Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến tranh kết thúc

Tiểu thuyết gốc · 1601 chữ

Lũy Trấn Ninh, Nam triều.

Đứng trên tường thành Lý Chính Đại Quan Môn, Chiêu Vũ hầu Nguyễn Hữu Dật cùng Chưởng cơ Trương Phúc Cương đang chăm chú quan sát tình hình chiến trường.

Mấy ngày trước, khi chiến sự đang diễn ra đến cao trào, song phương giằng co bất phân thắng bại, đột nhiên Bắc triều quân đội tạm ngưng tấn công, chỉ tập trung phòng thủ doanh trại không làm gì khác.

Nguyễn Hữu Dật ngờ là địch nhân có gian trá nên tăng cường các đội quân tuần tra canh gác, chuẩn bị kỹ lưỡng vật liệu thủ thành nhưng Bắc triều quân đội lại không có động tĩnh, làm rút cuộc những phương án thủ thành đã dày công chuẩn bị lại không có đất dụng võ. Điều này càng làm cho vị lão tướng quân này vô cùng khó hiểu.

- Thống soái bộ quân Bắc triều Lê Thời Hiến là kẻ dùng binh lão luyện. Chuyện này tất có gian trá. Chúng ta phải cẩn thận mới được!

Nguyễn Hữu Dật khuôn mặt nghiêm nghị, quay sang nghiêm giọng nói với Trương Phúc Cương.

Trương Phúc Cương thần sắc cũng lo lắng không kém, gật đầu biểu lộ tán thành với ý kiến của Nguyễn Hữu Dật. Hắn vội vã xoay người định đích thân đi đến đôn đốc các đội quân Nam triều đang phụ trách canh phòng tăng cường tinh thần cảnh giác, nghiêm cẩn phòng thủ tại lũy Trấn Ninh.

Đúng lúc này, từ phía dưới thành lũy, một tên Truyền lệnh binh vội vã chạy đến đầu tường thành.

Nhìn thấy Nguyễn Hữu Dật cùng Trương Phúc Cương, tên Truyền lệnh binh vội vàng chắp tay hành lễ, thông bẩm.

- Báo! Nguyên Soái đại nhân đã đến quân doanh. Mời Chưởng dinh Chiêu Vũ hầu và Chưởng cơ Trương đại nhân đến hội kiến!

Nguyễn Hữu Dật cùng Trương Phúc Cương nghe tin báo sửng sốt nhìn nhau. Nguyễn Phúc Thuần đến lũy Trấn Ninh quá đột nhiên làm hai người không kịp chuẩn bị gì cả.

Không chút do dự cả hai người lật đật phân phó Nam triều tướng sĩ ở lại phòng thủ thành lũy, còn bản thân bọn họ thì nhanh chóng đi xuống thành môn, lên ngựa hớt hải quay về quân doanh.

Bên trong quân doanh lũy Trấn Ninh.

Đứng trước tấm bản đồ quân sự cùng sa bàn chiến trường lũy Trấn Ninh, Nguyễn Phúc Thuần đang nghiêm túc quan sát, trầm tư suy nghĩ.

Lúc này, tâm thần của Nguyễn Phúc Thuần vẫn chìm vào trong cảnh tượng cuộc đối thoại giữa hắn cùng Tây Định Vương Trịnh Tạc vào đêm hôm trước.

Theo như giao ước đêm hôm đó, thời gian ước định giữa hắn và Tây Định Vương Trịnh Tạc về việc quân đội Bắc triều rút lui đã trôi qua.

Nhớ đến thân ảnh trung niên nam tử dáng vẻ oai hùng, cường tráng ngày hôm đó, không hiểu sao trong thâm tâm của Nguyễn Phúc Thuần lại dâng lên sự tín nhiệm tuyệt đối. Hắn tin tưởng chắc chắn Tây Định Vương Trịnh Tạc sẽ nghiêm túc thực hiện giao ước này.

