bắt đầu Dung Li còn lo lắng chuyện mộng du, lúc sau lại được sư huynh an tĩnh mà dỗ vài lần, liền hoàn toàn quên mất việc này. Mỗi ngày vui vẻ mà tu luyện, mỗi đêm còn có sư huynh bồi, cuộc sống tạm bợ của hắn thật sự rất thoải mái.
Cứ như vậy qua mấy tháng, dưới sự trợ giúp của Yến Chi, cảnh giới của hắn liền tăng liên tiếp hai cấp, hiện giờ hắn đang ở cảnh giới thứ bảy.
Cảnh giới này phân làm chín cấp, cấp bảy là ngưỡng cửa nhỏ, cần phải có một lượng linh lực lớn chống đỡ, rất nhiều tu sĩ ngừng ở giai đoạn này mười mấy năm đều xem như trong thời gian ngắn, tu luyện rất chậm, thậm chí cố gắng trong mười năm cũng không thể thăng tiến.
Sáng sớm hôm nay, Yến Chi lại đánh thức tiểu gia hỏa.
Dung Li buồn ngủ mê mang, nhẹ giọng hỏi: “Sư huynh, tối hôm qua không phải nói sáng nay không luyện kiếm sao?”
Hắn cùng sư huynh có giao ước, cứ luyện kiếm mười ngày, là có thể nghỉ ngơi một ngày.
Yến Chi so với hắn dậy sớm hơn mười lăm phút, lúc này đã y quan chỉnh tề, chuẩn bị đi ra ngoài: “Ta muốn đi rèn luyện, cùng ngươi cáo biệt.”
Dung Li nháy mắt thanh tỉnh, theo bản năng liền xoay người ngồi dậy, một tay túm chặt ống tay áo Yến Chi: “Sư huynh muốn đi ra ngoài? Ta cũng muốn cùng sư huynh……” Hắn chưa từng xuống núi rèn luyện, toàn bộ sư môn cũng chỉ có hắn sau khi bái sư liền không xuống núi nữa.
Hắn cũng muốn cùng sư huynh rèn luyện nha, gần đây hắn luyện kiếm rất tốt!
Yến Chỉ nhìn đôi mắt nhỏ đáng thương của hắn, suýt chút nữa không nhịn được đồng ý hắn, nhưng lại nghĩ tới cái gì đó, vẫn là lắc đầu: “Ngươi ngoan ngoãn ở chỗ này, ta đã nói với lão tam, tối hôm nay hắn liền sẽ trở về bồi ngươi.”
Dung Li tức khắc héo rũ, cúi đầu nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ta không phải tiểu hài tử, không cần tam sư huynh bồi……”
Yến Chi thay hắn gấp lại chăn gối lộn xộn, yên lặng mà thở dài, đáy mắt hiện lên một tia buồn bã, lời nói lại mang theo ý cười: “Được được, ngươi không cần tam sư huynh bồi, sư huynh đi sớm về sớm, sư huynh bồi tiểu Dung nhi.”
Trong sư môn có tổng cộng bốn người, trừ bỏ đại sư huynh Yến Chỉ, còn có Nhị sư tỷ quanh năm bên ngoài cùng tam sư huynh siêu gian trá, bất quá nếu nói về độ thân thiết, Dung Li vẫn luôn thân thiết với Yến Chi sư huynh nhất, những người còn lại cũng không thân lắm.
Dung Li héo rũ tiễn sư huynh đi, héo rũ ngẩn ngơ, héo rũ luyện sẽ kiếm, héo rũ chờ đợi tam sư huynh đã lâu không thấy.
Đăng bởi | CốTrườngAnh |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 35 |