Bất chợt, một loạt tiếng bước chân chợt vang lên bên ngoài doanh trướng đánh động tâm linh Nguyễn Phúc Thuần đang suy nghĩ đến mức nhập thần.

Tỉnh táo trở lại, Nguyễn Phúc Thuần chậm rãi xoay người bước đến vị trí chủ tọa ngồi xuống.

Không sai biệt lắm, ngay lúc này Nguyễn Hữu Dật cùng Trương Phúc Cương trước sau lần lượt nhanh chóng tiến vào doanh trướng. Nhìn thấy Nguyễn Phúc Thuần đang ngồi trên Soái tọa, hai người vội cúi người chắp tay hành lễ, đồng thanh bái kiến.

- Tham kiến Nguyên Soái!

- Không cần đa lễ. Mời Chiêu Vũ hầu và Trương Chưởng cơ an tọa!

Nguyễn Hữu Dật cùng Trương Phúc Cương lập tức khom người bái tạ, rồi phân ngôi thứ ngồi vào tả, hữu hàng ghế hai bên quân trướng.

Nhìn thấy Nguyễn Hữu Dật cùng Trương Phúc Cương sắc mặt tràn đầy khó hiểu, không đợi hai người mở miệng nói ra thắc mắc của bản thân, Nguyễn Phúc Thuần đã nghiêm mặt, nhìn hai người ban hành mệnh lệnh.

- Ám Vệ của ta cho biết Bắc triều có loạn, bộ binh Bắc quân đã bí mật rút lui. Còn về thủy quân, Thế tử Trịnh Tạc bị bệnh nặng, nên đã được bí mật đưa về phương Bắc, Lan Quận Công Nguyễn Trực thay thế nắm quyền cũng đã lên đường quay trở về. Nay hai vị tướng quân mau phái thám báo điều tra cho rõ địch tình để dễ bề liệu sự!

- Cái gì! Bắc triều rút binh rồi! Điều này sao có thể?

Nguyễn Hữu Dật cùng Trương Phúc Cương nghe xong quay mặt nhìn nhau kinh ngạc trong thoáng chốc, vẻ mặt tràn đầy khó tin thốt lên.

- Nguyên Soái! Lão thần lập tức sẽ cho thám báo kiểm tra thực hư sự việc!

Nguyễn Hữu Dật với kinh nghiệm sa trường lão luyện vội vàng hành lễ với Nguyễn Phúc Thuần rồi lập tức ra lệnh cho thám báo tức tốc đi đến quân doanh Bắc triều quân đội điều tra thực hư tình hình quân địch.

Thời gian một tuần hương trôi qua nhanh chóng, Nguyễn Hữu Dật cùng Trương Phúc Cương ngồi trong doanh trướng mà tâm tình căng thẳng, sốt ruột chờ đợi. Trái lại Nguyễn Phúc Thuần ngồi trên Soái tọa, phong thái trầm tĩnh phong độ, nét mặt tuấn lãng thoát tục, từ tốn nhâm nhi một ly trà ngon, ánh mắt bình thản, tựa như không quan tâm gì đến mọi việc xung quanh.

Đương khi Nguyễn Hữu Dật cùng Trương Phúc Cương tâm lý ngứa ngáy không chịu nổi, mất hết kiên nhẫn, đang muốn xin lệnh đích thân đi xem xét quân tình, thì bên ngoài quân doanh thám báo đã quay trở về, nhanh chóng đi vào doanh trướng diện kiến báo cáo.

- Báo! Bắc triều quân đã rút hết. Phạm vi mười dặm không phát hiện hành tung địch quân!

Nghe xong quân báo, Nguyễn Hữu Dật hưng phấn cười to, sắc mặt cực kỳ vui vẻ cho thám báo lui ra. Lão hầu gia chắp tay về phía Nguyễn Phúc Thuần kính nể cười nói.

- Ha ha! Nguyên Soái quả là phúc tướng. Bắc triều quân thật sự đã rút. Linh giang Đệ thất hội chiến cuối cùng cũng đã kết thúc. Biên cương tạm thời lại được an bình. Bình dân bá tánh Nam triều từ nay lại có thể được hưởng thái bình thịnh trị, cuộc sống an cư lạc nghiệp, không phải lo sợ nạn binh đao nữa rồi!

- Đúng! Đúng!

Trương Phúc Cương ngồi phía đối diện Nguyễn Hữu Dật cũng đứng dậy, cười nói phụ họa theo.

- Chiêu Vũ hầu cùng Chưởng cơ Trương đại nhân quá lời! Ta nào có tài giỏi đến vậy! Đến đây chiến tranh coi như đã kết thúc. Ta sẽ đệ trình chiến báo đến Chúa Thượng đề người sắp xếp! Trong thời gian này, kính xin Chiêu Vũ hầu cùng Chưởng cơ Trương đại nhân tiếp tục tiếp nhận công việc trấn thủ biên quan!

Nguyễn Phúc Thuần tâm tình cảm thấy hết sức thoải mái, khiêm tốn gật đầu tán thành. Sau đó hắn nhanh chóng phân phó Trương Phúc Cương tiếp tục trấn giữ lũy Trấn Ninh, Nguyễn Hữu Dật được điều về trấn giữ lũy Sa Phụ.

- Lão thần (Mạt tướng) xin tuân mệnh.

Nguyễn Hữu Dật cùng Trương Phúc Cương không nói hai lời, vội vã đứng lên vui mừng tiếp nhận Soái lệnh. Nguyễn Phúc Thuần thấy vậy mới gật đầu rời đi quân doanh lũy Trấn Ninh.

Mấy ngày sau, Nguyễn Phúc Thuần vẫn tiếp tục dẫn theo Nam triều thân vệ đi thị sát hiện trạng phòng thủ cùng tình hình ba quân tướng sĩ Nam triều ở toàn bộ các thành lũy thuộc hệ thống Đào Duy Từ Trường Lũy bao gồm cả lũy Trấn Ninh, lũy Sa Phụ, lũy Trường Dục cùng lũy Trường Sa.

Ở đâu Nguyễn Phúc Thuần cũng tận tình công tác, nghiêm túc quan sát quân tình, kịp thời ban hành mệnh lệnh chấn chỉnh những hạn chế thiếu sót của tướng lĩnh Nam triều trong việc phòng thủ thành lũy đồng thời lại bày ra tư thế cầu thị, lắng nghe tiếp thu các ý kiến của tướng lĩnh cấp dưới trong các vấn đề liên quan đến quân sự, chiến tranh.

Chỉ trong một thời gian rất ngắn, uy vọng của Nguyễn Phúc Thuần tại biên quan đã giống như mặt trời ban trưa, chiếm lấy một địa vị vững chắc trong tâm linh của toàn bộ biên quan Nam triều tướng sĩ.

Khi đi khảo sát đến các khu vực trực tiếp giao tranh giữa hai đội quân Nam triều và Bắc triều, Nguyễn Phúc Thuần nhìn thấy từng thi thể binh sĩ Bắc triều nằm la liệt, lạnh lẽo trên chiến trường không ai chôn cốt.

Tâm tình thương cảm, Nguyễn Phúc Thuần không chút do dự, quyết đoán ra lệnh cho Nam triều tướng lĩnh chỉ huy chôn cất tử tế thi thể của cả binh sĩ Nam triều và Bắc triều.

Hắn cũng truyền xuống mệnh lệnh để các tướng lĩnh Nam triều thống kê, rà soát lại, cho thả hết Bắc triều tù binh, để cho họ trở về gia hương làm ăn sinh sống.

Bạn đang đọc Mệnh Số sáng tác bởi Phidao8800
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phidao8800
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.